Q.10 - Chương 16: Đuổi tận giết tuyệt!

Trường Sinh Bất Tử

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Ác quỷ Huyết Trì, chỗ Chung Sơn ở.

Mọi người vây quanh Chung Sơn, tay phải Chung Sơn nhẹ nhàng vừa chỉ, trước mặt thật giống như xuất hiện một cái mặt kính, chẳng qua là hơi có chút mơ hồ.

Trong mặt gương, một nam tử một thân áo bào trắng, nam tử nhắm mắt, thật giống như đang bấm đốt ngón tay, bỗng nhiên, hai mắt nam tử mở ra.

Bành!

Mặt kính tan vỡ, hình ảnh bên trong đột nhiên biến mất.

– Là Tử Lộ!

Lạc Tinh Trần nhìn về phía Chung Sơn, Chung Sơn gật gật đầu nói:

– Đích xác là Tử Lộ, Tử Lộ đối với lần trước luôn canh cánh trong lòng, rõ ràng đang thôi toán ta, xem ra hành tung của chúng ta hơn phân nửa bị người bên ngoài của Diêm La Điện tiết lộ.

– Thánh vương, hiện tại chúng ta làm như thế nào?

Lạc Tinh Trần lo lắng nói.

– Tử Lộ nếu vẫn canh cánh trong lòng, vậy hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua lúc đó, chúng ta vẫn là nhanh chóng rời khỏi nơi này!

Chung Sơn khẳng định nói.

– Ừm!

Mọi người gật đầu.

Bước ra khỏi cung điện.

Nam Cung Thắng thu hồi đại trận, đang muốn báo cho Địa Tạng vương, thì chỗ cung điện chỗ Địa Tạng vương ở, khí tức ầm ầm bộc phát xông lên trời. Địa Tạng vương cơ hồ đồng thời giẫm chận tại chỗ đi ra khỏi cung điện.

Nhìn lên trời, Địa Tạng vương hít một hơi thật sâu.

– Rốt cuộc đã tới!

Địa Tạng vương thản nhiên nói.

Đang khi nói chuyện, trong mắt Địa Tạng vương cũng hiện lên một cổ bén nhọn.

Dưới chân bước một bước, Địa Tạng vương hiện tại trước mặt đám người Chung Sơn.

– Kiếp nạn đến?

Thi tiên sinh hỏi.

Địa Tạng vương gật gật đầu nói:

– Chạy trời không khỏi nắng, chỉ có thể lấy thân vào cuộc. Trước đó, tại hạ còn có một chuyện muốn mời Chung Thánh Vương hỗ trợ!

– Nga?

Chung Sơn ngoài ý muốn nói.

– Kiếp nạn đã tới, ta có thể phải lấy thân vào cuộc, uy tín sắp mất hết, ngọc giản này phiền toái Chung Thánh Vương thay ta chuyển giao đến trong tay Ngọc đế, giao cho hắn, Ngọc đế sẽ vì ta mà cảm kích ngươi!

Địa Tạng vương bỗng nhiên lấy ra một khối ngọc giản.

Ngọc giản hạ cấm chế, hiển nhiên là tin riêng tư cho Ngọc đế.

Nhìn Địa Tạng vương một chút, Chung Sơn gật gật đầu nói:

– Ta vừa lúc cũng muốn đi tới Thiên Đình gặp một cố nhân, ta sẽ làm cho ngươi!

– Ừm!

Địa Tạng vương gật đầu.

Giao ngọc giản cho Chung Sơn, thân hình Địa Tạng vương thoắt một cái biến mất ngay tại chỗ, bên trong ác quỷ Huyết Trì, khí tức của Địa Tạng vương cũng biến mất toàn bộ.

– Địa Tạng vương đi ra ngoài!

Niệm Du Du nói.

– Ừm! Chúng ta cũng đi ra ngoài!

Chung Sơn lập tức nói.

Mọi người đi theo Chung Sơn, cấp tốc vọt tới ngoại giới từ cửa vào.

Mới vừa đi ra khỏi ác quỷ Huyết Trì, một cổ khí tức mênh mông đã đập vào mặt.

Mọi người cũng không đi ra khỏi tòa đại điện này, mà là đang ở trong đại điện nhìn về phía ngoại giới.

Ngoại giới, cuồng phong nổi lên, ba đạo thiên đạo nối liền trời đất hiện ra, áp cho chúng sanh không cách nào thở dốc.

– Khí tức thật mạnh!

Nam Cung Thắng kinh ngạc nói.

Không trung nơi xa, Địa Tạng vương đứng ở bên trong một cái thiên đạo màu máu, đối diện là hai thiên đạo màu vàng. Trong mỗi một thiên đạo vàng đều có một người.

Một người bên trong tản ra khí tức bệnh dịch tả nồng nặc, một người khác cũng là vô tận mị hoặc, làm cho người ta bất tri bất giác sinh ra một cổ trầm mê.

– Ma Cô? Bao Tự?

Chung Sơn liếc mắt đã nhận ra người trong thiên đạo có vô tận mị hoặc.

Khuôn mặt xấu xí của Ma Cô đã được chữa trị, cực kỳ lẳng lơ, thế cho nên vừa nhìn một cái cũng đã làm cho người ta trầm mê. Tốt cho một tuyệt thế Yêu Cơ, không hổ là mỹ nữ đệ nhất thiên hạ năm đó.

Đáng tiếc, thời khắc này, hai mắt tuyệt thế Yêu Cơ hơi trống rỗng, không có chút tình cảm nào, Chung Sơn biết, nàng đã mất đi, hoàn toàn bị luyện hóa thành bù nhìn. Một bù nhìn hình người không có chút tình cảm nào.

Di Thiên Thánh nhân?

Bên trong hai thiên đạo, theo thứ tự là si cùng mị.

Di Thiên Thánh nhân muốn luyện hóa đại trận trước kia, Tứ Quỷ Thiên Đạo Trận.

Si Mị Quỷ Quái, đã có si cùng mị, hiện tại, tìm đến người thứ ba?

Miễn cưỡng? Địa Tạng vương? Địa Tạng vương chính là người thứ ba?

Oanh!

Tiếng nổ lớn thiên băng địa liệt, Diêm La thành nghênh đón trùng kích mênh mông lần nữa, lần này so sánh với lần trước càng thêm mãnh liệt, lần trước chẳng qua là Cổ Tiên chiến đấu, lần này, là Tổ Tiên, thậm chí còn có Thánh nhân.

Chẳng qua là bầu trời cũng không có bóng dáng của Di Thiên Thánh nhân.

Dù vậy, si cùng mị cũng cho thấy siêu cấp lực lượng kia.

Dưới trùng kích mênh mông, bầu trời nhất thời bị xé rách ra hàng loạt hắc động, không gian chấn động, cả Diêm La thành nghênh đón trùng kích trước nay chưa có. Sóng lớn ngập trời hết thảy bị nghiền nát thành phấn vụn.

– Di Thiên Thánh nhân? Di Thiên Thánh nhân quả nhiên không có vào âm phủ!

Lạc Tinh Trần nói.

– Thánh nhân ở Dương gian trừ phi bị bất đắc dĩ, tuyệt đối sẽ không xuống dưới âm phủ. Di Thiên muốn dùng hai Tổ Tiên bù nhìn để bức Địa Tạng vương ra khỏi âm phủ mà thôi!

Nam Cung Thắng nói.

Chung Sơn bên cạnh lắc lắc đầu nói:

– Thánh nhân chẳng qua là không muốn tự tiện xuyên qua mọi môi trường hai giới, nhưng không phải là không thể xuyên qua mọi môi trường được, Địa Tạng vương chạy trời không khỏi nắng, rõ ràng là Di Thiên tới sau đó!

– Thánh vương nói có lý!

Mọi người gật đầu.

Đối với chiến đấu của Tổ Tiên, thậm chí còn Thánh nhân tham dự, đám người Chung Sơn căn bản không đủ tư cách tham dự.

Mọi người chẳng qua là đứng ở trong đại điện này nhìn về phương xa.

Chiến đấu cũng càng ngày càng xa, mọi người ở đại điện cũng không bể tan tành.

Chiến đấu ba canh giờ, Địa Tạng vương không có thua, cũng không chỉ Doanh, si cùng mị cũng là tồn tại cực kỳ cường đại, dưới sự thao túng của Thánh nhân, lại càng phát huy ra uy lực trước nay chưa có.

Có lẽ Di Thiên Thánh nhân đã đợi không kịp.

Bỗng nhiên, một đạo bạch quang to lớn từ bầu trời chiếu xạ xuống. Cả thiên địa cũng bị chiếu sáng, chiến đấu ở nơi xa đã dừng lại.

– Di Thiên Thánh nhân, ngươi rốt cuộc đã tới!

Nơi xa truyền đến giọng nói lạnh nhạt của Địa Tạng vương.

Quả nhiên là Di Thiên Thánh nhân, thân hình như thiếu niên vậy, bỗng nhiên hiện tại bên cạnh si cùng mị, vô số người ở tứ phương cũng nhìn lên trên trời.

Thánh nhân cùng Địa Tạng vương chiến đấu? Mọi người không giải thích được, cũng không dám thở gấp giống như trước.

Di Thiên Thánh nhân xuất hiện, một cổ uy áp mênh mông ép vào chỗ sâu hồn phách của tất cả mọi người. Thánh nhân, đại biểu trời cao, không được ngỗ nghịch.

Lúc này, Chung Sơn thật giống như bỗng nhiên cảm nhận được một cổ ánh mắt khiếp người. Quay đầu nhìn lại, ánh mắt Chung Sơn ngưng tụ. Mọi người bên cạnh cũng nhìn về nơi đó.

– Tử Lộ?

Chân mày Lạc Tinh Trần cau lại nói.

– Không ổn, Địa Tạng vương ở đây, ta còn có thể ngăn trở Tổ Tiên Tử Lộ, nhưng hiện tại?

Nam Cung Thắng lộ ra một tia khó xử.

– Đóng cửa!

Chung Sơn kêu lên.

Bành!

Nam Cung Thắng lập tức đóng kín cửa điện.

Tử Lộ tới? Địa Tạng vương khẳng định không địch lại Di Thiên Thánh nhân, một khi Địa Tạng vương bị Di Thiên Thánh nhân giải quyết, Tử Lộ sẽ bắt tay đối phó mình.

Mọi người cùng nhau nhìn về phía Chung Sơn, đợi chờ quyết định của Chung Sơn.

Lật tay, Chung Sơn lấy ra một quyển sách đen từ trong lòng ngực.

Sinh Tử Bộ!

Sinh Tử Bộ vô cùng quỷ dị, những ngày qua, vô luận Chung Sơn dùng biện pháp gì cũng chỉ có thể mở ra một tờ trong đó.

Một trang này, bên trái có một chữ “Sinh” thật to, bên phải là một chữ “Tử” thật to.

– Chung Sơn, thử một chút xem sao, ta có thể nghe Vô Tướng Thánh Vương nói! Sinh Tử Bộ này, có thể quyết định sinh tử của con người, là một quyển bí điển của Chú Ngôn Sư, mặc dù chúng ta chỉ có thể mở ra một trang này, lại không hiểu tình huống bên trong, nhưng viết tên lên Tử Lộ vẫn tốt hơn là không viết!

Niệm Du Du ở một bên khuyên nhủ.

Chung Sơn gật gật đầu nói:

– Giống như ta nghĩ!

Lấy ra một cái bút lông, Chung Sơn bắt đầu viết phía dưới chữ “Tử”.

Viết ra hai chữ Tử Lộ, trong lòng Chung Sơn thật giống như bỗng nhiên sinh ra một cổ áp bách to lớn, khiến cho trái tim kiên cố sinh ra một tia lay động.

– Như thế nào?

Niệm Du Du kỳ quái hỏi.

– Không rõ ràng lắm, cảm giác là lạ!

Chung Sơn lắc đầu, đồng thời thu hồi Sinh Tử Bộ.

Chung Sơn có cảm giác là lạ, mà Tử Lộ ở ngoại giới xem cuộc chiến trong lòng bất giác cũng trầm xuống.

Chẳng biết tại sao, trong lòng Tử Lộ bỗng nhiên sinh ra một loại cảm thụ vô cùng đè nén.

Thánh Thi Sơn nhất dịch, để cho Tử Lộ biết Chung Sơn đi tới Tứ Đại Bộ Châu, lúc ấy phản ứng đầu tiên chính là bắt Chung Sơn, để báo thù ngày xưa. Nhưng ngay sau đó Chung Sơn biến mất không thấy, cho đến trước đó không lâu bỗng nhiên nghe nói Chung Sơn đến Diêm La thành, tiến vào ác quỷ Huyết Trì. Vì vậy, Tử Lộ ngựa không ngừng vó chạy tới đây.

Tới đã hai ngày, chẳng qua là suy nghĩ đến tồn tại của Địa Tạng vương, cho nên luôn luôn không có động thủ, cho đến mới vừa rồi, Địa Tạng vương bỗng nhiên đi ra ngoài, đối chiến hai Tổ Tiên, ngay cả Di Thiên Thánh nhân ở dương gian bỗng nhiên cũng đến âm phủ, điều này làm cho Tử Lộ tràn ngập tò mò.

Đồng thời, Tử Lộ cũng liếc nhìn đoàn người Chung Sơn ở xa xa! Tử Lộ lộ ra một tia cười lạnh, nơi xa, Chung Sơn bỗng nhiên đóng cửa đại điện lại. Chỉ trong chốc lát, cảm giác che lấp bỗng nhiên từ trong lòng xông ra.

Không kịp quan sát đại chiến ở nơi xa, Tử Lộ bỗng nhiên tìm cái địa phương vắng người.

– Nguyền rủa? Lại có người nguyền rủa ta?

Tử Lộ không ngừng làm phép đối với mình.

Nhưng nguyền rủa này thật giống như gắn liền với chính mình, làm sao cũng không loại trừ được.

Bành!

Phía chân trời nơi xa, Địa Tạng vương xuất thủ với Di Thiên Thánh nhân, đáng tiếc, Di Thiên Thánh nhân căn bản không phải Tổ Tiên có thể so sánh. Phất tay một cái, một cái hắc động khổng lồ bao phủ hai người. Hắc động chập chờn, biểu hiện chiến đấu kịch liệt trong hắc động.

Sau một nén nhang, hắc động chậm rãi biến mất. Mà Địa Tạng vương cũng biến mất theo.

Chỉ còn lại có Di Thiên Thánh nhân, Di Thiên Thánh nhân đánh ra một chiêu, thu hai con rối si và mị vào.

Tiếp theo, Di Thiên Thánh nhân vung tay áo, biến mất ở trước mặt mọi người.

Một cuộc chiến đấu của Tổ Tiên, cứ như vậy kết thúc. Mà Diêm La thành lớn như vậy rốt cục toàn bộ biến thành phế tích, chỉ còn lại có mấy cung điện phụ cận Diêm La Điện vẫn tồn tại.

Vô tận Quỷ tu bị nghiền nát thành phấn vụn, Quỷ tu còn sống trong lòng không khỏi run sợ.

Bên trong Diêm La Điện!

Đám người Diêm La Vương, Mạnh Bà, Lục Phán lạnh run một trận.

Địa Tạng vương? Địa Tạng vương pháp lực vô biên ở trong mắt bọn hắn, đã chết như vậy? Bị một Thánh nhân, lấy tay bóp nát?

Đây chính là Tổ Tiên a!

Mọi người thật lâu cũng không dám đi ra khỏi đại điện. Liếc mắt nhìn nhau, không biết biểu đạt tâm tình giờ phút này như thế nào.

– Chung Sơn, ra đi!

Đang lúc chúng Quỷ tu còn sống hết sức kinh hồn táng đảm, lại một thanh âm thâm trầm vang dội thiên địa.

– Là Tử Lộ. Lại một Tổ Tiên?

Lục Phán nuốt nước miếng, nói.

Đám người Mạnh Bà nhìn quanh, quả nhiên, trong hư không có một bạch y nam tử đang đứng, lạnh lùng nhìn chăm chú vào một cái đại điện ở phía dưới.

– Đây không phải là cửa vào ác quỷ Huyết Trì sao?

Lục Phán liếc mắt một cái đã nhận ra được.

– Tử Lộ? Tổ Tiên Tử Lộ? Hắn và Chung Sơn có cừu oán?

Trong mắt Diêm La Vương bỗng nhiên hiện lên vẻ hưng phấn.

Quỷ tu còn sống khác cũng nhìn đại điện đang đóng cửa kia.

– Tử Lộ, ngươi muốn đuổi tận giết tuyệt sao?

Trong đại điện, truyền đến một tiếng quát khẽ của Chung Sơn.