Q.11 - Chương 126: Tổ Long Mật Cảnh

Trường Sinh Bất Tử

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Tổ Long Mật Cảnh! Đồng tử Chung Sơn co rụt lại.

Long tộc mật cảnh, cái này cũng không thể làm Chung Sơn ngoài ý muốn, thậm chí căn bản không thể tác động một tia cảm xúc Chung Sơn, đến ngày này, Chung Sơn còn có thể để ý một Long tộc mật cảnh sao?

Nhưng Tổ Long Mật Cảnh khác nhau.

Đương kim thiên hạ, tuy rằng Long tộc rất cường đại, nhưng ở toàn bộ đại thế giới thậm chí, Long tộc còn không cường thế bằng Lang tộc!

Long tộc cường đại đều nấp trong tứ phương, làm cho Long tộc tại đại thế giới cũng không thu hút. Bởi vì ai cũng không đè ép được ai!

Nhưng, Chung Sơn không chỉ một lần nghe nói qua, Long tộc tại thời kỳ thượng cổ, từng vô cùng huy hoàng! Thực lực cường đại, không yêu thú nào có thể đối địch.

Là một cái tộc lớn mênh mông như vậy, về sau chợt biến mất trong một đêm, Long tộc cường đại nhất đám, thậm chí tổ rồng Long tộc cũng một đêm biến mất, đến tận đây Long tộc suy bại xuống.

Tổ rồng biến mất, thật giống như Lang tộc Đế Thích Thiên biến mất, Phượng Hoàng tộc Phượng Hoàng Lão Mẫu biến mất, Thần thủ hộ đã không có. Hơn nữa người mạnh nhất Long tộc cũng không có, toàn bộ đã chết?

Một đêm biến mất?

Nếu là Tổ Long Mật Cảnh, tự nhiên có liên quan chuyện đó.

– Khởi bẩm Thánh Vương! Nếu là Tổ Long Mật Cảnh, Thánh Vương có thể đáp ứng! Bởi vì, trong Tổ Long Mật Cảnh có lẽ có thứ Thánh Vương cần! Thi tiên sinh bỗng nhiên truyền âm nói.

Tuy rằng Thi tiên sinh nói ‘Có lẽ’, nhưng Chung Sơn tự nhiên nghe được ý tứ khẳng định.

Mặt không đổi sắc, Chung Sơn nhìn về phía Lữ Bất Vi, lại nhìn Quỷ Cốc Tử phía sau luôn luôn quan sát mình!

– Doanh bây giờ ở đâu? Chung Sơn hỏi.

Nghe được Chung Sơn nói vậy, Lữ Bất Vi biết Chung Sơn đáp ứng, lập tức cười nói: – Thiên Đế giờ phút này đã đến Đông Thắng Thần Châu, binh mã Đại Tần ta cũng đóng ở Đông Thắng Thần Châu, nói vậy đó cũng không phải đại bí mật!

– Tốt! Mấy ngày nữa ta sẽ khởi hành đi gặp Doanh, hiện tại ta còn có một chút việc tư phải xử lý! Chung Sơn gật gật đầu.

– Chung Thánh Vương hứa một lời nặng tựa ngàn cân, chúng ta tự nhiên tin tưởng Chung Thánh Vương, vậy bọn ta chờ ngay tại Đông Thắng Thần Châu! Lữ Bất Vi nói.

Lúc này, Quỷ Cốc Tử luôn luôn không mở miệng nói: – Chung Thánh Vương là khách quý Đại Tần, bọn đạo chích bốn phía liền do ta thay mặt Chung Thánh Vương kềm chế.

– Đa tạ Quỷ Cốc Tử tiên sinh! Chung Sơn gật gật đầu.

Ý tứ Quỷ Cốc Tử cũng rất rõ ràng, bên ngoài còn có một cái Thánh nhân, mà Quỷ Cốc Tử tự nguyện kiềm chế giúp Chung Sơn.

– Đi!

Chung Sơn vung tay lên, quần thần Đại Tranh tuân mệnh.

Đạp bước, một đóa mây trắng chở mọi người, hướng về phía nam bay đi.

Lữ Bất Vi và Quỷ Cốc Tử nhìn Chung Sơn rời đi, trong mắt lóe lên thần quang đoán không ra.

– Di Thiên Thánh nhân, đã lâu! Quỷ Cốc Tử thản nhiên nói.

Tuy rằng trước mặt không nhìn thấy Di Thiên Thánh nhân, nhưng mà Lữ Bất Vi biết, thanh âm của Quỷ Cốc Tử trực tiếp truyền cho Di Thiên!

– – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – –

Đoàn người Chung Sơn đi xa.

Có Huyễn Cơ ra tay, phàm là cường giả theo đều bị hưởng thụ khổ hình hàng vạn hàng ngàn Thiên Ma vào cơ thể.

Không còn Di Thiên, không còn bọn đạo chích theo.

Đoàn người Chung Sơn tìm khe núi, thiết trí trận pháp che đậy tầm mắt.

Chung Sơn lấy ra một đại điện.

Bên ngoài Cổ Tiên giới. Kiếm Ngạo cũng một mình tìm chỗ ngồi xếp bằng.

Tử Dương Kinh Hồng tự nhiên không có tư cách đi vào, Thi tiên sinh và Thân Công Báo tự giác ở lại bên ngoài để đề phòng.

Trong đại điện, ngồi xếp bằng chính là lục đại Tổ Tiên bị thương. Chung Sơn mang theo Huyễn Cơ tiến vào. Cửa đại điện ầm ầm đóng cửa.

– Vương Khô, ngươi bây giờ thế nào? Chung Sơn hỏi.

– Lần này thương tích quá nặng, không có một năm rưỡi không thể tốt hơn được! Vương Khô lắc lắc đầu nói.

– Một năm rưỡi nữa? Không chờ được! Chung Sơn lắc đầu.

– Nhắm mắt, ngưng thần tĩnh khí! Chung Sơn nói.

– Được! Lục đại Tổ Tiên đồng thời đáp.

Chung Sơn nhìn chằm chằm sáu người, hai mắt nhắm lại, con mắt trái bỗng nhiên vừa mở, ánh mắt đột nhiên biến thành màu đỏ, vô tận ánh sáng đỏ ầm ầm nhảy vào trong cơ thể sáu người.

– Cát Đồng, mở!

Thương thế đám người Vương Khô, dùng một loại tốc độ mắt thường có thể thấy được chữa trị nhanh.

Nội tâm U Sơn, U Thủy, U Tuyền tràn đầy run rẩy, sao lại thế này? Nhanh như vậy? Mình mà bị thương căn bản a, cái này cũng có thể?

Chữa trị cũng quá kinh khủng.

– Ngưng thần tĩnh khí! Vương Khô hợp thời nói.

– Được! Ba người lập tức đáp, an tâm hưởng thụ hồng phúc cát vận giờ khắc này.

Mà Chung Sơn cũng đến một gian thiền điện khác. Huyễn Cơ thủ hộ, Chung Sơn bế quan tiếp.

Chung Sơn bế quan, tự nhiên cố gắng hấp thu ưu đãi Địa Thư mang tới.

Bát Cực Thiên Vĩ cũng không keo kiệt, năng lượng của mình vô cùng thích hợp nhanh chóng ào ào đi vào trong cơ thể.

Càng ngày càng nhiều!

Ầm ầm!

Xương cốt Chung Sơn phát ra từng đợt thiên lôi vang dội.

Ầm!

Chung Sơn cảm giác trong cơ thể dường như cái gì nổ tung, một tiếng vang thật lớn, Chung Sơn rốt cục đột phá.

Cổ Tiên tầng mười! Cổ Tiên đại viên mãn!

Cổ Tiên đại viên mãn! Nhưng mà Chung Sơn rõ ràng hơn, lần này Địa Thư vẻn vẹn chỉ mới để cho mình đạt tới Cổ Tiên đại viên mãn. Chỉ là vừa vặn?

Chẳng lẽ Pháp bảo của Thánh nhân về sau thật sự vô dụng sao?

Mang theo một cỗ không cam lòng, Chung Sơn đạp bước ra ngoài.

Khi Chung Sơn đi ra, đám người Vương Khô đã khôi phục không sai biệt lắm, người nào người nấy vô cùng sùng bái nhìn về phía Chung Sơn.

Đương nhiên, thời điểm mọi người đi ra đại điện, kinh ngạc còn có rất nhiều người, ít nhất giờ phút này các Cổ Tiên đều lộ ra vẻ mê mang, tốt rồi? Đám Tổ Tiên này đều tốt toàn bộ thương thế? Không phải nói thương tổn căn bản sao? Có lầm hay không?

Tử Dương Kinh Hồng nhìn một đám người trước mắt, cũng há miệng một cái! Tràn ngập không tin!

Nhưng mà sự thật đúng là như thế!

Kiếm Ngạo không hỏi nhiều, Kiếm Ngạo có đạo của mình, đối với đạo người khác cũng không có tò mò. Hơn nữa đối với Kiếm Ngạo mà nói, thương thế lúc trước cũng khôi phục không sai biệt lắm.

Tu chỉnh mấy ngày, lúc này mọi người mới lại lần nữa khôi phục đỉnh phong, đạp bước hướng về Đông Thắng Thần Châu.

– – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – –

Một tháng sau. Đông Thắng Thần Châu.

Một nơi núi rừng kéo dài, quân đội Đại Tần trú đóng số lớn. Cũng có rất nhiều cung điện tọa lạc tại đây, người Đại Tần cơ bản đã trải qua đúng chỗ.

Khu vực này bên cạnh khu vực phía nam, không có Đại Tần quân đội đóng quân, lại có 300 Cổ Tiên tĩnh tọa chờ.

Nơi này là nơi đoàn người Chung Sơn đặt chân.

Cách đó không xa, Chung Sơn mang theo một đám Tổ Tiên bay trở về.

Hạ xuống trên quảng trường. Tiếp đó Chung Sơn mang theo các chúng thần Đại Tranh, đạp bước đi vào đại điện.

Cửa đại điện ầm ầm đóng cửa.

Mà ở phương nam xa xa, giữa sườn núi một ngọn núi, một nữ nhân áo tím mắt không chớp rất xa nhìn chằm chằm Chung Sơn, thẳng đến lúc Chung Sơn tiến vào đại điện, nữ nhân áo tím có chút không nỡ di chuyển ánh mắt.

Trong đại điện.

– Thánh Vương, Doanh một mình gặp Thánh Vương, không biết chỉ nói chuyện trong vòng Tổ Long Mật Cảnh? Thi tiên sinh lập tức lên tiếng hỏi.

– Không sai, Doanh đáp ứng cùng ta cộng phân tất cả Tổ Long Mật Cảnh, mỗi thứ được một nửa, chúng ta làm, ‘Vẻn vẹn chỉ chỉ là’ vì hắn ngăn lại Hồng Quân! Chung Sơn cười nói.

Sắc mặt Kim Bằng thay đổi cực kỳ cổ quái, Đao Nhân Đồ cũng không tốt.

– ‘Chỉ là’ ngăn lại Hồng Quân? Có lầm hay không? Ngăn cản Hồng Quân?

Kim Bằng hiện tại thậm chí có loại tức giận mắng Doanh xúc động. Doanh nói vậy cũng quá nhẹ rồi chứ! Ngăn cản Hồng Quân? Làm sao ngăn cản?

– Thánh Vương đáp ứng rồi sao? Thi tiên sinh hỏi.

Kim Bằng, Đao Nhân Đồ, Lạc Tinh Trần cùng nhau nhìn về phía Chung Sơn, tại trong lòng ba người, đây là nhiệm vụ không có khả năng hoàn thành, ngăn cản Hồng Quân? Có lầm hay không.

– Trẫm đáp ứng rồi! Chung Sơn khẳng định nói.

– A? Kim Bằng há mồm kêu lên.

Ngăn lại Hồng Quân? Thánh Vương đáp ứng rồi? Vì sao! Tại sao phải đáp ứng?

Mà Thân Công Báo, Vương Khô và Thi tiên sinh cũng khẽ gật đầu.

– Đây, Thánh Vương, Hồng Quân chính là thiên hạ đệ nhất nhân năm đó, chúng ta ngăn cản hắn? Ngăn được sao? Vì một nửa này, chúng ta bỏ ra cái giá phải trả cũng quá lớn đi! Kim Bằng lập tức nói.

Chung Sơn lắc đầu nói: – Một nửa? Đây chỉ là thuận miệng nói mà thôi, Doanh không có khả năng thực hiện, Doanh cũng biết ta hiểu được điểm ấy!

– A? Vậy tại sao? Kim Bằng hồ đồ.

– Lần này Tổ Long Mật Cảnh, Hồng Quân nhất định sẽ bại lộ ra, đến lúc đó, chúng ta ngăn cản Hồng Quân, mà Doanh phải đối mặt cũng là đám người Trình Hầu, Thái Nhất, trước mặt của Doanh cũng không dễ! Chung Sơn khẳng định nói.

– Trình Hầu? Thái Nhất? Kim Bằng da mặt giật, cuối cùng không có nói thêm nữa. Hiển nhiên, lần này Tổ Long Mật Cảnh đã vượt ra khỏi Kim Bằng nhận thức, trình độ nguy hiểm cũng vượt ra khỏi Kim Bằng đánh giá.

– Thi tiên sinh, ngươi có thể nói một chút! Tổ Long Mật Cảnh có gì ta muốn? Chung Sơn nhìn về phía Thi tiên sinh.

Thi tiên sinh gật gật đầu.

– Thánh Vương nhớ rõ, thần có trái tim Thánh nhân kia? Thi tiên sinh nhàn nhạt mở miệng nói.

– Ừ! Chung Sơn gật gật đầu.

Mà những người khác lập tức nổi hứng, trái tim Thánh nhân, mọi người hoặc gặp qua, hoặc nghe nói qua, vô quỷ dị cùng. Thánh nhân tử vong, vì sao trái tim còn có thể nhảy lên? Hơn nữa làm sao rơi vào tay Thi tiên sinh?

– Lại nói tiếp, Tổ Long Mật Cảnh, năm đó Thánh nhân kia cũng từng tham dự qua! Thi tiên sinh nói.

Luyện chế Tổ Long Mật Cảnh? Nguyên chủ nhân trái tim trong tay Thi tiên sinh? Đám người Kim Bằng lập tức mở to hai mắt nhìn.

– Đây, điều này sao có thể? Kim Bằng cả kinh kêu lên.

Người khác hiểu biết ít vô cùng Đông Thắng Thần Châu, nhưng mà Kim Bằng lại biết rất nhiều, tổ rồng biến mất, đây chính là chuyện thời kỳ thượng cổ, thượng cổ so với thời đại Đông Hoàng Thái Nhất còn sớm hơn rất nhiều!

Thi tiên sinh tại sao có thể có trái tim Thánh nhân loại thời đại này? Đây, điều này sao có thể?

– Kim tướng quân không cần kinh ngạc, đây trái tim Thánh nhân, là gia truyền ta, không sai! Thi tiên sinh giải thích.

– Oh! Thấy mọi người cùng nhau nhìn mình, sắc mặt Kim Bằng ửng đỏ gật gật đầu.

– Ngươi nói tiếp! Chung Sơn nhìn về phía Thi tiên sinh.

– Phải, có lẽ Thánh Vương đã đoán được mục đích của bọn Doanh. Tổ Long Mật Cảnh, thật ra là nơi tổ rồng thượng cổ ngủ say, mục đích Doanh là tỉnh lại tổ rồng, và ký hợp đồng tổ rồng, chỉnh hợp Long tộc thiên hạ! Thi tiên sinh mở miệng nói.