Q.8 - Chương 91: Trời ạ, ta rốt cuộc là tạo cái gì nghiệt a!

Trường Sinh Bất Tử

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Đế Huyền Sát bay ra ngoài, Vương Khô bay ra ngoài, Hạo Mỹ Lệ cũng ra ngoài, những người mạnh nhất Lăng Tiêu Thiên Đình phảng phất đều bay ra ngoài.

Lăng Tiêu Thiên Đình, trong khe núi phương bắc, Thiên Thần Tử hai mắt dần dần trở nên kích động.

Thời cơ càng ngày càng chín mùi, lập tức phải xuất mã rồi.

Thiên Thần Tử có thực lực gì? Thiên Cực Cảnh, nhưng lại là Thiên Cực Cảnh chí cực, nếu không như vậy thì làm sao có thể chống được 1 chưởng của Doanh mà lại đào thoát, nhưng mà Thiên Thần Tử vẫn rất cẩn thận, bởi vì chính vì chờ giờ khắc này, trên Lăng Tiêu Thiên Đình những người khiến cho Thiên Thần Tử kiêng kỵ đều đã bay đi.

Chỉ còn có 1 Nam Cung Thắng, tuy nhiên Thiên Thần Tử cho rằng, cho dù là Nam Cung Thắng cũng không ngăn cản được mình.

Chỉ chờ đại chiến vừa mở ra thì chính là lúc động thủ.

Thiên Linh Nhi và ba hoàng hậu khác còn đứng ở chỗ Tây Thiên môn, trong mắt tứ nữ đều hiện lên vẻ lo lắng nhìn chằm chằm chiến trường phía trước.

Đế Huyền Sát, Thần Nha Đạo Quân, cường giả hai phái chỉ trong giây lát đã tới.

Căn bản không cần Khổng Tuyên và Chung Sơn lên tiếng, liền ầm ầm liều chết với nhau.

– Oanh……………..!

Quả Thế Kim Luân cường thế cùng Trảm Tiên Phi Đao va chạm với nhau hiệp đầu tiên. Nhưng mà trảm tiên hồ lô dù sao cũng bị giải phong qua, uy lực Trảm Tiên Phi Đao đã gia tăng, va chạm hiệp đầu, Quả Thế Kim Luân lập tức bị đánh bay ra ngoài.

Thần Nha Đạo Quân, Thiên Cực Cảnh tầng thứ mười hai! Tuyệt thế Pháp bảo, Trảm Tiên Phi Đao.

Đế Huyền Sát, Quả Thế Kim Luân!

– Rổng……………..!

Đế Huyền Sát ngửa mặt lên trời rống dài một tiếng, cả người đột nhiên hóa thành cự thú 100 trượng, một đầu đại lang màu trắng, tiếng sói tru cao vút vang vọng bầu trời, bầu trời lập tức bị tiếng rống đánh ra một cái lỗ hổng mới, chỉ vẻn vẹn là sóng âm đã khiến cho người ta sợ hãi như thế.

Trong mắt lang hiện lên một cỗ hàn ý lạnh lẽo đến cực điểm, bắn thẳng tới Thần Nha Đạo Quân. Quả Thế Kim Luân xoay quanh cổ Đế Huyền Sát, tỏa ra vô tận sát khí, không phải hai cái Quả Thế Kim Luân mà lại là một bộ 12 người Quả Thế Kim Luân, khủng bố vòng quanh Đế Huyền Sát, vẽ qua không gian hình thành một cái hắc động khổng lồ tấn công về phía Thần Nha Đạo Quân.

– Đế Huyền Sát?

Trong mắt Thần Nha Đạo Quân hiện lên một cỗ kinh ngạc, nhưng mà cũng không chịu thua chút nào, cấp bách vọt qua.

Còn có tám gã Thiên Cực Cảnh, tốc độ hiển nhiên chậm hơn một chút, tham gia không được chiến trường giữa Đế Huyền Sát và Thần Nha Đạo Quân, chỉ có thể chống lại đám người Vương Khô, Triệu Sở Hướng.

– Oanh……………..!

Đại chiến hết sức căng thẳng, bầu trời xuất hiện 9 cái hắc động khổng lồ.

Chỗ Chung Sơn.

– Khai Thiên Phủ? Bằng vào thiên đạo chi dẫn này, ngươi cho là ngươi có thể thắng ta? Còn một thân thể đâu? Đi ra đây đi!

Khổng Tuyên nói.

– Vút!

Ảnh thân đột nhiên hiện hình ra.

– Ta biết ngươi vẫn còn sợ đôi bàn tay này của ta, ánh mắt của ngươi lừa không được ta!

Chung Sơn cười lạnh nói.

– Vậy thử xem đi! Nhìn xem uy lực Khai Thiên Phủ của ngươi, đạt tới trình độ nào?

Khổng Tuyên khinh thường nói.

Trong lúc nói chuyện, kim thân 18 cánh tay hướng về bản thể Chung Sơn đánh tới.

Ảnh thân đối chiến Khổng Tuyên, hai người cũng không động, Luân Hồi Chi Mâu chưa khai, Ngũ Sắc Thần Quang cũng không hiện.

Kim thân pháp tướng 18 cánh tay đánh thẳng tới Chung Sơn, trong lúc biến ảo, thân hình đạt tới nghìn trượng, một chưởng từ trên trời giáng xuống, bản thể Chung Sơn tay phải vung lên nghênh chiến.

Chung Sơn một chưởng đánh ra, trong hư không lập tức ngưng hiện ra một bàn tay ngân quang khổng lồ, xung quanh bàn tay hiện ra vô số phù văn vây quanh, mây mù lượn lờ, nhìn qua cực kỳ bá đạo.

Kim thân pháp tướng một chưởng nện thẳng tới bàn tay khổng lồ kia.

– Khai!

– Oanh……………..!

Nơi hai chưởng chạm nhau, hư không xuất hiện một cái hắc động khổng lồ, phá toái hư không kéo dài tới vạn dặm.

Trong hắc động, Chung Sơn bay ngược ra, uy lực kim thân pháp tướng 18 cánh tay quá mạnh mẽ, mặc dù Khai Thiên Chưởng cũng không đạt được hiểu quả.

– Ha ha ha ha, chỉ được cái vô danh, không có một chút uy lực Khai Thiên Phủ chân chính. Đây là con bài chưa lật của ngươi sao?

Khổng Tuyên quay sang ảnh thân cười lạnh nói.

– – – – –

– Đúng là lúc này!

Thiên Thần Tử rốt cục chờ được tới thời khác cuối cùng.

Đám người Chung Sơn, Đế Huyền Sát giao chiến với nhau, lúc này chính là lúc cướp lấy Thiên Lệnh.

Thiên Linh Nhi? Đoạt lại Thiên Lệnh chỗ Thiên Linh Nhi, phải bắt được nàng.

Thiên Thần Tử vọt thẳng lên trời, bắn thẳng đến phương hướng Lăng Tiêu Thiên Đình.

Mà trong giây lát Thiên Thần Tử lao ra, chỗ Tây Thiên môn, trong đám quan lại, Nam Cung Thắng bỗng nhiên bước ra khỏi hàng nói:

– Dịch Diễn, có người vọt lên Lăng Tiêu Thiên Đình, không biết là địch hay là bạn!

Dịch Diễn trừng mắt nói:

– Trước khi khai chiến Thánh thượng đã nghiêm lệnh, trong lúc khai chiến, Lăng Tiêu Thiên Đình chỉ cho phép xuống, không được lên, bất kể là ai đi lên, giết!

Nam Cung Thắng gật gật đầu, đồng thời đánh ra rất nhiều pháp quyết.

Trong nháy mắt, trên Lăng Tiêu Thiên Đình hình như hình thành một cái bọt khí bảy màu thật lớn, bao bọc toàn bộ Lăng Tiêu Thiên Đình vào trong, trận pháp cường đại mở ra, bảo hộ Lăng Tiêu Thiên Đình an toàn, đồng thời, rất nhiều quang nhận như mưa sao băng trút xuống Thiên Thần Tử.

Thiên Thần Tử trợn trừng hai mắt, vung tay một chưởng chém ra, quang nhận phía trước ầm ầm tản ra.

– Đại trận Nam Cung Thắng? Nam Cung Thắng? Tu vi của ngươi mới vừa khôi phục đến Đế Cực Cảnh phải không? Căn bản không phát huy được uy lực của đại trận!

Thiên Thần Tử cười to nói.

Thiên Thần Tử vô cùng đắc ý, cách không chụp ra một cái trảo màu đen, trảo xé rách hư không gian, xé rách hết thảy. Đến chỗ cái lồng phòng hộ bảy màu, một chưởng hung hăng chụp xuống.

– Oanh……………..

Đại trận run rẩy một trận, nhưng mà vẫn không bị phá.

– Không tốt, thực lực người này là Thiên Cực Cảnh tầng thứ mười hai, ta còn chưa khôi phục, chư vị hoàng hậu, mau mau tiến vào chỗ sâu trong Lăng Tiêu Thiên Đình đi!

Nam Cung Thắng lo lắng nói.

– Chậm rồi!

Thiên Thần Tử hét lớn một tiếng.

Phất tay một cái, trong tay Thiên Thần Tử xuyên vào cái bao tay Huyền Thiết, bao tay ngăm đen tỏa sáng, mang theo 1 cỗ xé rách kinh khủng, 1 trảo chụp vào đại trận bảy màu.

– Oanh……………..!

Phá, Thiên Thần Tử, cao thủ đứng đầu Thiên gia âm phủ, tuyệt đối không phải dễ dàng đối phó như vậy, Nam Cung Thắng thân đang bị thương nặng, căn bản không thể phát huy được lực lượng nhiều lắm.

Biến hóa tới quá nhanh, đảo mắt đã tới phụ cận Tây Thiên môn, tốc độ Thiên Thần Tử quá nhanh.

Hướng thẳng tới chỗ bốn đại hoàng hậu, bỗng nhiên Thiên Thần Tử đồng tử co rụt lại, thân hình vừa chuyển thay đổi phương hướng khác.

– Thiên Ma? Chung Sơn thật nhiều bí mật, tuy nhiên đáng tiếc, tốc độ Thiên Ma không nhanh bằng ta!

Thân hình Thiên Thần Tử uốn lượng một cái, trong giây lát thay đổi góc độ nhằm về phía bốn đại hoàng hậu.

Không người có thể ngăn cản, quá nhanh, hết thảy đều ở trong nháy mắt, Thiên Cực Cảnh tầng thứ mười hai, đó là một loại lực lượng thần thoại, cực hạn của phàm nhân, ai có thể bắt giữ được tốc độ đó chứ?

Bốn hoàng hậu nhao nhao lấy ra Pháp bảo của mình, chuẩn bị chống đỡ Thiên Thần Tử.

Nhưng mà thực lực Thiên Thần Tử dù sao cũng quá mạnh mẽ, nhịn gần trăm năm chính là chờ thời khắc này, làm sao lại thất thủ?

– Ngươi trốn không thoát đâu!

Thiên Thần Tử mang theo nụ cười ác độc.

Ma trảo thật lớn hướng Thiên Linh Nhi chụp xuống, về phần ba hoàng hậu khác, chỉ cần tiếp xúc với cánh tay của mình thì hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

– Chết!

– Ha ha ha ha……………!

Thiên Thần Tử tâm tình thông thoáng, mắt thấy sắp bắt được Thiên Linh Nhi, gần trăm năm chờ đợi rốt cuộc cũng được vui tới cuối cùng.

Bốn hoàng hậu bị Thiên Thần Tử khóa chặt (dùng khí cơ khóa chặt), giờ phút này trừ Bi Thanh Ti thực lực mạnh nhất ra còn có thể có chút phản kháng ra, thì tam nữ còn lại không nhúc nhích được, trong mắt tràn ngập kinh hoảng.

Quan viên toàn triều đều trở nên kinh hãi, đám người Dịch Diễn, Nam Cung Thắng đều trở nên lo lắng, Thiên Thần Tử lộ ra nụ cười đắc ý.

– Muốn chết……………..!

– Muốn chết……………..!

– Muốn chết……………..!

Trong thiên địa vang lên ba tiếng rống giận, thanh âm truyền tới bốn phía, tiếng rống giận mênh mông mang theo thiên uy khủng bố.

Ba tiếng đều là giọng nữ, thanh âm đánh cho lỗ tai mọi người ở gần Lăng Tiêu Thiên Đình đều trở nên ong ong.

Khí tức cường đại ép tới Lăng Tiêu Thiên Đình, dưới áp bách khủng bố, vô số người kinh hãi không thể động đậy được. Toàn thân đổ mồ hôi lạnh.

Mà ba tiếng rống giận này, đều hướng tới Thiên Thần Tử.

Thiên Thần Tử đang vọt tới tứ hoàng hậu chỗ, vẻ đắc ý ban đầu trở nên cứng lại, ba tiếng rống giận đánh thẳng tới nội tâm Thiên Thần Tử.

Thiên Thần Tử da đầu một trận run lên, cảm giác được ba cỗ khí tức này, Thiên Thần Tử bỗng nhiên phát hiện chính mình dường như không nên chọc vào 3 lão quái vật này.

Hhư không trước mặt tứ nữ rung chuyển một trận, hình như mặt nước nổi lên gợn sóng, có ba chỗ cực kỳ mãnh liệt, mà bên trong ba chỗ gợn sóng này, đột nhiên mỗi chỗ vươn ra một bàn tay ngọc dài và nhỏ.

Đúng là ba bàn tay phải tuyệt đẹp của ba nữ nhân, tay phải tuy rằng tuyệt đẹp, nhưng mà ở trong mắt Thiên Thần Tử lại là kinh sợ.

Bởi vì Thiên Thần Tử phát hiện, mỗi một bàn tay ngọc tuyệt đẹp này đều đánh tới chính mình, hơn nữa trên mỗi một bàn tay ngọc đều mang một cỗ tử vong uy hiếp, đây là loại tử vong tuyệt đối.

Khí tức khủng bố tới cực điểm, căn bản không phải là bàn tay từ tiểu thế giới này.

Cường giả của đại thế giới? Hơn nữa có thể dùng tay mở ra hàng rào của tiểu thế giới, cho dù ở đại thế giới cũng là yêu nghiệt cấp đại năng, bởi vì muốn mở ra hàng rào dương gian, cho dù là Đại Tiên thì cũng rất khó làm được, nhưng mà bàn tay lại tùy ý xuyên qua hàng rào tiểu thế giới.

Xuyên qua hàng rào tiểu thế giới một chưởng đánh tới, đã đủ làm cho người ta sợ hãi, lần này lại còn có ba cái? Ba yêu nghiệt cường thế cấp đại năng.

Thiên Thần Tử bỗng nhiên có loại xúc động muốn khóc, trời ạ, ta rốt cuộc là tạo nghiệt gì a!

Vừa rồi khí cơ khóa chặt tứ hoàng hậu, hiện tại ngược lại biến thành mình bị ba đại năng khóa chặt. Thiên Thần Tử không thể động đậy, trong giây lát, mang theo vẻ bi tráng, lại tiếp tục liếc Thiên Linh Nhi một cái, trong mắt tràn ngập vẻ bi ai.

– Oanh……………..!

Bàn tay ba nữ nhân cùng đánh vào nhau, Thiên Thần Tử bị mạnh mẽ oanh kích thành bụi bậm, cái gì cũng không còn.

Ba đại năng đảo mắt đã rút tay ra ngoài.

Gần như mọi người đều ngơ ngác nhìn một màn này, hình như vừa mới nằm mơ vậy, nhưng mà phản ứng trì độn của lôi vân trên bầu trời nói cho mọi người biết, tất cả chuyện vừa rồi đều là thật. Đúng thật là đại năng của đại thế giới mạnh mẽ đánh xuống.

Không cần là lo lắng an nguy cho bốn đại hoàng hậu, bởi vì, giới này không ai có thể xúc phạm tới họ.