Chương 765: Tranh đoạt lợi ích

Quan Khí​

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lãnh đạo tỉnh đã đi, công việc Thường Hồng lại trở lại quỹ đạo. Trong thời gian này chính là thử thách với cán bộ Thường Hồng, áp lực không ít. Nhiều lãnh đạo đến như vậy nếu xảy ra chuyện thì ai cũng biết hậu quả của nó. Ngay cả đám người Các Vũ Tuấn, Lưu Gia Hà cũng không dám chậm trễ trong công việc.

Theo lãnh đạo cấp trên đến, truyền thông đang không ngừng tuyên truyền về Thường Hồng, chủ yếu là thành tựu sau hơn năm xây dựng. Trên Tv không ngừng paths tin Thường Hồng sau động đất, lại phát hình ảnh của Thường Hồng bây giờ, khác nhau quá lớn. Quần chúng nhân dân cả nước thấy một Thường Hồng hoàn toàn mới.

Thường Hồng khi mới động đất thì truyền thông nước ngoài cũng đã đưa tin, cho rằng Thường Hồng là thành phố bị phá hủy hoàn toàn, muốn khôi phục nếu không có mười năm là không thể. Kết quả làm người ta phấn chấn. Thường Hồng được Trung ương, Tỉnh ủy ủng hộ, đặc biệt là Vương Trạch Vinh huy động tài chính từ mọi nguồn khiến sau hơn năm Thường Hồng đã khôi phục, đây là thành tích quá lớn.

Các truyền thông không ngừng đưa tin về Bí thư thị ủy trẻ tuổi Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh ngồi trên sô pha xem đài truyền hình Trung ương, thành phố Thường Hồng được đăng lên rõ ràng.

– Anh, Thường Hồng đẹp thật.
Lữ Hàm Yên nhìn hình ảnh trên Tv thì rất tự hào. Đây là thành phố do chồng cô lãnh đạo mà đạt được.

Tiền Thanh Phân một bên ôm cháu, một bên xem Tv. Bà rất tự hào mà nói:
– Trạch Vinh, mẹ thấy mấy hình ảnh này vẫn không đẹp bằng ngoài đời, có mấy công viên còn đẹp hơn.

Vương Đại Hải cũng rất tự hào, chẳng qua ông nghiêm túc nói:
– Con là người lãnh đạo cao nhất Thường Hồng, tuyệt đối không thể tự kiêu, công việc do mọi người làm được. Đừng nghĩ là thành tích của mình con.

– Ông này, ông nói thế nào vậy? Không có Trạch Vinh thì Thường Hồng sao xây dựng nhanh như vậy. Ông không nghe mọi người nói con mình là quan tốt sao?

Vương Đại Hải không nói gì. Nghĩ đến quan hệ không rõ ràng giữa Vương Trạch Vinh và Tiểu Giang kia, ông liền nhíu mày.

Vương Trạch Vinh và Lữ Hàm Yên nhìn nhau rồi cười cười, hai bố mẹ thường xuyên tranh cãi.

Khi Vương Đại Hải và Tiền Thanh Phân ôm cháu ra ngoài chơi, Lữ Hàm Yên ôm Vương Trạch Vinh rồi nói:
– Anh, Tiểu Giang và Hương Băng đều bắt đầu khảo sát việc xây dựng công ty ô tô điện, đây là hạng mục sẽ thu lãi lớn. Tiểu Giang muốn em tham gia vào, em muốn nghe ý của anh.

Vương Trạch Vinh nói:
– Việc này mấy người tự quyết định. Chẳng qua tham gia cổ phần thì được nhưng tốt nhất em không nên ra mặt.

– Cô cũng có ý này.
Lữ Hàm Yên nói.

Vương Trạch Vinh nhìn cô.

Lữ Hàm Yên khẽ véo tay Vương Trạch Vinh rồi nói:
– Anh nghĩ cô không biết việc của anh sao? Mọi người biết quan hệ của anh với Tiểu Giang và Hương Băng, chỉ là không nói mà thôi.
Ý của cô chính là nói với hắn, Hạng Tâm Lam đã biết việc Tiểu Giang muốn đầu tư vào hạng mục ô tô điện, lại do một tay Vương Trạch Vinh thao tác. Hạng mục lãi lớn như vậy mà không để Hạng gia tham gia vào thì đúng là có chút ý kiến.

Vương Trạch Vinh biết dựa vào năng lực của Hạng gia thì muốn biết cũng không khó:
– Bố nghĩ như thế nào?

– Còn có thể nghĩ như thế nào nữa? Chỉ cần anh không quá đáng thì bố sẽ không để ý. Ai bảo em có thể dễ dàng tha thứ cho anh?
Lữ Hàm Yên nói đến đây liền có chút buồn bã. Một người phụ nữ sao có thể muốn chồng mình có người phụ nữ khác.

Nghe Lữ Hàm Yên nói Hạng gia có ý kiến vì mình để Tiểu Giang làm hạng mục ô tô điện, Vương Trạch Vinh biết việc này không thể ăn mảnh. Hắn cảm thấy mình bây giờ có rất nhiều quan hệ với Hạng gia. Việc này hắn chỉ là muốn tạo cơ hội cho Tiểu Giang và Hương Băng, nhưng xem ra hạng mục này khiến nhiều người thèm khát.

– Hàm Yên, như vậy đi, em nói với cô là hạng mục này sẽ sát nhập với công ty ô tô của Hạng gia, lúc đó sẽ chia cổ phần là bốn sáu. Tiểu Giang giữ sáu phần, có quyền khống chế cổ phần.

Thấy Lữ Hàm Yên có chút khó hiểu, Vương Trạch Vinh nói:
– Đừng nhìn bây giờ công ty ô tô kia có lãi lớn. Nhưng khi ô tô điện xuất hiện thì sẽ càng lãi hơn.

Lữ Hàm Yên nói:
– Em liên lạc với cô rồi nói.

Vương Trạch Vinh nói:
– Nếu hai bên hợp tác thì hạng mục này càng thêm có sức cạnh tranh, đối với mọi người đều có lợi.

Ở việc này Vương Trạch Vinh tin Hạng Tâm Lam sẽ hiểu rõ.

Vương Trạch Vinh bây giờ mới phát hiện theo chức vị của mình càng lúc càng cao, quan hệ với Hạng gia càng lúc càng khó cắt ngang. Bảo sao Hạng gia biết mình có phụ nữ khác mà vẫn chấp nhận.

Vương Trạch Vinh ôm chặt Lữ Hàm Yên, hắn cảm thấy mình không nên nói xin lỗi. Lữ Hàm Yên tốt như vậy, hắn biết cả đời mình có lỗi với cô. Nhưng nếu muốn hắn vứt bỏ hai người phụ nữ kia thì không thể.

Vương Trạch Vinh thở dài một tiếng và phát hiện mình không tốt. Ít nhất ở vấn đề nam nữ thì mình không phải một cán bộ lãnh đạo đủ tư cách.

– Anh thở dài gì. Em còn không thở dài nữa là.
Lữ Hàm Yên trừng mắt nhìn Vương Trạch Vinh.

– Ngày mai anh lên Bắc Kinh đăng ký nhập học, em có đi không?

Hôm qua Trịnh Điền Lâm gọi tới nói là mai khai giảng, Lãnh đạo trung ương cũng tới nên học sinh nhất định phải đến đông đủ. Vương Trạch Vinh đã bảo thư ký đặt vé máy bay.

Lần này Lữ Hàm Yên vì vừa từ Bắc Kinh về nên không đi. Cô cười nói:
– Bắc Kinh cũng không có gì, lần này em không đi.

Vương Trạch Vinh vừa xuống máy bay, Trịnh Điền Lâm đã phái một thanh niên chờ ở cửa sân bay.

– Bí thư Vương, Chánh văn phòng Trịnh bảo tôi đến đón ngài. Tôi tên là Triệu Thanh.

Vương Trạch Vinh thấy người này có vẻ giống bảo vệ hơn, cười cười cảm ơn.

Triệu Thanh lái một chiếc xe Hồng kỳ.

– Bí thư Vương, khi ngài ở Bắc Kinh thì do tôi phục vụ ngài.
Triệu Thanh vừa lái xe vừa nói.

Vương Trạch Vinh không hề phản đối.

Ở trong xe, Trịnh Điền Lâm gọi điện tới cho Vương Trạch Vinh:
– Trạch Vinh, các thủ tục của anh tôi đã làm xong, anh chỉ cần đến báo danh là được. Tôi phải cùng Phó thủ tướng Hạng đi Châu Âu nên không thể tiếp anh. Tiểu Triệu sẽ tiếp anh.

Vương Trạch Vinh nói:
– Cảm ơn anh.

Vương Trạch Vinh không đến nhà Hạng Nam mà tới chỗ ở của mình tại Bắc Kinh.

– Ngày mai đến đón tôi.
Vương Trạch Vinh nói với Triệu Thanh.

Triệu Thanh vâng rồi lái xe rời đi.

Vương Trạch Vinh trên đường đã thầm quan sát và xác định Triệu Thanh là bảo vệ của Hạng Nam.

Nhà thường xuyên có người quét dọn, Vương Trạch Vinh vào thấy tất cả đã chuẩn bị xong, nước nóng cũng có.

Tắm xong, Vương Trạch Vinh nghỉ ngơi một lúc rồi lái xe chạy đến nhà Hạng Nam.

Vương Trạch Vinh đến thì Hạng Tâm Lam đã sớm chờ ở đây.

Thấy Vương Trạch Vinh vào, Hạng Tâm Lam nói:
– Hàm Yên đã nói với cô về hạng mục ô tô điện, cô về cơ bản đồng ý với cháu. Chẳng qua cô cho rằng ô tô điện tiêu thụ mạnh còn cần quá trình cho nên cô dự định chia công ty ô tô làm hai phần. Một bộ phận tiếp tục sản xuất ô tô, một bộ phận tiến vào công ty mới, trọng điểm nghiên cứu, phát triển ô tô điện. Cháu thấy sao?

– Ý của cô rất chính xác, ô tô điện nếu muốn mọi người chấp nhận thì cần có quá trình, thị trường hiện nay không thể bỏ.

Hạng Tâm Lam cười nói:
– Ngoài hạng mục ô tô điện, chúng ta dự định làm vài hạng mục liên quan đến Ắc quy. Sau khi chúng ta cẩn thận nghiên cứu thì cho rằng khi nguồn năng lượng mới xuất hiện, thế giới sẽ có thay đổi. Nguồn năng lượng mới này sẽ khiến phân phối lại lợi ích, sản nghiệp Hạng gia cũng sẽ điều chỉnh theo.

Ở việc kinh doanh Hạng Tâm Lam là thiên tài, Vương Trạch Vinh không giỏi bằng bà nên chỉ có thể cười cười.

Hạng Tâm Lam bây giờ có vẻ rất vui, bà rất rõ ràng tầm quan trọng của các hạng mục liên quan đến nguồn năng lượng mới.

– Trạch Vinh, cháu phải chuẩn bị về tư tưởng. Các gia tộc lớn ở Bắc Kinh đều nhìn chằm chằm vào hạng mục Ắc quy, sắp tới Thường Hồng sẽ là trọng điểm đầu tư. Cô thấy Thường Hồng không lâu nữa sẽ có rất nhiều tài chính dồn vào, giá đất nhất định tăng lên rất nhanh.

Nghe Hạng Tâm Lam nói như vậy, Vương Trạch Vinh biết mình đã suy đoán tình huống còn kém. Bây giờ các gia tộc lớn ở Bắc Kinh đều nhìn vào Thường Hồng, đây không phải việc tốt. Lợi ích xuất hiện thì sẽ dẫn đến điều chỉnh quyền lực, bảo sao Hà Vi Trạch và Tả Quân Huy đều muốn nhảy vào Thường Hồng. Mình phải cẩn thận suy nghĩ mới được.