Chương 931: Tính toán cho tương lai

Quan Khí​

Đăng vào: 2 năm trước

.

Sài Trí Văn không ngờ chuyện tốt cứ như vậy rơi xuống người mình. Y rất muốn tiến lên. Trước đây làm thư ký cho Triệu Quốc Hoa thì y vốn nghĩ mình sẽ phát triển mạnh. Kết quả Triệu Quốc Hoa lại ngã, cứ như vậy thân phận của y ở Xuân Dương không tốt.

Ai cũng biết Sài Trí Văn đang yêu con gái Kỳ Hiền Mẫn. Nhưng là Triệu Quốc Hoa lại không hòa hợp với đám người Tư Mã Sơn, tình hình của Sài Trí Văn kém đi nhiều. Muốn chèn ép y thì còn có Kỳ Hiền Mẫn, dùng y thì không ai dám.

Sài Trí Văn thường hay than thở, mình bây giờ là kẻ không ai dùng tới. Bọn họ không động tới mình là do thấy mình yêu con gái Kỳ Hiền Mẫn. Bây giờ Kỳ Hiền Mẫn sắp lui thì ai có thể bảo vệ mình.

Sài Trí Văn đang tìm cơ hội. Thấy Vương Trạch Vinh tới, y cũng hy vọng Vương Trạch Vinh dùng mình làm thư ký. Nhưng Vương Trạch Vinh có thể dùng mình sao?

Nhưng ai ngờ biến hoá lại đột nhiên như vậy, mặc dù ngoài mặt Sài Trí Văn không thể hiện gì nhưng trong lòng đang rất vui mừng.

Ra văn phòng của Vương Trạch Vinh, Sài Trí Văn thở phào nhẹ nhõm.

Tiền Hồng cười nói với Sài Trí Văn:

– Tiểu Sài, Bí thư Vương đối xử với cấp dưới rất tốt. Bí thư Vương dùng mấy thư ký thì mọi người đều thành lãnh đạo cấp thành phố hết. Anh nhất định phải làm tốt.

Thị ủy rất nhanh truyền ra việc này. Sài Trí Văn gần tan làm thì bạn gái Kỳ Vân gọi tới.

– Trí Vân, chuyện lớn như vậy sao không nói cho em?

Kỳ Vân vui vẻ nói.

Không biết như thế nào mà Kỳ Vân vẫn luôn yêu Sài Trí Văn dù y có tình hình như thế nào. Cô vốn đang muốn nhờ bố mình giúp Sài Trí Văn, nhưng không ngờ Sài Trí Văn lại thành thư ký của Bí thư thị ủy mới tới. Điều này làm cô rất vui.

– Tiểu Vân, hôm nay Bí thư Vương vừa nói chuyện với anh, anh định về rồi nói với em.

Sài Trí Văn cũng rất vui. Mình có thể làm thư ký của Bí thư Vương là do bản lĩnh.

Hai người nói chuyện một chút rồi dập máy.

Sài Trí Văn dù sao đã từng làm thư ký nên rất nhanh bắt tay vào công việc.

Nhìn Sài Trí Văn dọn dẹp văn phòng cho mình, Vương Trạch Vinh thầm gật đầu. Năng lực của Sài Trí Văn rất mạnh, cẩn thận như Khương Tắc Xương, coi như mình chọn đúng.

Khi hết giờ Kỳ Vân gọi cho Sài Trí Văn nói bố mình bảo y đến nhà dùng bữa.

Sài Trí Văn hỏi ý Vương Trạch Vinh, biết tối Vương Trạch Vinh không có lịch gì, y liền đến nhà Kỳ Vân.

Kỳ Vân là một cô gái rất ngay thẳng. Thấy Sài Trí Văn đi vào liền kéo hắn tới ngồi xuống ghế.

Kỳ Hiền Mẫn đang xem Tv.

Thấy Sài Trí Văn đi vào, y nhìn Sài Trí Văn và con gái mình.

– Tiểu Sài, nghe nói cháu làm thư ký cho Vương Trạch Vinh?

Sài Trí Văn liền nói tình hình hôm nay ra với Kỳ Hiền Mẫn.

Đối với ông bố vợ tương lai này, Sài Trí Văn rất kính trọng.

Cẩn thận nghe Sài Trí Văn nói, nghe xong Kỳ Hiền Mẫn dựa lưng vào ghế mà suy nghĩ, trong đầu đang phân tích rất nhiều thứ.

Một lúc sau, Kỳ Hiền Mẫn thở dài một tiếng, mắt lóe lên và nói:

– Được rồi, đi theo Vương Trạch Vinh cũng được.

Kỳ Vân ngồi bên Sài Trí Văn không hiểu mà nói:

– Bố nói gì thế, Tiểu Sài bây giờ đã là thư ký cho Bí thư Vương, theo hay không thì có nghĩa gì?

Vợ Kỳ Hiền Mẫn – Lý Phương cười nói:

– Ông nó, ở đây không có người ngoài, ông bảo Tiểu Sài một chút. Tiểu Sài có thể thành thư ký của Bí thư Vương cũng không dễ dàng. Xảy ra chuyện kia một lần rồi, lần sau sẽ không có cơ hội tốt như vậy đâu.

Lý Phương nhìn con gái mà thầm thở dài một tiếng và biết con gái mình chỉ yêu Sài Trí Văn mà thôi.

Nhìn Kỳ Vân, Kỳ Hiền Mẫn thở dài một tiếng rồi nói:

– Tính toán của Vương Trạch Vinh rất tốt.

– Con thấy Bí thư Vương rất tốt, còn trẻ như vậy đã là Phó bí thư Tỉnh ủy, Tiểu Sài đi theo Bí thư Vương sẽ có tiền đồ. Kỳ Vân rất hưng phấn nói.

Kỳ Hiền Mẫn nghĩ đến mình sắp lui, nếu không giúp con cái thì sẽ không còn cơ hội. Y ngồi thẳng lưng và nói:

– Được rồi, hôm nay tôi sẽ phân tích tình hình Xuân Dương với mọi người.

Sài Trí Văn dù sao cũng từng làm thư ký cho Triệu Quốc Hoa nên ít nhiều đoán được suy nghĩ của Vương Trạch Vinh. Bây giờ nghe Kỳ Hiền Mẫn muốn nói, y vội vàng ngồi ngay ngắn.

– Mấy người nói Vương Trạch Vinh vừa đến Xuân Dương thì cần làm gì?

– Đương nhiên là bắt tay vào công việc.

Kỳ Vân nói.

Kỳ Hiền Mẫn cười ha hả rồi nói:

– Lời này của con quá phổ biến.

Kỳ Hiền Mẫn nhìn Sài Trí Văn và nói:

– Tình hình Xuân Dương rất phức tạp thì ai cũng biết. Vương Trạch Vinh mới đến nên cần người ủng hộ, nói rõ một điểm là hắn cần có sự ủng hộ trong Thị ủy.

Sài Trí Văn gật đầu nói:

– Đúng thế, Bí thư Triệu bởi vì không thể tạo dựng thế lực của mình nên mới xảy ra chuyện.

Kỳ Hiền Mẫn châm thuốc rồi nói:

– Cháu có biết là Vương Trạch Vinh vì thay đổi tình hình nên đã bắt đầu ra chiêu từ khi mới đến.

– Lợi hại như vậy sao?

Kỳ Vân nói.

– Chú nói chuyện của mấy người Bùi Vân Hoa ở bữa?

Kỳ Hiền Mẫn gật đầu, lại lắc đầu nói:

– Chú đến bây giờ vẫn không hiểu rõ Vương Trạch Vinh ra chiêu như thế nào mà khiến hai người Bùi Vân Hoa và Trần Tùng Diệu lại làm như vậy.

Sài Trí Văn gật đầu nói:

– Cháu cũng đã phân tích nhưng không thể nghĩ ra.

Kỳ Hiền Mẫn nói:

– Có lẽ là chuyện ngoài ý muốn nhưng từ chuyện sau đó có thể thấy Vương Trạch Vinh đã làm nhiều việc. Nghe nói hôm nay hắn đã đến văn phòng của Bùi Vân Hoa.

Sài Trí Văn gật đầu.

– Cháu biết sao hắn lại dùng cháu không?

Kỳ Hiền Mẫn cười nói.

Sài Trí Văn cười khổ một tiếng và nói:

– Đây là do có chú.

– Hả, bố, không ngờ bố lại giúp Tiểu Sài, bố tốt quá.

Kỳ Vân vui vẻ nói.

Kỳ Hiền Mẫn cười khổ một tiếng:

– Bố không đi cửa sau mà.

– Tiểu Sài, chú cũng sắp về hưu, đường của hai đứa còn rất dài. Nếu đã là như vậy thì chú phải suy nghĩ cho mấy đứa.

Sài Trí Văn cũng biết ý đồ của Vương Trạch Vinh. Bây giờ thấy Kỳ Hiền Mẫn muốn ngã về phía Vương Trạch Vinh, tâm trạng y rất phức tạp. Chẳng qua y biết mình phải theo sát Vương Trạch Vinh.

– Chú, cháu sẽ đối tốt với Tiểu Vân.

Nghe hai người nói như vậy, nhát là nghe Sài Trí Văn đối tốt với mình, Kỳ Vân rất vui.

– Hai đứa cũng nên làm đám cưới đi.

Kỳ Hiền Mẫn nói.

Nhìn Kỳ Vân đang rất vui, Sài Trí Văn nói:

– Chỉ cần Tiểu Vân đồng ý, ngày mai bọn cháu sẽ đi đăng ký.

Kỳ Hiền Mẫn gật đầu nói:

– Cháu yên tâm, chú mặc dù không còn như trước nhưng vẫn có chút lực lượng.

Ăn cơm xong, nhìn hai người trẻ tuổi đi ra, Lý Phương nói với Kỳ Hiền Mẫn:

– Ông và Tiểu Sài hôm nay nói gì lạ thế, sao vội vàng muốn con gái kết hôn như vậy?

Kỳ Hiền Mẫn thở dài nói:

– Bà cho rằng Vương Trạch Vinh chọn Tiểu Sài làm thư ký là không có mục đích sao? Hắn đây là nể mặt tôi.

– Sao thế? Có vấn đề gì không? Tôi nghe nói Tư Mã Sơn không hòa hợp với Vương Trạch Vinh, không phải lại là một Triệu Quốc Hoa nữa chứ?

Kỳ Hiền Mẫn cười nói:

– Triệu Quốc Hoa sao có thể so sánh với Vương Trạch Vinh.

Thấy vợ mình khó hiểu, Kỳ Hiền Mẫn nói thêm:

– Vương Trạch Vinh là con rể của phó Thủ tướng, đây là việc ai cũng biết. Nhưng theo tôi biết hắn còn không ít chỗ dựa trên Bắc Kinh. Uông Nhật Thần ủng hộ hắn, bà nghĩ xem, hắn có chỗ dựa mạnh như vậy thì dù không đấu lại Tư Mã Sơn thì đổi một chỗ khác hắn vẫn có thể phát triển. Tiểu Sài chỉ cần theo hắn thì sẽ có tiền đồ rất lớn.

– Bảo sao ông nhanh như vậy đã gả con gái cho Tiểu Sài.

Kỳ Hiền Mẫn thở dài một tiếng rồi nói:

– Bà không phải không biết ý của con gái, ngoài Tiểu Sài thì nó không thích ai. Nếu như vậy thì chúng ta phải giúp.

Lý Phương thở dài một tiếng rồi nói:

– Con bé này đúng là ngang bướng. Bao thanh niên ưu tú hơn mà không thích.

Kỳ Hiền Mẫn cười phá lên nói:

– Điều này nói rõ con gái chúng ta tinh mắt. Tiểu Sài chỉ cần theo sát Vương Trạch Vinh thì tiền đồ sẽ hơn tôi.

Kỳ Hiền Mẫn nói thêm:

– Dù liều cái mạng già này tôi cũng phải ủng hộ Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh vừa tắm xong và đi ra suy nghĩ tình hình Thị ủy.

Kỳ Hiền Mẫn gọi tới làm hắn có chút hưng phấn. Việc mình làm đã được Kỳ Hiền Mẫn đồng ý. Hắn tin Kỳ Hiền Mẫn sẽ có lựa chọn.

Kỳ Hiền Mẫn nói:

– Bí thư Vương, cảm ơn về chuyện của Tiểu Sài. Sau này còn nhờ Bí thư Vương giúp Tiểu Sài nhiều.

– Ha ha, chủ tịch Kỳ, Tiểu Sài có năng lực rất mạnh, tôi rất hài lòng.

Hai người nói chuyện một chút ròi dập máy. Nhưng từ trong này Vương Trạch Vinh hiểu ý của Kỳ Hiền Mẫn.