Q2 - Chương 22: Sự đáng sợ của Chung Sơn

Trường Sinh Bất Tử

Đăng vào: 12 tháng trước

.

– Ha ha ha…

Câu nói của Chung Sơn làm Thiên Linh Nhi không nhịn được mà bật cười. Triệu Sở Hướng đứng ở một bên tuy rằng không cười nhưng mặt lại hơi run run, thì ra hắn cũng đang cố nhịn cười.

Bốn lão tổ tông của các gia tộc ở bên kia tuy rằng cũng tức giận, nhưng dù sao cũng là những lão quái vật thành tinh, nên vẫn kiềm chế được, cùng nhau dò xét hai người đứng bên cạnh Chung Sơn.

Tuy bọn họ không thể nhìn thấu lai lịch hồng y nữ tử này, nhưng trong khoảng thời gian gần đây có tin đồn rằng Chung Sơn dẫn một nữ tử từ bên ngoài về gia tộc, chẳng lẽ đây là thê tử của Chung Sơn? Mà người còn lại, bốn lão tổ tông ngưng thần quan sát hắn.

Lúc ban ngày, mọi người nghe tin có người tới thăm hắn, lúc ấy đã nghĩ tới việc người này là người trợ chiến của Chung Sơn do hắn mời tới, nhưng không ngờ được là Triệu Sở Hướng?

Triệu Sở Hướng ở Đại Tống quốc, tứ đại gia chủ có lẽ không biết, nhưng mà bốn lão tổ tông thì lại biết, thậm chí Triệu lão tổ tông cũng đã biết Triệu Sở Hướng từ trước. Hai người cùng mang họ Triệu

– Triệu Đan Thần, ngươi biến mất cũng đã lâu nhỉ?
Triệu Sở Hướng nhìn về phía Triệu Đan Thần nói, trên mặt lộ ra vẻ cười lạnh.

– Thiết Thương Môn, Triệu Sở Hướng?
Triệu gia lão tổ tông trừng hai mắt lên nói, trong ánh mắt còn kèm theo vẻ kinh ngạc, quả nhiên tên Chung Sơn này thật không đơn giản, tu vi lúc trước của hắn còn ở Hậu Thiên thì không nói nhưng mới đạt tới Tiên Thiên một năm nay mà đã có thể kết giao với người này.

– Ngươi còn nhớ ta? Tốt, ngày xưa trên chiến trường ngươi giết Nhị thúc của ta, oán cừu đã kết hôm nay ta sẽ trả lại cho ngươi cả vốn lẫn lãi.
Triệu Sở Hướng lạnh lùng nói.

– Triệu Sở Hướng, hôm nay chúng ta chỉ cần mạng của Chung Sơn, ngươi với hắn không quan hệ, tốt nhất nên nhanh chóng rời khỏi, chúng ta sẽ không làm khó dễ ngươi
Triệu Đan Thần lạnh lùng nói.

– Làm khó dễ? Ha ha ha, nực cười, không mời mà tới, ta há lại để các ngươi đi ra sao.
Chung Sơn bỗng nhiên cười lên sang sảng.

– Lão Triệu, không cần nhiều lời với hắn, giết Chung Sơn, chúng ta cũng phải đi rồi.
Tiền lão tổ lên tiếng.

– Tốt.
Triệu Đan Thần ứng tiếng nói theo.

Lúc này Chung Sơn vẫn thản nhiên cười, trong mắt hiện lên vẻ tinh ranh, Chung Sơn đang đợi, hắn chờ đối phương công kích trước, bởi vì Chung Sơn đã sớm an bài mọi chuyện.

Nhìn vẻ mặt của Chung Sơn, Triệu Đan Thần nhướng mày, trong lòng cảm thấy cái gì đó không ổn, nhưng trên tòa lầu các bên đó chỉ có ba người bọn Chung Sơn, mọi nơi khác đều tĩnh lặng, khả năng mai phục chắc chắn không có, mà cường giả bên mình cũng rất nhiều, một người bám trụ Triệu Sở Hướng, rồi giết chết Chung Sơn sẽ không gặp chút khó khắn nào.

– Lên.
Triệu Đan Thần hét lớn một tiếng, dẫn đầu đám người bay tới lầu các.

Tám người mỗi người một thanh trường kiếm, nhảy lên một cái rồi bay vọt trên không, chỉ sau hai nhịp đã tới chỗ Chung Sơn.

Nhưng đúng vào lúc này, khóe miệng Chung Sơn đột nhiên lộ ra một nụ cười quỷ dị.

– Bắn.

Từ phía xa, cách mấy cái sân bỗng nhiên truyền tới một chuỗi âm thanh.

Phía xa? Nghe được thanh âm từ xa, đám người đang còn ở trên không trung đều cảm thấy không ổn

Quả nhiên, theo âm thanh càng lúc càng gần thì.

“Vù vù”

Một chuỗi âm thanh xé gió truyền đến, tên sao?. Có tiễn thủ mai phục ?

Nhưng cho dù là tên thì khoảng cách cũng quá xa, tận mấy cái sân, bắn tới đây cũng không còn bao nhiêu lực, huống hồ cho dù cự ly bắn có gần hơn thì cũng chỉ uy hiếp được tứ đại gia chủ còn đối với bốn lão tổ tông thì căn bản là không có tác dụng

Nhưng khi những mũi tên này bay tới thì vẻ mặt của tất cả đều kinh hoảng, đại sự không ổn rồi.

Tên đúng là tên, nhưng cũng không phải là cung tên, mà là nỏ, loại khí giới chuyên dùng để công thành – Bát Ngưu Nỏ.

Gọi là Bát Ngưu Nỏ cũng không khoa trương chút nào, chính vì cần tận tám con trâu cùng kéo, mới có thể bắn ra, nếu dùng sức người thì ít nhất cũng cần ba mươi người mới kéo nổi dây, Bát Ngưu Nỏ là khí cụ để công thành, một khi bắn ra có thể xuyên thủng hoặc làm đổ tường thành, uy lực của nó vô cùng bá đạo.

Tuy khoảng cách tận mấy cái sân nhưng tuyệt đối không ảnh hưởng chút nào đến lực đạo của nó.

Bốn mươi mũi tên to như bốn mươi thanh trường thương, vô cùng tinh chuẩn lao đến chỗ các lão gia tử và lão tổ tông.

Nếu là trên mặt đất, đám Tiên Thiên cao thủ này có thể né tránh, nhưng hiện tại lại đang ở giữa không trung, căn bản không thể mượn lực tránh né, chỉ có thể đảo người mà dựa vào may rủi thôi.

“Oành, oành”

Liên tiếp những tiếng va chạm vang lên, trên không trung máu văng tung tóe, vô cùng thê thảm. Thậm chí đầu Lý gia chủ bị một tên xuyên thủng tại đương trường nổ tung, óc văng tứ tán.

Tứ đại gia chủ, chết tại chỗ ba người, chỉ còn lại Tôn gia chủ may mắn tránh được. Triệu gia chủ, Tiền gia chủ cùng bị tên bắn xuyên ngực, đại tên cứ thể mà xuyên thẳng qua thân thể, đến lúc chết rồi vẫn uất ức không thể ngờ nổi là mình lại bị Chung Sơn giải quyết như vậy.

Bốn lão tổ tông tuy mau lẹ nhưng cũng chỉ có ba người rất vất vả mới né được. Tôn gia lão tổ tông vô cùng đen đủi, trường kiếm của lão chém gãy được hai mũi trường tên nhưng ngay sau đó lại bị ba mũi trường tên trực tiếp bắn xuyên thân thể, lực bắn quả thật quá cường đại, bắn ngược thân thể lão về sau, ghim chặt lên trên tường, tử vong tại chỗ.

Triệu ĐanThần và hai lão tổ tông còn lại trốn thoát tương đối mau, tuy rằng không thể ngăn cản được, nhưng ỷ vào chân nguyên cường đại phóng ra ngoài mới tạm ngăn chặn trường tên, chỉ có Tiền gia lão tổ tông bất hạnh bị đại tên bắn trúng tay trái, máu tươi phun ra tứ phía.

“Oành”
Đám cường giả sợ hãi hạ xuống, vẻ mặt vô cùng kinh hãi.

Chung Sơn, Triệu Sở Hướng cùng Thiên Linh Nhi nhanh chóng từ lầu các nhảy xuống, ngăn cản trước mặt bọn hắn.

– Không có khả năng, Bát Ngưu Nỏ không phải là vật mà Chung phủ có thể có, tại sao lại có tới bốn mươi cái? Bốn mươi cái? Nếu có nhiều Bát Ngưu Nỏ như vậy. ta không thể không biết.
Tôn gia chủ may mắn né tránh được lớn tiếng quát, chính mắt hắn vừa rồi nhìn thấy Tôn gia lão tổ tông đã bị trường tên bắn chết, vì sao lại như vậy? không có khả năng, không thể?.

– Cho ngươi hay tình báo của ngươi bèo quá nên ngươi không thể biết được, hừ, ta đã nói rồi, ta sẽ cho các ngươi đến nhưng không cho các ngươi có đường mà về.
Chung Sơn lạnh giọng nói.

– Ngươi giết lão tổ tông, ngươi đã giết lão tổ tông, các lão tổ Kim Đan kỳ của Tôn gia biết được, nhất định sẽ huyết tẩy Chung phủ của ngươi.
Tôn gia chủ lệ tuôn đầy mặt hô lên.

Nhìn Tôn gia chủ, Chung Sơn cười nhẹ nói:
– Từ khi các người tiến vào Chung phủ, Chung Sơn ta đã xác định không đội trời chung với tứ đại gia tộc các ngươi rồi, Kim Đan kỳ ư? Kim Đan kỳ thì làm sao? Chỉ cần hắn dám đến đây, ta cũng sẽ làm cho hắn đến được mà không về được.

Đối với Chung Sơn mà nói, nếu quật khởi khai quốc ngay lập tức thì địch nhân của hắn sẽ càng ngày càng nhiều. Nếu đã phạm phải bát cơm của nhau thì cho dù là cường giả Nguyên Anh kỳ, tương lai chắc chắn cũng sẽ phải đối mặt, cớ chi lại phải dè chừng cường giả Kim Đan kỳ chứ?

– Tên có độc.
Tiền gia lão tổ tong đang ôm cánh tay bỗng nhiên kinh hãi nói, đồng thời lấy ra một loại đan dược nhét vào trong miệng.

– Tiền lão, ngươi không sao chứ?
Tôn gia chủ lập tức hoảng sợ hỏi.

– Không có việc gì, chỉ cần điều tức một chút thì có thể bức độc ra được, độc tính thật mạnh, ngay cả Tị Độc Đan của ta cũng không thể khu trừ sạch sẽ ngay được.
Tiền lão tổ tông kinh hãi trả lời.

Nhìn nét mặt già nua mệt mỏi của lão, Tôn gia chủ bất khả tự nghị nhìn về phía Chung Sơn nói:
– Chung Sơn, ngươi quả là ngoan độc.

– Ngoan độc? Các ngươi đến giết ta, chẳng nhẽ bảo ta tỏ ra nhân từ với các ngươi sao? Hừ.
Chung Sơn hừ lạnh một tiếng, cười nhạt nói với Tôn lão gia chủ, đối với hắn, sinh tử giao tranh thì còn nói gì đến nhân đạo.

– Đi.
Triệu Đan Thần lập tức kêu lên.

– Chạy đi đâu?
Triệu Sở Hướng vung trường thương đánh tới Triệu Đan Thần.

Thiên Linh Nhi cũng lập tức vung Hồng Lăng còn chưa hoàn toàn hồi phục chặn trước mặt Lý gia lão tổ tông.

Về phần Chung Sơn, cũng dựng thẳng đao chỉ thẳng mặt Tiền gia lão tổ tông.

Lúc này, Tôn gia chủ tuy rằng phẫn hận trong lòng, nhưng cũng cảm nhận được sự đáng sợ của Chung Sơn, nhìn thi thể lão tổ tông bị ghim chặt trên tường, hắn không chút do dự quay đầu bỏ chạy. Chung Sơn quả là đáng sợ, không , hắn càng lúc càng thêm đáng sợ.

– Giết

Chung Sơn gầm lên giận dữ, vung đại đao Ác Mộng lên chém về phía Tiền gia lão tổ tông, quần áo trên người hắn cũng chợt phồng lên.

Thiên Ma Tôi Thể Đại Pháp! Tầng thứ nhất!

“Lực Phách Thiên Sơn!”

“Choang”

Một tiếng nổ vang lên, đại đao của Chung Sơn va chạm với trường kiếm của Tiền gia lão tổ tông.

Dưới chân Tiền lão tổ tỏa ra một gợn sóng chân khí, gạch đá phía dưới đều bị áp lực mà hóa thành bột mịn. Tiền lão tổ thân trúng kịch độc, thực lực đại giảm, nhưng đối mặt với tu vi Tiên Thiên tầng thứ tư của Chung Sơn, kể cả gia tăng lên gấp đôi lão cũng không sợ, nên vẫn chưa hoàn toàn rơi vào hạ phong. Sau một kiếm, lão nhanh chóng thoát ra ngoài.

Chung Sơn há có thể để lão được như ý nguyện, vung Ác Mộng nhanh chóng đuổi theo hắn.

Tại nơi khác, trường thương Triệu Sở Hướng chỉ thẳng, lao tới Triệu Đan Thần, thương mang theo vô vàn sát khí chân nguyên bắn ra lao thẳng tới Triệu Đan Thần, Triệu Đan Thần liền huy kiếm đón đỡ, nhìn mãnh thương lao tới, trong lòng lão cả kinh, vung kiếm lên tạo ra một đạo kiếm khí bắn về phía Triệu Sở Hướng, còn thân hình thì tránh khỏi một thương vừa đâm tới.

Hồng Lăng của Thiên Linh Nhi tuy rằng còn chưa khôi phục hoàn toàn nhưng vẫn có thể dùng để công kích bình thường, huống hồ lúc trước Thiên Tinh Tử từng cấp cho Thiên Linh Nhi một vật bảo mệnh – ngọc phù Hỏa Phượng Hoàng, uy lực cực mạnh, hơn nữa tu vi Thiên Linh Nhi đã đạt tới tầng mười, đã là Tiên Thiên viên mãn. Đối với sự an toàn Thiên Linh Nhi, Chung Sơn vô cùng yên tâm.

Tôn gia chủ lúc này đang chạy ra ngoài, trong lòng tràn ngập sợ hãi, tám người, bát đại Tiên Thiên, nếu là trước đây thì tuyệt đối nắm chắc chiến thắng, thậm chí muốn đi lấy đầu hoàng đế cũng dễ dàng, nhưng hiện tại sao lại ra thế này? Trước đây Tôn gia chủ biết Chung Sơn rất khủng bố, nhưng hiện tại mới phát hiện được rằng hắn là vô cùng khủng bố mới đúng.

Chung phủ có mai phục, Chung Sơn sớm đã có chuẩn bị, Tôn gia chủ đang trên đường chạy trốn, nhưng lúc hắn nhảy ra ngoài, Tôn gia chủ mới hoài nghi, sao không có ai đuổi theo? Chẳng lẽ Chung Sơn chỉ phô trương thanh thế.

“Vụt”

Đang trong lúc hắn đang nghi hoặc, đột nhiên trên ngực hắn xuất hiện một thanh kiếm màu tím.

Hai mắt Tôn gia chủ mở to, hiện ra vẻ không thể tin nổi, mình bị đánh lén? Hơn nữa lại không phát hiện được gì thì trái tim đã bị xuyên thủng.

Chung Sơn không phải không chuẩn bị mà là đã sớm chuẩn bị cực tốt, hắn quả là đáng sợ!

Trước khi chết, nhìn tử kiếm ở ngực, Tôn gia chủ khổ sở nói một câu cuối cùng :
– Ám Dạ Đường, Ám Hoàng?