Q2 - Chương 10: Cầu Long

Trường Sinh Bất Tử

Đăng vào: 12 tháng trước

.

– Bổ Thiên Đan chỉ còn lại có hai viên.
Lão Ngụy khẽ lật tay, lấy ra hai bình bạch ngọc từ trong thủ trạc trữ vật.

Nhìn hai đồ án điêu khắc tinh mỹ trên bình ngọc nhỏ, trên mặt Hạo Tam lộ vẻ bi thương.

Nhẹ nhàng tiếp nhận rồi cẩn thận nhìn cái bình một chút, Hạo Tam nói:
– Được rồi, chỉ còn có hai viên vậy thì triệu hoán hai lần cuối cùng thôi.

Hạo Tam mở bình nhỏ ra, rồi đem vào miệng, một giọt chất lỏng màu trắng sữa từ trong bình bạch ngọc từ từ chảy ra, chất lỏng này vô cùng đâm đặc, ngay lúc nó chảy xuống thì dường như toàn bộ chất lỏng trong bình đã được rót ra ngoài theo miệng bình, sau đó tự co lại hóa thành hình một viên hình cầu rơi vào miệng Hạo Tam.

Hạo Tam ngậm miệng nhẹ nhàng nuốt một cái rồi thuận tay ném chiếc bình ra ngoài.

Trên mặt Hạo Tam bỗng nhiên lộ ra thần tình thống khổ, hai mắt trợn đứngtròng mắt trợn lòi ra, tiếp đótoàn thân trên dưới bỗng nhiên bốc ra một lượng lớn sương mù màu trắng dần dần bao phủ Hạo Tam ở bên trong.

Lão Ngụy đứng ở một bên, trên mặt cũng tràn ngập bi thương.

Sau thời gian một nén nhang sương trắng dần tần tản đi, lộ ra hình dáng Hạo Tam.

Trải qua thời gian một nén nhang chịu giày vò, trên mặt Hạo Tam vẫn còn vương một loại đau đớn như rút gân. Khi khôi phục lại bình thườngthì tinh thần hắn tươi tỉnh hẳn lên, mắt cũng sáng hơn nhiều, hơn phân nửa mái tóc bị bạc trước kia lại biến thành màu đen bình thường.

– Tam Thái Tử.
Lão Ngụy nhìn về phía Hạo Tam.

– Lão Ngụy, ngươi tránh ra.
Hạo Tam nói.

– Vâng.
lão Ngụy lập tức đi ra phía sau Hạo Tam.

Lúc này, chỉ thấy Hạo Tam hít sâu một hơi. Miệng bỗng nhiên niệm cái gì đó. Theo lời niệm trên miệng thì dường như toàn bộ tay phải hắn cũng biến thành màu đen. Đồng thời chậm rãi tản mát ra một luồng khói màu đen.

Lập tức sau đó, hai mắt Hạo Tam trừng lên một cách hung bạo, bàn tay phải đen kịt bỗng nhiên ấn xuống phía mặt đất rồi hét lớn.

– Đại Hồng,hiện thân.

Hắn hét thêm một tiếng đồng thời từ trên bàn tay đặt trên mặt đất bỗng toát ra hắc khí, những luồng hắc khí này dần tụ thành chín con rồng màu đen tỏa ra bốn phương tám hướng tán bao trùm một khu vực lấy Hạo Tam làm tâm với đường kính ba mươi mét trên mặt đất.

Chín con hắc long mới đầu còn mờ mờ ảo ảo như sương mù nhưng trong nháy mắt đã in dấu ở trên mặt đất giống như một bức tranh được dùng mực vẽ lên, không, không phải mực mà giống như những hố đen, hình dạng hắc long lúc này trông như một hố đen bao trùm xung quanh Hạo Tam với đường kính ba mươi mét, dường như thông đến một nơi xa xôi.

Ngay sau đó, từ chín con rồng ở trên mặt đất bằng, bỗng nhiên phát ra vô số hoa văn màu đen, trong nháy mắt khắc mặt đất thành một cái tế đàn màu đen.

“Oành ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~”

Tế đàn màu đen lại chợt phát ra vô số luồng hắc khí . Cảnh vật phía trên bán hình cầu bị bao phủ hoàn toàn bởi những luồng hắc khí này.

Lão Ngụy ở bên ngoài nhìn vào mà trong lòng phi thường lo lắng.

“Hô ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ “

Hắc khí trong khu vực này chợt biến mất như bị phân giải.

Tế đàn trên mặt đất biến mất, Hạo Tam lần thứ hai xuất hiện, chỉ là lúc này sắc mặt Hạo Tam so với lần đầu thì có vẻ tái nhợt đi, mái tóc chỉ điểm một chút đen xen lẫn màu bạc trắng, phần tóc đen so với thời điểm trước khi uống Bổ Thiên Đan còn thưa thớt hơn.

Thân hình Hạo Tam lảo đảo, dường như có thể ngả xuống đất bất cứ lúc nào.

Lão Ngụy vội vàng tiến lên đỡ lấy Hạo Tam. Trên mặt lộ vẻ hết sức lo lắng.

Thân thể Hạo Tam thân thể cực kỳ suy nhược, thế nhưng trên mặt hắn lại lộ ra vẻ vui sướng khó có được. Bởi vì trước người Hạo Tam là một con quái vật lớn.

Một con đại xà đỏ rực, dài ba mươi mét, miệng có thể nuốt đồng thời hai người cùng một lúc. Đầu tiên nó ngẩng đầu lên, hơi vẫy đuôi rồi không ngừng phun lưỡi nhìn về phía Hạo Tam.

Đây là một con đại xà đỏ rực mà Hạo Tam vừa triệu hồi ra. .

Đại xà xuất hiện một lúc liền từ từ cúi đầu xuống cọ cọ vào cánh tay của Hạo Tam.

Nhìn đại xà tỏ thái độ thânthiện, Hạo Tam mỉm cười, sau khi được lão Ngụy chăm sóc, đứng dậy nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu nó .

– Đại Hồng, ha ha, lão Tam ta sắp chết rồi. Lần này có lẽ là lần cuối cùng chúng ta gặp mặt.
Trên mặt Hạo Tâm lộ ra vẻ thương tâm

Đại xà nhìn Hạo Tam, dường như nó có thể hiểu Hạo Tam nói, thân hình xoay xoay như nói rằng nó không muốn Hạo Tam chết.

– Vô ích thôi, lần này khác với lần trước, ta chắc chắn phải chết, ngươi đã đi theo ta mấy chục nămluôn luôn ở cùng ta, trong cả Long Cung thì ta chỉ tín nhiệm ngươi bởi vì ngươi là bằng hữu tốt nhất của ta.
Hạo Tam vuốt đầu đại xà nói.

– Ti ti ti ti

Đại Hồng không ngừng lè lưỡi ra. Dường như nó có thể cảm thấy được sự thảm cảnh sắp xảy ra .

Nhìn Đại Hồng, Hạo Tam thở dài nói :
– Thực lực cao nhất của ngươi cũng chỉ tương đương với Kim Đan Kỳ của nhân loại. Ở bên ngoài có rất nhiều cường giả muốn giết ta, ngươi cũng không cứu được, lần này ta triệu hồi ngươi ra là muốn ngươi giúp ta một vật về Long Cung, sau đó giao cho huyết mạch cuối cùng của Hạo gia mà ta lưu lại.

– Ti ti ti ti

Đại xà lại lắc đầu rồi không ngừng lè lưỡi.

Hạo Tam nhẹ nhàng lấy ra một cái hộp nhỏ làm bằng gỗ cây đào, trên hộp gỗ khắc rất nhiều đồ án tinh mỹ như một tác phẩm nghệ thuật thiên giới.

– Ta chỉ tín nhiệm ngươi bởi vì chỉ có ngươi mới là bằng hữu tốt nhất của ta,chỉ có ngươi và ta mới không có khế ước hay quan hệ lợi ích. Đại Hồng, đây là lần cuối cùng ta nhờ ngươi hỗ trợ, hãy mang cái hộp gỗ đào này cho huyết mạch của Hạo gia.
Hạo Tam bi thương nói.

Đại Hồng nhìn Hạo Tam, từ từ chảy hai hàng nước mắt rồi há mồm nuốt hộp gỗ đào vào trong bụng. Sau đó lại cọ cọ trên người Hạo Tam.

Nhìn Đại Hồng, Hạo Tam lộ vẻ sầu thảm cười cười nói :
– Trước đây, ta đã triệu hồi năm mươi đồng bạn của ngươi ra, chúng ở phía sau quảng trường, ngươi đến gặp bọn chúng rồi dựa theo lời ta nói mà bắt đầu trốn đi.

– Ti ti ti ti
Đại Hồng trườn vòng quanh Hạo Tam một vòng quấn chặt hắn lại, nhè lưỡi liếm liếm lên mặt Hạo Tam, rồi từ từ buông ra, sau đó hướng về phía sau chùa trườn đi, phía sau quảng trường còn có năm mươi con đại xà khác, chỉ là màu sắc không đồng nhất.

Ngôi miếu trước quảng trườnglúc này lại chỉ còn Hạo Tam cùng lão Ngụy.

Lão Ngụy lại vội vàng tiến lên đỡ lấy Hạo Tam.

– Tam Thái Tử.
Lão Ngụy vô cùng lo lắng kêu lên.

– Lão Ngụy, đem viên Bổ Thiên Đan cuối cùng cho ta.
Hạo Tam nói.

Nhìn Hạo Tam, trên mặt lão Ngụy tỏ vẻ đau khổ lấy ra cái lọ cuối cùng kia.

Cũng giống như cái vừa rồi, sau khi nuốt Bổ Thiên Đan, Hạo Tam lại khôi phục nguyên trạng lần thứ hai, ngay cả tóc cũng lần trở thành màu đen lại.

Hạo Tam nhìn lão Ngụy nói:
– Lão Ngụy, lui xa một chút.

Lão Ngụy nhìn Hạo Tam rồi mang theo hai hàng lão lệ rời ra khoảng cách rất xa.

Giống như lần trước, Hạo Tam lại tiến hành triệu hồi lần thứ hai . Sau đó đọc một chuỗi chú ngữ.

– Lấy tuổi thọ của ta, triệu hoán Long Tương.

Hạo Tam hét lớn một tiếng, lại dùng bàn tay ấn lên mặt đất,cũng giống như trước lại xuất hiện một cái tế đàn màu đen, thế nhưng tế đàn lần này phải to gấp năm lần tế đàn lần trước, đường kính một trăm năm mươi mét. Cái tế đàn thần bí cái này có thể truyền tống sinh vật từ một nơi rất xa đến đây.

Bán cầu sương mù màu đen lần thứ hai xuất hiện, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ quảng trường, sau đó hắc khí tản ra, lộ ra Hạo Tam bên trong.

Tóc Hạo Tam lúc này đã trắng hoàn toàn, không còn một chút đen nào, thân thể cũng trở nên già nua hẳn, trong mắt hắn hiện lên vẻ điên cuồng mãnh liệt.

– Tam Thái Tử.
Lão Ngụy lại vội vàng tiến lên đỡ lấy Hạo Tam đang suy yếu. Đồng thời nhanh chóng bỏ vào trong miệng Hạo Tam một ít đan dược, tuy rằng không bằng Bổ Thiên Đan nhưng cũng làm cho Hạo Tam mau chóng khá lên. Hạo Tam đứng thẳng dậy, tuy rằng lúc này tóc hắn không đen lại nhưng tinh thần đã tốt hơn rất nhiều.

Trước mặt hai người là một con đại xà, không, phải nói là một con rồng nhưng con rồng này có một cái sừng giống như một thanh cự đao hướng lên trời, toàn thân nó được bao phủ bởi vô số lân phiến.

Cầu Long!
Cầu Long có chiều dài trên dưới một trăm năm mươi mét, thân hình cuộn lại chiếm toàn bộ quảng trường. Nó quay đầu nhìn về phía Hạo Tam.

– Hạo Tam?
Cầu Long tự nhiên mở mồm phát ra tiếng người.

– Không ngờ lần này lại là ngươi, ta tưởng sẽ là một con giao long.
Hạo Tam dáng tươi cười lộ ra vẻ ngoài ý muốn nói.

– Lấy toàn bộ tuổi thọ để triệu hoán vượt cấp, ngươi tám mươi tuổi lại có tu vi Tiên Thiên Kỳ, còn khoảng một trăm hai mươi năm tuổi thọ, tuy rằng cũng chỉ có thể sử dụng được một phần mười là mười hai năm tuổi thọ để thực hiện khế ước, nhưng mười hai năm này thêm vào mối quan hệ với ta thì lẽ nào ta lại không đến? Tuy nhiên, thọ nguyên của ngươi đã hết , cùng lắm thì cũng chỉ có thể sống tới giờ Hợi hôm nay.
Cầu Long mở miệng nói.

– Giờ Hợi ? Đủ rồi, người chỉ cần mang ta ra ngoài trước giờ Hợi là được,cứ coi như là dẫn ta đi dạo đi.
Hạo Tam nói.

– Ài, ngươi đường đường là người Hạo gia lại có thể rơi vào tình cảnh này, thật đúng là không thể tưởng được, đúng rồi, nữ nhân kia của ngươi ở Long Cung rốt cuộc đã hạ sinh. Nhưng mà sau khi sinh tiều hài tử thì nàng đã chết.
Cầu long mở miệng nói.

– Sinh? Thật ư? ?Con trai hay con gái?
Hạo Tam lập tức hỏi.

– Không may, lại là con gái, không thích hợp để tiếp tục hoàn thành đại nghiệp của Hạo gia ngươi.
Cầu long nói.

– Con gái? Sao lại là con gái? Con gái? Con gái cũng tốt, con gái cũng tốt.
Hạo Tam bỗng nhiên cười như điên nói .

– Nữ nhân kia của ngươi rốt cuộc có lai lịch gì? Sau khi nữ hài tử được sinh ra, dường như có một cỗ tà khí mãnh liệt chui vào trong cơ thể nó, sinh cơ nữ nhân của ngươi bị mất, không những thế tất cả thực vật chung quanh cũng chết héo toàn bộ.
Cầu long nghi hoặc hỏi.

– Đúng rồi, đúng rồi, ha ha, Vạn Tà Chi Thể, Vạn Tà Chi Thể.
Hạo Tam hưng phấn cười nói

– Cái gì? Nữ nhân của ngươi là cửu thế oán nữ? Ngươi làm nàng mang thai?
Cầu long nhìn về phía Hạo Tam , trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.

– Cửu thế oán nữ, cửu thế là người mang theo oán hận cực độ mà chuyển thế. Cực âm cực tà, nếu sinh ra nam hài thì sẽ không sao, lại có thể khôi phục Thiên triều Hạo gia ta, nếu sinh ra nữ anh thì sẽ khiến cho toàn bộ cửu thế tà khí chuyển nhập vào trong cơ thể nữ anh trở thành Vạn Tà Chi Thể, ha ha ha. Nó lại là huyết mạch triệu hồi giả đời thứ mười của Hạo gia ta, là thế hệ sau cùng có thể nắm bắt cơ hội cuối cùng này. Từ nay cứ để để nó làm loạn thiên hạ đi, ha ha ha.
Hạo Tam hưng phấn cười nói .

Bên ngoài Bạch Vụ Sơn, phía trong một cái khe sâu. Có hai người đang lao về hướng Bạch Vụ Sơn.

– Yên tâm đi, đại sư huynh hẳn là đang ở phía trước.
Chung Sơn mở miệng nói với Linh Nhi đang ở bên cạnh.