Q.5 - Chương 12: Phân Thân .

Trường Sinh Bất Tử

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Vừa thấy sự hung hãn của Chung Sơn sau khi nuốt đan dược, sắc mặt của Lục Đạo dần dần ngưng trọng.

Trong nháy mắt khi Chung Sơn xông tới, Lục Đạo cũng đã phát hiện, trình độ của Chung Sơn không ngờ ở trong thời gian ngắn này đã tấn công tới trên dưới Hợp Thể Kỳ, nhưng chỉ là trình độ, vậy nhục thân thì sao? Thực lực thì sao?

Trong mắt Lục Đạo phát lạnh, nhìn nắm tay kia của Chung Sơn càng ngày càng gần, dưới chân bước một bước, trở tay một quyền, cũng hung hăng đấm về phía nắm tay của Chung Sơn.

Chỗ nắm tay của hai người đều mang theo cương phong mãnh liệt, dường như không khí trước mặt đều bị một quyền này đánh về phía trước.

Ở trong ánh mắt hung hãn của Chung Sơn, hai nắm tay tràn đầy bùng nỗ đã va chạm.

Ầm.

Nắm tay và nắm tay va chạm, một tiếng nổ lớn, hai trận gió giống như ầm ầm phá nát, quanh quẩn trong không khí, không ngờ xuất hiện nhiều vết rạn quỷ dị.

Va chạm toàn lực của Hợp Thể Kỳ.

Bịch.

Dường như một cỗ sóng khí hùng mạnh từ chỗ nắm tay của hai người ầm ầm đẩy ra.

Hai quyền tương giao, một cỗ dao động mạnh mẽ trùng thiên mà lên, giây lát đã thổi tan mây lên trời.

Thân thể Chung Sơn bay ngược lại, một tòa núi đá dưới chân Lục Đạo cũng ầm ầm sụp đổ, Lục Đạo cũng bách cấp thối lui.

Hai người lui đến khi đụng vào một tòa núi lớn ra một sơn động mới dừng lại.

Hai người nhanh chóng lao ra, lại lần nữa lao lên trời. Lục Đạo phi thường không tin, Nguyên Anh kỳ? Hắn ăn cái gì, không ngờ khiến cho tu vi lên đến uy lực của Hợp Thể Kỳ? Không có khả năng, cho dù như thế, thân thể của hắn cũng không có khả năng chắc chắn như ta.

Hai người lao ra khỏi sơn động, lại thấy lao về nhau, lại lần nữa tay không, dùng nắm tay hung hăng đánh về phía đối phương.

Ầm.

Ầm.

Hai người không ngừng dùng lực, lớn tấn công đối phuong, liên tục oanh kích, từng quyền mang ra lực lượng lớn vô cùng. Nếu là người Nguyên Anh kỳ bình hường, chỉ sợ bị cương khí của một quyền đánh ra này chạm đến, sẽ bị thương nặng. Nhưng hai người ngươi một quyền ta một quyền, một quyền nhanh hơn một quyền đánh tới, ai cũng không phục ai, ai cũng không nhường ai.

Trên người Lục Đạo xuất hiện một ít vết tích. Mà trên người Chung Sơn, chỉ là quần áo phá nát mà thôi, quần áo phá nát đi lộ ra cơ thể cứng rắn mạnh mẽ kia, từng khối từng khối cơ bắp giống như thép nguội, tràn đầy lực lượng tính bùng nổ, không có một chút vết tích.

Chung Sơn và Lục Đạo đối chiến điên cuồng.

Dần dần nhìn không thấy bóng dáng của hai người, chỉ có thể nghe được tiếng va chạm liên tục bùng nổ, hai người đang đấu lực.

Cùng với va chạm tính bùng nổ, một khu thạch lâm (rừng đá) này, núi đá bốn phía đều bị cường lực va chạm của hai người đánh ngã, đụng đổ, quá mạnh mẽ, quá hung hãn. Sau khi sơn băng địa liệt (núi sụp đất lỡ), rất nhiều trận gió lại cuốn núi đá bay ra bốn phía. Truyện Trường Sinh Bất Tử

Trời đất bống phía dường như tràn đầy đá vụn bụi đất, rất nhiều đá vụn khi bị cuốn lên, ở trên không trung đã bị dư ba mạnh mẽ của hai người lập tức oanh kích thành bột phấn.

Lục Đạo một lần một lần oanh kích chỗ Tử Phủ của Chung Sơn. Lục Đạo không nghĩ đến, thân thể Chung Sơn không ngờ dũng mãnh như thế, dũng mãnh không giống bộ dáng, làm sao có khả năng, thân thể của Nguyên Anh kỳ, làm sao có thể mạnh hơn so với ta? Chẳng lẽ ưu thế lớn nhất của Thiên Ma Thối Thể chính là luyện thể.

Lục Đạo không tin, hai mắt phủ hỏa oanh kích Chung Sơn, thậm chí không ngừng oanh kích tử phủ của Chung Sơn, nhưng vẫn như trước không có chút hiệu quả nào. Truyện Trường Sinh Bất Tử

Lục Đạo hơi nghiêng, trên người lập tức bị Chung Sơn oanh kích ba quyền, vô cùng đau đớn. Chẳng qua, tại giờ phút này Lục Đạo rốt cuộc lấy ra đại đao của mình. Truyện Trường Sinh Bất Tử

Một đao hung hăng chém về phía Chung Sơn.

Một đạo đao cương cực lớn bổ tới. Chung Sơn mở trừng hai mắt đỏ bừng, cắn chặt răng một quyền hung hăng đánh về phía đao cương.

Ầm.

Chung Sơn bị một đao này đánh bay xuống dưới, mà một đao cực lớn kia, không ngờ bị một quyền của Chung Sơn hung hăng đánh nát.

Chung Sơn không e ngại Tử Phủ bị thương, mặc dù quần áo trên người toàn bộ rách nát, nhìn như ở trần, nhưng, trên người lại có một kiện y phục nhìn không thấy, một kiệnbát phẩm pháp bảo “Lưu Ly Tâm Giáp” Của Thiên U công chúa lấy được từ chỗ Cổ Thần Thông, dán vào thân thể, ẩn vào thân thể.

– A…

Chung Sơn rơi xuống đất, trở tay lấy ra đại đao “Ngạc Mộng” bổ thêm một đao trực tiếp trảm thiên địa quy tắc.

Thiên điều (giới luật của trời)! Tê phong! Truyện Trường Sinh Bất Tử Truyện Trường Sinh Bất Tử

Xé,

Thiên địa lập tức xé mở một cái khe, thẳng bức Lục Đạo phía xa.

Lục Đạo nghênh đón cái khe này hung hăng đánh xuống.

Ầm.

Không chịu nổi một đòn nghiêm trọng này, Lục Đạo lập tức bị đánh bay lên trời. Mây trên trời đã sớm bị thổi tán, chỉ thấy Lục Đạo bị một kích này đánh bay đến khi chỉ còn lại một điểm đen nhỏ, mới tan hết một kích khủng bố này.

Chung Sơn thét dài một tiếng, lao lên trời.

Đợi cự lực của Chung Sơn tan hết, trong mắt Lục Đạo một trận hoảng sợ. Một đao này quá mạnh mẽ, làm sao có khả năng? Hắn chỉ là một Nguyên Anh kỳ sao? Truyện Trường Sinh Bất Tử

Mà giờ phút này, Chung Sơn đã vọt tới, “Ngạc Mộng” trong tay lại xuất ra một đao, hung hăng chém về phía Lục Đạo, lúc này không chỉ có tê phong đơn giản như vậy

Theo một đao này, trong hư không giống như bỗng nhiên tụ tập lượng lớn lôi điện, hội tụ lên phía trên một đao này, theo tê phong cùng hung hăng chém về phía Lục Đạo.

Không khí chung quanh đều bị Chung Sơn phong ấn.

Lục Đạo không thể tránh né, chỉ có thể hét lớn một tiếng, xuất ra cự lực nghênh đón.

Ầm.

Gống như vừa rồi, đại chiêu của Chung Sơn quá mạnh mẽ. Dưới một đao, Lục Đạo chỉ có thể mệt mỏi cứng rắn nghạnh kháng, sau đó bị một đao hung hăng chém đi xuống, tốc độ so với ban nãy còn nhanh hơn, còn mang theo một đạo lôi điện khủng bố cực lớn.

Ầm.

Một tiếng nổ lớn, Lục Đạo va chạm trên mặt đất, mặt đất phía dưới lay động một trận giống như động đất, đồng thời chỗ Lục Đạo rơi xuống cũng lập tức nứt ra giống như mạng nhện.

Ầm.

Lôi điện lại lần nữa nổ vang, chỗ Lục Đạo rơi xuống một mãnh lôi quang, đát nứt như mạng nhện, trong tiếng nổ ầm ầm càng trở nên sâu hơn rộng hơn.

– Chung Sơn!

Lục Đạo phía dưới hét lên một tiếng.

Chung Sơn đã lại lần nữa vọt xuống, nâng đao lại lần nữa muốn chém.

– Hoàng hậu của ngươi phải chết!

Lục Đạo hét lớn một tiếng.

Trong tay Chung Sơn ngừng lại, con ngươi đỏ hồng nhìn Lục Đạo. Lục Đạo tất cả đều là y phục cháy không ngừng, đầu đã rối tung, không thể tin nổi nhìn Chung Sơn.

– Ngươi nói cái gì?

Chung Sơn trừng mắt nói.

– Ta nói, hoàng hậu của ngươi phải chết, trước khi đi, ta đã an bài! Có người chuyên giết hoàng hậu của ngươi! Cam Bảo Nhi!

Lục đạo lấy cánh tay lau khuôn mặt cháy đen một chút cười lạnh nói.

Không nghĩ đến Chung Sơn lại hung mãng như vậy, thật sự không thể tưởng thượng được, Nguyên Anh kỳ? Xem thường Chung Sơn, chẳng qua Nguyên Anh kỳ thì làm sao? Lục Đạo hùng tài đại lược, sao có thể không có biện pháp dự phòng? Nhưng vừa mới bị Chung Sơn công kích liên tục, lại không thể thi triển hậu thủ, nhất định phải quấy rầy tiết tấu của Chung Sơn mới được, chỉ có rối loạn tiết tấu của hắn, mới có thể thắng chắc. Truyện Trường Sinh Bất Tử

– Không ai giết được nàng!

Chung Sơn lập tức nói.

– Huyễn Ngôn Đế Cực Cãnh thì sao? Lục Đạo trở tay ra lấy ra chiếc gương một mặt hình tròn.

Chung Sơn nhìn thấy gương trong tay Lục Đạo, nhưng, hắn càng quan tâm an toàn của Bảo Nhi hơn.

– Không có khả năng, Huyễn Ngôn làm sao có khả năng xuất thủ?

Chung Sơn lập tức phản bác nói.

– Làm sao có khả năng? Bởi vì bộ tộc Huyền Vũ sủng tín đối với thiếu chủ còn mạnh hơn so với lang tộc, chỉ cần thuyết phục Huyền Vũ, tiểu Huyền Vũ tự nhiên sẽ để Huyễn Ngôn xuất thủ. Ngươi không thấy thái tử đã quan hệ tốt với tiểu Huyễn Vũ sao? Chỉ cần thái tử ra lệnh một tiếng, Huyễn Ngôn sẽ chém chết Cam Bảo Nhi.

Lục đạo cười lạnh.

– Ta không tin. Mặc kệ như thế nào, những lời này của ngươi cũng đủ khiến ta diệt toàn tộc ngươi, ngươi phải chết, đại hoàng hậu của ngươi phải chết, thái tử của ngươi cũng phải chết. Truyện Trường Sinh Bất Tử

Chung Sơn lạnh giọng nói.

Rổng có vảy ngược (rồng có vảy ngược, động vào tất nổi giận), Chung Sơn cũng có Lục Đạo đã chạm đến vảy ngược của Chung Sơn.

Nhìn thấy sắc mặt ngày càng âm trầm của Chung Sơn, Lục Đạo nhếch miệng lộ ra một tia cười lạnh nói: Truyện Trường Sinh Bất Tử

– Vậy người liền đánh cuộc xem, dù sao các ngươi đều phải chết.

Sau khi Lục Đạo nói xong, trở tay vung lên, chiếc gương trong tay kia lập tức bay lên trời, giây lất biến mấy không thấy.

Nhìn thấy động tác của Lục Đạo, Chung Sơn tự biết Lục Đạo không phải bắn tên không đích, hắn muốn làm cái gì?

Đúng lúc này, bầu tời bỗng nhiên xuất hiện một cột chiếu sáng chiếu xuống, trực tiếp chiếu tới đỉnh đầu của Lục Đạo.

Giống như mặt gương kia ở trên trời thu lượng lớn ánh sáng chiếu xuống.

Gương chiếu xạ xuống, trong giây lát, lại một cột sáng chiếu xuống bên cạnh Lục Đạo, đột nhiên, lại xuất hiện một Lục Đạo.

Liên tiếp không ngừng, lại là mười sáu cột sáng bắn thẳng xuống phía dưới, lại xuất hiện mười sáu Lục Đạo.

Mười tám Lục Đạo, lập tức nhanh chóng di động, giây lát không nhìn rõ rốt cuộc người nào mới là Lục Đạo đầu tiên.

Hai mắt Chung Sơn nhíu lại, chỉ thấy một đám Lục Đạo vây lấy mình, thân hình di động nhanh chóng, giây lát giống như quỷ mị, phân biệt không rõ rốt cuộc người nào là thật, người nào là giả.

Chỉ thấy mười tám Lục Đạo đồng thời hét dài, đồng thời vung đại đao, hướng về phía Chung Sơn hung hăng chém xuống.

Thần thức không ngờ không tra xét được người nào là giả? Chung Sơn trong lòng đại động, đại đao hung hăng chém về phía Lục Đạo.

Ầm.

Không chém trúng cái gì, chỉ là một quanh ảnh mà thôi, mà thừa dịp Chung Sơn lập tức lao ra khỏi vòng vây, nhưng, một kích của Lục Đạo chân chính vẫn oanh kích lên lưng Chung Sơn.

Ầm.

Lưu Ly Hộ Tâm giáp đã bảo hộ Chung Sơn, nhưng Chung Sơn lại thật chật vật, né tránh các Lục Đạo, nhìn chằm chằm Lục Đạo dưới mười tám cột sáng.

– Không cần nhìn, mặt gương này đến từ Cực Lạc Niết Bàn, dưới Đế Cực Cảnh, không ai có thể phân biệt được người nào mới là chân chính là ta, người nào mới là hình chiếu của ta! Truyện Trường Sinh Bất Tử

Mười tám Lục Đạo đồng thời cười lạnh nói.

– Hừ, cần gì phải phân biệt?

Chung Sơn hừ lạnh một tiếng. Tiếp đó, một đám Lục Đạo đồng thời trừng to mắt, đồng thời không xác định nhìn bầu trời sao lại thế?

Chung Sơn hừ lạnh một tiếng, thân hình hơi nhoáng lên một cái, phía sau Chung Sơn lập tức xuất hiện hai Chung Sơn, giống Chung Sơn như đúc.

Làm sao có khả năng, hắn làm sao cũng có thể?

Lục Đạo vô cùng kinh ngạc, thân hình của ba Chung Sơn lại lần nữa nhoáng lên, lại xuất hiện sáu Chung Sơn! Hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục…