Chương 1545: Lão Dương rất can đảm

Quan Khí​

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lão Dương tên Dương Thế Minh bị vứt xó ở Văn phòng ủy ban Thị xã vài năm nên nghĩ không có gì làm mình kích động. Chẳng qua hôm nay thì khác.

Y đúng là không ngờ mình phát hiện ra bí mật động trời như vậy. Thư Đạo Lâm này có chỗ dựa không phải trên tỉnh mà là Bí thư Vương.

Nghĩ đến Thư Đạo Lâm có chỗ dựa mạnh như vậy, lão Dương chỉ biết mình đã dựa vào người mạnh nhất của Thị xã. Lão Dương lúc này đang muốn cười phá lên.

Lão Dương không biết mình về nhà bằng cách nào. Y vừa uống rượu lại hưng phấn nên ôm bà vợ lăn qua cả buổi, điều này làm ba vợ vừa khó hiểu vừa thỏa mãn. Lão Dương cười ha hả chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau đi làm lão Dương cạo râu, mặc bộ véc, đeo cà vạt, đứng ngắm trước gương một lúc rồi mới ra ngoài.

Nhìn lão Dương, bà vợ có chút khó hiểu và thầm nghĩ không phải y có phụ nữ ở ngoài đó chứ?

Lão Dương bây giờ rất tự tin vào tương lai. Nghĩ Thư Đạo Lâm có Vương Trạch Vinh đứng sau lưng, y vừa đi đường vừa cười hì hì. Y đúng là rất tự hào vì mình tinh mắt mà dựa vào Thư Đạo Lâm.

Nghĩ tới mình đánh cuộc một phen nên mới tới lau bàn cho Thư Đạo Lâm, y đúng là khó có thể tin.

Một lần nữa sang dọn phòng cho Thư Đạo Lâm, lão Dương vui vẻ về văn phòng.

Bây giờ văn phòng Thư Đạo Lâm đã không cần lão Dương đến dọn vệ sinh, Văn phòng ủy ban sớm bố trí nhân viên làm. Chẳng qua lão Dương vẫn thích làm việc này, như thế sẽ khiến Thư Đạo Lâm thấy sự trung thành của mình.

Thấy mọi người đang ngồi nói chuyện, lão Dương cũng ngồi xuống.

– Nghe nói tới không, Phó thị trưởng Triệu muốn tranh chức thường trực, bây giờ đang lên tỉnh đó. Tình hình Thị trưởng Thư xem ra không khả quan.

– Tôi lại nghe nói Thị trưởng Trương sẽ đi, mọi người đang tranh chức Thị trưởng đó.

Mấy người ở phòng này đều bị vứt xó nên hay ngồi bàn luận chuyện trong Thị xã. Lão Dương nghe bọn họ nói như vậy liền cười thầm trong lòng. Thư Đạo Lâm lần này nếu được Vương Trạch Vinh ủng hộ thì có tranh chức Thị trưởng cũng thành công.

– lão Dương, ông gần đây đi lại gần với Thị trưởng Thư, có tin tức gì không?

Một người nói.

– Ha ha, tôi cũng giống mấy người thôi, có biết gì đâu.

Lão Dương cười ha hả nói.

Một cậu thanh niên – Hà Gia Học nói:

– lão Dương không được rồi, bây giờ ai chẳng biết Thị trưởng Thư rất tin anh.

Mọi người nói chuyện một lúc, Lý Tín nói:

– Lại là cuộc tranh đấu quyết liệt rồi. Phó thị trưởng Triệu có chỗ dựa là Phó chủ tịch tỉnh, Thị trưởng Thư sợ khó đấu nổi.

Hà Gia Học nói:

– Cũng đúng, chỗ dựa của Phó thị trưởng Triệu là Thường vụ tỉnh ủy, dù Thị trưởng Thư có chỗ dựa cũng không bằng Phó thị trưởng Triệu.

Lão Dương nghe và nghĩ nếu không phải mình hiệu quả tới nhà Thư Đạo Lâm và ghe được tin kia, mình cũng nghĩ như vậy. Thường vụ tỉnh ủy có là gì trước mặt Bí thư Vương. Nghĩ tới quan hệ của mình và Thư Đạo Lâm, lão Dương cảm thấy mình càng phải tăng cường tỏ rõ sự trung thành, như vậy Thư Đạo Lâm mới coi mình là thân tín.

– lão Dương, theo tôi ra ngoài một chuyến.

Lão Dương đang suy nghĩ thì thấy Thư Đạo Lâm đứng ngoài gọi vọng vào.

Thấy Thư Đạo Lâm tới, mọi người đều đứng lên, bây giờ Thư Đạo Lâm mặc dù chưa lên chức nhưng bởi vì mọi người không rõ tình hình cửa y nên càng kính sợ.

Trong ánh mắt hâm mộ của mọi người, lão Dương vội vàng đi theo Thư Đạo Lâm ra ngoài.

Lão Dương lúc này cũng biết y cầm cặp và cốc trà cho Thư Đạo Lâm rồi theo sát phía sau đối phương.

Hôm nay Thư Đạo Lâm đến tham gia lễ khởi công của công ty tại huyện. Bởi vì công ty này có quy mô lớn nên mấy Phó thị trưởng của Thị xã đều tham gia.

Buổi lễ nhanh chóng kết thúc, Huyện ủy liền mời lãnh đạo Thị xã vào nhà khách Huyện ủy dùng cơm.

Thú vị chính là hai người đang cạnh tranh mạnh với nhau Thư Đạo Lâm, Triệu Ninh Trí lại cùng tới.

Lão Dương ngồi gần bàn lãnh đạo, y vẫn chú ý quan sát tình hình bàn bên.

Triệu Ninh Trí là Thường vụ thị ủy nên được ngồi bên trên.

Lão Dương phát hiện là trên bàn Triệu Ninh Trí thường cố ý muốn làm Thư Đạo Lâm mất mặt. Có khi còn khích mọi người mời rượu Thư Đạo Lâm. Thấy thế lão Dương cảm thấy mình phải đứng ra giúp lãnh đạo.

Nhưng bàn bên toàn lãnh đạo, mình đúng là khó xen vào, sao bây giờ?

Lúc này Trưởng ban thư ký Thị ủy gọi thư ký tới uống thay mình.

Thư ký của Triệu Ninh Trí cũng sang uống giúp.

Thấy có cơ hội, lão Dương đi tới và nhỏ giọng nói với Thư Đạo Lâm:

– Thị trưởng Thư, tôi uống giúp ngài một chút.

Thư Đạo Lâm không uống giỏi nên gật đầu.

Lão Dương liền kéo ghế ngồi xuống cạnh Thư Đạo Lâm.

Triệu Ninh Trí thấy lão Dương ngồi xuống thì có chút tức giận. Y biết tình hình của lão Dương, biết lão Dương bây giờ theo sát Thư Đạo Lâm.

Triệu Ninh Trí là người rất có ánh. nhìn Sau khi biết tin Thị trưởng sẽ đi, y cũng muốn tranh chức này, cũng biết đối thủ mạnh nhất của mình là Thư Đạo Lâm.

Đối với Thư Đạo Lâm, Triệu Ninh Trí cho rằng có năng lực nhưng tính khí thư sinh, nếu có thể mượn chuyện gì đó để chèn ép thì sẽ khiến Thư Đạo Lâm tức giận mà mắc sai lầm. Chỉ cần như vậy thì cơ hội lên chức của mình càng cao hơn.

Bữa ăn hôm nay mặc dù không phải cơ hội tốt, nhưng y muốn thể hiện lực lượng của mình. Đôi khi tỏ sự bá đạo trước mặt cấp dưới cũng là cách chứng tỏ khả năng.

Từ lúc ngồi xuống, theo sự khống chế của Triệu Ninh Trí mà người trong bàn đều mời Thư Đạo Lâm uống.

Thấy lão Dương ngồi xuống, Triệu Ninh Trí nói:

– Ở đây có quy định người đến uống thay phải uống trước ba chén.

Đây rõ ràng là Triệu Ninh Trí làm khó lão Dương, mọi người đều thấy thư ký của Triệu Ninh Trí không uống ba chén, đến lượt lão Dương phải uống là sao?

Lão Dương căn bản không sợ Triệu Ninh Trí nên cung kính nói:

– Từ trước đến giờ tôi vẫn cho rằng Triệu Ninh Trí làm việc công bằng, nhưng hôm nay lại không như vậy.

Một cán bộ mà dám nói thẳng như vậy làm Triệu Ninh Trí tái mặt.

Lão Dương này dựa vào gì mà nói như vậy, đây là làm Triệu Ninh Trí mất mặt.

Thấy Triệu Ninh Trí có chút khó chịu, Phó bí thư Huyện ủy trầm giọng nói:

– Anh làm gì đó, lãnh đạo nói mà cũng không nghe sao?

Là thân tín của Triệu Ninh Trí, vị Phó bí thư này cũng không sợ thư ký của Thư Đạo Lâm.

Lão Dương tin tưởng Thư Đạo Lâm có thể nhìn thấy sự trung thành của mình. Y nén nhìn thì thấy Thư Đạo Lâm có vẻ tức giận.

Y nhìn vị Phó bí thư Huyện ủy kia:

– Không có chuyện của anh, sang bên.

Hôm nay lão Dương đã nghĩ kỹ, liều mạng đắc tội với Triệu Ninh Trí cũng phải làm Thư Đạo Lâm xả giận.

Quả nhiên thấy mình nói như vậy khiến Thư Đạo Lâm hài lòng, lão Dương càng thêm tự tin. Y không thèm để ý tới vẻ mặt tức giận của vị Phó bí thư Huyện ủy, y nhìn Triệu Ninh Trí rồi nói:

– Phó thị trưởng Triệu, Thị trưởng Thư mặc dù hôm nay ít người nhưng thua người không thua trận, dù liều mạng uống sau cũng phải có người ngã cùng.

Thư Đạo Lâm cũng là người có khí phách, y vốn muốn nhịn nhưng thấy lão Dương còn dám liều, Thư Đạo Lâm liền nói:

– Lão Triệu, sao, đồng chí Thế Minh khiêu chiến, dám nhận không?

Bây giờ Thư Đạo Lâm đang vui vẻ và nghĩ lão Dương này lúc quan trọng có thể ra mặt, đây mới là đồng chí tốt.

Thư Đạo Lâm cũng không ngu, biết lão Dương làm như vậy là thể hiện sự trung thành với mình. Xem ra cũng nên nhanh chóng sử dụng đối phương mới được.

Triệu Ninh Trí nhìn lão Dương một lúc, y muốn chửi người nhưng ở đây có nhiều người nên đành nhịn. Y đành phải nói:

– Lão Thư đúng là có cấp dưới tốt.

Cuối cùng lão Dương được người dìu đi, đương nhiên y cũng đánh ngã được thư ký của Triệu Ninh Trí và vị Trưởng ban thư ký Thị ủy.