Q.9 - Chương 118: Tuyết Mai lão tổ

Trường Sinh Bất Tử

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Nữ Oa giới, trên một đỉnh núi!

Doanh đứng chắp tay, đứng phía sau là Bạch Khởi, còn có Quỷ Cốc Tử. Ở trước mặt ba người, là một nam nhân cường tráng, dường như đang không ngừng nói cái gì đó.

– Tốt lắm, ngươi có thể đi rồi! Doanh thản nhiên nói.

Nam tử kia rõ ràng hơi sửng sờ, ngẩng đầu có chút không thể tin nhìn Doanh, đây là thả mình đi?

– Còn không mau cút đi? Muốn ta tiễn ngươi một đoạn đường sao? Bạch Khởi trừng mắt nói.

Bạch Khởi toàn thân sát khí, cho dù một ánh mắt cũng tràn đầy một cỗ sát khí cường thế, trừng mắt một cái khiến người nọ run lên.

– Tạ tiền bối, Tạ tiền bối!

Người nọ cảm tạ một hồi, sợ hãi quay đầu bay đi.

– Đúng là không biết sống chết, dám tìm tới chúng ta phiền toái! Trong hắc bào, Quỷ Cốc Tử cười khẽ một tiếng nói.

– Thánh Vương, vì sao không cho ta giết hắn? Bạch Khởi cau mày nói, căm hận nhìn người nọ đi xa.

– Người không quan trọng, giết có ích lợi gì? Tuy nhiên cũng mang đến cho chúng ta một ít tin tức hữu dụng! Doanh thản nhiên nói.

Một bên Quỷ Cốc Tử gật gật đầu nói: – Không sai, Càn Khôn Đỉnh ra, tiếp theo chính là Chiêu Yêu Phiên! Chúng ta nhất định phải nhanh chóng tìm được Chiêu Yêu Phiên!

– Ừ! Doanh mờ nhạt gật gật đầu.

– Chung Sơn dường như lại đột phá? Bạch Khởi nhíu mày nói.

– Chung Sơn? Người này càng áp chế càng dũng mãnh, trưởng thành là không thể tránh khỏi, nếu như trì trệ không tiến, thì mới là kỳ quái. Quỷ Cốc Tử lắc lắc đầu nói.

– Tiên sinh, ngươi xem Chung Sơn có thể rời khỏi Nữ Oa giới hay không? Bạch Khởi hỏi.

– Chúng ta còn cơ hội gặp mặt một lần nữa! Quỷ Cốc Tử thản nhiên nói.

Còn cơ hội gặp mặt một lần nữa, Quỷ Cốc Tử lời này nói rất rõ ràng, Chung Sơn vẫn còn ở nơi này.

– Trước tìm Chiêu Yêu Phiên, không thể sau Khổng Tử tới đây! Doanh thản nhiên nói.

– Vâng! Bạch Khởi lập tức đáp. – – – – –

Nữ Oa giới, tại một cái khe núi!

Trong thung lũng có rất nhiều cường giả đang đứng, từng người đều mặc áo trắng, trên áo trắng có thêu hoa mai. Mà trong thung lũng còn có một cái nhà tranh nhỏ.

Nhà tranh đều dùng Thi thảo màu tím dựng lên, nhìn qua cực kỳ phong cách cổ xưa, đám người áo trắng cùng nhau nhìn nhà tranh, trong mắt tràn đầy cung kính.

Cửa nhà tranh chậm rãi mở ra, Tuyết Mai lão tổ từ bên trong đi ra. Tuyết Mai lão tổ vung tay áo lên, nhà tranh bị Tuyết Mai lão tổ thu vào. – Sư tôn!

– Tổ sư!

Một đám đệ tử lập tức cung bái.

Tuyết Mai lão tổ nhíu mày.

– Sư tôn, tiểu sư đệ hắn có phải hay không…? Một gã đệ tử lập tức hỏi.

– Không sai, hắn đã chết, còn có Nghịch Lưu Thú, bị Chung Sơn giết chết! Tuyết Mai lão tổ thản nhiên nói.

Tuyết Mai lão tổ giọng điệu rất lạnh nhạt, không có phẫn nộ cũng không có thương tâm, dường như chuyện này không hề liên quan tới lão vậy.

– Chung Sơn? Là hắn? Một đám đệ tử lập tức tức giận.

– Phải báo thù cho sư đệ!

– Còn có Nghịch Lưu Thú!

…… Một đám đệ tử không ngừng phẫn nộ, chỉ có một đệ tử đứng ở bên cạnh Tuyết Mai lão tổ là không phẫn nộ như mọi người, mà lại nhìn về phía Tuyết Mai lão tổ.

– Sư tôn, chúng ta kế tiếp làm sao bây giờ? Càn Khôn Đỉnh đã bị Chung Sơn lấy đi, thậm chí có thể mang ra khỏi Nữ Oa giới, chúng ta phải tiếp tục tìm Càn Khôn Đỉnh sao? Đệ tử kia lập tức hỏi.

– Càn Khôn Đỉnh vỡ nát, hiện tại nhiều nhất chỉ là một kiện bảo vật cấp Tổ Tiên khí, không cần tiếp tục tìm, mục tiêu của chúng ta lần này cũng không phải là Càn Khôn Đỉnh, mà là Chiêu Yêu Phiên! Nhưng? Tuyết Mai lão tổ cau mày nói.

– Sư tôn, chuyện gì vậy?

– Chiêu Yêu Phiên? Chiêu Yêu Phiên……! Tuyết Mai lão tổ lắc đầu, cái gì cũng không nói. – – – –

Trong Nữ Oa giới, bởi vì Chung Sơn lấy được Càn Khôn Đỉnh cho nên đã trở nên sôi trào.

Mọi người tìm kiếm xung quanh, nhưng mà, suốt hai tháng cũng không thấy chút bóng dáng của Chung Sơn.

Đột nhiên một người hai tổ xuất hiện.

– Sư huynh, Chung Sơn sẽ không ra ngoài rồi chứ?

– Không có thể, dựa theo Tư Mã Nguyên, Chung Sơn bị thương rất nặng, nhiều nhất chỉ là dưỡng thương mà thôi, nhất định trốn ở một nơi nào đó.

– Nhưng, sư huynh, Chung Sơn nếu yếu như vậy, lại khiêng cái đỉnh cao lớn ba trượng, vậy có thể gặp phải các cường giả khác hay không, bị cường giả khác diệt sát rồi? Càn Khôn Đỉnh sớm đã không ở trong tay Chung Sơn rồi?……..

Hai tháng này, tìm không được bóng dáng Chung Sơn, khiến cho mọi người đều cảm giác tình huống không ổn, Chung Sơn có thể đã chết rồi hay không?

Đã hơn hai tháng! Dần dần, có vài người đã mất đi kiên nhẫn, nhưng vẫn có người kiên trì tìm.

Bởi vì bọn họ tin tưởng, Chung Sơn khẳng định trốn ở nơi nào đó, đang không ngừng thử luyện hóa Càn Khôn Đỉnh, một khi luyện hóa Càn Khôn Đỉnh, vậy thì muốn cướp đoạt sẽ cực kỳ khó khăn, phải mau tìm.

– Tìm được rồi, Chung Sơn ở trong này! Bên ngoài một sơn cốc đột nhiên truyền tới một tiếng ngạc nhiên.

Bên ngoài sơn cốc, lúc đầu giống như chỉ có một nam nhân áo đỏ, sau khi sợ hãi kêu lên, nam nhân áo đỏ biết cái gì gọi là buồn bực.

– Vù!

Bên ngoài sơn cốc hoang dã gần như trống trơn, lập tức bay tới 70, 80 người, hơn nữa mỗi người tu vi đều cao hơn nam nhân áo đỏ.

[CHARGE=3]Nam nhân áo đỏ hận không thể cho mình một cái bạt tai, khóc không ra nước mắt nhìn mọi người, rất muốn nói ‘Nơi này là ta phát hiện’, nhưng bây giờ căn bản không ai để ý đến hắn. Gần như ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm khe núi, khe núi này bị rất nhiều trận pháp bao phủ.

Mọi người lấy pháp Pháp bảo ra.

– Phá……………..!

Một tiếng nổ lớn vang lên, cái lồng phòng hộ thứ nhất của Chung Sơn bị phá.

Thực lực Chung Sơn rất mạnh, nhưng dù sao cũng chỉ là Đại Tiên, bố trí trận pháp mạnh, nhưng mạnh thì cũng không cản được nhiều người.

– Oanh……………..!

– Oanh……………..!

…… Không bao lâu, 18 trận pháp liền hoàn toàn bị oanh phá.

Trong thung lũng lộ ra một cái cung điện lớn.

– Không sai, đây là lối kiến trúc của Đại Tranh Thánh đình, hơn nữa, loại cung điện này vẫn là một loại Chung Sơn thích nhất! Một người trong đó giống như rất có kiến thức hưng phấn nói.

Lấy được khẳng định, mọi người đều hưng phấn theo.

Chung Sơn ở trong này? Ở trong cái cung điện này? Hắn đang làm gì? Luyện hóa Càn Khôn Đỉnh? Nhất định là luyện hóa Càn Khôn Đỉnh rồi!

Nhưng, giờ khắc này, ai cũng không có mạo muội xông lên.

Chung Sơn chỉ là Thiên Tiên cảnh sao? Chó má! Hiện tại ai mà tin tưởng Chung Sơn là cảnh giới Thiên Tiên chứ?

Nhiên Đăng lúc đó đều đạt tới Tổ Tiên, Tư Mã Nguyên lại tụ tập vô số lực lượng, nhưng cuối cùng thì sao? Còn không phải bị Chung Sơn đùa bỡn trong lòng bàn tay sao?

Ngẫm lại hai tháng nhìn thấy tạo hình của Tử Tiêu Giáo chủ, gần như mọi người trong lòng đều phát lạnh, bề ngoài đen nhanh kia tạo cho mọi người tấn công quá lớn.

Dưới tình huống nhiều cường giả như vậy, cuối cùng Chung Sơn đều có thể mang theo Càn Khôn Đỉnh an toàn rời đi? Lúc này, ai còn dám nói hắn là Chỉ là Thiên Tiên?

Mọi người dùng thần thức tìm kiếm, gắt gao nhìn chằm chằm Càn Khôn Đỉnh, tay siết chặt Pháp bảo, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay vậy.

Chỗ cửa đại điện, sương mù màu hồng đào nhè nhẹ bay ra, mọi người không khỏi nghi hoặc. Một người trong đó, thần thức tham thấu vào sương mù màu hồng đào, lập tức đỏ mặt lên, máu toàn thân dường như nghịch lưu vậy. Trên người có cảm giác khô nóng.

Không chỉ người này, những người khác cũng đều như thế, theo bọn họ, dùng thần thức tra xét thì không nên xảy ra vấn đề gì chứu, nhưng lại gặp phải vấn đề lớn.

– Ầm!

Một người trong đó không dùng thần thức điều tra, mà lại trực tiếp dùng pháp bảo phá mở cửa lớn.

Cửa lớn vừa mở ra, vô số sương mù màu hồng đào phún ra ngoài, đảo mắt đã bao phủ người nọ vào trong, trong một mảnh phạm vi đều bị năng lượng màu hồng đào bao phủ.

Mà tiếng nổ này cũng kinh động Chung Sơn khiến hắn giật mình một cái.

Chung Sơn bỗng nhiên thanh tỉnh, trong nháy mắt thanh tỉnh lập tức ngồi đó khiến cho mình nhanh chóng bình tĩnh, rất nhanh, toàn bộ sự việc hai tháng trước liền hiện ra.

– Ái da! Bát Cực Thiên Vĩ bỗng nhiên nhảy ra ngoài.

Đã khỏe, Bát Cực Thiên Vĩ hoàn toàn khỏe rồi. Dường như cho tới bây giờ chưa từng bị thương vậy.

– Cát Đồng thật là lợi hại! Chung Sơn cảm thán nói.

Đứng dậy, đi ra khỏi đại điện, lật tay thu hồi cung điện.

Trong Hồng Loan sương mù, Chung Sơn cũng không bị quấy nhiễu, liếc mắt một cái liền nhìn thấy cường giả tứ phương.

Nhìn thấy vẻ mặt cường giả tứ phương, Chung Sơn biến sắc.

– Ghê tởm! Chung Sơn hừ lạnh một tiếng.

Bát Cực Thiên Vĩ một cái đuôi vẫy ra, ầm ầm phát ra kiếm khí đầy trời.

– Oanh……………..!

Cường giả tứ phương lập tức bị Bát Cực Thiên Vĩ đánh thành mảnh vụn, ngọn núi xung quanh cũng ầm ầm vỡ nát.

Chung Sơn chụp ra thu lại Hồng Loan sương mù, bay ra khỏi sơn cốc, tìm một cái phương hướng cấp tốc vọt tới. Lưu lại một mảnh phế tích!

Lại qua hơn mười ngày, Chung Sơn đã hoàn toàn hiểu rõ chuyện hơn 2 tháng này. Mọi người còn tụ tập ở trong Nữ Oa giới, bởi vì mọi người đều vững chắc tin tưởng, Nữ Oa chí bảo vẫn còn chưa rời khỏi nơi này.

Tìm Chiêu Yêu Phiên? Chung Sơn cũng không tin mình có vận khí đó, không có chút manh mối nào, làm sao tìm được? Hiện tại khắp thiên hạ đều giống như tìm mình, đi ra ngoài không bằng không đi gây sự. Bởi vậy Chung Sơn cũng tìm sơn cố u tĩnh ở lại, mỗi ngày đều đi tìm hiểu tin tức.

Ngày hôm nay, Chung Sơn một mình ngồi bên cạnh một cái hồ nhỏ thả câu, vô cùng nhàn nhã.

Bỗng nhiên, Chung Sơn hơi biến sắc, ngẩng đầu nhìn về phía ngọn núi cách đó không xa.

Đỉnh núi kia, Tuyết Mai lão tổ mang theo một đám đệ tử hạ xuống, cùng nhau nhìn chăm chú về phía Chung Sơn.

Tuyết Mai lão tổ vẻ mặt rất lạnh nhạt, mà một đám đệ tử lại từng người oán hận nhìn về phía.

Chung Sơn buông cần câu, đứng dậy nhìn về phía Tuyết Mai lão tổ.

– Nếu đã đến vậy thì xuống đây đi! Chung Sơn thản nhiên nói.

Tuyết Mai lão tổ đạp chân một cái, mang theo một đám đệ tử hạ xuống trước mặt Chung Sơn.

– Chung Sơn, ngươi giết sư đệ ta, hôm nay chính là ngày chết của ngươi.

– Chung Sơn, rốt cuộc tìm được ngươi, hôm nay xem ngươi còn chạy được đi đâu? Hừ, ta muốn dùng máu của ngươi tế điện sư huynh!

… Một đám đệ tử lập tức kêu ầm lên.

Chung Sơn từ đầu tới cuối lại chỉ nhìn chằm chằm Tuyết Mai lão tổ.

– Tuyết Mai lão tổ, ta, ngươi nước giếng không phạm nước sông, muốn lần nữa tìm ta gây sự sao? Thậm chí không tiếc hy sinh đệ tử kia của ngươi? Là ngươi cố ý để hắn tới tìm ta sao? Chung Sơn thản nhiên nói.

Chung Sơn vừa nói, một đám đệ tử Tuyết Mai lão tổ bỗng nhiên yên tĩnh lại, nhìn lại Tuyết Mai lão tổ, tiếp đó vẻ mặt đầy tức giận nhìn về phía Chung Sơn.

– Chung Sơn, ngươi dám nói xấu sư tôn! Một gã đệ tử Tuyết Mai lão tổ cả giận nói.

Chung Sơn nhìn người nọ một chút, lộ ra nụ cười khinh thường, tiếp đó vẻ mặt đầy thâm trầm nhìn về phía Tuyết Mai lão tổ.