Q.12 - Chương 27: Ai bái ai?

Trường Sinh Bất Tử

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Ở ngoài Huyền Vũ Thánh Địa, gió lớn dữ dội!

Chung Sơn dẫn Quy Xà đứng đằng trước, đằng sau là 10 người áo bào đen, tất cả đều bọc trong áo bào đen. Chín nam một nữ, không rõ dung mạo, không biết có phải 12 người Chung Sơn ban đầu hay không.

Gió lớn thổi tung quần áo của mọi người, quần áo tung phần phật trong gió lớn.

Xung quanh Chung Sơn, rất đông cường giả Huyền Vũ tộc đề phòng, thậm chí lấy ra vũ khí, Pháp bảo, nhưng không ai dám làm bừa, chờ đợi Chí Tôn tới.

Chung Sơn, Quy Xà đến đây, lập tức như con gió xoáy, tin tức nhanh chóng truyền khắp Huyền Vũ tộc.

– Cái gì? Quy Xà? Chung Sơn? Sao bọn họ lại đến đây? Trưởng lão Quy Thần Võ nghe tin tức này liền lộ ra vẻ kinh ngạc.

– Đệ tử cũng không rõ, hiện tại đang ở cửa vào phía tây chờ tin tức của Chí Tôn! Một Huyền Vũ cung kính nói.

– Biết rồi! Quy Thần Võ để lại một câu, đạp bước tới đến cửa vào.

Ở cửa vào, Chung Sơn bình thản đối mặt các Huyền Vũ tộc, không có chút căng thẳng, ngược lại chiêm ngưỡng bốn cây trụ trời lớn ở gần đó.

Quá to lớn, hùng tráng!

Mỗi một cây trụ lớn 10 vạn dặm, xếp thành hình vuông, mỗi cây cách nhau trăm vạn dặm, cắm thẳng chín tầng trời, chấn nhiếp hùng hồn, như có cảm giác ngược dòng về thượng cổ.

Huyền Vũ đời đầu, Huyền Vũ đầu tiên Đại thiên thế giới? Chính thân phận này, đã biểu lộ Huyền Vũ từng trải đã lâu, không biết bao nhiêu năm tháng lắng đọng, tuy rằng thực lực chưa chắc cực mạnh, nhưng tuổi tác tuyệt đối còn lớn hơn cả Hồng Quân, Bàn Cổ.

Hy sinh bản thân, để Nữ Oa vá trời, lòng dạ Huyền Vũ đời đầu thật là cực kỳ vĩ đại.

Thậm chí Chung Sơn cảm giác, mỗi một trụ trời đều không kém gì một món Pháp bảo Thánh nhân. Bốn cây trụ trời, tương đương với bốn Pháp bảo Thánh nhân đồng nguyên, khó trách có thể chống đỡ mảnh trời này.

Bầu trời trung tâm bốn trụ trời, Thiên Ma vô tậnbay múa, nhưng không thể bay ra khỏi lớp màng mỏng, cắn xé tiến tới cũng không làm gì được.

Trung tâm bên dưới trụ trời, một hồ lửa màu lam, bên trong hồ toát ra ngọn lửa âm lãnh, nhìn mà khiếp vía.

– Đó là hồ hiến tế? Chung Sơn híp mắt nhìn chiếc hồ toát ra ngọn lửa lam kia.

Bi Thanh Ti có nói, đây là một đại trận hình thành chiếc hồ, bên trong có Cửu Âm Mị Hỏa, cháy sạch thân xác, tưới mát thần hồn, đồng thời đẩy thần hồn vào Thiên Ma giới hiến tế!

Quy Xà ở bên cạnh vẻ mặt khẽ động.

“Đừng căng thẳng, làm theo lời ta nói, đại trượng phu chịu khuất nhục chỉ vì ngày sau bay lượn trên trời!” Chung Sơn truyền âm nói.

“Rõ!” Quy Xà hít sâu một hơi, lo lắng trong lòng cũng bình ổn lại.

Ngay lúc này, Huyền Vũ tộc đằng xa bỗng náo động.

Rất nhiều cường giả Huyền Vũ tộc hùng hồn đi tới.

Dẫn đầu chính là Huyền Thiên Tông cao to, đằng sau là các trưởng lão Huyền Vũ, trong đó Quy Thần Võ cũng có mặt.

– Bái kiến Chí Tôn! Tất cả Huyền Vũ cung kính thưa.

Huyền Thiên Tông phất tay, tất cả Huyền Vũ ở cửa vào đều lui lại đằng sau Huyền Thiên Tông.

Thoáng cái biến thành 12 người Chung Sơn giằng co với đoàn Huyền Vũ khổng lồ.

– Chung Sơn? Ngươi không ở Băng Thần Cung cùng hoàng hậu của ngươi, đến Huyền Vũ Thánh Địa ta để làm gì? Huyền Thiên Tông toát ra cười lạnh nói.

Lúc trước Huyền Thiên Tông không sợ Chung Sơn không đến, là bởi Bi Thanh Ti dùng Thoát Thần Đan, mình lại bắt lấy thần hồn dẫn của nàng. Vì Bi Thanh Ti, Chung Sơn phải tới, lo lắng duy nhất là Quy Xà không đến mà thôi.

Hiện tại Quy Xà đã đến, tuy rằng Huyền Thiên Tông nói chuyện với Chung Sơn, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm Quy Xà.

– Đại điển hiến tế, đại sự thiên hạ, Chung Sơn cũng muốn xem thử đại lễ, không lẽ Huyền Thiên Tông cho rằng chúng ta không có tư cách? Chung Sơn cười nhạt nói.

Dự lễ? Chung Sơn dự lễ? Dự đại lễ hiến tế Bi Thanh Ti?

Huyền Thiên Tông nhất thời không xoay chuyển lại được, chẳng lẽ đế vương lại tuyệt tình đến mức này, trơ mắt nhìn thê tử của mình chết đi? Không đúng, không đúng, nhưng rốt cuộc Chung Sơn vì chuyện gì?

Huyền Chi Âm nấp ở đằng sau, âm trầm nhìn 12 người đằng trước, là mưu sĩ của Huyền Thiên Tông, có đôi khi phải suy nghĩ chu đáo, bao bọc trong áo bào đen?

Huyền Chi Âm dường như phát hiện điều gì, lập tức truyền âm cho Huyền Thiên Tông: “Chí Tôn, thuộc hạ đoán 10 người khoác áo bào đen đằng sau Chung Sơn có thể là bổ sung lâm thời, không phải là đám Tổ Tiên ngày đó, chỉ là người thường tìm từ chỗ khác tới, dùng để tăng thêm thanh thế. Hơn nữa căn cứ tư liệu, Chung Sơn không phải hạng người bạc tình tuyệt tính, khẳng định hắn có âm mưu.”

Âm mưu? Cũng giống như Huyền Thiên Tông suy nghĩ.

Đồng thời, Huyền Chi Âm còn cung cấp một suy đoán khác, những người đằng sau Chung Sơn cũng không phải toàn Tổ Tiên? 12 người ngày đó, lúc này chỉ có Chung Sơn và Quy Xà?

Kế sách của Huyền Chi Âm lúc trước là ra lệnh các trưởng lão đối phó Chung Sơn, bản thân mình bắt Quy Xà là được.

Trước mắt nếu thật đúng như suy đoán, vậy có lẽ mình không cần chờ Trình Hầu trở về, vẫn sẽ lấy được Quy Xà?

Tuy nhiên, Huyền Thiên Tông không lỗ mãng, mà nhàn nhạt nhìn Chung Sơn, nói: – Đại điển hiến tế, đại sự thiên hạ, ngươi là chủ một cương vực ở Bắc Châu, tự nhiên có tư cách dự lễ. Nhưng mà chuyện liên quan trọng đại, Huyền Vũ tộc không thể không cẩn thận. Người không rõ thân phận, không được dự lễ, càng không được vào Huyền Vũ Thánh Địa, phòng ngừa phá hoại đại điển. 10 người đằng sau ngươi, dấu đầu lộ đuôi, ta hoài nghi bọn họ có mục đích khác. Quy Thần Võ, tháo nón của bọn chúng ra cho ta!

Quát lớn một tiếng, Quy Thần Võ chỉ có thể tuân mệnh, vươn tay muốn chộp lấy 10 người đằng sau Chung Sơn.

– Hừ! Đằng sau Chung Sơn liền truyền ra tiếng hừ lạnh.

Oong! Thiên đạo màu vàng của Kim Bằng xông lên trời.

Oong! Oong! Oong!….

Liên tiếp tám đường thiên đạo xông lên trời, 9 đường thiên đạo dựng lên đằng sau Chung Sơn, một cỗ áp lực mạnh mẽ đè xuống đối diện.

Khí thế mênh mông, đè vô số Huyền Vũ không ngẩng đầu lên được.

Oong! Oong….

Đằng sau Huyền Thiên Tông, các trưởng lão Huyền Vũ tộc cũng bùng lên thiên đạo, mỗi người tràn đầy đề phòng nhìn đối diện.

Hai phe tranh đấu, tựa như đại chiến có thể bùng nổ lập tức.

– Huyền Thiên Tông, ngươi có ý gì? Chẳng lẽ ngươi không biết họ là thần tử của ta hay sao? Chung Sơn trầm giọng nói.

Nhìn thấy đám người áo bào đen mỗi người đều dựng lên thiên đạo, thần sắc Huyền Thiên Tông thay đổi, lập tức hủy bỏ suy đoán của Huyền Chi Âm. Cái gì không đến hết? Chung Sơn dẫn theo nhiều Tổ Tiên như thế, toàn bộ đều ở đây, sao mà không đến chứ?

– Được rồi, ở xa đến là khách, nếu là Chung Sơn dẫn đến, Quy Thần Võ, ngươi không cần phải ép buộc! Huyền Thiên Tông trầm giọng.

Quy Thần Võ dừng tay lại, sắc mặt co quắp, ta ép buộc? Là ta muốn vạch mặt thật của bọn họ hay sao?

Ôm nỗi buồn bực, Quy Thần Võ thu tay quay về.

Chung Sơn nhẹ nhàng khoát tay, thiên đạo của chúng thần đằng sau biến mất, thiên đạo của các trưởng lão Huyền Vũ cũng biến mất.

Hai bên lại quay về cục diện ban đầu, chỉ là lúc này Huyền Thiên Tông đã mất đi ý muốn ra tay. Đằng sau Chung Sơn có một đám cao thủ đi theo, cho dù Huyền Vũ tộc có đánh, cũng là thắng thảm, đánh địch 1000 tự hại 800, Huyền Thiên Tông tạm thời còn không muốn làm thế, đành phải ấn theo kế hoạch.

Tuy nhiên, ý đồ Chung Sơn đến đây càng thêm khó cân nhắc, hắn thật sự nhẫn tâm nhìn Bi Thanh Ti chết đi? Hay là chuẩn bị ra tay cứu Bi Thanh Ti vào lúc mấu chốt? Cứu? Hừ, chỉ sợ ngươi không đợi được đến lúc đó.

– Trưởng lão Huyền Vũ tộc ta, huyết mạch tiến hóa cao nhất cũng chỉ là huyết mạch đời thứ tư, xem ra Quy Xà trời sinh huyết mạch cao quý, không biết ngươi là đời thứ mấy? Đời thứ ba, hay là đời thứ hai? Huyền Thiên Tông bỗng nhìn sang phía Quy Xà, nói.

– Quy củ xưa nay Huyền Vũ tộc, chẳng lẽ đã thay đổi hay sao? Quy Xà trầm giọng nói.

– Ngươi nói gì? Sắc mặt Huyền Thiên Tông hơi trầm xuống.

– Quy củ của tổ Huyền Vũ, huyết mạch thấp hơn gặp huyết mạch cao hơn, nhất định phải hành lễ chào. Còn ngươi chỉ là huyết mạch đời thứ sáu, biết huyết mạch của ta cao quý hơn ngươi, gặp được ta, vì sao không bái? Quy Xà bỗng nhiên ngông cuồng nói.

Có Chung Sơn làm hậu thuẫn, Quy Xà tự nhiên không sợ đắc tội Huyền Thiên Tông, hơn nữa đây cũng là kế hoạch của Chung Sơn.

Chung Sơn không nói gì, mặc cho Quy Xà đối mặt với Huyền Thiên Tông.

– Ta bái ngươi? Ha ha ha ha! Ánh mắt Huyền Thiên Tông toát ra âm lãnh.

Các trưởng lão Huyền Vũ tộc đều cau mày, có vẻ tức giận nhìn Quy Xà. Tuy nói huyết mạch Quy Xà cao hơn bọn họ, nhưng Quy Xà cuối cùng không phải là Chí Tôn nơi này, một kẻ từ bên ngoài đến đây, huyết mạch cao hơn thì sao chứ?

– Xem ra, quy củ của tổ Huyền Vũ thật sự đã không còn trọng yếu ở trong mắt các ngươi! Thiên hạ này, xem ra chỉ có Huyền Vũ tộc của ta mới là chính tông truyền thừa viễn cổ. Quy Xà khinh thường nói.

Huyền Thiên Tông mắt lạnh nhìn Quy Xà, cuối cùng toát ra cười lạnh nói: – Nói như vậy, ngươi còn tuân thủ quy củ của tổ Huyền Vũ?

– Không sai, quy củ tổ Huyền Vũ, là căn bản của tộc ta! Quy Xà trịnh trọng nói.

– Vậy ngươi gặp ta vì sao không bái? Huyền Thiên Tông quát.

– Bái ngươi? Ngươi có tư cách gì để ta bái? Huyết mạch đời thứ sáu, ta thấy cả đời ngươi cũng không có tư cách khiến huyết mạch tiến hóa đến cỡ như ta! Quy Xà quát lạnh.

Quy Xà cùng Huyền Thiên Tông đối chọi gay gắt.

Đoàn người Chung Sơn không hề xen vào, còn các trưởng lão Huyền Vũ tộc đối diện cũng không xen vào, vậy những người khác tự nhiên càng không có tư cách xen vào. Huyền Chi Âm bên kia cảm thấy có chút không đúng, nhưng lại không biết vấn đề ở chỗ nào, muốn can ngăn Huyền Thiên Tông, nhưng Huyền Thiên Tông căn bản không để ý tới hắn.

– Nếu ngươi tuân thủ quy củ tổ Huyền Vũ như vậy, huyết mạch của ta cao hơn ngươi, ngươi có bái hay là không? Huyền Thiên Tông quát lạnh.

– Cao hơn ta? Ngươi nằm mơ đi, nếu ngươi cao hơn ta, vậy được, ta sẽ bái ngươi. Đáng tiếc, ngươi không làm được! Quy Xà lắc đầu khinh thường nói.

– Nếu huyết mạch của ta cao hơn ngươi, ta muốn ngươi quỳ hai chân bái lạy! Huyền Thiên Tông quát lạnh.

Chung Sơn bên cạnh híp mắt, tựa như đã đợi được thứ mình muốn.

– Được! Quy Xà khinh thường.

Huyền Thiên Tông toát ra tươi cười chiến thắng, sau đó bóng người rung động, đột nhiên đằng sau Huyền Thiên Tông xuất hiện một cái bóng to lớn, cao trăm trượng, cái bóng Huyền Vũ to lớn.

Cái bóng Huyền Vũ xuất hiện, một cỗ khí tức viễn cổ mạnh mẽ đè xuống Quy Xà, khí tức kinh khủng thẳng vào thần hôn, khiến cho bốn cây trụ trời cũng khẽ rung động.

Cái bóng? Cái bóng mạnh mẽ? Nhìn cái bóng kia, ánh mắt Chung Sơn đột nhiên co rụt lại, bởi vì trong cái bóng Huyền Vũ kia, Huyền Vũ rụt bốn chân vào, chỉ để lại cái đầu bên ngoài. Rụt bốn chân?

– Khí tức huyết mạch đời đầu? Sao lại thế này! Quy Xà chỉ vào cái bóng Huyền Vũ giật mình hô to.

Vù! Cái bóng Huyền Vũ đột nhiên biến mất.

– Ha ha ha ha, quỳ xuống đi! Huyền Thiên Tông cười to nói.