Q1 - Chương 12: Tuyển công khổ luyện

Trường Sinh Bất Tử

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Tàng Kinh Các là một đại điện dài ba mươi mét rộng hai mươi mét. Bên trong sắp xếp kệ sách rộng rãi cũng không phải có rất nhiều sách chỉ khoảng ngàn bản.

Ngàn bản này, đều là công pháp tu luyện dành cho Tiên Thiên kỳ có thể tu luyện đến Kim Đan kỳ, ở bên ngoài đều là võ lâm bí tịch đỉnh cấp tranh giành chết người nhưng ở trong này đã có ngàn bản.

Năm mươi lăm người lúc này đều tự tìm đến bí tịch mình muốn, đang không ngừng ngâm nga.

Chung Sơn vẫn đứng ở chỗ ban đầu bắt đầu lật từng quyển lên.

Hơn nữa tổng cộng có mười sáu bản đằng sau có dấu tay màu trắng là bí tịch tốt nhất đều trong tay người khác.

Chung Sơn mất nửa ngày không ngừng sàng chọn rốt cuộc chọn ra hai bản công pháp bí tịch.

Đại Dương Thần Công, Thái Âm Chân Kinh.

Một chí cương, một chí nhu mỗi bản đều có mười tầng tầng sáu hình thành chân nguyên, tầng mười đột phá tới Kim Đan kỳ.

Đại Dương Thần Công, tất nhiên là bản thể luyện tập, Thái Âm Chân Kinh để cho ẩn khu ở trong Chung phủ xa xôi luyện tập.

Hiển nhiên nội dung hai quyển sách này số lượng từ không có nhiều bằng Hồng Loan Thiên Kinh và Thiên Ma Thối Thể Đại Pháp.

Đói bụng thì trở về ăn một chút gì, no rồi sẽ trở lại học thuộc. Lúc đó, ẩn khu Chung Sơn vẫn không sao chép những công pháp mà cứ như vậy học thuộc. không phải Chung Sơn không nghĩ tới mà là Chung Sơn biết được tầm quan trọng lần thứ nhất đọc sách thường thì cảm ngộ nhiều nhất.

Chỉ tám ngày sau Chung Sơn đã hoàn toàn nhớ kỹ nội dung hai bản bí tịch.

Hoàn cảnh chỗ của Chung Sơn ở bên trong một sơn cốc rất tốt có một thác nước, phía dưới là một hồ sâu, bên cạnh là tiểu đình viện, bên cạnh đình viện lại có một mảnh đất, Khai Dương Tông cung cấp rất nhiều hạt giống.

Nhìn hạt giống trong phòng Chung Sơn thấy cổ quái.

Tự cung tự túc? Khai Dương Tông không có tôi tớ, tất cả dựa vào chính mình, nếu thấy phiền toái có thể đến ngọn núi săn ít động vật tự làm ăn hoặc là tìm ít linh quả để ăn dù sao bên trong này chính là cả một sơn mạch, sản vật rất nhiều. Nhưng trong núi có mãnh thú nên cần phải chú ý, chết không ai quản.

Chỗ mọi người ở tuyệt đối an toàn bởi vì nơi đây có trận pháp phòng hộ khiến cho độc trùng, mãnh thú không thể tới gần.

Đương nhiên cũng chỉ có Tiên Thiên kỳ mới cần ăn cơm, đến Kim Đan kỳ có thể lấy năng lượng thiên địa thay thế ngũ cốc.

Nhìn những hát giống đó, Chung Sơn thấy cổ quái nhưng cuối cùng vẫn là phân loại ra một ít hạt rau một ít hạt thóc.

Mất vài ngày Chung Sơn phân mảnh đất bên cạnh phòng ở một mảnh trồng rau một mảnh tròng ít lúa, dù sao cũng là Tiên Thiên kỳ chỉ vài ngày là hoàn thành.

Trong phòng đều có dụng cụ, hiển nhiên đều là của tiền nhân từng dùng.

Thái Âm Chân Kinh là một công pháp chí âm phối hợp với một bộ kiếm pháp, tạm thời do ẩn khu tu luyện, dù sao ẩn khu cũng đạt tới Tiên Thiên mấy ngày trước, vừa đủ tiêu chuẩn có thể tu luyện.

Đại Dương Thần Công là một công pháp chí cương phối hợp với đao pháp, tu luyện ở nơi hỏa diễm xung quanh thì có hiệu quả rất tốt.

Lửa? Làm sao để có lửa? Lên núi đốn củi sao, Chung Sơn cổ quái nhìn nơi này bằng phẳng sạch sẽ trong lòng vô cùng cổ quái, nếu ở Đại Côn quốc mình muốn cái gì sẽ có cái đó? Ở trong này, cảm giác so với bần nông còn khổ hơn?

Nhưng mà vì tu tiên đại nghiệp Chung Sơn chịu đựng.

Nhắm mắt, bắt đầu luyện Đại Dương Thần Công tầng một. Đại Dương Thần Công lấy chân khí luyện nhục, luyện da, luyện cân, luyện cốt. Chung Sơn nhanh chóng luyện công ngồi xuống là nửa ngày, đến hoàng hôn, kham khổ nhập môn.

Lương khô đã bị ăn hết, tự mình đến hồ bên cạnh bắt một ít tiên ngư làm đồ ăn.

Đến đêm Chung Sơn không nghỉ ngơi chút nào mà vẫn miệt mài điều tức. Buổi sang ngày hôm sauthì lấy một thanh đại đao có sẵn ở trong phòng và dây thừng đi đốn củi.

Ra khỏi đại trận của sơn cốc liền thấy không an toàn. Chung Sơn chỉ lướt qua bên ngoài rừng rậm mà không có tiến vào quá sâu, chỉ ở phía ngoài đốn ngã hai cây đại thụ rồi dùng dây thừng kéo về.

Ở ngoài đình viện, chặt đại thụ thành rất nhiều đoạn rồi đưa vào bên trong phòng củi.

Kế tiếp Chung Sơn luyện tập đao pháp.

Trong đao pháp của Đại Dương Thần Công chỉ có hai chiêu là ‘Lực Phách Thiên Sơn’ và ‘Trảm Tẫn Sát Tuyệt’, nhưng đao pháp đều là phải chú ý bổ, chặt theo đường vân. Vạn vật đều có nhược điểm, chặt hay bổ mỗi vật đều không chỉ dựa vào sức mạnh mà còn phải tìm được nhược điểm của nó. Ví như đường vân cây gỗ chỉ cần bổ dọc theo đường vân thì uy lực tăng gấp đôi, cực kỳ hiệu quả.

Vậy thì bổ củi thôi, Chung Sơn nhanh chóng phát hiện trên gỗ có đường vân nhiều nhất, dễ luyện tập nhất.

Buổi sáng bổ củi, Chung Sơn bắt đầu kiếp sống bổ củi của hắn.

Từng đao bổ xuống theo thân pháp Đại Dương Thần Công . Một thế hệ phú hào xưa kia cũng có lúc làm cu li.

Mới đầu, nếu không vận đúng thân pháp đao pháp bị sai, đao pháp đúng lại không thể chém chính xác đường vân kia, sau khi chém trúng đường vân thì đường vân trên bó củi lại đột nhiên biến dạng nên không thể chẻ từ đầu tới đuôi.

Nhưng Chung Sơn vẫn kiên trì.

Hai ngày sau thì thân pháp và đao pháp đều đã thuần thục nhưng cũng không thể từ một đường vân chẻ tới cùng bởi vậy Chung Sơn không hài lòng với bản thân. Tới lúc gom lại bó củi lại phát hiện tất cả củi đều bị bổ thành mảnh nhỏ.

Không còn gỗ nữa.

Nhìn những bó củi được bổ xong, Chung Sơn lưu lại một ít nấu cơm ăn, một số khác đưa ra ngoài đình viện, ở bên ngoài dựa theo ý mình đào cái hố to rồi đắp bùn đất thành khối vuông đặt xuống đó.

Cả hố to chất đầy củi.

Chung Sơn thân để trần nhảy vào chính giữa rồi đốt lửa khoanh chân ngồi xuống, hỏa diễm bốn phía bùng lên, Chung Sơn ở trung tâm hỏa diễm bắt đầu vận chuyển Đại Dương Thần Công.

Nhờ đại hỏa có thể kích thích tu luyện Đại Dương Thần Công, quả nhiên Chung Sơn vừa tu luyện vừa cảm thụ hỏa diễm bốn phía tựa như đang không ngừng rèn luyện thân thể mình mà chân khí của mình cũng hấp thu một ít nhiệt độ của lửa, hơn nữa bản thân thấy dễ chịu.

Toàn thân đã bị hỏa diễm hun đỏ rực nhưng Chung Sơn lại cảm thấy tu luyện như vậy thì tốc độ nhanh gấp hai lần.

Thấy lợi thế này Chung Sơn càng cố gắng tu luyện, mãi đến khi tất cả củi bên ngoài đều hóa thành tro tàn. Khi lửa liền điều tức thu công.

Nhìn tro tàn trong hố, Chung Sơn nhanh chóng đào lên bỏ vào trong ruộng bên cạnh lợi dụng đồ bỏ đi làm phân bón.

Đốn củi luyện đao pháp, đốt củi luyện thần công, dù là lúc nghỉ ngơi Chung Sơn cũng cố gắng làm cho chân khí mình vận chuyển điều tức. Một khắc cũng không ngừng, Chung Sơn cực kỳ cố gắng luyện tập Đại Dương Thần Công.

Rốt cuộc, một tháng sau đạt tới Đại Dương Thần Công tầng thứ nhất, rốt cuộc một tháng đạt tới tầng thứ nhất rồi, trên mặt Chung Sơn hiện lên vẻ hưng phấn cực độ.

Giờ phút này, cách đình viện của Chung Sơn không xa, gần chỗ đất trồng rau có một căn phòng lớn. Bên cạnh là một cái lều lớn bên chồng chất đầy những bó củi đã được bổ, mà trong căn phòng lớn này Chung Sơn tự mình làm cái hầm to.

Khi luyện cônghỏa diễm bên trong bùng lên bốn phía, Chung Sơn ngồi chính giữa chống cự hỏa diễm rèn luyện thân thể, luyện tập Đại Dương Thần Công đồng thời còn còn nung gạch để xây phòng ốc.

Chính ở trong hầm này Chung Sơn đạt tới Tiên Thiên tầng thứ nhất.

Thân để trần, đẩy cửa đá đi hầm lửa, lông khắp toàn thân đều bị đốt cháy sạch nhưng da dẻ lại không bị khói lửa hun đen chỉ hơi hồng mà thôi.

Đến bên cạnh hồ sâu nhảy vào trong hồ tẩy rửa thân thể kỹ càng. Sau khi tẩy rửa, toàn thân thấy dễ chịu hơn rất nhiều. Làm chút đồ ăn rồi bắt đầu tiếp tục luyện công, trừ Dương Thần Công ra Chung Sơn còn luyện tập Hồng Loan Thiên Kinh và Thiên Ma Tôi Thể Đại Pháp, hai công pháp này tuy là công pháp phụ trợ nhưng lại có chỗ thần kỳ.

Bởi vì mình luyện công khá tốn y phục nên tình huống bình thường Chung Sơn đều là ở trần (Thị Xôi: Nude để bảo vệ môi trường).

Ngày hôm sau, Chung Sơn xách đao đi ra sơn cốc đốn củi.

Đồng thời, trong Khai Dương Điện. Thiên Tinh Tử, Cô Sương Tử và Huyền Tâm Tử đã trở về, dường như vừa nói chuyện gì đó, ba người đều nhíu mày im lặng.

Đúng lúc này, Thiên Linh Nhi nhận được tin tức bỗng nhiên chạy đến đại điện.

– Cha, người lấy được Cân Đẩu Vân sao?
Thiên Linh Nhi vừa vào đại điện, lập tức hỏi.

– Cân Đẩu Vân?
Thiên Tinh Tử hơi sửng sốt, Cô Sương Tử và Huyền Tâm Tử giờ phút này đều cổ quái nhìn Thiên Linh Nhi.

Cân Đẩu Vân? Cân Đẩu Vân là cái gì?

– Cái tên Chung Sơn kia đã nói cho con biết, người đừng gạt con nữa.
Thiên Linh Nhi làm nũng kêu lên.

– Nói cho con cái gì?
Thiên Tinh Tử nhướng mày, cổ quái nhìn về phía Thiên Linh Nhi.

– Chính là Cân Đẩu Vân a, lộn nhào một cái là bay mười vạn tám ngàn dặm.
Trong mắt Thiên Linh Nhi kích động nói.

Ba người liếc nhau. Sau đó cùng nhau giương mắt nhìn về phía Thiên Linh Nhi.