Chương 902: Bỏ phiếu trắng

Quan Khí​

Đăng vào: 2 năm trước

.

Hội nghị tiếp tục, lúc này Lăng Vũ Trình cảm thấy có chút áp lực. Y vốn nghĩ mượn chuyện Lý Hạ để chèn ép Uông hệ, sau đó dùng lực lượng mạnh của mình mà thông qua điều chỉnh nhân sự khác. Chỉ cần thực hiện được thì cả tỉnh Giang Sơn đều biết ai là mạnh nhất, cũng có thể cho Tổng bí thư thấy mình không phải là kẻ vô dụng, có thể khống chế được cả tỉnh Giang Sơn.

Nhìn các thường vụ, Lăng Vũ Trình có chút lo lắng. Y không biết những thường vụ kia có liên minh với mình không?

– Bây giờ thảo luận tiếp.

Lăng Vũ Trình ho khan một tiếng rồi nói.

Không khí hội nghị dễ thở hơn nhiều. Thấy Uông hệ xung đột với Lăng Vũ Trình, mọi người yên tâm hơn.

Tất cả mọi người đều có nhiệm vụ mà tới tỉnh Giang Sơn. Thân là Thường vụ tỉnh ủy, bây giờ bị áp chế không làm gì được nên cũng khó mà báo cáo được với lãnh đạo sau lưng. Bởi vì Uông hệ vẫn đứng về phía Lăng Vũ Trình nên mọi người phải nhịn nhục, có khi còn phải tỏ vẻ thân thiện với Lăng Vũ Trình. Bây giờ tình hình đã thay đổi lớn, Lăng Vũ Trình muốn chèn ép Uông hệ, xem ra Uông hệ sẽ phản kích.

Chuyện tốt.

Chỉ cần hai nhà này chia cắt là mọi người có tương lai.

Cao Vân Cương nói:

– bây giờ sẽ nghiên cứu lựa chọn Trưởng ban tổ chức cán bộ thành phố Thủy Hà. Đồng chí Lý Quế Lệ về hưu, thông qua trình tự bây giờ có ba sự lựa chọn, phân biệt là …

Cao Vân Cương liền nói tình hình của ba người ra.

Các Thường vụ tỉnh ủy chăm chú lắng nghe. Mặc dù trước đó đã biết nhưng bây giờ lại khác. Hội nghị xuất hiện tình hình mới, suy nghĩ trước đó phải điều chỉnh.

Vương Trạch Vinh đương nhiên biết người đầu tiên trong danh sách là người của Lăng Vũ Trình.

Sau khi Cao Vân Cương nói xong, Lăng Vũ Trình nói:

– Có ba sự lựa chọn, mọi người bàn bạc.

Y nhìn Chu Thọ Duy.

Chu Thọ Duy thấy Lăng Vũ Trình nhìn tới liền lớn tiếng nói:

– nghe xong giới thiệu thì tôi thấy đồng chí Sướng Lâm đủ điều kiện. Tôi đồng ý để đồng chí này làm Trưởng ban tổ chức cán bộ Thủy Hà.

Y vừa nói xong thì mấy người Ngưu Thanh Đào, Trương Đại Vi và Hoàng Vũ đều tỏ vẻ đồng ý.

Như sớm có chuẩn bị nên người Lăng Vũ Trình không ngừng nhảy ra phát biểu ý kiến.

Lăng Vũ Trình nhìn các thường vụ mà ngẩn ra. Tình hình hình như đã nằm ngoài suy đoán của y. Theo bố trí ban đầu thì mấy người mình đã liên lạc đều tỏ vẻ đồng ý, sau đó thuận lợi thông qua. Nhưng bây giờ mấy người kia đều nhắm mắt không nói. Lăng Vũ Trình đang thầm nghĩ sao bọn họ bây giờ không có ý kiến?

Đúng lúc này y thấy Vương Trạch Vinh đang ngồi thẳng lưng nên định nói nên rất lo lắng. Chẳng lẽ Vương Trạch Vinh vì chuyện vừa nãy mà phản đối mình?

Nghĩ thế vẻ mặt Lăng Vũ Trình càng khó coi.

Vương Trạch Vinh bây giờ đã nghĩ kỹ. Chuyện Lý Hạ hắn đã thắng, bây giờ nên tỏ thái độ với Tổng bí thư, phải ra vẻ uất ức.

Các thường vụ vẫn chú ý đến Vương Trạch Vinh, biết ý kiến của hắn về cơ bản đại biểu Uông hệ. Vì thế thấy Vương Trạch Vinh ngồi thẳng lưng liền nghĩ có trò hay.

Vương Trạch Vinh nhìn các thường vụ rồi cười cười.

– Bí thư Lăng, các vị thường vụ, tôi gần đây lên trường Đảng trung ương học tập, hơn nữa công tác giới hạn trong Thường Hồng nên không quá hiểu các đồng chí địa phương khác. Ba đồng chí hôm nay tôi không hiểu. Vừa nãy vì chuyện của đồng chí Lý Hạ do tôi đã từng công tác ở Sở nông nghiệp, ít nhiều thấy mọi người phủ nhận công lao của các đồng chí nên mới nói ý kiến của mình ra. Cho nên tôi kiên quyết ủng hộ quyết định của hội nghị.

Vương Trạch Vinh đã tỏ vẻ không tham gia thảo luận, hắn có ý bỏ cuộc. Trong giọng còn tỏ vẻ châm chọc Lăng Vũ Trình, lời này ai cũng có thể thấy Vương Trạch Vinh rất khó chịu với Lăng Vũ Trình.

Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Lăng Vũ Trình thở dài một tiếng. Chỉ cần Vương Trạch Vinh không đứng đối mặt mình là được. Chẳng qua y cũng hiểu Vương Trạch Vinh dùng cách này để tỏ vẻ rất khó chịu với mình.

Nhìn thoáng qua Vương Trạch Vinh, Lăng Vũ Trình thầm nghĩ như vậy cũng tốt. Chỉ cần Uông hệ không quấy rối là mình sẽ khống chế được tỉnh Giang Sơn.

Đương nhiên y cũng có chút đắc ý, Vương Trạch Vinh vẫn không dám chống lại mình.

Vương Trạch Vinh cũng nhìn Lăng Vũ Trình. Thấy Lăng Vũ Trình có chút đắc ý, Vương Trạch Vinh cười thầm trong lòng. Tỉnh Giang Sơn sẽ phát triển theo suy nghĩ của Lăng Vũ Trình sao? Bí thư Lăng này quá gây thơ rồi.

Giang Doanh Hà và Ngũ Tĩnh đều tỏ vẻ bỏ cuộc.

Thấy Uông hệ bỏ cuộc, các Thường vụ tỉnh ủy đều giật mình.

Quách Chí Thường vốn không có suy nghĩ gì với việc điều chỉnh nhân sự hôm nay, nhưng đột nhiên thấy nhân viên Uông hệ bỏ cuộc nên y có hy vọng.

Mấy người có chỗ dựa là Thủ tướng và phó Thủ tướng liếc nhìn nhau.

Thảo luận sau đây đều là người mà Lăng Vũ Trình muốn khống chế, còn có vài vị trí quan trọng. Theo kế hoạch ban đầu thì hôm nay Lăng Vũ Trình chỉ cần đè được Uông hệ, y có thể chắc chắn thành công. Chuyện Lý Hạ mọi người cũng đoán được nhưng nghĩ đến sau lưng Lăng Vũ Trình là Tổng bí thư, mọi người đoán Vương Trạch Vinh sẽ phải nhẫn nhịn đứng về phía Lăng Vũ Trình. Bây giờ xuất hiện tình hình như vậy, người Uông hệ bỏ cuộc.

Không khí phòng hội nghị trở nên khó hiểu.

Quách Chí Thường nghiêm túc nói:

– Theo tôi biết đồng chí Sướng Lâm không có kinh nghiệm trong công tác tổ chức thành phố, hơn nữa y vẫn làm ở trên tỉnh, tình hình Thủy Hà rất phức tạp, cần phải có một đồng chí có kinh nghiệm trong công tác tổ chức. Bây giờ đồng chí phó Trưởng ban tổ chức cán bộ Thủy Hà – Trần Hoa Côn có nhiều kinh nghiệm, năng lực, tôi cho rằng đồng chí này làm Trưởng ban tổ chức cán bộ sẽ tốt hơn.

Nếu là trước đó y nói thì chỉ là cho có nhưng tình hình hôm nay có chút đặc biệt, y nói xong làm hội nghị trở nên yên tĩnh.

Vương Trạch Vinh mặc dù nói không xen vào nhưng vẫn chú ý tình hình hội nghị, nghe Quách Chí Thường đưa ra sự lựa chọn, hắn cười thầm trong lòng. Việc này mặc dù nói là Quách Chí Thường chỉ quấy rối nhưng biết đâu có thể được.

Không ai ngờ người đầu tiên nhảy ra ủng hộ Quách Chí Thường lại là Cố Vũ. Chị ta mỉm cười nhìn Vương Trạch Vinh rồi nói:

– Tôi đồng ý với Chủ tịch Quách, đồng chí Trần Côn Hoa có năng lực rất mạnh.

Bí thư thị ủy Phượng Hải Xương Lưu Bình nói:

– Đồng chí Trần Côn Hoa rất được.

Bảo Quốc Cường nói tiếp:

– Chủ tịch Quách nói đúng, công tác tổ chức nhất định phải đặt đồng chí hiểu công tác này vào cương vị mới được, nếu đặt một đồng chí không hiểu công tác tổ chức sẽ ảnh hưởng tới việc quản lý cán bộ. Tôi đồng ý với Chủ tịch Quách.

Ngay sau đó là Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Cao Vân Cương:

– ý kiến của Phó bí thư Bảo rất quan trọng. Đồng chí Trần Côn Hoa nhiều năm công tác, năng lực rất mạnh, tôi đồng ý.

Tình hình hội nghị một lần nữa thoát khỏi sự khống chế của Lăng Vũ Trình. Y không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy. Không biết sao mà nhiều người ủng hộ Quách Chí Thường như vậy, chẳng lẽ Quách Chí Thường lén quan hệ?

Hai bên đều có năm người ủng hộ, vẻ mặt Lăng Vũ Trình rất khó coi.

Y liền nhìn Phó chủ tịch thường trực Tô Xán vẫn luôn ủng hộ mình.

Tô Xán sớm phân tích tình hình. Với tính cách của Lăng Vũ Trình thì sau khi chèn ép Uông hệ, mình theo y thì cũng không có chỗ tốt gì. Bây giờ là cơ hội, vừa nãy y đã thầm trao đổi với mọi người.

– Ừ, nghe xong mọi người nói thì tôi thấy đồng chí Trần Côn Hoa phù hợp hơn cả.

Tô Xán cũng tỏ thái độ của mình.

Vương Trạch Vinh lúc này đang cười thầm trong lòng. Tình hình hội nghị đã phát triển như những gì hắn đoán. Lăng Vũ Trình thể hiện quá mạnh nên làm các thường vụ rất khó chịu. Bởi vì Uông hệ rời khỏi nên lực lượng hai bên biến hoá quá lớn. Ở tình huống này nếu mọi người không bắt được cơ hội thì không phải là Thường vụ tỉnh ủy.