Chương 1395: Chuyện người kế nghiệp

Quan Khí​

Đăng vào: 2 năm trước

.

Sau khi ăn xong với Văn Hồng Quân, Vương Trạch Vinh có ý tưởng mới. Bây giờ mọi người đều đang hoạt động, mục đích là điều chỉnh Nam Điền sau đây. Khả năng Vương Trạch Vinh rời đi càng lúc càng lớn, ở tình hình này thì người kế nghiệp của Vương Hệ là rất quan trọng.

Vương Trạch Vinh phân tích qua về các Thường vụ tỉnh ủy, hắn càng lúc càng thấy việc có người kế nghiệp là rất quan trọng.

– Bí thư Vương, nghe nói ngài sẽ rời khỏi Nam Điền.

Ninh An Quý vào cửa liền hỏi.

Là nhân viên trung tâm của Vương Hệ, Ninh An Quý đương nhiên có điều phải lo lắng.

Vương Trạch Vinh biết điều mà Ninh An Quý lo lắng. Bây giờ có hắn ở Nam Điền nên mọi việc không vấn đề gì. Nhưng nếu hắn đi thì Nam Điền sẽ có biến hoá khác.

Trong Vương Hệ có ba người theo sát Vương Trạch Vinh là Ninh An Quý, Lê Chí Hải và Mã Yến Đống. Mấy người khác đều thông quan hệ mà đứng về phía hắn. Hắn đi mà không tìm được người tin cậy kế nghiệp, như vậy thế lực ở Nam Điền sẽ tan rã.

Nghĩ đến ba người kia, Vương Trạch Vinh có chút đau đầu. Bọn họ có năng lực nhưng không thể chính thức kế nhiệm hắn. Đầu tiên là Lê Chí Hải, đây là quân nhân, muốn sang hành chính là không dễ. Hơn nữa Vương Trạch Vinh cũng dự định thông qua Lê Chí Hải mà tăng cường ảnh hưởng trong quân đội.

Lê Chí Hải không thể tiếp nhận, người có thể được chọn chính là Ninh An Quý. Nhưng với tình hình của Ninh An Quý mà lên làm Bí thư tỉnh ủy là không thực tế. Tranh thủ cho Ninh An Quý làm Phó chủ tịch thường trực thì còn có thể.

Mã Yến Đống cũng không có hy vọng. Y có thể nhất chỉ là Phó bí thư Tỉnh ủy.

Vương Trạch Vinh ngồi xuống rồi đưa cho Ninh An Quý điếu thuốc. Hắn nói:

– Lão Ninh, tình hình Xuân Thành thế nào rồi?

– Xin Bí thư Vương yên tâm, Xuân Thành không có vấn đề gì.

Ninh An Quý rất tự tin mà nói.

Thấy Ninh An Quý như vậy, Vương Trạch Vinh cũng vui vẻ. Sau khi Ninh An Quý đến làm Bí thư thị ủy Xuân Thành thì triển khai công việc rất thuận lợi, khống chế được cả thành phố Xuân Thành. Làm Vương Trạch Vinh vui mừng là Xuân Thành phát triển rất nhanh.

– Lão Ninh, Nam Điền phát triển sẽ cần một nhóm các đồng chí có năng lực mạnh, phải tạo không gian phát triển cho các đồng chí. Anh cũng nên bắt tay bồi dưỡng người kế nghiệp. Nếu không anh mà rời khỏi Xuân Thành thì công việc khó có thể liên tục.

Vương Trạch Vinh nói làm Ninh An Quý ngẩn ra. Y biết Vương Trạch Vinh sẽ rời khỏi Nam Điền. Từ lời này Ninh An Quý còn cảm thấy Vương Trạch Vinh sẽ gia tăng trọng trách cho mình.

Nghĩ đến Nam Điền đầy phe phái, Ninh An Quý có chút đau đầu mà nói:

– Bí thư Vương, tình hình Nam Điền rất phức tạp, không có ngài thì sao có thể khống chế được tình hình.

Bây giờ Vương Trạch Vinh mới phát hiện mình dù sao tiến lên quá nhanh nên cũng có điểm không tốt. Đó chính là người của hắn không thể theo bước hắn. Trong tay hắn quá ít nhân tài để dùng.

Người của hắn hầu hết ở cấp thành phố, đây là một vấn đề rất khó khăn.

Vương Trạch Vinh đương nhiên cũng nghĩ dùng những người khác. Nhưng Vương Trạch Vinh lại lo bọn họ đại biểu lợi ích các nhà. Hơn nữa Nam Điền đã phát triển đến trình độ này, có thành tích là sớm muộn. Vương Trạch Vinh đương nhiên không hy vọng cứ như vậy mà mất địa bàn này.

Nghe Ninh An Quý nói, Vương Trạch Vinh khẽ gật đầu nói:

– Mạnh dạn làm việc. Dù biến hoá như thế nào thì công tác của Nam Điền cũng không ảnh hưởng.

Nói đến đây, Vương Trạch Vinh nghĩ cũng nên dặn dò Ninh An Quý trước một chút:

– Lão Ninh, tôi vừa nãy nói thì anh phải chú ý. Người kế nghiệp nhất định phải làm tốt, anh cũng nên chuẩn bị tư tưởng chuẩn bị trọng trách nặng nề hơn.

Ninh An Quý nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy thì cảm thấy rất phức tạp.

Sau khi Ninh An Quý rời đi, Trưởng ban Tuyên giáo Âu Dương Ý Kiên tới.

Thấy Âu Dương Ý Kiên tới, Vương Trạch Vinh thầm than xem ra các vị Lãnh đạo tỉnh ủy Nam Điền đều nghe thấy lời đồn đại rồi. Âu Dương Ý Kiên là người Vệ hệ, Âu Dương Ý Kiên đương nhiên nghe được tin từ Vệ Hồng Lâm, bây giờ tới đây thám thính tin tức.

Đối với Trưởng ban Tuyên giáo Âu Dương Ý Kiên này, Vương Trạch Vinh cũng khá coi trọng. Âu Dương Ý Kiên vẫn đều kiên định đứng về phía Vương Trạch Vinh, năng lực công tác rất mạnh.

Vương Trạch Vinh đành phải an ủi vài câu, càng nói một chút về bố trí tiếp theo của Nam Điền, điều này mới làm Âu Dương Ý Kiên rời đi.

Hai người tới, Vương Trạch Vinh càng thấy người kế nhiệm mình rất quan trọng. Nếu như không có người kế nhiệm tốt, địa bàn Nam Điền này sẽ phải cho người khác.

Nhưng Vương Trạch Vinh lại đau đầu, bây giờ không có lựa chọn tốt.

Khi Hạng Nam gọi tới thì Vương Trạch Vinh đang ngồi trong văn phòng nghĩ đến bộ máy Nam Điền.

Vương Trạch Vinh liền cảm thấy trên Bắc Kinh nhất định có biến hoá mới nên Hạng Nam mới gọi tới cho mình.

Quả nhiên Hạng Nam nghiêm túc nói:

– Trạch Vinh, con phải nhanh chóng bắt tay vào vấn đề bộ máy kế nhiệm ở Nam Điền. Bây giờ việc con rời khỏi Nam Điền đã thành kết cuộc đã định.

– Là Hải Đông phải không bố?

Vương Trạch Vinh hỏi.

Hạng Nam nói:

– Đúng thế, lần này là quyết định của Lão bí thư và Bí thư Lâm, việc này đã được quyết định. Chiều hôm qua Bí thư Lâm đến chỗ Lão bí thư. Hai người nói chuyện rất lâu, chắc là để quyết định việc này. Vì thế cục diện Bắc Kinh càng khó xác định. Con bây giờ cần là ổn định, không thể có sai lầm gì.

Vương Trạch Vinh có chút kích động, chẳng qua rất nhanh đã tỉnh táo lại. Hắn nghĩ tới tình hình của Lô Ninh Quốc nên nói:

– Hải Đông có điều chỉnh gì không bố?

– Sáng nay Bí thư Lâm gọi bố đi nói chuyện. Khi nói tới chuyện Hải Đông, Bí thư Lâm đã có quyết định, con tất nhiên đến Hải Đông. Lô Ninh Quốc lần này sẽ lui, Chủ tịch thành phố không thay đổi, vẫn là người trước đây, bộ máy bên dưới cũng không đổi.

Nghe thấy thế làm tâm trạng Vương Trạch Vinh rất nặng nề. Nếu là như vậy thì hắn chính là mạnh mẽ tiến vào, đến lúc đó muốn khống chế Hải Đông là rất khó khăn. Vương Trạch Vinh đột nhiên tiến vào thì cán bộ trước đó có thể chấp nhận sao? Lại nghĩ tới việc Lão bí thư đã nhận mình, Vương Trạch Vinh càng thêm kính trọng ngài. Lão bí thư đến bây giờ vẫn nghĩ tới lợi ích quốc gia, không đẩy người của ngài lên.

Hạng Nam nghiêm túc nói:

– Trạch Vinh, khó khăn là rất lớn. Hải Đông là thành phố trực thuộc trung ương, có tác dụng rất quan trọng đối với Trung Quốc. Nhưng đây là nơi tạo cơ hội lớn, có thể ổn định và phát triển thì cơ hội của con là lớn.

Việc này Vương Trạch Vinh và Hạng Nam đã trao đổi nhiều, hắn đương nhiên biết Hải Đông là cơ hội lớn cho mình. Chuyện đến nước này thì Vương Trạch Vinh chỉ có thể mạnh dạn tiến lên:

– như vậy con liều mạng vậy.

– Con nghĩ sao về bộ máy Nam Điền sau đây?

Hạng Nam hỏi.

Thấy Hạng Nam cũng nghĩ đến, Vương Trạch Vinh liền nói ra suy nghĩ của mình đối với ông.

Hạng Nam nghe xong thì thấy đây là một vấn đề lớn. Với những người Vương Hệ bây giờ, tìm một người kế nhiệm là rất khó khăn. Hạng Nam cũng biết tình hình của bộ máy Nam Điền, mấy người kia đều nhìn chằm chằm vào vị trí Bí thư tỉnh ủy, nếu muốn đẩy người từ ngoài vào là rất khó khăn.

– Trạch Vinh, mọi người chỉ có thể giúp con vào Bộ Chính trị, phát triển tieps theo chính là do con cố gắng, con không thể nhìn giới hạn ở Nam Điền, cũng phải bố trí ở cấp Bộ nhanh hơn mới được. Con cũng nên hoạt động giúp đám bạn thiếu gia kia, để bọn họ có vị trí. Con sau đây vào Bộ Chính trị mới có nhân tài mà dùng. Thông qua tình hình Nam Điền có thể thấy căn cơ của con chưa quá ổn định, nhân lúc trước Đại hội mà tiến hành điều chỉnh.

Hạng Nam sợ lực lượng của Vương Trạch Vinh không theo kịp nên ông cũng có suy nghĩ.

– Con định điều Lý Hạ tới đây.

Vương Trạch Vinh cảm thấy bây giờ chỉ có mình Lý Hạ là được nhất. Từ cấp bậc thì y đã là Phó bộ trưởng thường trực, như vậy có thể lên làm Bí thư tỉnh ủy.

Hạng Nam nghe vậy liền cười nói:

– Con sau đây vào Bộ Chính trị, trong cấp Bộ cũng không thể không có vài người mà. Chuyện Lý Hạ con đừng quan tâm. Nếu không có bất ngờ xảy ra thì sau đây y sẽ làm Bộ trưởng bộ Nông nghiệp.

Vương Trạch Vinh mặc dù vui thay cho Lý Hạ nhưng lại lo cho Nam Điền:

– Xem ra cả chức Bí thư và chủ tịch tỉnh Nam Điền đều khó lấy ạ.

Hạng Nam nói:

– Trạch Vinh, tình hình Nam Điền cũng không bình tĩnh như bề ngoài đâu. Tại sao Nam Điền bây giờ khá ổn định, đó là do có con làm Bí thư.

Vương Trạch Vinh hiểu rõ tình hình Nam Điền. Bởi vì việc lên cấp khiến mọi người đoàn kết. Nếu không có việc này thì sao có thể ngưng tụ mọi người lại, từ việc này có thể thấy kế hoạch lâu dài của Hạng Nam.

Bây giờ đến lượt mình bố trí, mình có thể làm tốt không? Vương Trạch Vinh thấy áp lực của mình là khá lớn.