Chương 1320: Có phải quá đen không

Quan Khí​

Đăng vào: 2 năm trước

.

Vương Trạch Vinh khó khăn lắm mới dừng ho được. Hắn nhấp một ngụm nước thì mới đỡ hơn. Vương Trạch Vinh nhìn Hoàng Thành Phong và thấy không có chính khí trong quan khí, thậm chí còn có cả một tia màu đen trong đó.

Người như vậy thì đâu có vẻ gì là “Một thân chính khí”

– Bí thư Vương, ngài không sao chứ?

Bí thư thị ủy Xuân Thành Ninh An Quý không ngờ Vương Trạch Vinh ho nhiều như vậy nên quan tâm hỏi.

Một nữ cán bộ của phân cục đường sắt còn quan tâm đưa một tờ giấy ăn tới.

Vương Trạch Vinh xua tay, sau đó mặt không chút thay đổi nhìn Hoàng Thành Phong mà nói:

– Ngồi xuống đi.

Vương Trạch Vinh vừa nãy còn tươi cười hỏi Hoàng Thành Phong là ai, bây giờ mặt lại sa sầm mặt lại, đúng là thay đổi quá nhanh.

Vương Trạch Vinh nhìn mọi người rồi nói:

– Nam Điền đang phát triển thì rất cần việc tạo dựng điển hình tiên tiến. Trong quá trình này các đồng chí phải làm chắc tài liệu, nhất định phải chọn được cán bộ thực sự ưu tú ra.

Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, mọi người đều ngẩn ra. Sao Bí thư Vương lại nói như vậy?

Mọi người đều khôn khéo, từ trong lời của Vương Trạch Vinh thì bọn họ có thể nghe ra Bí thư Vương không hài lòng với Hoàng Thành Phong.

Nhìn Vương Trạch Vinh, lại nhìn Hoàng Thành Phong, một số người thầm nghĩ chẳng lẽ vì Hoàng Thành Phong xuất hiện mà làm Bí thư Vương ho nhiều như vậy? Chẳng lẽ vì như vậy mà Bí thư Vương không hài lòng với Hoàng Thành Phong?

Thái độ của Bí thư tỉnh ủy chính là phương hướng. Lãnh đạo nói một người tốt thì nhất định sẽ tốt, lãnh đạo nói kẻ đó không tốt thì ai dám nói là tốt?

Vương Trạch Vinh cũng không rõ năng lực nhìn chính khí của mình có vấn đề hay không? Nghĩ đến năng lực lớn nhất của mình là nhìn quan khí, nếu xảy ra chuyện thì đúng là xong. Vương Trạch Vinh đúng là có chút lo lắng.

Bởi vì nghĩ như vậy nên vẻ mặt Vương Trạch Vinh càng thêm khó coi.

Nhất định có vấn đề.

Mọi người tham gia hội nghị đều thấy tình hình không ổn.

Hoàng Thành Phong cũng rất lo lắng. Y biết tình hình của mình, vì được vào danh sách mà y đã bỏ nhiều công sức. Các điều cần làm đã làm, chỉ còn thiếu một bước cuối thì sao lại xuất hiện vấn đề ở chỗ Bí thư tỉnh ủy?

Hoàng Thành Phong ngồi đó không nhịn được nhìn mình, thiếu chút nữa bảo nữ cán bộ bên cạnh đưa gương sang để nhìn. Y rất khó hiểu, mình chẳng lẽ xấu xí như vậy sao?

Sau khi hội nghị kết thúc, Vương Trạch Vinh chỉ bắt tay mấy lãnh đạo chủ yếu rồi rời đi, hắn cần một mình suy nghĩ.

Hôm nay Vương Trạch Vinh tới chính là xem người được đánh giá “Một thân chính khí” có bao nhiêu chính khí. Nhưng làm hắn thất vọng đó là tên Hoàng Thành Phong không có một chút chính khí nào cả.

Sao lại như vậy? Vương Trạch Vinh rất khó hiểu, chẳng lẽ nói năng lực quan sát chính khí của mình kém đi?

Chẳng qua khả năng này là không thể, vừa nãy hắn nhìn được chính khí của một số người mà.

Vương Trạch Vinh ngồi vào xe rồi gọi Ninh An Quý vào ngồi cùng mình. Hắn nghiêm túc nói với Ninh An Quý:

– Đồng chí An Quý, lần này việc lựa chọn cán bộ ưu tú do Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy làm thì nhất định phải thực hiện cẩn thận.

Ninh An Quý đang suy nghĩ đến việc này. Y theo Vương Trạch Vinh một thời gian nên hiểu rõ tính cách của Vương Trạch Vinh. Bây giờ nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Ninh An Quý thầm nghĩ chẳng lẽ tên Hoàng Thành Phong làm mất lòng gì Bí thư Vương?

– Xin Bí thư Vương yên tâm, tôi nhất định coi trọng việc này.

Vương Trạch Vinh gật đầu nói:

– Cứ như vậy đi.

Sau khi đoàn xe Tỉnh ủy rời đi, Hoàng Thành Phong mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó y lại rất lo lắng nhìn phân Cục trưởng.

Lúc này phân Cục trưởng Tả Quốc Dân cũng nhìn Hoàng Thành Phong, trên mặt hai người đều lộ vẻ kỳ lạ.

Hai người đưa mắt nhìn nhau, sau đó cùng vào văn phòng của Tả Quốc Dân.

Vừa đóng cửa lại, Tả Quốc Dân sa sầm mặt nói với Hoàng Thành Phong:

– Anh thấy đó, chuyện nhất định có chuyện ở chỗ nào đấy.

Hoàng Thành Phong có chút hối hận nói:

– Không biết Bí thư Vương sao lại như vậy, sao vừa thấy tôi đã ho nhiều thế?

Tả Quốc Dân thở dài nói:

– Nếu như anh xảy ra chuyện thì …

Tả Quốc Dân ngồi phịch xuống ghế.

– Yên tâm, trên tỉnh, bộ đều có người, xảy ra chuyện thì không ai thoát. Mọi người cùng thuyền mà.

Hoàng Thành Phong cố gắng tự an ủi mình.

Tả Quốc Dân cũng lộ rõ vẻ đặc biệt.

Lúc này vui vẻ nhất là người có chính khí. Bọn họ không ngờ hôm nay lại xảy ra chuyện như vậy. Bí thư tỉnh ủy Vương có vẻ không thích Hoàng Thành Phong, nói như vậy đã có hy vọng làm ngã Hoàng Thành Phong.

Trong lúc nhất thời mấy lãnh đạo bên đường sắt liền dùng mắt nhìn nhau.

Ngay cả Vương Trạch Vinh cũng không ngờ chuyện hắn ho nhiều đã tạo thành tiếng vang trong hệ thống đường sắt.

Lúc này ở Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy, Chủ nhiệm Chu Minh Thành đang ngồi trong văn phòng suy nghĩ về lời nói của Vương Trạch Vinh ở phân cục đường sắt. Người bên dưới rất nhanh đã báo cáo lời này với y. Là người Lâm hệ, bây giờ Chu Minh Thành đến Nam Điền đã ủng hộ Vương Trạch Vinh. Nghe thấy mấy câu nói của Vương Trạch Vinh, Chu Minh Thành liền rất chú ý. Y tin Vương Trạch Vinh không tự nhiên mà nói như vậy.

Trong này nhất định có vấn đề gì đó, Chu Minh Thành đương nhiên không thể nào đi hỏi xem ý của Vương Trạch Vinh là như thế nào.

Cẩn thận suy nghĩ một lúc, Chu Minh Thành có một cảm giác đó là Vương Trạch Vinh không hài lòng đối với tên Hoàng Thành Phong kia. Rốt cuộc có nguyên nhân gì mà Bí thư Vương không hài lòng với Hoàng Thành Phong?

Khẽ gõ gõ trên bàn, Chu Minh Thành gọi thư ký vào rồi nói:

– Thông báo triệu tập họp Đảng ủy.

Y thấy phân cục đường sắt nhất định có chỗ làm Bí thư Vương không hài lòng. Nếu Bí thư tỉnh ủy không hài lòng thì các đồng chí Ủy ban kỷ luật phải có hành động, phải tiến hành điều tra về tính liêm khiết của đội ngũ cán bộ phân cục đường sắt.

Chu Minh Thành đang bố trí công việc thì bí thư đảng ủy Sở công an Hà Tổ Cường đã đi trước một bước. Trong tay y đã có những bản tố giác Hoàng Thành Phong sai nhân viên đánh người bị tàn tật.

Hà Tổ Cường là người của Vương Triêu Chính, sau khi đến Nam Điền thì nhận được chỉ thị của Vương Triêu Chính là làm tốt quan hệ với Vương Trạch Vinh, ở rất nhiều việc y đều nghe Vương Trạch Vinh.

Y cũng đã biết những lời Vương Trạch Vinh nói ở phân cục đường sắt. Sau khi hiểu tình hình y liền ra lệnh cho nhân viên tìm tài liệu liên quan đến phân cục đường sắt, trọng điểm là về Hoàng Thành Phong. Y biết nếu Hoàng Thành Phong thật sự xảy ra chuyện thì bên cơ quan công an nhất định sẽ nắm giữ một ít đầu mối.

Làm Hà Tổ Cường không ngờ đó là khi người mang tài liệu tới thì y phát hiện trong hệ thống đường sắt có nhiều vấn đề. Trong này không chỉ là vấn đề của riêng Hoàng Thành Phong, còn có vấn đề của nhiều người khác.

Hà Tổ Cường sau khi phân tích tài liệu liền nhíu mày. Đủ các loại dấu hiệu cho thấy còn ở bậc cao hơn, việc này sao trước đây lại đè xuống?

Hà Tổ Cường rất nhanh triệu tập nhân viên bố trí người điều tra về phân cục đường sắt.

Bây giờ lo nhất là Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Âu Dương Ý Kiên. Lần trước khi y đến văn phòng Vương Trạch Vinh báo cáo thì nghe ra Vương Trạch Vinh có ý kiến với danh sách. Y đang định cẩn thận kiểm tra thì nghe thấy tình hình ở hội nghị phân cục đường sắt. Đây chính là nhằm vào Hoàng Thành Phong, điều này nói rõ vấn đề gì?

Sao Bí thư Vương lại có cái nhìn với Hoàng Thành Phong, trong này nhất định có liên hệ gì đó?

Âu Dương Ý Kiên không thể ngồi yên rồi bố trí nhân viên vào phân cục đường sắt, yêu cầu cẩn thận điều tra tài liệu về Hoàng Thành Phong.

Vài ngày sau khi Vương Trạch Vinh đang xử lý công việc thì nhận được một tin đó là Hoàng Thành Phong đã nhảy lầu tự tử.

Nghe tin này, Vương Trạch Vinh có chút ngạc nhiên và lẩm bẩm một tiếng: “Quá đen”