Chương 1514: Có dùng hay không

Quan Khí​

Đăng vào: 2 năm trước

.

Hạng Thành gọi tới làm Vương Trạch Vinh phải suy nghĩ. Hạng Thành nói rất rõ ràng, Thành Thủ Chính là người của y, bây giờ y hy vọng Thành Thủ Chính lên làm Chủ tịch Mặt trận tổ quốc Hải Đông.

Đến Hải Đông một thời gian, Vương Trạch Vinh coi như quen không ít nhưng người mà Hạng Thành giới thiệu thì hắn lại không biết.

Hạng Thành nói rõ dù như thế nào thì cũng muốn Thành Thủ Chính lên làm Chủ tịch Mặt trận tổ quốc.

Nói thật Hạng Thành nhúng tay vào Hải Đông như vậy, Vương Trạch Vinh rất không hài lòng. Nhưng hắn nghĩ Hạng gia vẫn ủng hộ mình, Vương Trạch Vinh lại khó có thể từ chối yêu cầu của Hạng Thành.

Vương Trạch Vinh gọi Phan Bằng Trình vào rồi nói:

– Tôi nhớ hội nghị công tác Mặt trận tổ quốc toàn thành phố sắp diễn ra, bao giờ thì tiến hành.

Phan Bằng Trình nói:

– Ngày kia diễn ra, do Phó bí thư Lôi tham gia.

– Như vậy đi, lúc đó anh bố trí một chút, tôi cũng tham gia.

Vương Trạch Vinh tham gia chính là muốn xem Thành Thủ Chính một chút.

Sau khi suy nghĩ Vương Trạch Vinh cũng có ý định dù sao Chủ tịch Mặt trận tổ quốc cũng cần do người của hắn nắm giữ, Thành Thủ Chính là người Hạng hệ nếu đủ điều kiện thì dùng cũng được.

Đây vốn là hội nghị theo thông lệ, Mặt trận tổ quốc mời Hồ Bảo Tài tham gia, Vương Trạch Vinh cũng không đến làm có người thất vọng. Bây giờ Vương Trạch Vinh muốn tới làm mấy vị Phó chủ tịch Mặt trận tổ quốc khẩn trương. Bọn họ hoàn toàn có thể tưởng tượng ra Vương Trạch Vinh lần này tới tham gia là có quan hệ đến lựa chọn Chủ tịch Mặt trận tổ quốc.

Thành Thủ Chính là người vui vẻ nhất. Y ngồi trong văn phòng mà không ngừng mỉm cười. Vương Trạch Vinh đột nhiên đến tham gia hội nghị công tác Mặt trận tổ quốc toàn thành phố, y có thể tưởng tượng nhất định Hạng Thành đã nói chuyện với Vương Trạch Vinh, chỉ cần Vương Trạch Vinh tán thành thì mình lên làm Chủ tịch coi như xong.

Thành Thủ Chính đang nghĩ thì nghe được điện liền vội vàng đến một căn biệt thự sang trọng.

Nhìn người phụ nữ đang cười cười đứng đó, Thành Thủ Chính rất hưng phấn.

Ả này coi như một người Trung Quốc thành công ở Nhật Bản, bởi vì nhà ở Hải Đông nên mỗi lần về nước là ả mời Thành Thủ Chính dùng cơm, thường xuyên qua lại nên hai người đã ngủ với nhau.

Nhìn Trương Mỹ Thiến càng lúc càng đẹp, Thành Thủ Chính cũng động lòng.

– Vừa về à?

Trương Mỹ Thiến thấy Thành Thủ Chính liền nhào vào lòng hắn, hai người ôm chặt nhau làm Thành Thủ Chính động tình. Mỗi khi ở cạnh nhau, Trương Mỹ Thiến rất biết cách khiêu khích, không là nào không khiến Thành Thủ Chính nhung nhớ.

Hai người không nói gì, Trương Mỹ Thiến ngồi xổm xuống cởi quần của Thành Thủ Chính xuống.

Thành Thủ Chính rất thích cảm giác này, nhìn ả đang phục vụ mình, Thành Thủ Chính rất yêu thương Trương Mỹ Thiến.

Hắn rất nhanh phát tiết ra trên mặt Trương Mỹ Thiến rồi thở hổn hển ngồi xuống ghế.

Nhìn Trương Mỹ Thiến, Thành Thủ Chính không khỏi cười tươi ra mặt.

Hai người ngồi với nhau, Trương Mỹ Thiến lại thể hiện sự cao quý, lẳng lặng rót trà cho Thành Thủ Chính.

– Lần này em về bao lâu?

Thành Thủ Chính hỏi.

– Công ty bọn em đang tiến quân vào lĩnh vực công nghệ sinh học, nghe nói Tập đoàn dược Hải Đông đã nghiên cứu ra loại thuốc mới, anh có thể giới thiệu mấy lãnh đạo của công ty này không?

Thành Thủ Chính nghe vậy thì hơi đổi mặt. mục đích của Trương Mỹ Thiến thì hắn đương nhiên hiểu rõ. Trương Mỹ Thiến dùng cách này mà nắm bắt kỹ thuật của không ít công ty vào tay. Nói thẳng ra Trương Mỹ Thiến chính là chuyên môn trộm bí mật kinh doanh mà bán.

– Bây giờ tình hình Hải Đông khá đặc biệt, qua một thời gian nữa.

Thành Thủ Chính nhíu mày nói.

Trương Mỹ Thiến ôm chặt lấy Thành Thủ Chính, đặt tay y vào ngực mình.

Bị Trương Mỹ Thiến khiêu khích, Thành Thủ Chính lại bắt đầu thấy nóng.

– Anh không giúp em thì còn giúp ai?

Trương Mỹ Thiến nói.

Nhìn Trương Mỹ Thiến như yêu tinh, Thành Thủ Chính vứt hết những thứ khác sang bên mà nói:

– Được rồi, anh giúp em.

Trương Mỹ Thiến nghe vậy liền cười hì hì, hai người quấn lấy nhau.

….

Hội nghị công tác Mặt trận tổ quốc toàn tỉnh hàng năm đều diễn ra vài lần, hội nghị lần này bởi vì Vương Trạch Vinh đến nay có quy cách cao hơn.

Nhìn thái độ của mọi người đối với Vương Trạch Vinh, Hồ Bảo Tài chỉ cười cười mà không tỏ vẻ gì khác.

Hồ Bảo Tài bây giờ cũng biết chỗ hại khi chống đối Vương Trạch Vinh, y biết mình không có lực lượng chống lại Vương Trạch Vinh. Như vậy chỉ có thể giữ im lặng.

Vương Trạch Vinh cũng không cần biết Hồ Bảo Tài nghĩ gì. Đối với hắn thì Hồ Bảo Tài cũng không phải nhân vật lớn gì. Lần này Hồ Bảo Tài không sao nhưng Vương Trạch Vinh không tin đối phương không có việc gì. Theo hắn thấy Hồ Bảo Tài không có chính khí mấy, đặc biệt là quan khí doa động nói rõ Hồ Bảo Tài có vấn đề.

Vương Trạch Vinh bắt tay các vị Phó chủ tịch Mặt trận tổ quốc rồi nghe Hồ Bảo Tài giới thiệu. Tạm chủ trì công việc của Mặt trận tổ quốc là Phó chủ tịch Ngụy Ninh Hà/

Bắt tay Ngụy Ninh Hà, Vương Trạch Vinh nhìn thì thấy quan khí nhất trí với Hồ Bảo Tài, cũng không có mấy chính khí.

– Đồng chí Ninh Hà làm công tác Mặt trận tổ quốc nhiều năm, sau khi Tô Kiếm Phong bị bắt liền do đồng chí này chủ trì công việc, công tác của Mặt trận tổ quốc không bị ảnh hưởng.

Hồ Bảo Tài cười cười giới thiệu.

Vương Trạch Vinh cũng cười nói:

– Chúng ta cần cán bộ như vậy, dù xuất hiện việc gì cũng phải cao độ bảo trì nhất trí với Đảng.

Ngụy Ninh Hà khá vui vẻ. Tình hình bình thường thì người chủ trì công việc rất có thể sẽ là người được chọn, bây giờ mình có Hồ Bảo Tài là Phó bí thư ủng hộ thì khả năng lên chức càng cao.

Người thứ hai là Kiều Tắc Ý, đây là người đàn ông trung niên rất có phong độ.

Hồ Bảo Tài cũng cười nói với Vương Trạch Vinh:

– Lão Kiều và Phó chủ tịch thành phố Điền Thành Quốc có quan hệ thông gia.

Vương Trạch Vinh cười nói:

– Con của anh công tác ở đâu?

Kiều Tắc Ý vội vàng nói:

– Mới vừa thi làm công chức, đang công tác ở quận Lộ Đông Tân.

Vương Trạch Vinh cười cười gật đầu.

Khi Vương Trạch Vinh bắt tay vị Phó chủ tịch Mặt trận tổ quốc thứ ba thì nghe thấy người này cung kính nói:

– Bí thư Vương, tôi là Thành Thủ Chính.

Mắt Vương Trạch Vinh sáng lên và nhìn đối phương.

Không nhìn không biết, sau khi nhìn Vương Trạch Vinh khẽ nhíu mày.

Theo Vương Trạch Vinh nghĩ nếu Thành Thủ Chính về cơ bản cũng được thì đưa đối phương lên làm Chủ tịch Mặt trận tổ quốc, nhưng tình hình làm hắn thấy có chút khó xử.

Hắn thấy Thành Thủ Chính không có chính khí, càng làm hắn khó hiểu là Thành Thủ Chính không nhất trí với Hạng Thành.

Điểm này Vương Trạch Vinh có thể hiểu, nhưng hắn không hiểu là sao quan khí của Thành Thủ Chính lại có khí đen.

Tình hình này rất hiếm thấy nên Vương Trạch Vinh không rõ.

Hắn suy nghĩ một chút và không lộ ý của mình ra.

Hồ Bảo Tài đang thầm quan sát thái độ của Vương Trạch Vinh đối với Thành Thủ Chính. Y ở Hải Đông nhiều năm nên biết Thành Thủ Chính có quan hệ với Hạng Thành, theo suy nghĩ của y thì đối thủ lớn nhất của Ngụy Ninh Hà chính là Thành Thủ Chính.

Hồ Bảo Tài cũng không đặc biệt giới thiệu Thành Thủ Chính, rất nhanh chỉ vào người thứ tư mà nói:

– Đây là đồng chí Ninh Hoa, cũng làm công tác Mặt trận tổ quốc nhiều năm.

Vương Trạch Vinh thấy quan khí của người này tốt hơn mấy người kia nên nói.

– Hải Đông cần nhiều đồng chí có kinh nghiệm công tác, nhờ các anh nên Hải Đông mới có thể phát triển.

Khi Vương Trạch Vinh bắt tay Phó chủ tịch thứ năm thì thấy người này có nhiều chính khí.

– Bí thư Vương, đây là nữ Phó chủ tịch của Mặt trận tổ quốc thành phố ta, đồng chí Hải Anh.

Vương Trạch Vinh thấy người phụ nữ này ngoài chính khí thì quan khí không nghiêng về ai.