Q.10 - Chương 76: Chung Sơn một kiếm sinh thế giới

Trường Sinh Bất Tử

Đăng vào: 12 tháng trước

.

– Cuồng vọng, tiểu tử, ngươi có biết ta là ai không?

Thiên Ma công tử rốt cục không nhịn được, bị một tên Cổ Tiên bỏ qua như vậy, cho dù Tổ Tiên nào cũng không chịu được, hơn nữa Thiên Ma công tử còn tự xưng là cường giả cho dù Tổ Tiên bình thường gặp phải cũng phải đi vòng qua.

Trong mắt Vương Khô u quang lạnh lẽo! Làm nhục quân như làm nhục thần, Thiên Ma công tử mắng Chung Sơn là tiểu tử, Vương Khô đương nhiên không muốn.

– Ba! Chung Sơn vỗ vào trên bả vai Vương Khô.

– Đối thủ của ngươi ở đó! Chung Sơn chỉ chỉ Minh Ma.

Một bên Minh Ma thấy Thiên Ma công tử tức giận, đang vui sướng khi người gặp họa, bỗng nhiên, Chung Sơn đem đầu mâu Vương Khô chỉ về phía mình, trong lòng không khỏi khó chịu!

Chung Sơn nhìn lại Thiên Ma công tử, trong mắt lóe lên vẻ tà dị, lắc lắc đầu nói: – Mình ngốc, không nên cho rằng người khác cũng ngốc giống như ngươi!

– Ngươi nói cái gì? Ngươi nói ta ngốc? Thiên Ma công tử trong mắt phát lạnh.

Cho tới nay, Thiên Ma công tử đều tự xưng là người bày mưu nghĩ kế quyết thắng ở ngoài ngàn dặm! Trí tuệ vô địch, không người nào có thể so được! Giờ phút này, người này lại nói mình ngốc? Hắn điên rồi sao?

– Chẳng lẽ không đúng sao! Nếu muốn che giấu tung tích cũng không nên đổi một cái tên mờ mịt, còn tự đặt là Thiên Ma công tử, ai còn không biết ngươi là Thiên Ma,? Còn hỏi ta có biết ngươi là ai hay không? Ngươi thật nghĩ mọi người đều ngốc giống như ngươi sao? Chung Sơn thản nhiên nói.

Chung Sơn nói chuyện rất nhẹ, nhưng mà thanh âm rất nhẹ này nghe vào tai Thiên Ma công tử, từng chữ đâm vào lòng, khó nghe vô cùng.

Thiên Ma công tử, đích thật là Thiên Ma. Ở đại thế giới người như hắn không nói không có, nhưng không vượt qua một bàn tay, Thiên Ma công tử cho tới bây giờ cho rằng thân phận của mình là quang vinh, thiên hạ ai có thể biết? Càng cố ý đặt tên mình là Thiên Ma công tử, cái gọi là hơi ẩn ý, lại ẩn ý nhiều! Càng đặt tên ‘Thiên Ma công tử, càng làm cho người ta cho rằng hắn không phải Thiên Ma, chỉ tu luyện công pháp giống Thiên Ma.

Cái tên Thiên Ma công tử có thể nói là không một kẽ hở, không hề sơ hở, nhưng không hề sơ hở này lại chính là sơ hở lớn nhất.

Chung Sơn một lời nói ra thân phận của mình, thậm chí còn nói ra mình tự làm lộ tên mình.

Nếu như Thiên Ma công tử có máu, vậy thì giờ phút này nhất định biệt khuất nôn ra máu rồi! Độc nhất chính là câu nói cuối cùng của Chung Sơn: – Ngươi thật nghĩ mọi người đều ngốc giống như ngươi sao? Câu cuối cùng này có thể nói là trắng trọn nói đúng ra Thiên Ma công tử là tên ngốc, nhưng lại mạnh mẽ không thể cho Thiên Ma công tử phản bác chứng minh sự thật này.

Thiên Ma công tử hoàn toàn giận sôi rồi!

Bốn phía, các khô lâu cũng kinh ngạc nhìn, Thiên Ma công tử là Thiên Ma? Hắn không phải tu luyện công pháp giống Thiên Ma sao? Không phải thao túng Thiên Ma, mà bản thân hắn là Thiên Ma sao?

Càng làm cho người ta cổ quái là, Thiên Ma này không ngờ bị Chung Sơn chụp lên cái mũ, ngốc.

– Ta chưa từng có cảm giác muốn giết người mãnh liệt như vậy, là ngươi tự rước đấy! Thiên Ma công tử hét lên giận dữ nói.

Khi nói chuyện, thân hình Thiên Ma công tử thoắt một cái bắn thẳng tới phía Chung Sơn. Tốc độ quá nhanh, dường như vượt qua không gian, đảo mắt đến gần Chung Sơn.

– Bành! Chung quanh Chung Sơn bỗng nhiên toát ra một cỗ ánh sáng đen, ầm ầm một cái, Thiên Ma công tử rút trở về còn nhanh hơn trước. Trên đường rút về, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi.

Mà Chung Sơn sau khi ép bay Thiên Ma công tử, Chung Sơn chậm rãi rút ra một thanh trường kiếm! Mà chuôi trường kiếm này, chỉ vẻn vẹn lộ ra một chuôi kiếm, thân kiếm dường như ở trong một không gian khác vậy (ý nói còn chưa rút ra hết), bị Chung Sơn chậm rãi rút ra ngoài. Một thanh trường kiếm phát ra ánh sáng đen mờ nhạt.

Một bên Vương Khô cũng hơi kinh ngạc, bởi vì Vương Khô đi theo Chung Sơn lâu như vậy, cho tới bây giờ chưa thấy qua Chung Sơn sử dụng kiếm, chưa từng có, nhưng Vương Khô biết, Chung Sơn khẳng định có kiếm, mỗi một Thánh Vương đều có thánh kiếm của mình, có chỉ là tượng trưng sau khi trở thành Thánh đình, có một ít lại làm binh khí của mình.

Cho tới nay, Vương Khô chỉ nghĩ thánh kiếm của Đại Tranh chỉ là tượng trưng của Thánh đình mà thôi, nhưng mà giờ phút này mới biết được, Thánh Vương giấu quá sâu, thánh kiếm Đại Tranh không phải chỉ để tượng trưng, mà là quá mạnh mẻ, luôn đươc Thánh Vương cất giấu mà thôi. Chứng minh tốt nhất chính là Thiên Ma công tử bị kiếm quang đánh bay.

Thiên Ma công tử là ai, Thiên Ma công tử mạnh bao nhiêu, Vương Khô không biết, nhưng mà có thể được Minh Ma mời đến, đồng thời ngang hàng với ba đại Tổ Tiên, thực lực của hắn nhất định không khác nhiều. 1 cường giả mạnh như vậy, đảo mắt đã bại trận?

Bất Tử Kiếm, thánh kiếm Đại Tranh! Cùng Trường Sinh Đao đều là một trong hai binh khí sớm nhất của Chung Sơn, rất ít ra tay! Về sau Chung Sơn lại đem Bất Tử Kiếm đưa đến chỗ Huyễn Cơ, để Huyễn Cơ chiếu phù văn trên Thiên Ma Quyền Tọa, khắc lên đó rất nhiều phù văn Thiên Ma Quyền Tọa.

Bất Tử Kiếm chỉ là Cổ Tiên khí, nhưng mà mặt trên che kín phù văn trên Thiên Ma Quyền Tọa, cho nên rất yêu dị, không thể dùng đẳng cấp để đánh giá! Cũng là lợi khí tru diệt Thiên Ma!

Thiên Ma công tử bị đẩy lùi, liền trợn to hai mắt nhìn, tràn đầy vẻ kinh hãi.

– Đây, khí tức Đại Tự Tại Thiên Ma? Thiên Ma công tử trong lòng kinh hãi nói.

– Hắn là Đại Tự Tại Thiên Ma? Không đúng, hắn không thể nào là Đại Tự Tại Thiên Ma, là thanh kiếm kia! Trong lúc Thiên Ma công tử kinh hãi, thanh âm vô cùng chói tai của Chung Sơn lại lần nữa truyền đến: – Thiên hạ ghê tởm nhất chính là đám tiểu Thiên ma các ngươi, nhìn thấy người liền muốn chui vào thân thể người, chẳng kém gì ký sinh trùng, biến thái, ghê tởm! Quả nhiên đâm vào tận trong lòng, Thiên Ma công tử vừa mới nổi lên một chút kinh hãi, đảo mắt bị Chung Sơn nói cho biệt khuất muốn hộc máu.

– Vô liêm sỉ! Thiên Ma công tử giận rống lên. Mà những người khác lại lẳng lặng nhìn, mọi người đều dường như nhìn thấu, là Chung Sơn đang cố ý chọc giận Thiên Ma công tử, hơn nữa Chung Sơn chọc giận cũng cực kỳ ngắn gọn, dùng ngôn từ ít nhất chọc vào chỗ tâm lý yếu nhất của Thiên Ma công tử.

Chung Sơn đúng là đang chọc giận Thiên Ma công tử, từ chỗ Huyễn Cơ hiểu được, Thiên Ma là một chủng tộc cực kỳ quỷ dị, bọn họ mê hoặc lòng người, cấp bậc càng cao, mê hoặc càng mạnh, nhưng rất nhiều Thiên Ma đều khó có trí khôn, dường như một loại bản năng mê hoặc, mà Thiên Ma thăng cấp có trí tuệ, tuy rằng càng cường đại hơn, nhưng mà tâm tính của bọn họ lại quỷ dị không cao.

Thiên Ma không luyện tâm cảnh, bởi vì bản thân bọn họ là Thiên Ma. Bởi vậy, lúc này mới dễ dàng bị Chung Sơn chọc giận. Nếu đổi thành một Tổ Tiên khác, giờ phút này nhất định sẽ không táo bạo như Thiên Ma công tử. Chung Sơn muốn chọc giận họ, bất luận kẻ nào chỉ cần giận dữ, sẽ lộ ra sơ hở, Thiên Ma cũng không ngoại lệ.

– Binh khí Đại Tự Tại Thiên Ma sao? Ta muốn! Thiên Ma công tử lại lần nữa cấp tốc vọt lên.

Thiên Ma công tử căn bản không phối hợp với Quân Mạc Ly, hoặc hay là Quân Mạc Ly tạm thời còn đang quan sát xem Chung Sơn rốt cuộc có bao nhiêu thực lực, tùy ý để Thiên Ma công tử xông tới.

Lần này, Thiên Ma công tử hấp thụ giáo huấn lần trước.

Lúc lại nhằm về phía Chung Sơn, trên lưng bỗng nhiên toát ra một cỗ khói đặc, trong nháy mắt bao phủ một phương bầu trời, vô tận Thiên Ma uốn lượn như từ trong thế giới Thiên Ma buông xuống.

Cường giả Khô Lâu tộc vừa thấy, rất nhanh kinh sợ lui ra phía sau, dù sao Thiên Ma đúng là một trong thiên địch của Khô Lâu tộc.

1 thế giới Thiên Ma vũ động, bay thẳng tới Chung Sơn, khí thế kia, cho dù Tổ Tiên tầm thường nhìn thấy đều không khỏi trái tim băng giá, Tổ Tiên nhìn thấy một màn này, tuyệt đối đầu tiên là thân hợp thiên đạo, nhưng mà Chung Sơn căn bản không có thiên đạo a.

Vương Khô lộ ra vẻ lo lắng, Minh Ma cũng hơi hơi kích động, Thiên Ma công tử nổi giận thật rồi. Quân Mạc Ly và hai Tổ Tiên áo bào đỏ lẳng lặng nhìn.

Giờ khắc này, Chung Sơn không có chút khẩn trương nào, Ảnh thân, không nói căn bản là không sợ Thiên Ma, mà chỉ nói an pháp mấy năm nay Chung Sơn cùng Huyễn Cơ tham thảo, cũng cũng đủ đối phó Thiên Ma công tử trước mắt này.

Trường kiếm trong tay múa lên, mắt lạnh nhìn Thiên Ma công tử.

Tiếp đó! Bất Tử Kiếm của Chung Sơn chậm rãi cắt ra ngoài, 1 cắt này, tốc độ vô cùng thong thả, chậm đến mức tất cả mọi người đều có một loại cảm giác như kiến bò vậy.

Con kiến sao? 1 kiếm này Chung Sơn cắt ra không chậm, thậm chí rất nhanh, chỉ là hiệu quả phù văn xung quanh quấy phá, cho nên nhìn qua giống như rất chậm mà thôi.

Một kiếm này cắt ra, trong hư không liền xuất hiện một đạo kiếm ảnh thật lớn.

Là bóng kiếm! Không phải kiếm khí, không phải kiếm cương, cũng không phải kiếm ý, chỉ là bóng kiếm, một loại bóng kiếm kỳ lạ, bóng kiếm dùng tốc độ khủng khiếp phóng đại, gấp trăm lần, vạn lần, trăm vạn lần. Điên cuồng mở rộng.

Mà các cường giả kinh hãi phát hiện, tại trong bóng kiếm khổng lồ kia lại quỷ dị có rất nhiều núi sông, cây cối, vô số cảnh sắc tụ lại trong ảo ảnh.

Tất cả Tổ Tiên đều mở to hai mắt nhìn, bộ dáng khó tin.

– Cảnh giới cao nhất kiếm đạo, một kiếm sinh thế giới! Một trưởng lão Khô Lâu tộc cả kinh kêu lên.

Thế giới? Kiếm thật khổng lồ dùng tốc độ khủng khiếp, đảo mắt đã bao phủ Thiên Ma công tử và thế giới của hắn nữa. Thiên Ma công tử muốn đi ra, thế nhưng một cỗ lực hút khiến Thiên Ma công tử không thể phản kháng, mang theo vẻ rất không cam lòng, gầm lên giận dữ!

* Xin nói rõ, từ Thiên Cực cảnh là có thể có Thế Giới của mình.

– Không!

Sau khi kiếm thật khổng lồ bao phủ Thiên Ma công tử, trong nháy mắt bỗng nhiên thu nhỏ, càng ngày càng nhỏ, nhỏ đến cuối cùng chỉ còn một điểm nhỏ, tiếp đó biến mất không thấy.

Thiên địa trở nên yên tĩnh, gần như tất cả khô lâu, tất cả Tổ Tiên đều bị một kiếm phiêu dật của Chung Sơn làm cho sợ ngây người.

– Một kiếm sinh thế giới?

Cho tới tận khi Chung Sơn chậm rãi thu hồi Bất Tử Kiếm, trưởng lão Khô Lâu tộc lúc trước kinh hãi kêu lên.

Một kiếm sinh thế giới? Kiếm đạo cảnh giới cao nhất? Đó là cảnh giới kiếm đạo chỉ tồn tại ở trong thần thoại, trăm vạn năm cũng không có người nào luyện được một kiếm sinh thế giới? Đây là thật sao?

Đám cường giả bỗng nhiên nghĩ đến lời nói lúc trước của Minh Ma, Chung Sơn rất tà môn, thật sự rất tà môn!

Minh Ma càng ngày càng sợ hãi, Vương Khô làm sao tìm được cường viện này, cũng quá biến thái đi! Kiếm đạo cảnh giới cao nhất? Một kiếm sinh thế giới? Đó là một kiếm sinh thế giới à?

Hai Tổ Tiên áo bào đỏ cũng không khỏi kinh ngạc, Thánh Vương bảo chúng ta không được cùng Chung Sơn là địch, quả nhiên là đúng.

Quân Mạc Ly vẫn nhìn, nhìn một hồi, bỗng nhiên Quân Mạc Ly kêu lên: – Không đúng, đây không phải là một kiếm sinh thế giới, đây nhất định không phải, sư tôn nói qua, một kiếm sinh thế giới, dưới cảnh giới cao nhất, mỗi một kiếm đánh ra đều là một thế giới, thế giới vừa ra, không gian bốn phía nhất định sụp đổ. Kiếm khí cuồng bạo xé rách tất cả mọi thứ xung quanh, ngươi đây không phải.

Quân Mạc Ly mang theo thái độ kiểm chứng nhìn chăm chú về phía Chung Sơn. Mà những cường giả khác cũng quái dị nhìn về phía Chung Sơn. Chung Sơn trong lòng rõ ràng, một kiếm này đúng là không phải một kiếm sinh thế giới, kiếm đạo, Chung Sơn mặc dù có thiên phú, nhưng cách cảnh giới này còn quá xa, một kiếm vừa rồi đạt được hiệu quả kia, chỉ là duyên cớ thuộc tính của Bất Tử Kiếm mà thôi, là vô số phù văn trên Thiên Ma Quyền Tọa, một kiếm này có thể mở ra một lỗ hổng, 1 lỗ hổng ở Thiên Ma giới.

Thiên Ma công tử tính cả vô số Thiên Ma, chỉ là bị một kiếm của Chung Sơn đuổi về Thiên Ma giới mà thôi. Căn bản không phải là một kiếm sinh thế giới.

Đương nhiên, thời điểm này, Chung Sơn cũng sẽ không thỏa mãn lòng hiếu kỳ của đám cường giả, căn bản không giải thích cho bọn họ.

– Vương Khô, còn không mau chiến? Quân Mạc Ly, ta sẽ bám trụ cho ngươi! Chung Sơn trầm giọng quay sang Vương Khô nói.