Chương 1484: Vương Trạch Vinh nhắm vào hệ thống công an

Quan Khí​

Đăng vào: 2 năm trước

.

Thấy người của Đồn công an muốn ra tay, Thổ Bính đi lên đưa thẻ công tác của mình lên.

Họ Đan thấy thẻ công tác liền trợn tròn mắt.

Đối với nhân viên hệ thống công an Hải Đông mà nói, tầm trên của Hải Đông là điều bọn họ hay bàn tán. Trong đó có hai người vệ sĩ của Vương Trạch Vinh đến từ Văn phòng Trung ương, mà đây không phải vệ sĩ cấp bình thường.

Thấy tên Thổ Bính viết rõ ràng trên đó, Họ Đan biết mình đã gây họa.

Y lén nhìn thoáng qua Vương Trạch Vinh đang ngồi đó, mặc dù Vương Trạch Vinh đã hóa trang một chút nhưng y cẩn thận nhìn thì vẫn thấy giống Bí thư Vương.

Thấy Thổ Bính đang nhìn chằm chằm vào mình, Họ Đan ngẩn ra, sau đó nháy mắt với họ Hoàng của Tập đoàn Thiên Ưng mà nói:

– Tôi không cần biết các anh làm gì, lập tức đưa người về đồn cho tôi.

Họ Đan cũng rất đau đầu. Y có nhiều nhược điểm bị Tập đoàn Thiên Ưng nắm trong tay, dù Bí thư tỉnh ủy Vương Trạch Vinh ở đây thì sao chứ? Đắc tội Bí thư Vương thì chỉ mất việc, đắc tội Tập đoàn Thiên Ưng thì mạng cả nhà sẽ chết.

Vì thế sau khi cân nhắc lợi hại, y quyết định bảo vệ người của Tập đoàn Thiên Ưng.

Vương Trạch Vinh lại đang hóa trang, y liền quyết định ra vẻ không nhận ra Vương Trạch Vinh.

Họ Hoàng mặc dù không hiểu ý nháy mắt của Họ Đan, nhưng y biết Họ Đan có thêm mấy lá gan cũng không dám làm chuyện gì tổn hại tới mình. Y thấy Thổ Bính đưa thẻ ra, lại nghĩ tới Thổ Bính và Lý Minh Quốc vừa nãy có thể đánh ngã nhiều người bên mình như vậy, y liền nói;

– Được, nể mặt anh nên chúng tôi bỏ qua.

Bọn chúng không hề do dự, hai người đỡ một người đưa lên xe rời đi.

Không thể không nói tên này lợi hại, thấy tình hình không đúng liền rời đi ngay.

Vương Trạch Vinh vốn nghĩ sẽ có giằng co. Nhưng bây giờ kết quả như vậy hắn đành thở dài một tiếng, những người này đúng là không thể coi nhẹ.

– Giao người cho bọn họ.

Vương Trạch Vinh chỉ vào người bị thương rồi bước đi.

Vương Trạch Vinh bây giờ là Ủy viên Bộ Chính trị, thân phận ở đó nên không thể so đo với một Trưởng đồn công an nhỏ nhoi. Dù sao việc này vẫn chưa hết, Vương Trạch Vinh cũng có suy nghĩ cả mình.

Nhìn Vương Trạch Vinh rời đi, Trưởng đồn Họ Đan không dám nói, lúc này sau lưng y đã đầy mồ hôi.

Họ Đan biết đây là sự yên tĩnh trước cơn mưa, Bí thư Vương nhất định sẽ nhớ kỹ y.

– Sếp, sao không bắt?

Một tên cảnh sát nhỏ giọng nói.

Nhìn chằm chằm thằng này, Họ Đan lớn tiếng nói:

– Rút.

Chuyện truyền với tốc độ cực nhanh khắp Hải Đông. Đối với việc này, mọi người đều muốn xem thái độ của Vương Trạch Vinh là như thế nào.

Sau khi nhận được điện của Đan Chí Chương, phân Cục trưởng phân cục bắc Thành – Tiền Quang Huy sợ đến độ thiếu chút nữa ngã xuống người người đẹp. Một lúc sau y mới có thể bò dậy.

Chuyện này là kiếp nạn đối với y.

– Phải bảo vệ tốt người bị thương kia.

Đây là điều duy nhất mà Tiền Quang Huy có thể nói ra.

Khi y gọi điện lên báo cáo với cấp cao hơn, giám đốc Sở công an Hải Đông – Tra Chí Thuân cũng đang rất lo lắng.

Sau khi Vương Trạch Vinh đến Hải Đông thì vẫn không có hành động lớn, không dic ai. Mọi người đều đoán Vương Trạch Vinh nhất định sẽ nhằm vào một hai người. Nhưng sao bây giờ Vương Trạch Vinh lại lên phố, mà người của mình lại tự lao lên.

Nghĩ đến Vương Trạch Vinh giao người bị thương cho Đồn công an, Tra Chí Thuân biết việc này không xử lý tốt sẽ là tai nạn.

Đừng nhìn Vương Trạch Vinh tay không tới Hải Đông, cũng đừng nhìn Hải Đông có nhiều lực lượng. Nhưng Vương Trạch Vinh là Ủy viên Bộ Chính trị, nếu ra tay thì có lực lượng nào ngăn cản được?

Khi nhận được điện của Âu Dương Nghênh Thiên – Chủ tịch Tập đoàn Thiên Ưng, Tra Chí Thuân không biết nói gì.

– Thu lại một chút, đừng gây chuyện cho tôi.

Tra Chí Thuân chỉ có thể nói như vậy.

– Hẹn hắn ra ngoài, chúng ta ngồi xuống, hắn muốn gì cứ nói.

Âu Dương Nghênh Thiên cũng biết Tập đoàn Thiên Ưng của mình thực ra là xã hội đen thay đổi hình dạng. Nếu Vương Trạch Vinh nhằm vào thì Tập đoàn Thiên Ưng sẽ không thể thoát nổi.

– Nói thì dễ, nhưng ai biết hắn nghĩ gì. Tôi còn cách hắn xa.

– Nếu không được thì giết hắn.

Lời này của Âu Dương Nghênh Thiên làm Tra Chí Thuân sợ run lên, không ngờ muốn giết một Ủy viên Bộ Chính trị.

– Không được làm loạn.

Tra Chí Thuân rất lo lắng vì sao mình lại quan hệ với đám xã hội đen này.

Dập máy xong, Tra Chí Thuân ngồi im tại chỗ. Y hiểu rõ tính cách của Âu Dương Nghênh Thiên. Đây là kẻ tàn nhẫn, nhiều năm như vậy khiến rất nhiều quan chức Hải Đông lên thuyền bọn chúng mà không xuống được. Y nếu muốn động tới Vương Trạch Vinh không chừng sẽ có hành động, không ai ngăn nổi.

Tra Chí Thuân thở dài một tiếng.

Ngay khi mọi người đang đoán Vương Trạch Vinh sẽ làm như thế nào thì hắn đã về văn phòng.

Chuyện hôm nay làm hắn nhìn thêm ra vấn đề trong hệ thống công an của Hải Đông. Hắn nghe thấy Chủ tịch Tập đoàn Thiên Ưng có quan hệ tốt với giám đốc Sở công an. Việc này làm tâm trạng Vương Trạch Vinh rất nặng nề. Nếu lãnh đạo cao nhất của Sở công an mà có quan hệ với xã hội đen, như vậy có thể tưởng tượng lực lượng cảnh sát Hải Đông là như thế nào.

Vương Trạch Vinh gọi Đằng Kim Hàng tới rồi nói:

– Các anh hiểu như thế nào về tình hình Hải Đông?

Đằng Kim Hàng bây giờ đã được điều từ Tây Nam đến Hải Đông, y đến trước khi Vương Trạch Vinh tới Hải Đông.

Nghe Vương Trạch Vinh hỏi, Đằng Kim Hàng nói:

– Chúng tôi đã tìm hiểu.

– Tập đoàn Thiên Ưng là như thế nào?

– Tập đoàn Thiên Ưng vốn là một thế lực xã hội đen lớn nhất của Hải Đông, sau lập thành Tập đoàn Thiên Ưng. Do nguyên bang chủ Âu Dương Nghênh Thiên làm Chủ tịch, nhân viên đều là đám lưu manh. Bọn chúng có quan hệ nhiều với quan chức Hải Đông, có quan hệ mật thiết với cảnh sát.

Vương Trạch Vinh xua tay nói:

– Cái khác tôi không muốn nghe, tôi chỉ hỏi các anh có ứng cứ giữ Tập đoàn Thiên Ưng và cảnh sát không?

Đằng Kim Hàng nói:

– Trên cao thì không có, chỉ có mấy phân cục trưởng thì có, nhất là phân cục Bắc Thành.

– Giao tài liệu cho Cổ Kiến Sơn.

Vương Trạch Vinh nói.

Cổ Kiến Sơn là Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật nên đương nhiên biết việc Vương Trạch Vinh gặp ở công viên, y đang suy nghĩ nên làm như thế nào thì thấy Đằng Kim Hàng tới.

Đối với Đằng Kim Hàng, Cổ Kiến Sơn lúc ở Ủy ban kỷ luật Trung ương đã có quan hệ hợp tác, y biết đây là người của Thập cục.

Lần này sau khi tới Hải Đông, Cổ Kiến Sơn mới đầu không phát hiện ra Đằng Kim Hàng ở đây, hôm nay đột nhiên nghe nói Đằng Kim Hàng muốn gặp mình, y đầu tiên là ngẩn ra, sau đó mang theo sự khó hiểu mà tiếp Đằng Kim Hàng.

Mặc dù nói là Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Hải Đông nhưng Cổ Kiến Sơn đâu dám chậm trễ với Đằng Kim Hàng.

Sau đó khi Đằng Kim Hàng nói Vương Trạch Vinh bảo mình mang tài liệu tới cho Ủy ban kỷ luật, Cổ Kiến Sơn phải nghĩ rất nhiều.

Nhìn Đằng Kim Hàng, Cổ Kiến Sơn có thể nhìn ra được Đằng Kim Hàng là cấp dưới của Vương Trạch Vinh. Nghĩ đến Đằng Kim Hàng là người Thập cục, Cổ Kiến Sơn liền có suy nghĩ mới về thân phận của Vương Trạch Vinh. Nếu Vương Trạch Vinh là lãnh đạo của Thập cục, cũng có nghĩa Vương Trạch Vinh đã chính thức vào tầng trung tâm. Nếu là như vậy, Vương Trạch Vinh nhất định được Bí thư Lâm coi trọng, bây giờ hắn vẫn phụ trách công việc Thập cục, nói rõ Bí thư Trịnh cũng coi Vương Trạch Vinh là thân tín, có chỗ dựa lớn như vậy thì ai có thể động gì tới Vương Trạch Vinh.

Bây giờ Cổ Kiến Sơn thấy mình rất sáng suốt khi làm mất lòng Hoa Thái Tường mà dựa vào Vương Trạch Vinh. Bây giờ Vương Trạch Vinh bảo Đằng Kim Hàng mang tài liệu tới cho y, nói rõ Vương Trạch Vinh coi trọng và tin tưởng y.

– Chủ nhiệm Cổ, Bí thư Vương đã bố trí chúng tôi phái một đội thầm bảo vệ anh.

Đằng Kim Hàng nói như vậy khiến Cổ Kiến Sơn có chút cảm động. y biết Hải Đông có việc xã hội đen cấu kết với cảnh sát, đây là Vương Trạch Vinh lo cho sự an toàn của mình.

Vương Trạch Vinh có thể suy nghĩ đến bước này, phía nhân viên Thập cục bảo vệ y, bây giờ chỉ xem thanh đao của y có sắc bén hay không?

Tiễn Đằng Kim Hàng, Cổ Kiến Sơn chăm chú đọc tài liệu.

Nhìn một lúc, Cổ Kiến Sơn biết dùng tài liệu này có thể khiến bộ máy mấy phân cục tê liệt, nếu hành động nhanh thì hoàn toàn có thể kéo lên tầm sở. Đây là động tác lớn mà Vương Trạch Vinh nhằm vào hệ thống công an.