Chương 1497: Suy nghĩa của Vương Trạch Vinh

Quan Khí​

Đăng vào: 2 năm trước

.

Sau khi hai người ngồi nói chuyện về sự phát triển của hai nước, Vương Trạch Vinh đúng là khá coi trọng Kim Nhân Sơn này. Nếu như Kim Nhân Sơn ở Hải Đông, Vương Trạch Vinh nhất định sẽ trọng dụng.

Chẳng qua từ cách nói chuyện của Kim Nhân Sơn, Vương Trạch Vinh phát hiện một vấn đề rất lớn. Đó là khi người này nhắc tới sự phát triển kinh tế của các nước phương Tây thì lại có vẻ rất tích cực.

Thấy thế, Vương Trạch Vinh không khỏi ngẩn ra, Kim Nhân Sơn này nói chuyện không đúng suy nghĩ.

Vương Trạch Vinh bây giờ nắm rất rõ về Triều Tiên. Sau khi Triều Tiên có vũ khí hạt nhân khiến thái độ của bọn họ dần thay đổi, đây không phải tình hình tốt. Có ai mong nước bên mình mạnh lên chứ. Trong vấn đề quốc tế thì không ai dám chắc có khi nào quay ngược lại chống mình không. Kim Nhân Sơn là người có năng lực nhưng không phù hợp với lợi ích của Trung Quốc. Từ quan khí có thể thấy đây là nhân vật nguy hiểm đối với Trung Quốc.

Quan khí là cách phản ứng vấn đề rõ ràng nhất. Kim Nhân Sơn này ngoài miệng thì nói thích văn hóa Trung Quốc, bề ngoài tỏ vẻ muốn trao đổi nhiều với Trung Quốc. Nhưng khi nhắc tới Trung Quốc thì biểu hiện rất bình thường, không có biến hoá gì. Nhưng khi nhắc tới các quốc gia phương tây thì quan khí lại rất tích cực. Qua đó Vương Trạch Vinh có thể nhìn ra vấn đề.

Sau khi phân tích rõ ràng chuyện này, Vương Trạch Vinh lập tức bác bỏ Kim Nhân Sơn.

Phân tích tình hình giữa Kim Nhân Sơn và Kim Nhân Đông thì xem ra Kim Nhân Đông kém hơn chút. Nhưng Vương Trạch Vinh lại hy vọng Kim Nhân Đông lên chức.

– Bí thư Vương, lần này tôi đề xuất một Đặc khu kinh tế giống như Thâm Quyến ở Triều Tiên, việc này bố tôi về cơ bản đã đồng ý, hy vọng được Bí thư Vương ủng hộ.

– Đây là việc tốt, điều này nói rõ Triều Tiên đã bắt đầu cải cách, tôi tin rằng Triều Tiên sẽ nhanh chóng phát triển. Là Bí thư Thành phố Hải Đông, tôi nhất định tích cực ủng hộ các đồng chí anh em.

Vương Trạch Vinh vừa cười vừa nói.

– Bí thư Vương, bất cứ quốc gia nào nếu lạc hậu thì chỉ có thể không ngừng tìm cách sáng tạo, không ngừng tiến lên. Lần này bố tôi có thể để tôi và Nhân Đông phụ trách mảng này. Đến lúc đó rất mong được Hải Đông ủng hộ mạnh mẽ.

Nói tới đây, Kim Nhân Sơn biết nếu không đủ lợi ích sao đánh động được đối phương nên nói thêm.

– Bí thư Vương, Triều Tiên rất nhanh sẽ diễn ra cuộc cải cách trên quy mô lớn, cơ hội là rất nhiều. Đến lúc đó chúng ta có thể hợp tác về nhiều phương diện. Bí thư Vương yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ có các chính sách ưu đãi với nhà đầu tư Hải Đông.

Đây là đưa ra lợi ích. Vương Trạch Vinh nhìn Kim Nhân Sơn và thấy đối phương nhất định đã nghiên cứu kỹ về mình.

Đến lúc này, Vương Trạch Vinh về cơ bản đã biết mình không thể giúp Kim Nhân Sơn. Tên này cũng là nhân tài nhưng lại có ý không muốn hợp tác với Trung Quốc, giúp y là không thể.

Sau đó hai người nói chuyện khá nhiều, bề ngoài cũng tương đối hòa hợp.

Thú vị chính là Kim Nhân Sơn đi chưa lâu thì Kim Nhân Đông tìm tới.

Cũng ở trong căn phòng đó nhưng lần này Kim Nhân Đông phải mang theo phiên dịch.

Hai người thông qua phiên dịch mà trao đổi.

Kim Nhân Đông ngồi xuống rồi nói.

– Bí thư Vương, tôi biết Kim Nhân Sơn vừa đến tìm anh, tôi biết y nhất định sẽ đưa ra không ít thứ. Tôi không nói nhiều, y đưa ra được gì, tôi sẽ đưa ra nhiều hơn.

Vương Trạch Vinh cười cười một tiếng. Hắn biết bây giờ đang là thời khắc quan trọng của Triều Tiên, mọi người đều sốt ruột. Nếu không vội thì Kim Nhân Đông không thể vừa vào đã nói như vậy.

Vương Trạch Vinh nhìn Kim Nhân Đông và thấy quan khí của đối phương nhỏ yếu hơn của Kim Nhân Sơn.

Hắn thầm than xem ra Triều Tiên đã có quyết định. Bọn họ đặt Kim Nhân Đông lên bàn nhưng thực ra đã nghiêng về Kim Nhân Sơn.

Cầm chén lên nhấp một ngụm, Vương Trạch Vinh cẩn thận phân tích chuyện này.

Nhìn Kim Nhân Đông đang có chút khẩn trương, Vương Trạch Vinh nói:

– Trung Quốc từ trước đến giờ vẫn có chính sách không can thiệp vào chuyện nội bộ của nước khác. Chuyện Triều Tiên do Triều Tiên tự giải quyết.

Đối phương đã tỏ ý như vậy thì Vương Trạch Vinh cũng không tiện vòng vo.

– Bí thư Vương, tình hình nước tôi thì anh cũng thấy đó. Chúng tôi là quốc gia Xã hội chủ nghĩa, từ trước đến giờ vẫn đi theo con đương Xã hội chủ nghĩa. Nếu thoáng cái thay đổi, đặc biệt đi theo con đường tư bản chủ nghĩa thì các lão đồng chí trong nước quyết không chấp nhận. Liên Xô giải thể là một ví dụ rõ ràng, mọi người quyết không cho phép. Trung Quốc cũng là quốc gia Xã hội chủ nghĩa và đang phát triển mạnh, tôi nghĩ Triều Tiên nên học tập Trung Quốc.

Kim Nhân Đông đã lộ ra một tin rất quan trọng, đó là Triều Tiên bây giờ không thể công nhiên dựa vào phương tây. Nhưng Vương Trạch Vinh có thể nhận ra một điều đó là mặc dù bây giờ bọn họ không làm như vậy, nhưng cũng không có nghĩa trong lòng không có suy nghĩ khác. Bây giờ nước Mỹ đang không ngừng áp dụng chính sách với các nước nhỏ, tấn công các nước khác. Ở việc này đúng là đã dọa không ít người. Nếu như vậy thì khi Triều Tiên chọn lãnh đạo tương lai thì phải chọn người có năng lực mạnh, lại có suy nghĩ. Vương Trạch Vinh thấy quan khí của Kim Nhân Sơn bắt đầu vượt lên so với Kim Nhân Đông.

Tình hình có chút phức tạp.

Vương Trạch Vinh day day trán. Chuyện giữa quốc gia với quốc gia là lần đầu hắn phải tự suy nghĩ, bảo sao quốc gia nuôi nhiều chuyên gia như vậy.

Vương Trạch Vinh lúc này đặt mục tiêu vào Kim Nhân Đông.

– Theo cá nhân tôi mà nói thì tôi hy vọng đồng chí Kim Nhân Đông có thể đến Hải Đông xem xét một chút.

Vương Trạch Vinh thích hợp tỏ thái độ.

Lời này của Vương Trạch Vinh làm Kim Nhân Đông vui vẻ. Y cảm thấy mình không phí công. Vương Trạch Vinh mặc dù nói là đại biểu bản thân, nhưng với sức ảnh hưởng của Vương Trạch Vinh ở Trung Quốc, chỉ cần đối phương ủng hộ mình, như vậy mình sẽ có thứ đưa ra cho ông bố, tranh đoạt với Kim Nhân Sơn cũng có lợi hơn.

– Tôi rất vui được đến Hải Đông thăm quan học tập kinh nghiệm.

Kim Nhân Đông có chút hưng phấn mà nói.

Hai người lần này nói chuyện không lâu, nói chuyện xong, Kim Nhân Đông liền rời đi.

Đến bây giờ, Vương Trạch Vinh phát hiện mình hiểu quá ít về chuyện quốc tế, nếu không thì không thể đợi hai anh em này cùng đến thì mới nắm bắt được tình hình.

Nếu nói bọn họ lo Trung Quốc gia nhập thì không bằng nói bọn họ hy vọng Trung Quốc không có hành động gì.

Vương Trạch Vinh cũng hiểu đôi chút về tâm lý mâu thuẫn này của Triều Tiên, lo lắng và khát vọng đã đan en vào trong lòng bọn họ.

Vương Trạch Vinh lúc này càng phải nghĩ sâu hơn. Hắn cảm thấy Kim Nhân Sơn và Tổng bí thư Triều Tiên đang bố trí một cục diện để Trung Quốc xem.

Sau khi hiểu rõ điểm này, Vương Trạch Vinh liền nghĩ làm như thế nào giúp Kim Nhân Đông. Có thể ngay cả hai anh em Kim Nhân Đông cũng không biết ông bố của mình đã sớm có quyết định.

Muốn thay đổi tình hình này thì Trung Quốc dù có tham gia cũng không có tác dụng mấy. Bởi vì từ bề ngoài thì Kim Nhân Sơn thân cận với Trung Quốc hơn.

Làm nhiều chuyện như vậy chính là để người Trung Quốc thấy Triều Tiên nghe Trung Quốc. Vốn xác định Kim Nhân Đông làm người kế nhiệm nhưng vì coi trọng quan hệ với Trung Quốc nên chọn người đã tới Trung Quốc, biết nói tiếng Trung Quốc.