Q.10 - Chương 91: Chung Sơn ngất

Trường Sinh Bất Tử

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Ánh mắt mọi người đều như ngừng lại ở hữu trảo của Vô Tướng Thánh Vương.

1 trảo xuyên tim, xuyên qua thân thể Chung Sơn, cánh tay chấn động, ầm ầm chấn thân thể Chung Sơn nổ tung.

Đường đường là Đại Tranh Thánh Vương, cứ như vậy bị chụp chết? Đại Tranh hoàn toàn bị diệt triều? – Không thể nào, không thể nào! Kim Bằng trợn to hai mắt tràn đầy vẻ không tin.

Phục Ma Giáo chủ luôn luôn thờ ơ lạnh nhạt, tuy nhiên cũng nhìn thấu thế cục, từ lúc lão thái giám trợ giúp Tạ Thánh Vương có thể thấy được, Tạ Thánh Vương, Vô Tướng Thánh Vương, lão thái giám, ba đại Tổ Tiên đúng là cùng phe.

Chung Sơn đã chết, quá đáng tiếc!

– Không có gì không thể nào! Vô Tướng Thánh Vương cười lạnh nói.

Trong tiếng cười tràn đầy một cỗ bá đạo, phảng phất giết một người người không liên quan tới hắn vậy.

Đang lúc vẻ mặt mọi người biến đổi, phía sau Vô Tướng Thánh Vương, bỗng nhiên lại lần nữa hiện ra một thân ảnh.

Vẫn là Chung Sơn?

Chung Sơn không chết? Gần như mọi người đều hơi hơi kinh ngạc. Đây cũng quá xuất quỷ nhập thần rồi à!

– Đại thông đạo Luân Hồi, khai! Tay phải của Chung Sơn dán lên lưng Vô Tướng Thánh Vương, trầm giọng quát lên.

Như lúc đối phó Quân Mạc Ly, chết lại sống lại, dùng cùng 1 thủ đoạn không tưởng tượng được đối phó đối thủ.

Thế nhưng, ngay lúc Chung Sơn hô to một tiếng, bốn phía cũng không xuất hiện đại thông đạo Luân Hồi, mà lại xuất hiện một không gian hình lập thể, xung quanh bắn ra ánh sáng bạch kim, bao phủ Chung Sơn vào trong đó, mà Vô Tướng Thánh Vương cũng chẳng biết lúc nào đã tránh thoát.

Chung Sơn biến sắc.

– Ha ha, một chiêu này ngươi đã dùng qua, đáng tiếc a, nếu như lần đầu tiên dùng với ta, mà không phải Quân Mạc Ly, ta đây có lẽ thật sự sẽ bởi vậy mà bị thương, lần này ngươi có muốn trốn cũng không thể được! Vô Tướng Thánh Vương lạnh lùng nói.

– Tinh Hỏa Liệu Nguyên! Vô Tướng Thánh Vương duỗi bàn tay ra.

Vô tận tinh thần lực từ tứ phương tụ đến. Tiếp đó tuôn ra bốn phía Pháp bảo hình lập thể kia, bên trong lập tức bốc lên ngọn lửa màu xanh.

– A!

Chung Sơn kêu to một tiếng, bị hỏa hoạn bao phủ vào trong.

– Pháp bảo này của ta ngay cả Tổ Tiên đều có thể luyện, huống chi Cổ Tiên ngươi? Vô Tướng Thánh Vương lạnh lùng nói.

– Thánh Vương! Kim Bằng cả kinh kêu lên.

Trong lúc hai mắt giận trừng, Phương Thiên Họa Kích trong tay múa lên, phóng về phía Pháp bảo lập thể.

– Ầm, ầm, ầm!

Tạ Thánh Vương và lão thái giám, hai tầng giáp công, cường thế ngăn lại Kim Bằng!

Kim Bằng hai mắt đỏ rực, phát ra lực lượng bá đạo, mặc dù đối mặt với hai tên Tổ Tiên cũng không sợ, nhưng đối phương dù sao cũng là hai tên Tổ Tiên, làm sao có thể lập tức bị đánh cho thối lui chứ?

– Ông!

Xa xa xung quanh Pháp bảo hình lập thể khẽ run lên. Tiếp đó, ngọn lửa bên trong bỗng nhiên biến mất, mà Chung Sơn ở bên trong cũng hoàn toàn bị đốt hình thần câu diệt.

– Không thể nào! Trong mắt Kim Bằng lộ ra vẻ không tin!

– Không có không thể nào, Pháp bảo này của ta nếu đã bắt được thân và hình, Chung Sơn không có khả năng sống thêm! Vô Tướng Thánh Vương cười lạnh nói.

– Các ngươi giết không chết Thánh Vương! Kim Bằng cả giận nói.

Tiếp đó Phương Thiên Họa Kích lại lần nữa vũ động. Cường thế chém về phía một bên Tạ Thánh Vương! – Oanh…!

Tạ Thánh Vương và lão thái giám cùng nhau ra tay lúc này mới ngăn cản được một lần cường công của Kim Bằng.

– Kim Bằng! Vô Tướng Thánh Vương hét lớn một tiếng!

Hét lớn một tiếng, Kim Bằng đang rơi vào điên cuồng, hơi hơi thanh tỉnh, Kim Bằng không đánh tới nữa, mà lại nhìn chằm chằm vào Vô Tướng Thánh Vương.

– Kim Bằng, chim khôn chọn cành, Chung Sơn có thể cho ngươi cái gì, Niệm Vô Tương ta cũng có thể cho ngươi cái đó, thậm chí thứ ta cho ngươi còn tốt hơn hắn, tại Đại Tranh ngươi chỉ có một chức nhỏ là một hộ pháp, bị một ít Thiên Tiên, Đại Tiên ngồi lên, ngươi cam tâm sao? Đến Vô Tướng Thánh đình ta đi, ta ban cho ngươi chức vị nhất đẳng Công tước.

Chuyển Luân Cương Vực không lâu sau sẽ là của ta, ngươi nếu muốn, ta giao Chuyển Luân Cương Vực cho ngươi nắm trong tay! Vô Tướng Thánh Vương dụ dỗ nói.

Nhân tài đây là thứ người mà mỗi đại thánh Vương muốn nhất, mãng phu mỗi đại thánh Vương đều không quan tâm, chỉ khi nào đến cảnh giới Tổ Tiên rồi, ai lại không cần chứ, hơn nữa Kim Bằng cường thế vừa rồi cũng triển hiện ra, lão Kiền, Tạ Tiểu Phái, hai đại Tổ Tiên đều thiếu chút không ngăn được hắn. Chung Sơn sao lại có vận may như vậy?

Vô Tướng Thánh Vương chiêu hàng Kim Bằng! Khiến Phục Ma Giáo chủ ở một bên có chút đứng không yên.

Chiêu hàng? Nếu như Kim Bằng bị chiêu hàng thành công, vậy Vô Tướng Thánh Vương còn có bốn đại Tổ Tiên, Thiên đế kế thừa mình muốn lấy được, căn bản là chuyện không thể nào.

Thờ ơ lạnh nhạt, lại thờ ơ lạnh nhạt nữa thì tất cả cũng không còn.

– Ha ha ha ha hắc! Kim Bằng không khỏi cười to.

Trong tiếng cười tràn đầy vẻ khinh thường, Kim Bằng mắt lạnh nhìn về phía Vô Tướng Thánh Vương nói: – Chỉ bằng ngươi cũng muốn ta xưng thần? Kim Bằng một thân ngạo khí, năm đó cho dù Như Lai Phật Tổ cũng không thể thuyết phục được Kim Bằng, tuy rằng đả bại Kim Bằng, nhưng cuối cùng bối phận của Kim Bằng tại Đại Lôi Âm Tự lại còn cao hơn.

Bị Chung Sơn thu phục, đó cũng là cơ duyên xảo hợp, bị buộc thề, thủ hộ Đại Tranh ngàn năm, có thể trong lòng Kim Bằng cũng không hoàn toàn thần phục Chung Sơn.

Hiện tại lại một tên Thánh Vương muốn thu phục mình? Kim Bằng há có thể cho hắn như nguyện?

– Ta vốn quý ngươi cho nên mới làm vậy, đáng tiếc ngươi không thể cho ta sử dụng, ngươi đi đi, ta sẽ không làm khó ngươi! Vô Tướng Thánh Vương đầy mặt đáng tiếc nói.

Kim Bằng đang muốn lên tiếng, một bên Phục Ma Giáo chủ lại chen miệng nói: – Vô Tướng Thánh Vương đúng là giỏi tính toán, mượn sức không được, hiện tại lại muốn đuổi người đi? Sau đó ngươi độc chiếm Thiên đế kế thừa? Trong giọng nói của Phục Ma Giáo chủ tràn đầy ý không tốt, chính là khiêu khích.

Lúc này nếu không mở miệng nói, Kim Bằng lại bị ép đi, vậy thì tỷ suất lấy được Thiên đế kế thừa sẽ càng ngày càng nhỏ.

Vô Tướng Thánh Vương quay đầu, mắt lạnh nhìn về phía Phục Ma Giáo chủ, trong mắt lộ ra hàn ý.

Bên kia, Kim Bằng hít một hơi thật sâu nói: – Đại Tranh đã bị huỷ diệt, Chung Sơn bỏ mình, nhưng ta đã đáp ứng Chung Sơn, đánh chém Tạ Tiểu Phái! Kim Bằng ta nói được thì làm được! Quay đầu, Kim Bằng mang theo một cỗ chiến ý hừng hực nhìn về phía Tạ Thánh Vương!

– Ngươi dám! Vô Tướng Thánh Vương tức giận nói.

Xa xa, Kim Bằng đã lại lần nữa lấy ra Phương Thiên Họa Kích, thân hợp thiên đạo, cường thế tấn công tới Tạ Tiểu Phái! Trong lúc Vô Tướng Thánh Vương tức giận, đang muốn tiến lên.

– Vù!

Phục Ma Giáo chủ bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt Vô Tướng Thánh Vương, lật tay lấy ra một thanh Tử Mộc thần kiếm, thân hợp thiên đạo, kiếm chỉ Vô Tướng Thánh Vương.

– Ngươi muốn cùng ta là địch? Vô Tướng Thánh Vương lạnh giọng nói.

– Thiên đế kế thừa chỉ có một phần, ta không ra tay, thì sẽ không có cơ hội chiếm được nữa! Phục Ma Giáo chủ trầm giọng nói.

– Ầm!

Phục Ma Giáo chủ đối chiến Vô Tướng Thánh Vương, lão thái giám và Tạ Thánh Vương đối chiến Kim Bằng.

Hỗn loạn giáp chiến lại lần nữa bắt đầu.

Vô Tướng đại Thái tử Niệm Xán, luôn luôn đứng ở xa nhìn, Tổ Tiên chiến đấu, hắn cũng không thể nhúng tay vào.

Còn có một Dạ Thánh Vương ở tinh không xa xa.

Dạ Thánh Vương vừa phá trận, vừa nhìn về phía xa xa.

5 trận trong Thiên đế mật cảnh, thật sự không khó phá, chỉ là quá tốn thời gian, thậm chí Dạ Thánh Vương cảm thấy, một mình mình cũng có thể phá trận đến cuối cùng. Nhưng bây giờ đến nhiều người như vậy, Thiên đế kế thừa thuộc về ai đây?

Chung Sơn đã chết, phía dưới lại lần nữa rơi vào hỗn loạn. Trên mặt Dạ Thánh Vương hơi hơi hiện lên vẻ vui mừng.

1 kiếm cuối cùng!

– Phá!

Dạ Thánh Vương rống to một tiếng, thần kiếm lập tức đâm thủng một viên tinh tú. Trận thứ năm phá!

Trận thứ năm vừa phá, ý niệm đầu tiên của Dạ Thánh Vương là phải nhanh chóng nhảy vào Thiên Hạ Đệ Nhất Điện, nhưng vào lúc này, lại có một cỗ tinh lực cuộn trào từ bốn phía truyền đến! Truyền thẳng tới Dạ Thánh Vương.

Từ trong cổ lực lượng này, Dạ Thánh Vương cảm nhận được lực lượng của Vô Tướng Thánh Vương, lực lượng của Phục Ma Giáo chủ thậm chí còn có lực lượng của chính mình!

Dòng chảy năng lượng mãnh liệt ầm ầm nhằm về phía Dạ Thánh Vương và chiến trường xa xa.

Trong chốc lát Dạ Thánh Vương phá trận, chiến trường chiến đấu xa xa lại chậm một ít, dù sao, cũng không ai cho hắn ngư ông đắc lợi.

Dòng thác năng lượng cường đại trút xuống, mọi người đều là biến sắc.

– Không đúng, còn có trận thứ sáu! Dạ Thánh Vương mặt liền biến sắc nói: – Đem tinh lực 5 trận trước tụ lại, còn có lực lượng chúng ta oanh kích thu lại, tạo thành trận mới? Phục Ma Giáo chủ sắc mặt cũng hơi trầm xuống nói.

Xa xa, chỗ Thiên Hạ Đệ Nhất Điện, tràn ngập vô số sương trắng, mà 100 linh Sơn Tinh thần quay chung quanh Thiên Hạ Đệ Nhất Điện cũng hình thành một trận thế mới, đại trận này là tổng hợp 5 đại trận lúc trước, lực lượng mênh mông vô cùng.

Có thể, mặc dù hợp nhất tinh lực 5 trận, nhưng mà vậy thì sao chứ? Các Tổ Tiên vui mừng không sợ.

– Đó là một tử trận? Lão thái giám hơi hơi kinh ngạc.

Tử trận? Đúng vậy, đại trận này có lực lượng mênh mông, nhưng mà, chỉ vẻn vẹn vận chuyển một hồi, liền đình chỉ, bao nhiêu năm không ai thúc dục, dường như đã biến thành tử trận rồi, cắm ở nơi đó không vận chuyển.

Cho dù là đại trận hoàn hảo, mọi người cũng không sợ, huống chi bây giờ là tử trận chứ.

Ánh mắt mọi người lại lần nữa tụ về phía vô số sương trắng bao phủ Thiên Hạ Đệ Nhất Điện.

Thiên Hạ Đệ Nhất Điện dễ như trở bàn tay. Trước mắt chủ yếu là rốt cuộc ai đoạt được!

– Tạ Tiểu Phái, để mạng lại! Phương Thiên Họa Kích của Kim Bằng lại lần nữa chém xuống.

Vô Tướng Thánh Vương và Phục Ma Giáo chủ lại lần nữa đánh nhau, về phần Dạ Thánh Vương, bất đắc dĩ chỉ có thể gia nhập chiến đoàn, Dạ Thánh Vương biết, nếu như mình hiện tại nhảy vào Thiên Hạ Đệ Nhất Điện, nhất định trở thành mục tiêu cho mọi người vây giết, nếu như quay sang, lục đại Tổ Tiên cường thế chém giết.

Tinh không rung chuyển, hắc động hiện ra. Chiến đấu biến thành cực kỳ hỗn loạn!

Xa xa, Niệm Xán không dám vọng động, chỉ có thể lần nữa lui ra, đồng thời không ngừng nghiên cứu 108 tinh tú kia, tử trận này đâu là đầu mối then chốt!

Vô Tướng Thánh Vương, Tạ Thánh Vương, lão thái giám là một liên minh, Kim Bằng, Phục Ma Giáo chủ, Dạ Thánh Vương, ba người mặc dù không thỏa thận thành hiệp nghị, nhưng hiểu lòng đều ngầm đồng ý, cũng trở thành một liên minh khác.

Một trận chiến này, chiến đấu gần mười ngày, trong lúc chiến đấu phá vỡ rất nhiều tinh tú, các Tổ Tiên cũng bỏ ra giá to lớn phải trả.

Lục đại Tổ Tiên, ai cũng không chú ý tới, tại chỗ sâu trong phiến tinh không này, trên một viên tinh tú đối diện Thiên Hạ Đệ Nhất Điện, giờ phút này đang đứng một thân ảnh áo bào đen!

Thân ảnh áo bào đen không không có tới Thiên Hạ Đệ Nhất Điện, đó là bởi vì lục đại Tổ Tiên tuy rằng chiến đấu cường thế, nhưng trong lòng khẳng định còn lưu lại một phần chú ý tới Thiên Hạ Đệ Nhất Điện, một khi có người dám xông vào, nhất định cùng nhau quần công.

Thân ảnh áo bào đen luôn không nhúc nhích, mười ngày này vẫn đứng ở nơi đó. Không phải người khác, đúng là Chung Sơn bị Vô Tướng Thánh Vương giết chết.

Ảnh thân Chung Sơn có rất nhiều phân thân, sao lại dễ dàng bị chết như vậy!

Nhìn đại chiến trước mắt, Chung Sơn đứng chắp tay, trong mắt bắn ra hàn quang, lộ ra nụ cười nhạt ý vị thâm trường nói: – Nên thu quan!