Chương 1480: Thử

Quan Khí​

Đăng vào: 2 năm trước

.

Vương Trạch Vinh hôm nay sớm tới văn phòng. Ngồi trong văn phòng sang trọng, Vương Trạch Vinh có thể cảm nhận được lúc Lô Ninh Quốc còn làm ở Hải Đông.

Vương Trạch Vinh ngồi xuống, Phan Bằng Trình đi vào nói Phó chủ tịch Lý Hán Lâm muốn vào xin chỉ thị.

Vương Trạch Vinh biết Lý Hán Lâm là một Phó chủ tịch chưa vào Thành ủy, phụ trách mảng hậu cần của Ủy ban.

– Bảo anh ta vào.

Vương Trạch Vinh nói với Phan Bằng Trình.

Đây là một người to béo.

– Bí thư Vương, tôi tới xin chỉ thị công việc.

Lý Hán Lâm cung kính đứng trước bàn Vương Trạch Vinh.

– Đồng chí Lý Hán Lâm ngồi đi, có chuyện gì vậy?

Vương Trạch Vinh chỉ vào ghế rồi nói.

– Bí thư Vương, tôi đến xin chỉ thị xem ngài có cần lắp đặt lại văn phòng không? Ở đây có mấy bản thiết kế, ngài xem hài lòng cái nào, nếu không hài lòng thì chúng tôi lại sửa tiếp.

Ở trong quan trường nhiều năm, Vương Trạch Vinh đương nhiên rõ ràng một vài quy tắc ngầm trong đó. Mỗi lần Đại hội, bộ máy mới được thành lập, như vậy trụ sở cũng cần lắp đặt lại, đây là không dính tới khí tức không tốt của khóa trước.

Chuyện như vậy các nơi khác nhau nhưng nhất định là có. Rất ít lãnh đạo sẽ dùng xe và văn phòng của lãnh đạo cũ, toàn bộ đều đổi lại một lần. Nhất là văn phòng của lãnh đạo có việc thì lãnh đạo mới nhất định sẽ thay.

Chuyện như vậy mọi người đều biết rõ ràng.

Hải Đông lần này điều chỉnh rất nhanh, hơn nữa Lô Ninh Quốc vừa đi nên mọi việc vẫn chưa kịp làm.

Vương Trạch Vinh không nhìn bản thiết kế mà hỏi:

– Các anh thấy sao?

Lý Hán Lâm rất vui vì mảng công việc mình phụ trách, công việc này ngoài có lợi còn lấy được niềm vui của lãnh đạo. Đối với việc này y rất chú tâm, hôm nay đến văn phòng Vương Trạch Vinh cũng là có ý lấy lòng. Đương nhiên y làm chuyện này cũng là muốn quan sát tình hình của Vương Trạch Vinh.

– Bí thư Vương, có câu bộ máy mới, không khí mới. Bộ máy Thành ủy mới phải thể hiện tinh thần không ngừng tiến tới. Lần này trụ sở Thành ủy và Ủy ban đều lắp đặt lại, mục đích là thể hiện bộ mặt mới trước mặt mọi người.

Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua Lý Hán Lâm, không thể không nói vị Phó chủ tịch này lấy lý do rất tốt. Nói là lắp đặt lại hai trụ sở nhưng thực ra chỉ là tiến hành lắp đặt phòng của các vị thường vụ mà thôi.

– Tôi cho rằng trụ sở bây giờ đã tốt, tiền phải dùng ở nơi quan trọng hơn.

Vương Trạch Vinh sớm nhìn qua tình hình trụ sở làm việc, cũng thấy được cách lắp đặt nơi này. Có lẽ ở đây mới sửa lại hồi năm trước, các thiết bị cũng không lạc hậu, căn bản không cần sửa lại.

Vương Trạch Vinh nói như vậy khiến Lý Hán Lâm không biết nói gì. Y lần đầu gặp phải việc này. Thành phố Hải Đông không phải là nơi không có tiền, lắp đặt lại trụ sở làm việc là đơn giản, cũng không sợ ảnh hưởng gì. Vương Trạch Vinh này sao vậy nhỉ?

Lý Hán Lâm đương nhiên không dá hỏi nguyên nhân nên nói.

– Bí thư Vương, tình hình bình thường thì bộ máy mới đều lắp đặt lại một chút.

Lời này chính là nhắc Vương Trạch Vinh một chút, nếu không đồng ý sẽ làm mất lòng người.

– Cứ như vậy đi.

Vương Trạch Vinh cắt ngang mà nói.

Lý Hán Lâm ra ngoài, Vương Trạch Vinh ngồi đó mà suy nghĩ.

Lãnh đạo Ban Tổ chức cán bộ Trung ương đã rời khỏi Hải Đông. Bộ máy mới đã vào cương vị. Hắn đã đến làm lãnh đạo cao nhất của Hải Đông, nhưng từ tình hình có thể thấy không dễ làm.

Người đến Hải Đông đều có chỗ dựa mạnh và đều khôn khéo, căn bản không làm chuyện công khai chống đối với hắn. Trong hội nghị bộ máy hôm qua, Vương Trạch Vinh có thể thấy không ai thật sự đứng về phía ai.

Vương Trạch Vinh cũng nhìn ra vài tình hình. Đó là ở các nơi khác thì bình thường Đảng và chính quyền thường đối đầu, nhưng Hải Đông lại căn bản không có lực lượng nào mang tính áp đảo. Dù lực lượng của Lão bí thư bây giờ chỉ có vài phiếu trong Hội nghị thường ủy, chỉ nhiều phiếu hơn một chút mà thôi, còn không có tính áp đảo tất cả.

Hắn lại nghĩ đến bên mình. Cổ Kiến Sơn coi như một phiếu, Lý Dân Cách cũng có ý dựa vào hắn, nếu tình hình cứ như vậy thì việc điều chỉnh cán bộ sẽ rất khó khăn cho hắn.

Nghĩ đến chuyện Lý Hán Lâm đến hôm nay, Vương Trạch Vinh nhíu mày. Đây thực ra là chuyện không thể coi nhẹ, nhất định có người đứng sau lưng nhân cơ hội mà gây chuyện. Nói chính xác là thử dò xét hắn.

Vừa nãy khi Lý Hán Lâm nói chuyện lắp đặt ra, Vương Trạch Vinh cảm thấy hai mặt của việc này. Mọi người đều biết hắn từ trước đến giờ vẫn biểu hiện liêm khiết, luôn vì nhân dân. Nếu như hắn vừa làm Bí thư Thành ủy Hải Đông đã lắp đặt lại hai trụ sở thì sẽ bị kẻ nào đó đưa tin ra, đưa lên mạng thì hắn giải thích như thế nào?

Vương Trạch Vinh hoàn toàn có thể tưởng tượng được nó sẽ ảnh hưởng đến danh dự của hắn. nhưng nếu hắn phản đối sẽ làm mất lòng các thường vụ khác.

Vương Trạch Vinh cũng không rõ sau lưng việc này có bố trí không. Nhưng hắn vừa đến Hải Đông, dùng việc nhỏ này thử hắn là hoàn toàn có thể.

Vương Trạch Vinh rất chú ý duy trì hình ảnh liêm khiết, hắn muốn không ngừng lên chức thì phải giữ hình tượng này.

Trong quan trường Trung Quốc, cái nhìn phổ biết của mọi người đối với Vương Trạch Vinh là phản hủ, liêm khiết, đây là điều rất quan trọng đối với bước tiến của Vương Trạch Vinh. Hắn không thể tùy tiện làm ra chuyện ảnh hưởng đến hình ảnh.

Sau khi Lý Hán Lâm rời đi, các thường vụ khác biết việc này sẽ nghĩ như thế nào thì Vương Trạch Vinh không rõ.

Tuy là việc nhỏ nhưng có người muốn nhằm vào hắn.

Vương Trạch Vinh vừa đến Hải Đông nên có nhiều việc cần suy xét, trong đó có một chuyện là sắp đại hội, từ trên xuống dưới đều phải làm tốt, phải đảm bảo ý đồ của tổ chức thực hiện được.

Ngay khi Vương Trạch Vinh đang suy nghĩ làm như thế nào khống chế được Hải Đông, buổi chiều Trưởng ban thư ký Thành ủy Chu Vân Quyên cũng đã tìm tới.

Đối với vị Trưởng ban thư ký điều từ Văn phòng Trung ương đến, Vương Trạch Vinh vẫn coi đó là lực lượng có thể tranh thủ nên thái độ rất tốt.

– Bí thư Vương, có một việc tôi muốn xin chỉ thị của ngài. Tôi nghe Lý Hán Lâm nói muốn lắp đặt lại trụ sở, tôi thấy đây là vấn đề không lớn. theo tô biết về tài chính của thành phố thì lắp đặt sẽ không mang tới ảnh hưởng gì. Hơn nữa đây là chuyện tất nhiên, sao ngài không phê chuẩn?

Chu Vân Quyên chưa từng làm việc ở địa phương, cho nên nói chuyện cũng mang giọng điệu của người Trung ương. Dù trước mặt Vương Trạch Vinh thì cô cũng nói với giọng điệu như vậy.

Vương Trạch Vinh không quá để ý đến giọng điệu của cô. Vương Trạch Vinh từ cơ sở đi tới nên biết cách đối phó với đám quan chức từ trên phái xuống. Chu Vân Quyên này có lẽ bị Lý Hán Lâm lừa.

– Việc này không phải có năng lực lắp đặt lại hay không. Đồng chí Chu Vân Quyên, chị thấy tình hình trụ sở của chúng ta bây giờ như thế nào?

– Nghe nói vừa sửa lại năm trước, vẫn rất tốt

– Vậy là được rồi, hoàn toàn có thể dùng trụ sở này thì sao cần phải lắp đặt lại?

Vương Trạch Vinh nói.

– Bí thư Vương, tôi lo là do các lãnh đạo không thích việc lắp đặt của văn phòng cũ, nếu như không sửa lại một chút thì mọi người sẽ có ý kiến.

– Việc này anh không cần quan tâm, sắp diễn ra hai hội nghị, Thành ủy còn có nhiều việc cần hoàn thành.

– Ồ, đúng rồi, ngài bây giờ tạm thời đang ở trong nhà khách Thành ủy, biệt thự dành cho ngài thì đồng chí Lô Ninh Quốc đang ở, y vẫn chưa dọn đi.

– Ha ha, không vội.

Vương Trạch Vinh cười nói.

Bây giờ Vương Trạch Vinh gần như có thể hiểu sức ảnh hưởng của Lô Ninh Quốc ở Hải Đông. Từ chuyện Lý Hán Lâm đến, tới việc Lô Ninh Quốc cố ý không dọn đi, tất cả cho thấy Lô Ninh Quốc vẫn muốn nhúng tay vào cuộc sống chính trị của Hải Đông.

Ngay khi Vương Trạch Vinh đang suy nghĩ thì Trưởng ban Tuyên giáo Thành ủy Khương Xán cũng gọi điện cho Lô Ninh Quốc.

– Lão bí thư, hôm nay Lý Hán Lâm đến văn phòng Vương Trạch Vinh nói chuyện lắp đặt trụ sở nhưng bị Vương Trạch Vinh bác bỏ.

Khương Xán là thân tín của Lô Ninh Quốc, dù là bây giờ vẫn theo sát Lô Ninh Quốc. Đặc biệt Lô Ninh Quốc còn dẫn y đến chỗ Hoa Thái Tường, y càng quyết tâm hơn.