Q.10 - Chương 17: Tái đấu Tử Lộ!

Trường Sinh Bất Tử

Đăng vào: 12 tháng trước

.

– Đuổi tận giết tuyệt? Thù của Nhan Hồi, thù của Khổng Liệt Thiên, ngươi có bỏ qua cho một người nào không?

Tử Lộ lạnh lùng nói.

Rất rõ ràng, Tử Lộ động sát tâm chạy tới từ Lỗ Cương xa xôi, không phải là để giết chết Chung Sơn sao?

Ở bên trong Diêm La Điện, Diêm La Vương thầm kêu một tiếng tốt, mà những người khác cũng không có người nào coi trọng Chung Sơn.

Tổ Tiên, đây chính là ở dưới cực hạn Thánh nhân, Chung Sơn có thể đánh bại Cổ Tiên, mà ở trước mặt Tổ Tiên, cũng chỉ có thể tự tìm cái chết! Chung Sơn chết chắc.

– Đã như vậy, vậy thì tới đi, cho ta nhìn xem, Tử Lộ ngươi rốt cuộc có bổn sự kia hay không! Nho môn, sau khi ta chém giết ngươi, có thể có người già hơn tới báo thù cho ngươi hay không!

Trong đại điện nơi xa truyền đến tiếng quát lạnh của Chung Sơn.

Nghe được lời của Chung Sơn, Tử Lộ không nói, mà tu giả tứ phương không khỏi há mồm ngạc nhiên.

– Mới vừa rồi Chung Sơn nói cái gì? Ta không có nghe nhầm chứ?

Diêm La Vương có chút không thể tin nói.

– Chung Sơn nói muốn chém giết Tử Lộ!

Lục Phán một bên nịnh bợ nói.

– Chung Sơn điên rồi sao?

Tất cả mọi người cho là Chung Sơn nói rất buồn cười, nhưng giờ khắc này lại không người nào cười ra tiếng.

Loảng xoảng!

Một tiếng vang thật lớn, đại điện chỗ Chung Sơn bị cường lực kéo ra. Đoàn người Chung Sơn chậm rãi đi ra từ bên trong.

Trốn là không thể nào trốn. Đã là như thế, vậy thì buông tay đánh cược một lần.

– Làm sao, ngươi thật sự muốn đấu cùng ta? Đau khổ ở Lăng Tiêu Thiên Đình còn không có nếm đủ sao?

Tử Lộ cười lạnh nói.

Chung Sơn chạy ra, mọi người đi theo sau, tuy đứng ở phía dưới, nhưng cổ ngạo khí này lại làm cho tu giả tứ phương cảm thấy Chung Sơn này là người đỉnh thiên lập địa. Chung Sơn nhìn Tử Lộ một chút, nói:

– Ta cùng với Nho môn vốn dĩ thù hận không lớn, các ngươi ngu ngốc lại làm cho thù hận sâu thêm, nhớ lấy, sau này nếu là ta xuất thủ diệt Nho môn, hết thảy tội lỗi do ngươi!

Thanh âm Chung Sơn không lớn, lại tràn đầy một cổ hàn ý lạnh như băng.

Bốn phía một mảnh yên tĩnh, đám người Diêm La Vương đã sớm há to miệng.

– Chung Sơn này chẳng lẽ là điên rồi? Hắn xuất thủ diệt Nho môn?

Diêm La Vương không thể tin nói.

– Hắn nói như vậy!! Nhưng có Khổng Tử trên đời, ai có thể diệt Nho môn?

Lục Phán một bên sợ hãi than.

– Chung Sơn cũng quá cuồng vọng a!

Tử Lộ lạnh lùng nhìn Chung Sơn, chẳng biết tại sao, nghe được lời của Chung Sơn, trong lòng Tử Lộ thật giống như chợt phát sinh cảm ứng.

– Không biết!

Tử Lộ lạnh lùng nói.

Nói xong, Tử Lộ lật tay đánh ra một chưởng về phía Chung Sơn.

Hư không ngưng tụ ra một cái chưởng ấn màu trắng to lớn! Chưởng ấn màu trắng gào thét áp về chỗ Chung Sơn. Trừ Diêm La Vương lộ ra nụ cười lạnh, những người khác lắc đầu, hiển nhiên cho là Chung Sơn chết chắc.

Grao!

Thân thể Chung Sơn, đột nhiên phát ra một tiếng rồng ngâm cổ quái. Rồng ngâm vừa ra, khí tức quanh người Chung Sơn ầm ầm tăng vọt, một chưởng nghênh đón, Khai Thiên Chưởng Ấn, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi!

Oanh!

Một tiếng vang thật lớn, hai cái chưởng ấn khổng lồ ầm ầm va chạm ở hư không, không gian rung chuyển một trận. Một chưởng của Tử Lộ bị Khai Thiên Chưởng Ấn tiêu trừ.

Tử Lộ nheo mắt.

– Không đúng, Phong Trủng Cương Vực cùng Tứ Đại Bộ Châu cách xa nhau như vậy, ngươi không thể nào điều động thế của thiên hạ Đại Tranh, ngươi làm như thế nào/

Tử Lộ lộ ra một tia không tin nói.

Giờ phút này, chung quanh Chung Sơn, một con Hoàng Kim Thần Long hộ thể khổng lồ, Chân Long hộ thể, Chung Sơn mượn đại thế của thiên hạ. Cách xa nhau quá xa không cách nào điều động thế của thiên hạ Đại Tranh, nhưng Chung Sơn là Đế Vương, đối với an toàn của mình sẽ để mặc sao? Đi tới Tứ Đại Bộ Châu quần ma loạn vũ, vô số cường giả, Chung Sơn không có một chút chuẩn bị sao?

Đại số mệnh cùng với số mệnh Thánh đình khác hơi bất đồng, Đại Tranh có hai Kim Long số mệnh 19 trảo. Một con thủ hộ Đại Tranh, tụ số mệnh thiên hạ lại, một con khác mang theo vô tận lực lượng vào thân thể Chung Sơn, hai Kim Long số mệnh hỗ trợ lẫn nhau, chỉ cần Kim Long số mệnh ở Lăng Tiêu Thiên Đình khỏe mạnh cường đại, trong cơ thể Chung Sơn tự nhiên sẽ không khô kiệt!

– Có muốn thử nhìn một chút hay không?

Chung Sơn cười lạnh nói.

Khi nói chuyện, thân hình Chung Sơn xông lên, vọt tới chỗ Tử Lộ, sắc mặt Tử Lộ biến hóa, nhưng cuối cùng trong lòng tràn đầy cực độ tò mò.

Lưu lại Pháp bảo bổn mạng ở biển mây khí vận, một khi điều động lực thiên hạ ở phía xa, không phải là không thể nào nhưng tối đa cũng chỉ có thể cách xa nhau một hai lãnh thổ quốc gia a. Mà Chung Sơn lại cách xa như vậy!

Lật tay, Tử Lộ cũng lại ra một chưởng thử dò xét. Lần này, Tử Lộ cũng không có đánh ra Đại Thủ Ấn. Mà là áp vào một chưởng của Chung Sơn. Một chưởng đánh ra, Tử Lộ giống như đã thăm dò ra nội tình của Chung Sơn.

– Không gì hơn cái này!

Tử Lộ lạnh lùng nói.

Tử Lộ nhất thời hiểu đến tột cùng! Đồng thời cũng suy đoán thực lực của Chung Sơn.

Giờ phút này, cho dù Chung Sơn có Chân Long hộ thể, thực lực nhiều nhất chẳng qua là mới vào Tổ Tiên. Cách mình còn kém một mảng lớn.

– Phải không?

Chung Sơn cười lạnh nói.

Trong nháy mắt đó, bầu trời bỗng nhiên xuất hiện một đoàn sương khói màu hồng đào to lớn, sương khói màu hồng đào đảo mắt đã bao vây hai người. Tử Lộ đầu tiên là hơi hơi ngạc nhiên, tiếp theo mặt liền biến sắc, bởi vì Tử Lộ phát hiện, năng lượng màu hồng đào này cực kỳ bá đạo, quỷ dị xông phá phòng ngự của chính mình, chui vào trong cơ thể mình.

– Ngươi muốn chết?

Tử Lộ quát lạnh một tiếng.

Đồng thời một cổ sức lực trong tay muốn đánh về phía Chung Sơn. Sức lực thật mạnh, Chung Sơn cũng xác thực bị đánh bay. Mà trong khoảnh khắc đó, Tử Lộ cũng nhìn thấy một con mắt của Chung Sơn khép lại.

Hung Đồng tuyệt thế, mở!

Một bó lam quang nhất thời xông vào thân thể thân thể.

Oanh!

Một tiếng vang thật lớn, Chung Sơn bị đánh bay ra ngoài. Trong lúc vung tay áo, sương khói màu hồng đào ầm ầm tan hết. Mà lúc này, sắc mặt của Tử Lộ cũng trở nên cực kỳ khó coi. Bởi vì Tử Lộ phạm vào một cái sai lầm cực lớn, tuyệt không thể để cho địch nhân gần người, mới vừa rồi chính là mình quá tò mò, cho nên quên mất lời nói này, để cho Chung Sơn tới gần người, dường như trúng bẫy của Chung Sơn. Cũng may không có bị thương! Không có bị thương nhưng hiện tại tâm tình của Tử Lộ cực kỳ hỏng bét.

Đám người Diêm La Vương phía dưới không nhìn ra nguyên cớ, nhưng là Tử Lộ hắn biết được, ít nhất mới vừa rồi lam quang kia, như sấm bên tai Tử Lộ lúc ở Phong Trủng Cương Vực. Chính mình dường như trúng đồng thuật của Chung Sơn! Là Ách Vận Chi Nhãn kia? Còn có, năng lượng màu hồng đào là cái gì?

Vung tay lên, thân hình Tử Lộ vừa động, muốn đi vào bên trong thiên đạo, chuẩn bị lấy lực lượng thiên đạo khu trục ảnh hưởng tiêu cực trong bản thân. Nhưng là đang lúc vung tay lên, tâm thần bỗng nhiên chập chờn một trận! Thân hợp thiên đạo không có thành công? Tới? Vận rủi tới?

Tử Lộ bỗng nhiên cảm giác trong lòng nóng rang một trận.

Đây là chuyện gì xảy ra? Nóng rang?

Tử Lộ tưởng Hung Đồng của Chung Sơn tạo thành ảnh hưởng tiêu cực, nhưng, không đúng, năm đó Tuyết Mai lão tổ cũng là trúng Hung Đồng, hắn không đi vào thiên đạo được sao? Tim của mình không ổn định? Tâm bất định làm sao cảm ứng được thiên đạo, thân hợp thiên đạo?

– Hắn không vào được thiên đạo!

Lúc Chung Sơn rơi xuống đất, hét lớn.

– Mở!

Niệm Du Du bỗng nhiên mở miệng nói. Ánh mắt nhìn thẳng vào Tử Lộ!

Kim quang quét qua, để cho Tử Lộ cảm thấy y phục quanh thân nhất thời biến thành màu vàng, hơn nữa, lại là một cổ năng lượng cổ quái điên cuồng chui vào thân thể của mình.

Không tốt!

Tử Lộ bất chấp, lấy sách Xuân Thu của mình ra.

Sách Xuân Thu vừa ra, thiên địa đều là văn tự, văn tự bao vây Tử Lộ, che ở khắp chung quanh! Tử Lộ muốn bức bách ảnh hưởng tiêu cực trong cơ thể đi ra ngoài.

Lạc Tinh Trần lật tay lấy ra một mũi tên dài màu máu bắn về phía Tử Lộ!

Ầm!

Tên dài màu máu, bẻ gãy nghiền nát đại lượng văn tự, đồng thời đánh vào sách Xuân Thu.

– Tổ Tiên khí?

Mặt Tử Lộ liền biến sắc. Đồng thời, Tử Lộ rốt cuộc biết chính mình phạm vào sai lầm gì, chính là đánh giá quá thấp một đám tiểu nhân vật trước mắt.

Mà lúc này, Chung Sơn đã bạo khởi lần nữa, hai tay hiện lên hình dáng phủ (rìu) ầm ầm đánh xuống.

– Khai Thiên Nhất Thức!

Khai Thiên Nhất Thức mênh mông, bầu trời ầm ầm xuất hiện một thanh Cự Phủ trăm trượng, cuồng trảm về phía Tử Lộ. Một rìu vừa ra, hư không rung chuyển một trận kinh khủng, thậm chí ở lưỡi rìu sinh ra nhiều tia hắc tuyến, phá vỡ một chút không gian. Song chưởng của song chưởng biến thành màu hoàng kim, đang bức ra hiệu ứng tiêu cực trong cơ thể, căn bản không cách nào né tránh, sách Xuân Thu mở ra che ở trước mặt.

Ầm!

Không gian chấn động cường đại ở Diêm La thành lúc Địa Tạng vương chiến đấu đã xuất hiện lần nữa. Bầu trời cũng sinh ra số lớn nếp uốn, tiếng oanh minh nghiền nát tứ phương Diêm La thành lần nữa. Trong Diêm La Điện, Diêm La Vương rụt cổ lại, Chung Sơn này là yêu nghiệt sao?

Tu giả ở tứ phương đã sớm ngừng thở, điên cuồng thối lui ra nơi xa.

Ầm! Ầm!

Sách Xuân Thu nhận được đòn nghiêm trọng, Tử Lộ bị ảnh hưởng, khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn một trận, có lẽ là do ảnh hưởng tiêu cực của Hung Đồng tạo thành, khí huyết sôi trào cực kì khủng bố. Tử Lộ thiếu chút nữa hộc máu, cố nén khí huyết sôi trào. Mà giờ khắc này, hai cánh tay cũng trở thành màu hoàng kim, cảm giác nóng rang trong lòng càng sâu.

Máu tươi của Lạc Tinh Trần không ngừng. Tử Lộ buồn bực không thôi!

Rống!

Tử Lộ nổi giận, làm sao cũng không nghĩ ra sẽ bị mấy con kiến hôi này ép thành như vậy.

Trong mắt chợt lóe hung quang, hung hăng nhìn về phía Lạc Tinh Trần.

– Khai Thiên Nhất Thức!

Chung Sơn lại chém tới một rìu, trong mắt Tử Lộ lộ ra vẻ hung ác, không để ý tới một rìu của Chung Sơn. Trước tiên Tử Lộ phải giết những thuộc hạ này của Chung Sơn, sau đó mới đặc biệt đối phó Chung Sơn.

Khai Thiên Nhất Thức bị sách Xuân Thu ngăn cản, trong chớp mắt Tử Lộ vọt tới trước mặt đám người Lạc Tinh Trần. Muốn giết hết đám người kia trước.

Cửu Tinh Liên Châu lại xuất hiện, chín đòn nghiêm trọng hóa thành một thẳng tắp xông thẳng về Tử Lộ.

Ầm! Ầm!

Chín đòn, rốt cục xé mở phòng ngự của phòng ngự, lưu lại một vết thương đường rãnh thật sâu ở bả vai.

– Thiên Ách Kỳ Cục!

Nam Cung Thắng giẫm chân xuống đại địa. Cả vùng đất toát ra hàng vạn hàng nghìn cự thạch, thật giống như tạo thành một cái đại trận, bỗng nhiên bảo vệ mọi người. Nhưng Tử Lộ thật sự quá mạnh mẻ, Cự Thạch Trận có thể ngăn cản Tử Lộ sao?

Trong nháy mắt Tử Lộ đến trước mặt mọi người.

Giờ phút này Niệm Du Du đã té xuống. Hoàng Kim Đồng Thuật tiêu hao quá lớn. Cộng thêm khí thế của Tử Lộ áp bách, căn bản vô lực phản kháng.

Hiên Viên Cung của Lạc Tinh Trần cũng mất đi ưu thế công kích từ xa. Tai hoạ ngập đầu phủ xuống!