Chương 1588: Tâm nguyện của Bí thư Lâm

Quan Khí​

Đăng vào: 2 năm trước

.

Khi Vương Trạch Vinh tới nhà Bí thư Lâm, hắn thấy Cơ Dân Quyền vừa từ đây đi ra.

Thấy Vương Trạch Vinh tới,Cơ Dân Quyền có chút ngạc nhiên nhưng vẫn bắt tay Vương Trạch Vinh, nói chuyện vài câu rồi mới rời khỏi Lâm gia. Cơ Dân Quyền không rõ quan hệ giữa Bí thư Lâm và Vương Trạch Vinh.

Đối với Cơ Dân Quyền, Vương Trạch Vinh cũng đã tìm hiểu qua. Vương Trạch Vinh biết Cơ Dân Quyền là một thân tín của Bí thư Lâm. Y đến chỗ Bí thư Lâm nhất định là mong được ủng hộ.

Vương Trạch Vinh tới làm Bí thư Lâm khá vui vẻ. Ngài cười nói:

– Không đi làm việc còn chạy tới chỗ tôi làm gì.

– Tôi đến thăm Bí thư Lâm.

Vương Trạch Vinh cười cười đi tới.

Sau khi bắt tay Vương Trạch Vinh, Bí thư Lâm nói:

– Trạch Vinh, tôi đã phê bình Lý Kiền Ý.

Bí thư Lâm vừa thấy Vương Trạch Vinh đã nói như vậy, đây rõ ràng là coi Vương Trạch Vinh thành thân tín của ngài.

Vương Trạch Vinh cũng không tỏ thái độ gì mấy, hắn theo Bí thư Lâm vào trong.

Trong nhà lúc này không có ai khác.

– Dạo này ngài vẫn khỏe chứ?

Vương Trạch Vinh nói.

– Ha ha, rất tốt.

– Bí thư Lâm, tôi tới báo cáo công việc Hải Đông với ngài một chút.

Vương Trạch Vinh liền báo cáo qua tình hình công việc Hải Đông. Bí thư Lâm mặc dù lui nhưng không ai coi ngài là người đã lui, đặc biệt là ngài có ảnh hưởng lớn trong Bộ Chính trị và quân đội.

Vương Trạch Vinh mỗi lần đến dều có thái độ kính cẩn, đầu tiên là báo cáo công việc. Dù Bí thư Lâm đã lui nhưng Vương Trạch Vinh vẫn muốn làm như vậy.

Bí thư Lâm nghe rất nghiêm túc. Sau khi nghe Vương Trạch Vinh nói xong, Bí thư Lâm đưa cho Vương Trạch Vinh điếu thuốc và nói:

– Tình hình Hải Đông đã thay đổi lớn, tin rằng Hải Đông dưới sự lãnh đạo của cậu sẽ phát triển nhanh hơn nữa.

Bí thư Lâm vừa nói tới đây vợ và Uông Kiều đã về.

Thấy Vương Trạch Vinh ngồi đây, Lâm phu nhân cười nói:

– Trạch Vinh tới.

Uông Kiều cũng cười cười chào Vương Trạch Vinh.

– Chúng tôi vừa ra ra ngoài mua vài thứ cho cháu bé.

Lâm phu nhân nói với Bí thư Lâm.

Bí thư Lâm cũng nói:

– Đã mua nhiều lắm rồi mà.

Vương Trạch Vinh nhìn tình hình Lâm gia mà không khỏi cười khổ một tiếng. Hắn không thể tưởng tượng nổi tại sao Lâm Khâm và Uông Kiều không có con với nhau?

Chẳng qua suy nghĩ này chỉ thoáng hiện lên mà thôi, hắn cũng không nghĩ nhiều về việc này.

Thấy Lâm phu nhân và Uông Kiều đi vào phòng khác, Bí thư Lâm nở nụ cười nói với Vương Trạch Vinh:

– Tiểu Kiều lần đầu sinh con, cậu bảo Tiểu Phỉ hướng dẫn Tiểu Kiều nhiều vào.

Vương Trạch Vinh nói:

– Tiểu Phỉ gần đây hay ở bên Tiểu Kiều, tôi tin hai người hay nói chuyện với nhau.

Đây là chuyện của phụ nữ, Bí thư Lâm cũng chỉ quan tâm mà nói. Ngài có thể nói chuyện này với Vương Trạch Vinh thì đó chính là coi Vương Trạch Vinh thành người nhà.

Bí thư Lâm trong lúc vô tình tỏ vẻ thân thiết mặc dù chưa chắc đã là thật nhưng cách thể hiện này đối với Vương Trạch Vinh mà nói vẫn khiến hắn ấm lòng. Mặc dù Vương Trạch Vinh biết trong thái độ Bí thư Lâm đối với mọi người luôn là có ý tốt, chẳng qua Bí thư Lâm có thể đối xử với hắn như vậy là nói rõ ngài coi trọng hắn.

– Có phải chuyện của Hồng Cương không?

Bí thư Lâm đột nhiên nói.

Nghe thấy Bí thư Lâm hỏi trước, Vương Trạch Vinh biết Bí thư Lâm tin ở Thập cục đã được chuyển đến cho ngài.

Hắn đến là mong được Bí thư Lâm ủng hộ, bây giờ Bí thư Lâm hỏi trước thì đó chính là cơ hội của hắn.

– Bí thư Lâm, tôi vừa đến chỗ Bí thư Trịnh, Bí thư Trịnh nói chuyện với tôi về việc này.

Vương Trạch Vinh cũng không giấu giếm, hắn nói qua nội dung cuộc nói chuyện với Bí thư Trịnh ra cho Bí thư Lâm nghe.

Lần này Bí thư Lâm nghe càng thêm chăm chú. Sau khi nghe xong Vương Trạch Vinh kể lại, Bí thư Lâm khẽ gật đầu nói:

– Chuyện đã đến lúc không thể không có hành động. Đồng chí Ân Bảo có suy nghĩ như vậy là rất tốt. Cậu là Bí thư Thành phố Hải Đông thì càng nhất định phải làm tốt công việc này.

Lời này không phải lời Vương Trạch Vinh muốn nghe. Nghe Bí thư Lâm nói như vậy, Vương Trạch Vinh nói:

– Bí thư Lâm, tôi có một chút tài liệu liên quan đến Hồng Cương, ngài xem..

Bí thư Lâm cũng chỉ mới nghe qua một chút tình hình chứ không biết nội dung cụ thể. Thấy Vương Trạch Vinh mang theo cả tài liệu, ngài nhìn Vương Trạch Vinh và biết mục đích đến đây của hắn. Đây là mong ngài ủng hộ.

Bí thư Lâm đứng lên nói:

– Vào thư phòng tôi nói chuyện.

Hai người vào trong thư phòng, Bí thư Lâm đeo kính lên xem tài liệu.

Vương Trạch Vinh không làm phiền Bí thư Lâm lúc xem tài liệu, hắn chỉ lặng lẽ ngồi bên chờ.

Bí thư Lâm xem rất chi tiết, mới đầu mặt còn bình thường, nhưng theo ngài đọc khiến vẻ mặt không ngừng thay đổi.

– Thật không ngờ vấn đề lại nghiêm trọng đến như vậy.

Bí thư Lâm thở dài một tiếng. Khi ngài còn đương chức, Thập cục thực ra cũng điều tra qua nhưng không quá sâu rộng. Lần này Thập cục có thể điều tra được nhiều như vậy cũng là do kết quả bố trí trước đây của ngài.

Bí thư Lâm có chút nuối tiếc với tình hình ở Trung Quốc, muốn xử lý những kẻ làm tổn hại đến lợi ích quốc gia là điều ngài muốn làm nhất.

Việc này nếu như nói ai là người ra chỉ thị điều tra thì người đó chính là Bí thư Lâm.

Thập cục cũng đã lắm giữ các tài liệu này nhưng vừa lúc Bí thư Lâm rút khỏi chính đàn nên chuyện mới tạm thời gác lại.

– Cậu vừa nãy nói rất đúng, việc này đã ảnh hưởng đến trụ cột quốc gia, nếu không sớm giải quyết thì về sau vấn đề sẽ càng lúc càng lớn. Những nội dung này tôi tin chưa phải toàn bộ, bọn chúng có thể tài chính khổng lồ như vậy, dùng tiền, phụ nữ để lôi kéo càng lúc càng nhiều quan chức về phía chúng, quan chức tiến lên tầm cao, việc này nhất định phải chú trọng.

Vương Trạch Vinh nói:

– Tôi bây giờ lo là trong tầng trung tâm của chúng ta có người của bọn chúng tiến vào, đến lúc đó vấn đề sẽ rất nghiêm trọng.

Bí thư Lâm nghiêm túc nói với Vương Trạch Vinh:

– Trạch Vinh, mặc dù đồng chí Ân Bảo đưa ra ý kiến Hải Đông làm việc này trước, nhưng đó là mối nguy hiểm lớn đối với cậu. Nhưng cậu cũng có thể thấy, đồng chí Ân Bảo cũng không có biện pháp gì. Y không thể xông ra trước nên phải để cậu gánh trọng trách này.

Nói tới đây, Bí thư Lâm nhìn thẳng vào Vương Trạch Vinh và nghiêm túc nói:

– Đây là việc lớn, cũng là tâm nguyện nhiều năm của tôi. Cậu yên tâm, khi làm việc này cậu sẽ không cô độc, tôi sẽ ủng hộ cậu.

Thái độ rõ ràng này của Bí thư Lâm làm Vương Trạch Vinh biết mình muốn không ra tay cũng không được.