Chương 1539: Vương Trạch Vinh lên tiếng

Quan Khí​

Đăng vào: 2 năm trước

.

Hôm nay diễn ra hội nghị thường trực Bộ Chính trị. Vương Trạch Vinh ngồi đó nhìn quanh thấy vẻ mặt mọi người đều rất nghiêm túc.

Bộ Chính trị có 25 Ủy viên đều đến đông đủ.

Đây là tầng lớp quyết định mọi vấn đề lớn của Trung Quốc.

Sau khi nhận được thông báo mời họp, Vương Trạch Vinh đã lên Bắc Kinh.

Nội dung hội nghị lần này chính là nghiên cứu các tình hình gần đây của Trung Quốc. Bên dưới đã sớm đưa ra vài phương án, Trung ương cần chính là nghiên cứu và chọn ra một phương án có thể thực hiện

Đầu tiên do Phó chủ tịch quân ủy Trung ương – Bành Bộ Thuân báo cáo tình hình mấy nước xung quanh Trung Quốc, đồng thời cũng thông báo về lực lượng chiến đấu của quân đội Trung Quốc.

Bành Bộ Thuân đưa ra các số liệu rất rõ ràng.

Vương Trạch Vinh lắng nghe rất cẩn thận. đây là lần đầu tiên hắn nghe một lãnh đạo quân đội giới thiệu tình hình. Chuyện trong quân đội là rất mới mẻ với Vương Trạch Vinh, rất nhiều chuyện người ngoài không rõ.

Nghe xong Bành Bộ Thuân giới thiệu, Vương Trạch Vinh cũng hiểu rõ đôi chút về quân đội Trung Quốc. Không nghe không biết, nghe xong mới biết trước mình không hiểu gì mấy về quân đội. Quân lực của Trung Quốc không yếu như hắn nghĩ, nếu có đánh nhau thì cũng không biết sẽ như thế nào. Bây giờ Trung Quốc không phải dễ bị ăn hiếp như trước.

Nhìn Bành Bộ Thuân, Vương Trạch Vinh thầm nghĩ đây mới là quân nhân, Trung Quốc phải có những người như bọn họ thì mới an toàn. Mỗi một Ủy viên đều nghe rất chăm chú, chỉ có thể hiểu rõ tình hình mọi mặt của đất nước thì mới có thể đưa ra chính sách rõ ràng.

Bành Bộ Thuân giới thiệu xong liền ngồi đó không nói nữa, đây là tố chất thể hiện quân nhân phục tùng Lãnh đạo trung ương.

Nghe xong Bành Bộ Thuân giới thiệu, Bí thư Trịnh nhìn mọi người và nói:

– Hội nghị hôm nay chính là muốn đưa ra phương án có lợi nhất cho sự phát triển của nước ta khi tình hình quốc tế là như vậy, hy vọng mọi người có thể phát biểu quan điểm của mình.

Bí thư Trịnh nói xong, Ủy viên trưởng Lý nghiêm túc nói:

– Thế giới hiện nay đang chính thức chú trọng hòa bình, phát triển cùng hợp tác. Nhưng hòa bình và phát triển cũng có nhiều khiêu chiến. Từ trước đến giờ mấy quốc gia xung quanh chúng ta đều có những uy hiếp không nhỏ đối với Trung Quốc. Nhất là truyền thông Nhật Bản thường nói thế nào mà Trung Quốc mạnh, tạo thành uy hiếp với an ninh toàn Đông Á, điều này khiến các nước lân cận hiểu lầm. Tôi cho rằng Trung Quốc cần phải tiếp tục với phương châm hòa bình. Chỉ cần không ép chúng ta thì chúng ta sẽ không dễ dàng ra tay.

Chu Trạch Cương cũng nói:

– Trung Quốc cần là hoàn cảnh tốt để phát triển kinh tế. Cục diện hòa bình của Trung Quốc hiện tại không dễ dàng đạt được. Tôi cho rằng khi đưa ra phương án còn phải cân nhắc đảm bảo ổn định của quốc gia, nếu như có thể không ảnh hưởng đến xây dựng thì lui một bước cũng có thể. Đương nhiên Trung Quốc quyết không cúi đầu thần phục.

Làm Thủ tướng, Chu Trạch Cương suy nghĩ nhiều cho sự phát triển của Trung Quốc. Suy nghĩ này của y thực ra cũng không sai. Mọi người đều biết bây giờ nước mạnh nhất về kinh tế, quân sự trên thế giới là Mỹ. Ở tình huống như vậy, Trung Quốc có hoàn cảnh phát triển tốt, hơn nữa vị trí trên tường quốc tế càng lúc càng lớn cũng đủ nói rõ chính sách của Trung Quốc từ trước đến giờ là có hiệu quả.

Chu Trạch Cương nói xong, mấy Ủy viên khác liền phát biểu, nói không muốn khiến Trung Quốc mất ổn định.

Đến lượt Hoa Thái Tường lên tiếng, y nói:

– Tôi cho rằng mọi người nói rất đúng. Tôi cho rằng điểm quan trọng nhất là đảm bảo an ninh quốc gia. Quân đội là bảo vệ nhân dân, chỉ cần người khác không ép quá đáng thì chúng ta nên tùy tiện ra tay. Chiến tranh đánh vào chính là kinh tế.

Từ lời này có thể thấy rõ Hoa Thái Tường không phải người hiếu chiến.

Vương Trạch Vinh nhìn quanh các Ủy viên, Vương Trạch Vinh thấy quan khí của Bí thư Trịnh và Bành Bộ Thuân kia xao động khi Hoa Thái Tường nói như vậy.

Thấy thế, Vương Trạch Vinh biết hai người kia không tán thành lời nói của Hoa Thái Tường.

Các vị Ủy viên ngồi đây không phải là tầm Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy có thể so sánh, mọi người khi lên tiếng đều có thể nói rõ ý đồ thật của mình.

Đây là lần đầu Vương Trạch Vinh tham gia hội nghị như thế này, hắn cũng không nóng lòng phát biểu mà chăm chú ngồi xem tài liệu về quân lực Trung Quốc.

Vương Trạch Vinh xem rất cẩn thận. Hắn biết khi mình lên tiếng nhất định không được nói sai lầm.

Mọi người về cơ bản đã nói ra suy nghĩ của mình, Bí thư Trịnh nhìn Vương Trạch Vinh và nói:

– Đồng chí Vương Trạch Vinh, anh cũng nói một chút.

Thấy Bí thư Trịnh điểm danh, Vương Trạch Vinh ngẩng đầu lên.

Hắn suy nghĩ một chút rồi nghiêm túc nói:

– Vừa nãy nghe mọi người lên tiếng, tôi rất xúc động. Thưa các đồng chí đều cân nhắc chính sách đối ngoại nhằm vào sự phát triển của đất nước, tôi đúng là đã có bài học. nếu Bí thư Trịnh đã điểm danh, tôi cũng xin nói mấy ý kiến của mình để Trung ương tham khảo. Dù sao tôi không phải người trong quân đội nên một vài điều sẽ không thể nói hoàn toàn chính xác.

Vương Trạch Vinh vừa mở miệng đã nói thế khiến các Ủy viên nghĩ lời hắn nói khá đặc biệt. Ngay cả Bí thư Trịnh cũng chú ý.

Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua các Ủy viên:

– Sau khi Mỹ xảy ra khủng hoảng tài chính, vì dời đi ánh mắt nên gây loạn khắp nơi trên thế giới. Nguy cơ tài chính diễn ra, sau đó có tin Châu Á sẽ có chiến tranh, Ấn Độ mua rất nhiều vũ khí, tàu ngầm của Hàn Quốc bị nổ, tập quân sự ở biển Hoàng Hải, gần đây thái độ của mấy nước khác đều khá căng thẳng, đưa ra những lời nói với ý khiêu khích. Chúng ta cần tỉnh táo nhận thức rõ ràng nguyên tắc cùng phát triển là lập trường không thể thay đổi, nhưng không có nghĩa Trung Quốc để mặc các nước khi dễ mình, từng bước xâm chiếm quyền lợi của Trung Quốc. Ở vấn đề này thì khi đưa ra phương án sai lầm sẽ trả giá rất đắt.

Vương Trạch Vinh nói như vậy khiến mọi người biết hắn muốn nói ra quan điểm của mình.

Mắt Phó chủ tịch Bành Bộ Thuân sáng lên nhìn chằm chằm vào Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh nói tiếp:

– Đối với hoàn cảnh quốc tế trong thời kỳ mới, tôi cho rằng quân đội nước ta cần phải tăng cường phát triển nội lực cùng với đó là thể hiện lực lượng của mình với thế giới. Bây giờ một ít Lãnh đạo quốc gia như Philippines do được nước khác kích động nên công khai tuyên bố muốn tấn công chúng ta. Cuộc chiến ở Libya thực ra là mở đầu cho cuộc chiến tranh thế giới lần ba. Một loạt các nước Nato đã tham gia vào tấn công Libya, chờ khi Nhật, Ấn, Úc, Hàn tham gia thì đây chính là bắt đầu chiến tranh thế giới. Đối mặt tình hình phức tạp như vậy quốc gia chúng ta nhất định phải thể hiện sự cứng rắn của mình. Chúng ta nếu tiếp tục nhân nhượng thì kẻ khác sẽ trèo lên đầu chúng ta. Các nước nhỏ dám đòi đánh Trung Quốc, nực cười. Trung Quốc dùng hòa bình giải quyết tranh chấp là đúng, chỉ cần không ép chúng ta, chúng ta sẽ không dễ dàng ra tay. Nhưng điều này không có nghĩa chúng ta nhịn mãi.