Chương 279: Nói chuyện riêng tư

Quan Khí​

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lữ Hàm Yên nghe được tin Vương Trạch Vinh lên làm Bí thư liền rất vui:
– Trạch Vinh, anh đẹp trai nhất.
Lời này của Lữ Hàm Yên làm Vương Trạch Vinh muốn buồn cười.

– Hàm Yên, sau một thời gian nữa anh sẽ về tỉnh một lần.
Vương Trạch Vinh đúng là rất nhớ Lữ Hàm Yên, nhất là câu nói vừa nãy của Lữ Hàm Yên làm hắn nóng rực. Trong đầu lại nghĩ đến vẻ mặt của Lữ Hàm Yên lúc trên giường.

– Tốt quá.
Lữ Hàm Yên đầu tiên là vui vẻ nhưng sau đó lại nói:
– Trạch Vinh, hay là em đến Huyện Đại Phường một chuyến. Anh vừa lên làm Bí thư nhất định có nhiều việc.
Đã lâu rồi không được gặp Vương Trạch Vinh, nói không nhớ đến là giả.

Vương Trạch Vinh cười nói:
– Cũng được, em cũng chưa đến Huyện Đại Phường mà. Bây giờ đường dễ đi rồi.

Lúc này Vương Trạch Vinh nghe thấy tiếng Lữ Khánh Phân từ bên kia truyền tới:
– Mẹ cũng ở đó sao?

Lữ Hàm Yên cười nói:
– Mẹ mới nói với em về cuộc sống của anh ở Huyện Đại Phường. Không biết anh thuê bảo mẫu như thế nào, có biết phục vụ không? Mẹ nói có lẽ anh gầy đi nhiều. Mẹ nói chờ anh quay về sẽ nấu canh bổ cho anh.

Nghe thấy Lữ Khánh Phân sẽ nấu canh, Vương Trạch Vinh không khỏi sợ hãi. Bà mẹ vợ này rất lợi hại, mỗi lần nấu canh đều có vấn đề. Nhắc đến canh mà bà nấu, Vương Trạch Vinh đúng là có chút lo lắng.

– Không phải là phương thuốc nhặt được từ đâu đó chứ?
Vương Trạch Vinh lo lắng nói.

Lữ Hàm Yên cười hì hì nói:
– Mẹ thích tìm mấy phương thuốc dân gian đấy.

Vương Trạch Vinh nói chuyện một lát với Lữ Hàm Yên, hắn cảm thấy khá vui và ấm áp.

Từ ngoài phòng đi ra, Vương Trạch Vinh thấy Long Hương Băng đang lau sàn nhà. Thực ra sàn nhà Vương Trạch Vinh đã sớm được nàng lau rất sạch.

Long Hương Băng lúc này đang mặc quần ngố, đi dép lê, chân thẳng tắp và trắng nõn. Vương Trạch Vinh thầm nghĩ Long Hương Băng đúng là có thể đi quảng cáo tất chân.

Thấy Vương Trạch Vinh đi ra, Long Hương Băng cười nói với Vương Trạch Vinh:
– Chủ tịch Vương, em mới pha trà đặt trên bàn của ngài.
Cuộc sống bây giờ làm Long Hương Băng cảm thấy rất ấm áp, mỗi ngày làm xong việc liền có thể xem Tv, cuộc sống ở đây tốt hơn nhiều lúc ở nông thôn. Nếu bắt nàng quay lại nông thôn, nàng không biết mình có thể chịu đựng được cuộc sống đó nữa hay không?

Vương Trạch Vinh gật đầu đi tới ngồi xuống ghế. Tv đang chiếu một bộ phim Hàn Quốc, Long Hương Băng vừa làm vừa xem Tv.

– Chủ tịch Vương, em vừa bật Tv.
Long Hương Băng thấy Vương Trạch Vinh xem Tv liền vội vàng nói. Nàng sợ Vương Trạch Vinh mắng nàng không chú tâm trong công việc.

– Không có gì, cô cứ xem. Một mình ở nhà mà, lúc rảnh rỗi cứ xem, cũng có thể ra ngoài đi một chút.
Vương Trạch Vinh cười nói.

Vương Trạch Vinh rất hài lòng với công tác của Long Hương Băng. Long Hương Băng nấu cơm đã ngon, hơn nữa còn đi mua thêm sách để học.

Vương Trạch Vinh vừa mở báo ra đọc thì điện thoại di động đã vang lên.

Vương Trạch Vinh vội vàng lấy ra thì thấy là Bí thư Tiền gọi tới.

Hắn lập tức ấn phím nghe.

– Bí thư Tiền.
Vương Trạch Vinh nói.

– Trạch Vinh, hôm nay thường vụ thị ủy đã thông qua việc bổ nhiệm cậu làm Bí thư huyện ủy Huyện Đại Phường, tôi muốn gặp cậu nói chuyện về công tác sau này. Cậu lên thành phố một chuyến.

Đây coi như là Tiền Dịch Tài trực tiếp thông báo mình thành Bí thư huyện ủy, Vương Trạch Vinh nói:
– Bí thư Tiền, tôi lập tức lên thành phố.

Tiền Dịch Tài nói:
– Cậu đến nhà tôi.

Vương Trạch Vinh gọi Long Dũng Đình rồi lên xe chạy tới thành phố.

Nhìn Vương Trạch Vinh vội vàng rời đi, Long Hương Băng thở dài nói:
– Lại phí công làm nhiều món ăn ngon rồi.

Đường từ Quán Hà đến Huyện Đại Phường bây giờ vừa ngắn lại dễ đi, Long Dũng Đình rất nhanh lái xe đến Quán Hà.

Thấy Vương Trạch Vinh nhanh như vậy đã tới, Tiền Dịch Tài rất hài lòng. Điều này nói rõ vị trí quan trọng của y trong mắt Vương Trạch Vinh.

– Trạch Vinh, đã ăn cơm chưa?
Tiền Dịch Tài hỏi.

– Tôi vừa ăn xong thì ngài gọi.
Mặc dù chưa ăn nhưng Vương Trạch Vinh vẫn nói mình đã ăn.

Trong nhà Tiền Dịch Tài ngoài vợ thì còn một con trai. Hai người đang ngồi trên sô pha xem Tv, Vương Trạch Vinh vội vàng chào bọn họ.

Hai người này không biết về Vương Trạch Vinh, hơn nữa có Tiền Dịch Tài là lãnh đạo cao nhất Quán Hà nên chỉ khẽ gật đầu với Vương Trạch Vinh. Trong suy nghĩ của bọn họ, Vương Trạch Vinh còn trẻ như vậy thì mới tham gia công tác chưa lâu, cũng không phải lãnh đạo gì.

Tiền Dịch Tài không giới thiệu Vương Trạch Vinh với hai người, y nói với Vương Trạch Vinh:
– Cùng tôi vào thư phòng nói chuyện.

Thư phòng của Tiền Dịch Tài rất lớn, trong đó có rất nhiều sách. Sách kinh tế cũng có một đống lớn.

Thấy trong phòng nhiều sách như vậy, Vương Trạch Vinh khen:
– Nhiều sách quá.

Tiền Dịch Tài ra hiệu cho Vương Trạch Vinh ngồi xuống rồi nói:
– Đọc để thêm kiến thức.

– Không ngờ Bí thư Tiền nhiều công tác như vậy còn đang học tập. Xem ra chúng tôi phải tăng cường học tập.
Vương Trạch Vinh thở dài nói.

Tiền Dịch Tài cười phá lên.

– Trạch Vinh, lần này Thị ủy có thể đồng ý để cậu giữ chức Bí thư Huyện Đại Phường, đây là kỳ vọng vào cậu. Bây giờ Trung ương rất coi trọng vào công tác Luân chuyển đất đai, toàn tỉnh chỉ có Huyện Đại Phường là nằm trong danh sách thí điểm. Trọng trách trên vai cậu rất nặng, tuyệt đối không thể mắc sai lầm.
Tiền Dịch Tài đổi đề tài, bắt đầu nói vào chuyện chính.

Vương Trạch Vinh sao không biết trách nhiệm của mình nên gật đầu nói:
– Xin Bí thư Tiền yên tâm, tôi nhất định chú tâm làm tốt công tác.

– Trạch Vinh, có những lời tôi chỉ có thể nói riêng với cậu. Lần này công tác Luân chuyển đất đai liên quan đến bộ mặt của tỉnh, Bí thư Phùng rất coi trọng nên mới đưa cậu lên chức. Đây là do Bí thư Phùng đồng ý. Cậu cũng biết hậu quả nếu làm không tốt rồi đó.

Lời này mặc dù không rõ nhưng Vương Trạch Vinh biết gia tộc của Phùng Nhật Hoa và Hạng gia luôn đối đầu nhau, hắn biết nguy cơ của mình. Xem ra lần này Phùng Nhật Hoa muốn lợi dụng năng lực của hắn trong công tác Luân chuyển đất đai để làm thế đứng cho y tại tỉnh Sơn Nam. Đương nhiên nếu có thể đưa Vương Trạch Vinh lên làm Bí thư huyện ủy, nếu Vương Trạch Vinh không làm tốt thì Phùng Nhật Hoa cũng có thể phản kích lại rất mạnh. Vương Trạch Vinh hiểu ý của Tiền Dịch Tài. Thành hay bại đều do Vương Trạch Vinh. Nếu như không hy vọng có vấn đề trong quan trường thì phải làm tốt chuyện này.

Thấy Vương Trạch Vinh đang suy nghĩ, Tiền Dịch Tài khẽ gật đầu. Xem ra Vương Trạch Vinh này hiểu ý của mình.

Đưa cho Vương Trạch Vinh điếu thuốc, Vương Trạch Vinh lập tức châm lửa giúp Tiền Dịch Tài.

Tiền Dịch Tài hút một hơi thuốc rồi nói:
– Trạch Vinh, tôi vẫn luôn ủng hộ công tác Luân chuyển đất đai, hy vọng cậu không làm tôi thất vọng.

Vương Trạch Vinh thế mới biết chuyện này Tiền Dịch Tài cũng có áp lực lớn. Nếu như Luân chuyển đất đai xuất hiện vấn đề, Tiền Dịch Tài cũng có trách nhiệm.

– Bí thư Tiền, việc này xin ngài yên tâm. Huyện Đại Phường quyết không thất bại trong công tác Luân chuyển đất đai, từ tình hình trước mắt thì thấy xu thế phát triển rất tốt.

Tiền Dịch Tài cười nói:
– Có thể giúp cậu thì tôi sẽ cố hết sức. Đám người La Trung Hoa đã điều khỏi Huyện Đại Phường, việc này có tập đoàn lớn đối với công tác của cậu.

Nói đến đây, Tiền Dịch Tài như nhớ ra điều gì nên nói với Vương Trạch Vinh:
– Đúng, lần này ngoài cậu lên chức thì còn tiến hành điều chỉnh bộ máy. Trong đó có một người mà cậu cần chú ý.

Vương Trạch Vinh liền nghĩ đến cô gái Chu Thiến Dao kia.

– Là Chu Thiến Dao?

Tiền Dịch Tài cười nói:
– Đúng là cô bé đó. Đừng nhìn cô bé đó tuổi không lớn, nhưng lai lịch không thể coi thường. Cô bé đó là con gái của trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Chu Tuấn Vạn.
Tiền Dịch Tài nhìn Vương Trạch Vinh rồi nói tiếp:
– Bố của Chu Tuấn Vạn có uy tín khá lớn ở Trung ương.

Mặc dù Tiền Dịch Tài chỉ nói vài câu nhưng Vương Trạch Vinh biết một tin tức đó là Chu Thiến Dao có người ở bên trên, không dễ đối phó. Chu Thiến Dao kia không có khả năng dựa vào ai, nhưng ai cũng phải cho cô ta mặt mũi.

Vương Trạch Vinh có chút buồn bực mà nói:
– Cô ta có cửa lớn như vậy thì chạy đến Huyện Đại Phường khó khăn này làm gì?

Tiền Dịch Tài cười nói:
– Đây là chuyện nhà bọn họ.

Bây giờ Tiền Dịch Tài đối với Vương Trạch Vinh như một người thầy dạy học trò.

– Cậu định triển khai công tác như thế nào?
Tiền Dịch Tài rất quan tâm đến việc này.

Vương Trạch Vinh nói:
– Bây giờ các công tác trụ cột về cơ bản đã hoàn thành, tôi chuẩn bị tiến hành thu hút các công ty lớn. Luân chuyển đất đai chính là trung tâm để phát triển kinh tế, lấy Luân chuyển đất đai làm cơ sở để tăng tốc phát triển kinh tế Huyện Đại Phường.

Nghe Vương Trạch Vinh nói, Tiền Dịch Tài cười nói:
– Đây là con đường chưa ai đi qua. Cậu có thể mạnh dạn triển khai công việc, chỉ cần bảo đảm một điều đó là không tổn hại lợi ích của nông dân là được.

Vương Trạch Vinh nói:
– Có lẽ bước tiếp theo chúng tôi sẽ tăng mạnh thêm nữa, hy vọng Thị ủy có thể ủng hộ.

Tiền Dịch Tài nói:
– Việc này cậu cứ yên tâm, ngoài Thị ủy ủng hộ, Tỉnh ủy cũng sẽ ủng hộ.

– Đêm nay cậu không nên về huyện, mai cậu đến văn phòng tôi, tôi chính thức nói chuyện với cậu.

Tiền Dịch Tài trầm giọng nói.

Vương Trạch Vinh biết đây là trình tự cần tiến hành nên nói:
– Tôi nghe Bí thư Tiền.

Tiền Dịch Tài vỗ vai Vương Trạch Vinh rồi nói:
– Nhất định phải làm tốt công tác.