Q.9 - Chương 144: Chỉ thẳng thiên hạ

Trường Sinh Bất Tử

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Ngày thứ ba Chung Sơn trở về!

Xa cách trăm năm, Chung Sơn chủ chánh lâm triều, một lần nửa mở ra!

Ba ngày trước các đại thần trở về đều thành anh hùng của Đại Tranh, được mọi người quỳ bái, lúc trước trong nhà mỗi người đều chuẩn bị sẵn hậu sự, bày sẵn linh đường. Nhưng Thánh Vương trở về ngăn cơn sóng dữ, những người này trở về tự nhiên được hưởng thụ ánh mắt chưa từng có.

Các quan viên phát hiện hai ngày này, tất cả đều đạo lữ của mình đều biến thành ôn nhu, con cháu đều lộ ra vẻ sùng bái, làm các quan viên vô cùng hưởng thụ.

Mọi người đều biết đã vượt qua, từ nay Đại Tranh vén tan mây mù gặp được trời xanh!

Mà công tích của tất cả mọi người, tuyệt đối sẽ không phai mờ.

Chỉ còn lại ba thành quan viên, mà ba thành quan viên này về sau chỉ cần không phạm phải sai lầm lớn, sẽ được hưởng thụ đãi ngộ tốt nhất của Đại Tranh.

Hội triều ngày thứ ba, chúng quan viên đã sớm đến hoàng cung, mỗi người tâm lý sôi trào.

Đợi các quan viên lục tục đi vào đại điện, mọi người đều kinh ngạc.

Lâm Khiếu, Thủy Vô Ngân, Thủy Kính đã sớm tới, mà lúc này lại có thêm hai người, Tiêu Vong cùng Triệu Sở Hướng! Quân đoàn trưởng Đại Tranh trăm năm không gặp? Bọn họ đều trở về.

– Vương gia, Thừa tướng, Đại tướng quân, hai vị quân đoàn trưởng!

Chúng quan viên khách sáo hàn huyên vài câu, không ai nói nữa, cung kính đứng sang hai hàng. Lúc này chỉ còn lại ba thành quan viên, đại điện trở nên trống rỗng. Nhưng ba thành quan viên này, là tài phú quý giá nhất của Đại Tranh.

– Thánh Vương đến…..

Một hoạn quan cao giọng hô lên.

– Thánh Vương tiên phúc vĩnh hưởng, thọ dữ thiên tề!

Quần thần kích động bái lạy.

Chung Sơn đội bình thiên quan, mặc long bào, bỗng nhiên xuất hiện ở trước ghế rồng, chậm rãi ngồi xuống.

– Bình thân!

Chung Sơn nhàn nhạt nói.

– Tạ ơn Thánh Vương!

Quần thần lập tức đứng lên, cùng kích động nhìn Chung Sơn.

– Lúc trẫm không ở đây, các ái khanh có thể tuân thủ bổn phận, vì nước vì dân, trẫm thật là vui mừng. Đại Tranh đến thời điểm nguy cấp nhất, các ái khanh vẫn giữ vững Đại Tranh. Ủng hộ Đại Tranh. Thậm chí lấy chết bảo vệ Đại Tranh, là rường cột nước nhà. Hôm nay trẫm đặc ban phong thưởng, hy vọng các ái khanh tiếp tục tận tâm tận lực vì Đại Tranh!

Chung Sơn trịnh trọng nói.

– Chúng thần cúc cung tận tụy, đến chết không thôi!

Quần thần quỳ bái.

Lúc này, hoạn quan lúc trước lấy ra thánh chỉ đọc.

– Hộ bộ Thượng thư, Trùng Chi Nhu, phong nhất đẳng Hộ An Hầu, thưởng một Đại Tiên khí, vạn tiên thạch!

– Tạ ơn Thánh Vương!

Một nam nhân to khỏe lập tức tiến lên hô.

– Hộ bộ Thị lang, Vân Chi Lực, phong nhị đẳng Kiến An Hầu, thưởng ba Thiên Tiên khí, 8000 tiên thạch!

– Tạ ơn Thánh Vương!

Một nam nhân gầy yếu bước lên hô.

…………..

Hoạn quan không ngừng báo lên, bên trong hai thiền điện cạnh Trường Sinh Điện không ngừng có thái giám nâng khay vật thưởng chuyển ra. Ngày hôm nay, nhất định là ngày quần thần kích động nhất.

Hai ngày qua Chung Sơn căn cứ công tích từng quan viên, đưa ra phần thưởng tương ứng!

So với Tiên khí, tiên thạch, làm cho quần thần kích động nhất là tước vị. Hầu tước, từ tứ đẳng Hầu tước cho đến nhất đẳng Hầu tước, trong đại điện, tất cả thần tử được được phong Hầu tước, chưa từng có phong Hầu tước quy mô lớn như thế. Nhưng lần này Chung Sơn rộng rãi, đều là Hầu tước, đây là cho các quan viên sau này nhìn.

Chỉ cần ngươi trung thành với Đại Tranh, Đại Tranh tuyệt đối sẽ không bạc đãi mỗi một thần tử.

Quần thần vô cùng kích động lĩnh tước vị, cuối cùng mọi người đều nhìn về phía Thủy Vô Ngân, Thủy Kính cùng Lâm Khiếu.

Ba đầu sỏ Đại Tranh trong trăm năm, bọn họ sẽ được phong thưởng gì?

– Đại tướng quân, Lâm Khiếu, phong tam đẳng Khiếu Nhật Vương. Thưởng năm Đại Tiên khí, năm viên Đại Tiên đan! Tiên thạch 800 ngàn!

– Tạ ơn Thánh Vương!

Lâm Khiếu bước ra trầm ổn hô.

Khiếu Nhật Vương, Vương tước thứ hai Đại Tranh? Dù là tam đẳng Vương tước, nhưng cũng là Vương tước đó!

– Thừa tướng, Thủy Kính, phong tam đẳng Tiên Vương. Thưởng năm Đại Tiên khí, năm viên Đại Tiên đan! 800 ngàn tiên thạch!

– Tạ ơn Thánh Vương!

Thủy Kính bước ra trầm ổn hô.

Mọi người đều nhìn về phía Thủy Vô Ngân. Nếu nói là công tích, Thủy Vô Ngân là công đầu, hắn sẽ được phong thưởng thế nào?

– Tam đẳng Tử Thần Vương, Thủy Vô Ngân, phong nhị đẳng Tử Thần Vương, thưởng một Cổ Tiên khí, bốn Đại Tiên khí, bốn viên Đại Tiên đan, trăm vạn tiên thạch!

– Tạ ơn Thánh Vương!

Thủy Vô Ngân lập tức hô.

Cổ Tiên khí? Quần thần kinh ngạc nhìn Thủy Vô Ngân, ban thưởng khác còn nằm trong dự liệu của chúng thần, nhưng Cổ Tiên khí! Một món Cổ Tiên khí vừa thu được từ Tề Minh Vương cũng thưởng cho Thủy Vô Ngân?

Xung quanh toát ra ánh mắt hâm mộ, nhưng ai bảo công lao không lớn bằng Tử Thần Vương? Trong lòng quần thần thề rằng, về sau nhất định càng thêm cố gắng làm việc cho Đại Tranh, nói không chừng có một ngày cũng sẽ được phong thưởng một món Cổ Tiên khí.

Sau một vòng phong thưởng quan viên trong đại điện, hoạn quan lại thông báo ban thưởng thêm ba canh giờ. Những ban thưởng này, đều là cho tướng sĩ chống địch bên ngoài cùng các đại thành chủ.

Tuy rằng không thể cho bọn họ biết, nhưng khẳng định chiếu thư sẽ nhanh chóng phát ra khắp thiên hạ.

– Phong thưởng xong!

Hoạn quan kêu to.

– Thánh Vương tiên phúc vĩnh hưởng, thọ dữ thiên tề!

Quần thần cung kính cúi mình.

– Thủy Vô Ngân, báo cáo tiền tuyến!

Chung Sơn nhàn nhạt nói.

– Rõ, Thánh Vương. Ngoài Thái Cực Thánh đình ra, tổng cộng có sáu đại Thiên triều binh phạt Đại Tranh ta. Bởi vì lúc trước sáu đại Thiên triều áp dụng hành động trảm thủ, tiền tuyến triều ta cực thiếu tướng lãnh cấp cao. Hiện nay, lãnh thổ Thần Châu ban đầu đã mất đi năm thành, ba ngày trước Thánh Vương vang tiếng thiên hạ, có một thành thành trị bị mất lại rơi vào hỗn chiến, hẳn là không lâu sau sẽ trở về Đại Tranh!

Thủy Vô Ngân nói.

– Hành động trảm thủ?

Giọng Chung Sơn trầm xuống.

– Phải, thậm chí sáu đại Thiên triều không tiếc phái ra Đại Tiên!

Thủy Vô Ngân cau mày nói.

Chung Sơn gõ nhẹ lên ghế rồng, ngẫm nghĩ một lúc nói:

– Có tổng cộng bao nhiêu Đại Tiên?

– Tổng cộng phái ra ba Đại Tiên!

– Ừm, nếu đã thế, vậy ba tên Đại Tiên không tuân theo quy củ cũng không cần sống tiếp nữa!

Chung Sơn nhàn nhạt nói.

Chung Sơn nói rất nhạt, nhưng quần thần lại nghe ra hơi lạnh, Thánh Vương nổi giận rồi?

– Lâm Khiếu!

Chung Sơn nghiêm giọng nói.

– Có thần!!

– Ngươi chuẩn bị 10 ngày, 10 ngày sau điều phái hai thành cấm quân, một tòa Tứ Tượng Đại Trận, chinh phạt phía đông Đông Hải, mở rộng trăm triệu dặm lãnh thổ Đại Tranh!

Chung Sơn hạ lệnh.

– Thần tuân chỉ!

Lâm Khiếu kích động hô.

Chiến trường, mới là chỗ cần nhất của Lâm Khiếu, phía đông Đông Hải, mở rộng trăm triệu dặm? Vậy là đang phản kích các Thiên triều khác?

– Thủy Vô Ngân!

– Có thần!

– Ngươi chuẩn bị 10 ngày, 10 ngày sau điều phái hai thành cấm quân, một tòa Tứ Tượng Đại Trận, chinh phạt phía nam Nam Hải, mở rộng trăm triệu dặm lãnh thổ Đại Tranh!

– Triệu Sở Hướng, ngươi chuẩn bị 10 ngày, 10 ngày sau điều phái hai thành cấm quân, một tòa Tứ Tượng Đại Trận, chinh phạt phía tây Tây Hải, mở rộng trăm triệu dặm lãnh thổ Đại Tranh!

– Tiêu Vong, ngươi chuẩn bị 10 ngày, 10 ngày sau điều phái hai thành cấm quân, một tòa Tứ Tượng Đại Trận, chinh phạt phía bắc Bắc Hải, mở rộng trăm triệu dặm lãnh thổ Đại Tranh!

– Thần tuân chỉ!

Ba người đồng thời đáp.

Bốn phương hướng, trăm triệu dặm lãnh thổ? Đại Tranh đang bắt đầu phản kích? Phản kích sáu đại Thiên triều?

Về phần những lãnh thổ đã mất của Đại Tranh, Chung Sơn hoàn toàn tin tưởng không cần bốn đại quân đoàn trưởng đi thu hồi, thời gian trôi qua sẽ nhanh chóng trở lại vào tay mình. Bởi vì nơi đó đều là con dân, lãnh thổ Đại Tranh bị chiếm đóng, chỉ vài năm ngắn ngủi sẽ không thể bị chinh phục! Nhưng, những kẻ thù xâm lược, tuyệt đối không thể không báo thù!

Đại Tranh bắt đầu nổi giận!

– Binh lực thành trì các nơi, giao cho ngươi điều động!

Chung Sơn lại ban ra mệnh lệnh rộng rãi.

– Rõ!

Triều thần đều nghe ra chiến ý của Chung Sơn, Đại Tranh chính thức mở ra chinh phạt.

– Thủy Kính!

Chung Sơn lại gọi.

– Có thần!!

– Ngươi giám sát khoa cử Đại Tranh, thu nạp anh tài thiên hạ, ta muốn số lượng lớn, số lượng lớn, ngươi hiểu chưa?

Chung Sơn trịnh trọng nói.

Số lượng lớn? Quần thần gật đầu. Quả thật, nếu bốn đại quân đoàn trưởng thật có thể bình định sáu đại Thiên triều, quan viên nơi đó sẽ có bao nhiêu ghế trống.

Chỉ có Thủy Kính biết rõ, kinh ngạc ngẩng đầu. Thánh Vương liên tục nói hai lần số lượng lớn, đó không chỉ đơn giản là bù vào sáu đại Thiên triều, mục tiêu của Thánh Vương càng lớn hơn? Xa hơn?

– Rõ!

Thủy Kính trả lời vang dội.

Bởi vì Thủy Kính biết, nhiệm vụ tiếp theo còn muốn gian khổ hơn bốn đại quân đoàn huỷ diệt các Thiên triều!

Chung Sơn lại làm ra một loạt an bài, từ sáng thẳng đến khi trời tối đen, triều hội ngày đầu mới coi như kết thúc.

Triều hội vừa kết thúc, cơ quan quốc gia khổng lồ liền nhanh chóng vận hành.

Quần thần rút đi, Chung Sơn vẫn ngồi trên ghế rồng.

Đại điện có vẻ hơi u ám, trống trải chỉ có mình Chung Sơn. Nhưng nhìn kỹ sẽ kinh ngạc phát hiện, giữa đại điện lúc này đang có bốn bóng đen quỳ bái.

Bốn bóng đen bao bọc trong áo bào đen, không biết xuất hiện từ khi nào, hơn nữa như ẩn như hiện, hết sức tà dị.

– Đại Tranh Ảnh Vệ, Chỉ huy sứ Thiên Bộ! Khấu kiến Thánh Vương!

– Đại Tranh Ảnh Vệ, Chỉ huy sứ Địa Bộ! Khấu kiến Thánh Vương!

– Đại Tranh Ảnh Vệ, Chỉ huy sứ Huyền Bộ! Khấu kiến Thánh Vương!

– Đại Tranh Ảnh Vệ, Chỉ huy sứ Hoàng Bộ! Khấu kiến Thánh Vương!

Bốn bóng đen phát ra âm thanh ngắn gọn.

Vù! Chung Sơn tung ra bốn khối ngọc giản!

Bốn người áo bào đen nhanh chóng tiếp lấy.

– Bốn phương hướng, đây là danh sách. Ấn theo danh sách, ám sát toàn bộ! Không chừa người sống!

Chung Sơn nhàn nhạt nói.

– Rõ!

– Lui xuống đi!

Chung Sơn nhàn nhạt nói.

– Rõ!

Chỉ huy sứ bốn bộ thân mình nhoáng lên, lặng lẽ không tiếng động biến mất trên đại điện, tựa như chưa từng xuất hiện. Hết sức quỷ dị, hết sức thần bí.

Đại Tranh Ngự Dụng Củng Vệ Ti Ảnh Vệ! Trực tiếp tuân lệnh Thánh Vương Chung Sơn, ẩn nấp trong bóng tối. Cho nên trong Đại Tranh ngoài một số ít người, quần thần cũng không biết sự tồn tại của bọn họ.

Nghiên cứu ba ngày, Chung Sơn hiểu hết bốn phương, một ngày an bài, Đại Tranh chính thức lộ mặt trên Phong Trủng Cương Vực, lấy ra kiếm nhọn chỉ thẳng thiên hạ!

Bốn đại quân đoàn trưởng xuất binh, Chung Sơn tự nhiên an bài đầy đủ, ít nhất an toàn tuyệt đối không vấn đề. Tiếp theo là thời gian, chỉ cần có đủ thời gian, Chung Sơn tin tưởng có thể thu được mọi điều mong muốn.

Một mình ngồi trên Cửu Long Thiên Ỷ, Chung Sơn nhắm mắt, ngón tay gõ nhẹ trên tay vịn. Thoạt nhìn bình tĩnh, lạnh nhạt, nhưng trong đầu Chung Sơn xoay chuyển khắp thiên hạ, tính toán lãnh thổ bốn phương, mưu tính lòng người thiên đạo.