Q2 - Chương 35: Làm Thịt Mấy Chú Trống Choai

Trường Sinh Bất Tử

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chung Sơn mừng rỡ khi thấy người của Khai Dương Tông ở phía bên kia.

– Đi, chúng ta qua đó đi.
Chung Sơn mở miệng nói.

– Ừ
Nhị nữ gật đầu rồi theo Chung Sơn cùng đi xuống triền núi. Họ từ bên trong sơn cốc hướng về phía tây bắc của đại trận nơi đám người Khai Dương Tông đang đứng mà tiến tới.

Chung Sơn cố gắng nhỏ giong nhưng cho dù đã nói nhỏ hết mức thì vẫn có vài ánh mắt chằm chằm hướng về Chung Sơn

Cách Chung Sơn không xa, ở trong rừng có bốn cặp mắt đang theo dõi họ.

Bốn nam tử cùng nhìn chòng chọcChung Sơn, nếu Chung Sơn nhìn thấy đám người này thì nhất định sẽ nhận ra. Trong đó có hai người là , chính là lúc đám hậu bối tiên thiên được các thế gia tiến cử trong Long Môn Đại Hội, Triệu gia, Tiền gia mỗi nhà hai người.

Lại nói tiếp, tuy họ đều là hậu bối của Chung Sơn nhưng lại có vận khí hơn, căn cốt của họ so với Chung Sơn thì tốt hơn nhiều.

– Đó là Chung Sơn ư? Lúc trước ở Long Môn Cốc hình dạng hắn đã hồi xuân một lần nhưng không ngờ sau một năm lại càng trẻ ra.

– Lão tổ tông, không, là sư huynh, sư huynh cùng các gia chủ có muốn giết Chung Sơn không?

– Chung Sơn đã tới đây thì chúng ta phải dốc sức cho gia tộc thôi.

– Ừ, không thể tưởng được Chung Sơn lại may mắn như thế.

– Bây giờ quyết định thế nào? Có xử lý hắn hay không?

– Căn cốt hắn cực kém, nhưng thủ đoạn tại phàm nhân giới lại rất cao, nếu lưu lại hắn thì sớm muộn gì cũng uy hiếp đến Triệu gia chúng ta. Bây giờ gia chủ không có mặt thì chúng ta hãy thay mặt gia chủ giết hắn đi, coi như báo đáp cho Triệu gia ở thế tục.

– Ừm, Chung Sơn mới đạt tới tiên thiên hơn một năm cho dù có công pháp mới, tu vi gia tăng nhưng chắc chắn không bằng chúng ta, chỉ là không biết lai lịch hai kẻ áo đen đứng sau hắn thế nào.

– Lai lịch? Người không cần lo lắng, hai kẻ áo đen hành động đi theo Chung Sơn như thì thì hẳn là thủ hạ của hắn nên thực lực chắc chắn không bằng Chung Sơn, bốn người chúng ta chẳng lẽ còn không diệt được hắn sao?

– Tốt!
Ba kẻ khác gật đầu.

Ngay sau đó bốn người lập tức lao ra khỏi lùm cây chặn Chung Sơn lại.

Trước mặt đột nhiên hiện ra bốn ngườikhiến Chung Sơn khựng lại. Sao lại có người tự nhiên chặn đường mình?

Đến khi nhìn rõ hình dạng bốn người thì đôi mắt Chung Sơn dần nheo lại rồi từ từ rút đại đao ở sau lưng ra. Bốn người này Chung Sơn đều nhận ra. Họ chính là người của Triệu gia và Tiền gia được tiên môn thu nhận lần trước. Không ngờ lại gặp nhau ở đây, đúng là oan gia ngõ hẹp.

Nhưng trên đời này có chuyện gì mà Chung Sơn chưa từng trải qua, trước đây không lâu ngay cả cường giả Kim Đan Kỳ còn bị hắn chẻ làm đôi, bốn con ngựa non đầu chưa ráo máu này mà đòi làm đối thủ của Chung Sơn sao?

Nhưng dù gì thì đối phương cũng có bốn người, với tính cách cẩn thận của Chung Sơn thì tuyệt đối sẽ không chủ quan trong hoàn cảnh như thế này.

– Linh Nhi bảo hộ Anh Lan, bốn người kia để ta ứng phó.
Chung Sơn nhỏ giọng phân phó.

– Chung lão gia tử, đã lâu không gặp.
Một người rút kiếm cười nói.

– Bốn vị, vì sao lại chặn đường chúng ta?
Chung Sơn trầm giọng hỏi.

– Hừ…. Đã lấy đao ra rồi thì còn thỏi thừa làm gì nữa?
Một người khác trào phúng.

– Bốn vị giương cung bạt kiếm mà tới nên lão hủ cũng chuẩn bị tiếp đãi cẩn thận cho phải đạo thôi, bất quá bốn vị thật sự cho rằng có thể giết lão hủ ư?
Chung Sơn híp mắt hỏi lại.

– Giết ngươi mà cũng cần bốn người ư? Một mình ta….
Lại một người khác xen vào.

Nhưng lúc hắn mới nói được một nửa câu thì Chung Sơn đã xách đao nhảy tới, đại đao tỏa ra một cỗ sát khí cường đại chưa từng thấy trước nay chém về phía kẻ đang nói.

“Lực Phách Thiên Sơn!”

Chung Sơn không nói một câu đã ra tay tàn nhẫn khiến bốn người bị bất ngờ, tu vi bốn người này tuy đã đạt đến Tiên Thiên tầng ba tầng bốn, nhưng gừng càng già càng cay, bốn người này trẻ tuổi lại chỉ một lòng dốc sức vào việc tu luyện nên tất nhiên sẽ không xử sự ngoan độc như tứ đại gia chủ được, hơn nữa Chung Sơn lại là hạng ngoan độc nhất trong những kẻ ngoan độc. Sau khi hỏi một câu như để kích động rồi chờ đến khi bốn người đang đắc ý huênh hoang thì hắn quyết đoán vung đao chém xuống, không chút lưu tình.

Khi đao hạ xuống, sát khí màu hồng bừng bừng thổi vào mặt người kia khiến hắn có cảm giác như bị lửa phun vào liền vội vã nâng kiếm lên đỡ.

Ba người đứng ngoài vội vàng vung kiếm ứng cứu nhưng Chung Sơn ra tay quá bất ngờ hơn nữa lạidốc toàn lực dùng sát chiêu mạnh nhất của Đại Dương Thần Công còn đối phương thì chống đỡ vội vàngkết quả là Chung Sơn bổ thẳng một đao vào chỗ yếu nhất của kiếm.

“Choang”

“Cạch”

Chỉ một chiêu, kiếm gãy, còn người cũng bị Chung Sơn chặt làm hai, chết ngay tại chỗ.

Khí thế Chung Sơn quá mạnh mẽ, mặc dù không sử dụng Thiên Ma Tôi Thể Đại Pháp lại dưới tình huống đối thủ ngang cấp mà vẫn có thể ‘nhất đao tất sát’ không dây dưa dài dòng.

Khi máu chưa kịp phun tới người Chung Sơn thì hắn đã nhanh chóng lắc mình né tránh ba thanh trường kiếm đang chém tới.

Hai cô gái đứng ở ngoài tuy tin tưởng vào bản lĩnh của Chung Sơn nhưng vẫn cảm thấy lo lắng.

Chung Sơn lách người tránh khỏi trường kiếm của ba người xong liền lập tức hoành đao chém vào một người.

“Choang”

Đao kiếm chạm nhau, hai người nhanh chóng lui lại.

Lúc này ba người còn lại mới biết mình đã phạm sai lầm lớn đến mức nào. Từ việc gia chủ của họ muốn đối phó với Chung Sơn còn phải thỉnh lão tổ tông có thể thấy các vị gia chủ cũng phải coi trọng Chung Sơn thế nào còn bọn họ chưa chuẩn bị gì mà đã hung hục xông ra, hiển nhiên là quá lỗ mãng.

Chung Sơn chỉ dùng một chiêu mà chém chết một người như dội một thùng nước lạnh khiến ba người tỉnh lại, họ không dám xem thường Chung Sơn nữa mà cẩn thận phối hợp để báo thù cho đồng bọn vừa chết.

Chung Sơn nhếch mép cười lạnh rồi múa đao xông tới chỗ ba người đang chụm lại.

Không phải Chung Sơn muốn biểu diễn vô ích mà là có mục đích rõ ràng, bất cứ đao pháp hay kiếm pháp muốn luyện tới trình độ cao đều cần phải tìm đối tượng chiến đấu thể nghiệm để tăng từng bước, nếu cứ âm thầm luyện tập một mình thì trình độ sao có thể tăng nhanh bằng thực chiến được chứ.

Chung Sơn nhảy vào giữa rồi hoành đao xoay một vòng.

“Keng, keng, keng”

Sau khi xoay một vòng xong thì ba thanh kiếm đề bị hất bay ra, Chung Sơn tính toán vô cùng chuẩn xác, cả ba lần đao kiếm va chạm lần nào cũng chọn điểm yếu nhất trên kiếm đối phương để đánh vào.

Ngay sau khi Chung Sơn không cần tốn nhiều công sức đã phá được thế liên thủ của ba thanh trường kiếm liền vung đao chém một nhát

“Trảm Tận Sát Tuyệt!”

Khi đao vừa chém xuống thì lại có một kẻ bị rách toang lồng ngực, không ngờ trong tình huống mọi người đều cẩn thận đề phòng vậy mà Chung Sơn có thể đắc thủ.

Chung Sơn đại triển thần uy chém giết ở dưới núi cũng khiến cho một số thế thực chú ý nhưng khi đám người này thấy bốn kẻ đang chiến đấu chỉ sử dụng được sát khí bao bọc vũ khí mà chưa hình thành được đao cương và kiếm cương chứng tỏ vẫn đang ở giai đoạn Tiên Thiên, không làm được trò trống gì thì liền thất vọng, họ lại chuyển sự chú ý qua Thiên Sát.

Nhưng vẫn có một người chú ý hành động của Chung Sơn, trong đó đa số những tu sĩ Tiên Thiên Kỳ bởi vì họ ấn tượng với cảnh Chung Sơn có thể dùng một chọi ba, nếu tính cả người đã chết nữa là bốn mà vẫn ở thế thượng phong.

Trên ngọn núi cách đó không xa, Sơ Cửu cau mày nói: “Công tử, di chứng do sử dụng bí pháp của người này đã hồi phục rồi. Kỳ lạ thật, mới có hai ngày thôi mà.”

Thiếu niên sáng mắt nhìn về phía Chung Sơn:
– Thật sao? Đã hồi phục rồi ư? Rất tốt!!!

Cùng lúc đó ở phía bắc đại trận Thiên U Công Chúa cũng đang quan sát Chung Sơn, khi nhận ra Chung Sơn thì nàng hơi nhíu mày nghi hoặc.

– Hắn không chết ư?
Thiên U Công Chúa ngạc nhiên.

Thủy Kính tiên sinh ở bên cạnh cũng nhìn về phía Chung Sơ rồi gật đầu nói: “Hình như hắn là Chung Sơn, Tiên Thiên tầng thứ bốn, vớiđao pháp cuồng bạo như thế màgia nhập chiến trường thì nhất định sẽ trở thành một hổ tướng.”

– Hắn ư? Chỉ mới đạtTiên Thiên Kỳ thôi, thế mà đòi tung hoành sa trường sao?
Cổ Lâm lắc đầu tỏ vẻ nghi ngờ.

Nghe thấy lời Cổ Lâm, Thủy Kính tiên sinh cũng không nói thêm nữa mà chỉ phe phẩy quạt lông cười nhẹ. Còn Thiên U công Chúa thì lại gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý với lời của Thủy Kính tiên sinh.

Ở trên ngọn núi Thiên Sát đang đứng, tuy mọi người đều đang chăm chú quan sát Thiên Sát nhưng khi âm thanh chém giết đột ngột vang lên cũng khiến cho một số người chú ý, đặc biệt là Bi Thanh Ti.

Bi Thanh Ti vừa quay đầu nhìn xuống thì bỗng nhiên trừng mắt lên. Tại sao Chung Sơn lại đến đây? Hơn nữa Chung Sơn còn đang chém giết với ba người khác. Bi Thanh Ti quay đầu điều khiển phi kiếm bay về phía Chung Sơn.

“Keng”

Chung Sơnvung đao đỡ hai thanh trường kiếm rồi dứt điểm tên cường giả Tiên Thiên tầng thứ bốn kia.

Cường giả? Thế nào là cường giả? Căn cốt của Chung Sơn , tốc độ tu hành nhưng với ngộ tính hơn người và trí tuệ siêu phàm khiến Chung Sơn có thể thu luyên bộ đao pháp này đến cảnh giới tối cao, thậm chí có thể cải tiến để tăng uy lực của nó.

Đối chiến với ba người mà không hề sợ hãi, hơn nữa lại còn giết chết một người trong nháy mắt. Đánh một lúc rồi mà Chung Sơn vẫn không có cảm giác mệt mỏi là ngược lại còn cản thấy thoải mái gân cốt.

Bây giờ chỉ còn lại hai người, Chung Sơn dùng ngón tay miết lưỡi đao, Hắn trừng mắt tỏa ra một cỗ sát khí

Cái trừng mắt này khiến hai người còn lại giật thót .

Cảm giác sợ hãi cái chết đang cận kề lan tỏa trong lòng khiến chiến lưc45 của họ giảm đi đáng kể.

Ngay lúc Bi Thanh Ti bay đến gần.

“Keng “

Lại một đao bá đạo xuất ra khiến một người bỏ mạng.

Còn người cuối cùng thì quay đầu bỏ chạy, nhuệ khí đã mất thì sao còn dám dây dưa nữa chứ?

Nhưng Chung Sơn lại không chịu tha cho hắn mà phóng trường đao đã được rót đầy chân khí về phía người nọ.

“Phập”

Một đao xuyên tim!