Chương 267: Tổ chuyên gia

Quan Khí​

Đăng vào: 2 năm trước

.

Tổ chuyên gia khảo sát xây dựng Nhà máy phát điện gồm năm người, tổ trưởng là chuyên gia nổi tiếng Tiền Tam Mộc. Bốn thành viên còn lại đều là chuyên gia có tiếng trong tỉnh.

Vì ngồi cùng xe với các chuyên gia, Vương Trạch Vinh ngồi cùng xe của các chuyên gia, còn đâu hắn mời một vị nữ chuyên gia lên xe mình.

– Chủ tịch Tiểu Vương, đây là lần đầu tiên tôi gặp một Chủ tịch huyện trẻ tuổi như cậu đó.
Tiền Tam Mộc nói.

– Ha ha, Tiền lão quá khen. Tôi chỉ may mắn mà thôi.
Vương Trạch Vinh cười nói. Trên đường đi về hắn coi như đã quen thuộc với mấy chuyên gia. Các lão chuyên gia này mặc dù đều là học giả trong lĩnh vực của mình, nhưng nói chuyện lại rất hay.

Tiền Tam Mộc cười nói:
– Chuyện gì cũng có tính tất nhiên và ngẫu nhiên. Ví dụ như xây dựng Nhà máy phát điện lần này mà nói, quan trọng nhất chính là địa phương đó đạt được đầy đủ yêu cầu, thích hợp xây dựng. Làm lãnh đạo cũng là như vậy. Rất nhiều người đều cho rằng việc này là ngẫu nhiên, thực ra không phải. Một người có thể làm lãnh đạo, anh ta thật sự chỉ là ngẫu nhiên thôi sao? Không đúng, phương diện này cũng cần các điều kiện, có những thứ mà người ngoài không biết như quan hệ, năng lực, vận động …
Tiền Tam Mộc nói việc này giống như về chuyện xây dựng Nhà máy phát điện khiến mọi người trong xe đều khẽ gật đầu.

Thấy Vương Trạch Vinh có hứng thú, Tiền Tam Mộc cười nói:
– Chỉ có người đã đi qua mới biết tình hình trong đó, người ngoài không thể nào biết được. Tại sao có thể thuận lợi trong chốn quan trường như vậy, điều này nói rõ anh đã làm tốt.

Một chuyên gia họ Hoàng cười nói:
– Lão Tiền đúng là hiểu nhiều về quan trường nhỉ.

Tiền Tam Mộc cười ha hả nói:
– Việc này anh có thể hỏi Tiểu Vương, cậu ta chắc là hiểu không ít. Đáng tiếc cậu ta nhất định không nói thật với anh.
Mọi người đúng là thấy khá hứng thú với một người trẻ tuổi mà đã thành Chủ tịch huyện như Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh mỉm cười nhìn Tiền Tam Mộc, hắn rất phục chuyên gia này.

Tiền Tam Mộc nói sang chuyện khác với Vương Trạch Vinh:
– Tiểu Vương, tôi thực ra đã đến Huyện Đại Phường các cậu nhiều lần. Nơi nào như thế nào thì tôi biết. Các chuyên gia khác cũng nghiên cứu về Huyện Đại Phường. Đối với tài nguyên nước ở Huyện Đại Phường, tôi nghĩ bọn họ không kém gì cậu.

Một chuyên gia nói:
– Lão Tiền nói rất đúng. Ba nơi gồm Khê Thủy, Đào Lâm, Ngõa Phòng rất thích hợp làm Nhà máy phát điện. Chính quyền địa phương đã đề xuất lên Ủy ban huyện. Đương nhiên thành phố Thiên Hà cũng có không ít nơi có tình hình không kém gì Huyện Đại Phường. Chúng tôi lần này phải kiểm tra thật cẩn thận.

Lời này của lão đã đưa ra một tin tức đó là tình hình ở Huyện Đại Phường không khác gì mấy so với Thiên Hà, quan trọng là trên tỉnh đặt ở địa phương nào mà thôi. Vương Trạch Vinh không nói xen vào, hắn biết kết quả nhưng không thể đắc tội với các chuyên gia. Chẳng may bọn họ sóng chết không đồng ý xây dựng ở Huyện Đại Phường thì quá phiền phức.

Nghĩ đến đây Vương Trạch Vinh nói với Tiền Tam Mộc:
– Tiền lão, chúng tôi bố trí để tổ chuyên gia đến mấy địa điểm khảo sát, sau đó đến mấy cảnh đẹp ở Huyện Đại Phường cảm nhận một chút, sau đó đến xem tài nguyên suối nước nóng. Các ngài thấy như thế nào?

Tiền Tam Mộc cười ha hả nói:
– Các vị, Chủ tịch Vương mời chúng ta đi ngâm suối nước nóng kìa?

Mấy lão già liền cười phá lên.

Tối ngày hôm qua Vương Trạch Vinh đã gọi điện cho Bí thư thị ủy Tiền Dịch Tài.

Lúc ấy Tiền Dịch Tài vừa về đến nhà thì nhận được điện thoại của Vương Trạch Vinh. Y cảm thấy có chút khó hiểu vì sao muộn như vậy mà Vương Trạch Vinh còn gọi điện.

Tiền Dịch Tài vừa bắt máy, Vương Trạch Vinh nói:
– Bí thư Tiền, tôi có chuyện muốn báo cáo với ngài.

– Chuyện gì vậy?

Vương Trạch Vinh nói:
– Bí thư Tiền, là như thế nào, nghe nói Trung ương đầu tư 2 tỷ cho tỉnh Sơn Nam, mục đích chính là hy vọng tỉnh Sơn Nam xây dựng một số Nhà máy phát điện để giảm bớt vấn đề điện thiếu hụt của quốc gia.

Tiền Dịch Tài nói:
– Có việc này, sao vậy?

Vương Trạch Vinh nói:
– Tôi thông qua quan hệ và lên tỉnh tìm Phó chủ tịch tỉnh Bạch phụ trách việc này. Tôi báo cáo tình hình Huyện Đại Phường, Phó chủ tịch Bạch rất coi trọng Huyện Đại Phường nên cố ý muốn xây dựng một Nhà máy phát điện ở Huyện Đại Phường. Ngày mai sẽ có một tổ chuyên gia đến Huyện Đại Phường, Thiên Hà để khảo sát.

– cái gì?
Tiền Dịch Tài giật mình. Việc này y biết, mấy ngày nay y cũng đang chuẩn bị lên tỉnh hoạt động một chút xem có thể tranh thủ đoạt được một Nhà máy phát điện hay không? Y không ngờ Vương Trạch Vinh đang thao tác việc này. Ngoại trừ Huyện Đại Phường, còn muốn đến thành phố Thiên Hà, điều này làm Tiền Dịch Tài rất chú ý.

– Cậu nhất định phải làm tốt công tác tiếp đón tổ chuyên gia.
Tiền Dịch Tài liền cảm thấy vui vẻ. Việc này xem ra Vương Trạch Vinh hoạt động có hiệu quả. Nếu như Thành phố Quán Hà có thể xây dựng một Nhà máy phát điện khổng lồ thì đó là thành tích của y.

Tiền Dịch Tài lập tức gọi cho Ngũ Toa Đức:
– Lão Ngũ, có một chuyện cần thông báo với anh. Trong tỉnh có lẽ sẽ xây dựng Nhà máy phát điện khổng lồ ở Huyện Đại Phường, việc này là rất lớn, bên Ủy ban thành phố nhất định phải có phương án đối với việc này.

– Xây dựng Nhà máy phát điện ở Huyện Đại Phường?

Ngũ Toa Đức không mất bao thời gian là đoán được nguyên nhân chuyện này. Xem ra chuyện này là do Vương Trạch Vinh làm ra.

Ngũ Toa Đức thầm than Vương Trạch Vinh đúng là có thể làm việc. Vừa mới tiến hành Luân chuyển đất đai, bây giờ lại xây dựng Nhà máy phát điện.

Mặc dù không có hứng thú với Luân chuyển đất đai, nhưng hắn lại rất hứng thú với Nhà máy phát điện. Đây là thứ rõ ràng, nếu thực sự có thể thành công thì kinh tế Huyện Đại Phường nhất định sẽ phát triển rất nhanh.

Nghĩ đến đây, Ngũ Toa Đức gọi điện cho La Trung Hoa:
– Anh làm thế nào vậy hả. Huyện Đại Phường sẽ xây dựng Nhà máy phát điện sao không nghe anh nói?

La Trung Hoa nói:
– Thị trưởng Ngũ, Vương Trạch Vinh nghe nói trên tỉnh có 2 tỷ để xây dựng Nhà máy phát điện nên nói với tôi và lên tỉnh. Tôi cũng không biết cậu ta làm như thế nào. Tôi nghĩ chuyện này rất khó, khả năng thành công không lớn nên không báo cáo với ngài.

Ngũ Toa Đức nói:
– Tôi vừa nhận được điện thoại của Bí thư Tiền, tổ chuyên gia trên tỉnh ngày mai sẽ đến Huyện Đại Phường khảo sát. Các anh phải chuẩn bị sẵn sàng.

La Trung Hoa dập máy liền cảm thấy bực mình. Vương Trạch Vinh này làm như thế nào mà lại kéo được tổ chuyên gia đến Huyện Đại Phường chứ?

Đang khi La Trung Hoa suy nghĩ thì Vương Trạch Vinh gọi điện tới:
– Bí thư La, trên tỉnh phái một tổ chuyên gia đến Huyện Đại Phường khảo sát chuyện xây dựng Nhà máy phát điện, hy vọng huyện có thể coi trọng.

La Trung Hoa dù sao cũng đã nghĩ rõ ràng, chuyện này có lợi cho hắn. Chỉ cần có thể xây dựng ở Huyện Đại Phường, kinh tế Huyện Đại Phường nhất định sẽ phát triển. Hắn là bình thường thì cũng có chiến tích. Việc này không ai được phép làm loạn.

Đứng trên một ngọn núi ở xã Ngõa Phường, Tiền Tam Mộc chỉ xuống địa bàn rộng lớn bên dưới mà nói:
– Nếu như xây dựng Nhà máy phát điện ở Huyện Đại Phường, đợi khi tích nước thì cả khu này sẽ ngập trong nước. Chủ tịch Tiểu Vương nhất định phải chuyển hết các hộ dân ở đây đi mới được.

Vương Trạch Vinh nhìn nơi mà Tiền Tam Mộc chỉ, sau đó nói với Bí thư xã Ngõa Phòng Lưu Trạch Hà:
– Bí thư Lưu, đã thống kê đất nơi này chưa?

Xã Ngõa Phòng đã bắt đầu tiến hành Luân chuyển đất đai, Vương Trạch Vinh muốn tìm hiểu tình hình.

Lưu Trạch Hà nói:
– Nơi này toàn bộ là đất đồi núi. Xã chuẩn bị chuyển bọn họ ra khỏi đây. Xã đúng là không biết nên dùng đất nơi này làm gì.

Vương Trạch Vinh nói:
– Phải xây dựng một khu Hợp tác xã, tập trung các nông dân đổi đất đến Hợp tác xã sẽ dễ quản lý hơn.

Lưu Trạch Hà nói:
– Chúng tôi lập tức sẽ đi làm.
Hắn biết tổ chuyên gia này đến là để xây dựng Nhà máy phát điện, nghĩ đến nơi này sẽ có một Nhà máy phát điện khổng lồ, Lưu Trạch Hà cảm thấy Huyện Đại Phường sẽ phát triển.

Tiền Tam Mộc nói tiếp:
– Tôi đã sớm khảo sát thị trấn Khê Thủy, có thể xây dựng trạm điều hành Nhà máy phát điện ở trong lòng núi, máy móc cũng đặt ở đó.

Vương Trạch Vinh hỏi:
– Tiền lão, ngài nói Huyện Đại Phường có đạt đủ điều kiện không?

Tiền Tam Mộc cười nói:
– Thiên Hà cũng đủ tiêu chuẩn.

Mấy ngày nay Huyện Đại Phường đã tiếp đón tổ chuyên gia rất chu đáo, kéo cả mấy cô bé xinh đẹp đến nhảy cho các chuyên gia xem. Nói chung các chuyên gia có ấn tượng tốt với Huyện Đại Phường.

Tiền Tam Mộc không đưa ra câu trả lời rõ ràng, Vương Trạch Vinh quyết định phải mạnh thêm chút nữa nên nói:
– Lịch trình hai hôm sau, chúng tôi xin mời các chuyên gia đi tiếp xúc với nông dân Huyện Đại Phường, hiểu rõ nhân tình thế thái Huyện Đại Phường.

Tiền Tam Mộc thấy khá mới lạ nên nói:
– như vậy rất tốt, hiểu rõ tình hình nông dân sẽ tốt cho chúng tôi.

Vương Trạch Vinh mời tổ chuyên gia đến một thôn nhỏ trong thung lũng của thị trấn Khê thủy, sau đó nói với Tiền Tam Mộc:
– Tiền lão, vì làm mọi người cảm nhận được tình hình nông dân, hai ngày nay các ngài sẽ ăn ở trong các hộ dân. Không biết có được không?

Tiền Tam Mộc chưa bao giờ được thử cảm giác này nên nói:
– Yên tâm, chúng tôi rất thích với bố trí như vậy.

Vương Trạch Vinh kéo trưởng thôn đến nói:
– Tôi giao các chuyên gia cho anh, không được sơ sót gì đó.

Trưởng thôn nói:
– Xin Chủ tịch Vương yên tâm, có tôi ở đây thì sẽ không xảy ra chuyện gì.