Chương 1684: Chu Thế Khánh dựa vào Trịnh thư ký

Quan Khí​

Đăng vào: 2 năm trước

.

Xử lý xong chuyện kia, Vương Trạch Vinh vừa hút thuốc vừa suy nghĩ chuyện tiếp sau đây. Đến vị trí của hắn thì đương nhiên không hy vọng đi xuống. Theo quyền lực trong tay càng lúc càng nhiều, Vương Trạch Vinh cảm thấy mình có thể làm càng nhiều việc vì dân chúng.

Vương Trạch Vinh cũng thường xuyên thấy được một tình huống đó là quan khí của hắn bây giờ tăng lên rất nhanh, đặc biệt khi đưa ra chính sách có lợi cho dân chúng ở Thành phố Hải Đông thì quan khí tăng càng nhanh.

Có khi Vương Trạch Vinh phải thầm than địa vị khác thì có thể làm được càng nhiều hơn. Như vậy các quan lớn mà quan khí giảm đi tức là bọn họ là sâu mọt của quốc gia.

Cửa văn phòng mở ra, Phan Bằng Trình đi vào.

– Bí thư Vương, đồng chí Chu Thiến Dao gọi tới nói muốn đến báo cáo công việc với ngài.

Vương Trạch Vinh gật đầu chỉ ghế nói:

– Bằng Trình, anh cũng đi theo tôi không ít thời gian. Anh không thể làm thư ký cả đời. Chuyện lần trước tôi nói anh nghĩ thế nào rồi?

Trong thời gian này Phan Bằng Trình vẫn suy nghĩ bước tiếp theo của mình. Vì thế y nói:

– Thực ra tôi vẫn muốn làm thư ký của ngài.

Vương Trạch Vinh xua tay nói:

– Điều kiện của anh tốt, nếu cứ làm thư ký thì sẽ không có lợi cho sự phát triển của anh. Tôi cũng dự định qua cho anh. Một là anh tới quận Phổ Giang làm Phó chủ tịch thường trực, một là sang tỉnh khác làm Phó bí thư Thị ủy, anh chọn như thế nào?

Phan Bằng Trình biết đây là Vương Trạch Vinh nghĩ tốt cho mình nên suy nghĩ một chút và nói:

– Bí thư Vương, tôi ở lại Hải Đông không có ý nghĩa mấy. Tôi muốn sang nơi khác công tác.

Vương Trạch Vinh rất tán thành nhìn Phan Bằng Trình. Nếu Phan Bằng Trình nói muốn ở lại Hải Đông, Vương Trạch Vinh sẽ coi thường y. bây giờ Phan Bằng Trình nói muốn đi nơi khác thì đây mới là cán bộ đáng để bồi dưỡng.

– Như vậy đi, đồng chí Tiền Hồng ở Ninh Tây đã nói với tôi vài lần muốn tăng cường lực lượng Ninh Tây. Tôi sẽ điều anh sang đó, nếu gặp chuyện gì khó giải quyết có thể gọi xin chỉ thị của đồng chí Tiền Hồng, cũng có thể gọi cho tôi.

Phan Bằng Trình biết lực lượng Vương Hệ ở Ninh Tây càng lúc càng mạnh, mình tới Ninh Tây nếu mình thể hiện tốt thì hoàn toàn có thể trở thành đối tượng bồi dưỡng.

– Bí thư Vương, tôi nghe lời ngài.

Phan Bằng Trình cung kính nói.

Vương Trạch Vinh gật đầu nói:

– Công việc ở địa phương khác với khi làm thư ký, có nhiều thử thách chờ đón cậu. Cậu làm bất cứ việc gì cũng phải suy nghĩ kỹ rồi mới làm.

Nhìn Phan Bằng Trình đi ra, Vương Trạch Vinh biết sau Đại hội Đảng thì mình sẽ rời khỏi Hải Đông.

Bây giờ Ngô lão còn chưa tỏ thái độ, tình hình ở Bắc Kinh cũng thay đổi liên tục. Hắn đã liên lạc với Uông Kiều để nắm lực lượng trong quân đội.

Một lúc sau Chu Thiến Dao tiến vào.

Chu Thiến Dao đã là Bí thư quận Đông Tân, Vương Trạch Vinh cũng không có vì cô là người Chu gia mà không dùng cô. Quan khí của cô hoàn toàn dựa vào hắn làm hắn tin cô.

– Tiểu Chu, ngồi xuống nói chuyện.

Do hai người trước đây cùng công tác ở Huyện Đại Phường nên Vương Trạch Vinh cũng rất thân thiết với cô.

– Bí thư Vương, gọi tôi Thiến Dao đi, Tiểu Chu không biết còn tưởng tôi là “trư”

Chu Thiến Dao yêu kiều nhìn Vương Trạch Vinh.

Thấy cô như vậy, Vương Trạch Vinh không khỏi run lên. Người đàn ông như hắn luôn thích phụ nữ thành thục, như vậy mới hấp dẫn hơn.

Nhìn Vương Trạch Vinh, Chu Thiến Dao không khỏi có chút đắc ý vì vẻ đẹp của mình.

Cô rất nho nhã ngồi xuống, cố ý ưỡn ngực của mình lên.

Vương Trạch Vinh cười ha hả nói:

– Lần trước thấy mặt chị nhăn nhó, bây giờ tươi vui vậy chắc tốt hơn rồi phải không?

– Bí thư Vương, tôi bây giờ là phụ nữ độc thân thì có gì dễ chịu chứ?

Vương Trạch Vinh không rõ việc này nên hỏi:

– Sao lại như vậy?

– Tôi đã ly hôn, không có nhà. Bí thư Vương, tôi không dễ chịu..

Chu Thiến Dao vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh biết không nên nói tiếp đề tài này vì thế nghiêm mặt nói:

– Thiến Dao, nghe nói chị có việc cần báo cáo với tôi?

Vương Trạch Vinh dời đề tài làm Chu Thiến Dao không khỏi cười khổ một tiếng.

– Bí thư Vương, tôi cũng muốn báo cáo với ngài về công việc của mình trên cương vị mới.

Vương Trạch Vinh lẳng lặng nghe Chu Thiến Dao nói.

Thực ra quan trường Trung Quốc là như vậy, quan chức xuống dưới cứ rảnh rỗi là chủ động tới báo cáo với lãnh đạo cấp trên, mục đích chính là hy vọng làm như vậy để lãnh đạo có ấn tượng sâu hơn đối với mình.

Vương Trạch Vinh mặc dù biết vậy nhưng không thể không quen với việc này. Như thế cũng là tăng cường quan hệ với cấp dưới.

Nghe xong Chu Thiến Dao báo cáo, Vương Trạch Vinh thầm gật đầu. Chu Thiến Dao đến cương vị mới đã làm được một chút công việc.

– Rất tốt, có thể nhanh chóng mở được cục diện, còn thực hiện không ít công việc trong thu hút đầu tư đã nói rõ Thành ủy đưa chị đến đúng vị trí.

Vương Trạch Vinh khen.

Nghe Vương Trạch Vinh khen, Chu Thiến Dao do dự một chút rồi nói:

– Bí thư Vương, dù là ngài nghĩ như thế nào thì tôi cũng muốn nói một câu, Chu Thiến Dao tôi là người biết ơn và muốn báo ơn. Ngài đề bạt tôi, tôi rất cảm kích mà không tìm được cơ hội báo đáp. Có một chuyện nếu không nói ra thì tôi thấy không yên tâm.

Vương Trạch Vinh lần đầu thấy Chu Thiến Dao nói chuyện với vẻ mặt như vậy. Hắn nhìn quan khí của Chu Thiến Dao thì thấy càng thêm nhất trí với mình.

Vương Trạch Vinh cười nói:

– Chị cũng biết tính cách của tôi, đối với người cố gắng làm việc, tôi sẽ không có bất cứ thành kiến gì, chỉ cần là người có năng lực, một lòng làm việc vì lợi ích nhân dân, tôi nhất định sẽ giúp đỡ. Cảm ơn thì không cần phải nói, tôi hy vọng chị toàn lực làm tốt công việc.

Vương Trạch Vinh nói làm Chu Thiến Dao cảm động. Cô nhỏ giọng nói:

– Tôi nghe nói gần đây Chu Thế Khánh đi lại rất gần với Bí thư Trịnh.

Nói xong cô đứng lên rót thêm nước cho Vương Trạch Vinh:

– Bí thư Vương, tôi luôn nghe lời ngài.

Nhìn Chu Thiến Dao đi ra ngoài, Vương Trạch Vinh một lần nữa châm thuốc.

Chu Thiến Dao đã lộ ra một tin tức đó là Chu Thế Khánh bắt đầu hoạt động.

Chu Thế Khánh lần trước không lên chức nên phải tiếp tục ở lại Sơn Thành.

Ai cũng biết Chu Thế Khánh không phải người yếu, Vương Trạch Vinh không tin y không có suy nghĩ gì trong đợt Đại hội Đảng tới.

Làm Vương Trạch Vinh bất ngờ chính là con gái Chu Thế Khánh – Chu Hải U trong lần vừa rồi không bị ảnh hưởng mấy.

Theo Vương Trạch Vinh biết mặc dù Chu Hải U không đóng vai trò quan trọng nhưng cũng có tồn tại vấn đề. Bao người bị bắt mà Chu Hải U chỉ bị phạt chút tiền lẻ mà thôi.

Việc này nhất định là do Chu Thế Khánh vận dụng hết lực lượng để hóa giải.

Nghĩ tới Chu Thế Khánh là con nhà cách mạng, Vương Trạch Vinh không khỏi nhíu mày. Những gia đình loại như thế này có quan hệ rất phức tạp.

Vương Trạch Vinh gần đây tập trung chú ý đến Lý Kiền Ý mà bỏ qua người như Chu Thế Khánh.

Vừa nãy Chu Thiến Dao nói ra đúng là bán đứng Chu gia.

Nghĩ đến lời Chu Thiến Dao nói, Vương Trạch Vinh không thể không chú ý. Nếu Chu Thế Khánh thầm dựa vào Bí thư Trịnh thì tình hình có chút nghiêm trọng.

Bí thư Trịnh đương nhiên vui mừng khi có một ủy viên Bộ Chính trị dựa vào. Có Chu Thế Khánh dựa vào thì đó là chuyện tốt để Bí thư Trịnh tăng thêm lực lượng. Tin rằng Chu Thế Khánh cũng thấy rõ chuyện này nên mới có quyết định dựa vào Bí thư Trịnh.

Xem ra Chu Thế Khánh đã không ngồi yên.

Lý Kiền Ý có suy nghĩ, Chu Thế Khánh cũng có suy nghĩ, sau lưng hai người đều có lực lượng mạnh. Vương Trạch Vinh tin hai người này đều chú ý đến vị trí Phó chủ tịch.

Đây là cảnh tỉnh với Vương Trạch Vinh. Ngoài hai người này thì kiểu gì không còn người khác nghĩ. Mà có tình hình như vậy là do mọi người nghĩ mình không được quân đội ủng hộ.

Mình có nên thể hiện lực lượng trong quân của mình ra không? Vương Trạch Vinh có chút do dự.

Nếu không xử lý tốt việc của Ngô lão mà mình lộ ra lực lượng trong quân cũng không phải chuyện tốt. Như vậy sẽ khiến một số người liên kết chèn ép mình, sẽ không có lợi cho bước phát triển của mình.

Vương Trạch Vinh một lần nữa suy nghĩ về Ngô lão, đây là một ẩn số nhưng dù như thế nào cũng phải lấy lực lượng trong tay ông ta.