Chương 175: Hai thường ủy của huyện Khai Hà

Quan Khí​

Đăng vào: 2 năm trước

.

Sau khi nhận được báo cáo chọn người vào vị trí thường ủy của huyện huyện Khai Hà, Lý Gia Hòa cũng cảm thấy hơi khó xử. Hiện tại trên thành phố chỉ có ba phái chủ yếu là phái của y và hai phái Thôi hệ, Mã hệ đều đang âm thầm tranh đấu. Nếu muốn thông qua người của phe mình thì hơi khó khăn một chút. Tuy nhiên hiện tại đã không còn thời gian suy xét việc này. Công tác của huyện Khai Hà cần điều chỉnh nhanh một chút, hơn nữa, người của hai phái kia cũng đang nhìn chằm chằm việc này.

Bấm điện thoại Vương Trạch Vinh, Lý Gia Hòa hỏi:
– Trạch Vinh, vì sao các cậu lại báo cáo lên ba người? Cậu có gì cần nói không?

Vương Trạch Vinh biết Lý Gia Hòa muốn chứng thực một chút xem ai là người của mình, liền nói:
– Mạc Đại Bưu là một đồng chí rất có năng lực, tôi cho rằng anh ta có thể đảm nhiệm.

Lý Gia Hòa hỏi:
– Hai người vào vị trí Chánh văn phòng huyện ủy thì sao?

Vương Trạch Vinh nói:
– Đồng chí Lưu Minh Xuân do phó bí thư Duy Hà đề xuất. Đồng chí Lâm Bình là do Bí thư Trịnh đề xuất.

– Ừ, đã biết.
Lý Gia Hòa biết được những điều cần thiết liền buông điện thoại, sau đó nghĩ thầm, xem ra Mạc Đại Bưu nên dùng, nhưng hai người còn lại thì cũng khó nói trước được.

Hội nghị thường ủy thị ủy có mười ba người tham gia, không một ai vắng mặt.

Thấy mọi người đã tới đông đủ, Lý Gia Hòa nói:
– Từ sau khi có sự việc của Giải Khánh Tài, toàn bộ hệ thống chính trị pháp luật của huyện Khai Hà đều lâm vào trạng thái tê liệt. Việc điều chỉnh công tác trong huyện ủy đã trở thành vấn đề quan trọng nhất. Theo lệ thường, điều chỉnh nhân sự cấp huyện đều phải trưng cầu ý kiến bên dưới một chút. Lần này sau khi nghiên cứu, hội nghị thường ủy huyện Khai Hà đã thông qua ba người để đề cử. Hôm nay tổ chức họp chủ yếu là để quyết định nhân sự.
Nói tới đây, Lý Gia Hòa nói với Trưởng ban Tổ chức cán bộ Ngô Tân Quần:
– Lão Ngô, ông nói tình hình chọn người một chút.

Ngô Tân Quần đeo kính lão lên, nghiêm túc nói:
– Huyện ủy huyện Khai Hà báo cáo vị trí Bí thư Đảng ủy Công an, Trưởng phòng Công an chọn người là Mạc Đại Bưu. Sau khi chúng tôi tổ chức điều tra, khảo sát, đồng chí này phù hợp với tiêu chuẩn chức danh. Vị trí Chánh văn phòng Huyện ủy thì không chỉ báo một người mà báo lên hai người. Một là đồng chí Lưu Minh Xuân, Phó chủ tịch xã Hoàn Thành. Một là đồng chí Lâm Bình, phó bí thư xã Điếu Tỉnh. Hai đồng chí này đều phù hợp với tiêu chuẩn nhậm chức.

Ngô Tân Quần cũng không nói thêm gì, nói xong liền ngậm miệng ngồi tại chỗ.

Lý Gia Hòa nói:
– Lần này huyện Khai Hà báo cáo chọn người lên đây là đã trải qua nghiên cứu trong hội nghị thường ủy, ban Tổ chức cán bộ cũng đã điều tra, khảo sát kỹ lưỡng. Tôi cho rằng nên tôn trọng ý kiến của huyện ủy huyện Khai Hà. Hiện giờ tiến hành biểu quyết.

Mã Kiến Sâm lại có ý kiến bất đồng, nói:
– Cần tôn trọng ý kiến của huyện Khai Hà, nhưng là cấp trên, cúng ta cũng phải suy xét tổng hợp việc này. Hệ thống công an là rất quan trọng, cần phải lựa chọn đồng chí có năng lực cao. Theo tôi biết, phó trưởng phòng Lưu Đại Cường của Công an huyện hiện tại là một đồng chí có năng lực rất mạnh. Tôi cho rằng đồng chí Lưu Đạt Cường làm thì thỏa đáng hơn, cũng đảm bảo tính liên tục của công tác.

Lục Trung Thắng gật đầu nói:
– Thị trưởng Mã nói đúng. Tình trạng trị an có quan hệ trực tiếp tới tình hình phát triển của một huyện. Bất kể phương diện gì thì đồng chí Lưu Đại Cường đều tốt hơn so với Mạc Đại Bưu. Tôi cho rằng tốt nhất là bổ nhiệm Lưu Đại Cường.

Ngay từ đầu hội nghị, Lý Gia Hòa đã cảm thấy không dễ dàng. Tay cầm chén trà lên uống nhưng tâm lại không để ý tới trà. Tuy nhiên, sự việc đã tới mức này nếu không nắm được vị trí này sẽ là một tổn thất đối với uy tín của mình.

– Những người khác còn có ý kiến không?
Thấy đám người Thôi Minh Hà không tỏ thái độ, Lý Gia Hòa cố ý hỏi một chút. Theo tình hình chung, hễ mình và đám người Mã hệ tranh đấu thì người của Thôi hệ sẽ không tham dự.

– Vậy biểu quyết một chút đi. Đồng ý đồng chí Mạc Đại Bưu làm Bí thư Đảng ủy Công an, Trưởng phòng Công an huyện Khai Hà xin mời giơ tay.
Lý Gia Hòa cắn răng giơ tay lên. Y vẫn ôm chút hy vọng, dựa vào bối cảnh của Vương Trạch Vinh, y không tin các thường ủy sẽ không suy xét việc này.

Thấy Lý Gia Hòa giơ tay, chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố Điền Ca, Trưởng ban Tuyên giáo Lật Tuấn Tường, Trưởng ban thư ký Thị ủy Vương Cát Xương đều giơ tay lên rất nhanh.

Mấy người này căn bản không hề có gì không ngờ, tất cả bọn họ đều là người thuộc phe Lý Gia Hòa.

Tuy rằng các thường ủy đều lặng lẽ ngồi tại chỗ nhưng đều âm thầm quan sát. Hiện tại Lý Gia Hòa rất ủng hộ Vương Trạch Vinh, chỉ cần Lý Gia Hòa ủng hộ, khẳng định người được chọn đó chính là thuộc về phe Vương Trạch Vinh.

Tạ Minh, Bí thư Huyện ủy Hồng Đô, chính là người thuộc Thôi hệ. Thấy bắt đầu biểu quyết, trong lòng y chợt động. Hiện tại là một cơ hội rất tốt để làm thân với Vương Trạch Vinh. Tuy rằng Thôi Minh Hà không giơ tay nhưng y cho rằng mình vẫn nên ủng hộ. Nghĩ vậy, Tạ Minh liền giơ tay lên.

Thôi Minh Hà đã sớm có suy nghĩ. Xem tình hình thì Mạc Đại Bưu chính là người của Vương Trạch Vinh. Tuy rằng hiện tại y và Lý Gia Hòa không cùng một phe nhưng y vẫn có tâm tư giao hảo với Vương Trạch Vinh, vẫn muốn cố làm tốt quan hệ với Vương Trạch Vinh. Bởi vậy, khi biểu quyết Mạc Đại Bưu, y đang chuẩn bị giơ tay thì bất ngờ thấy Tạ Minh thuộc phe mình lại giơ tay lên trước cả mình. Tuy rằng trong lòng bắt đầu có suy nghĩ nhưng y vẫn giơ tay lên ngay sau đó.

Thấy Tạ Minh và Thôi Minh Hà lần lượt giơ tay, tâm tư Lý Gia Hòa lập tức thả lỏng.

Xem ra việc thông qua có vẻ suôn sẻ. Chủ tịch Mặt trận thống nhất Thạch Ích Trung thuộc Thôi hệ cũng tỏ vẻ đồng ý.

Bất ngờ nhất chính là Bí thư Đảng ủy Công an Dương Siêu vốn trung lập không ngờ cũng giơ tay lên.

Thấy đã có tám phiếu, Lý Gia Hòa cười nói:
– Hiện tại thường ủy đã có tám người đồng ý Mạc Đại Bưu nhậm chức, đã quá bán, vậy xem như đã quyết định.

Cũng không cần phải biểu quyết cho Lưu Đại Cường nữa, cho dù người khác đồng ý cũng là vô dụng.

Mã Kiến Sâm và Lục Trung Thắng thoáng nhìn nhau, không ngờ đám người Thôi Minh Hà cũng đồng ý việc chọn người của Lý Gia Hòa. Vậy là Mạc Đại Bưu được thông qua!

Hiện tại Lý Gia Hòa khá yên lòng. Việc chọn người vào vị trí Chánh văn phòng Huyện ủy dù sao không thuộc về người của phe y, cuối cùng chọn người nào y cũng không thèm để ý. Chỉ có điều, vừa rồi phe Thôi Minh Hà đồng ý với lựa chọn của mình, vậy cũng nên có qua có lại mới toại lòng nhau một chút.

– Ha ha, hiện tại biểu quyết lựa chọn thường ủy huyện ủy huyện Khai Hà, vị trí Chánh văn phòng. Ai đồng ý đồng chí Lưu Minh Xuân mời giơ tay.

Cả ba người Thôi Minh Hà đều giơ tay lên.

Đám người Mã Kiến Sâm và Lục Trung Thắng khẳng định là không thể đồng ý.

Thấy tình huống như vậy, Lý Gia Hòa nói:
– Tôi cũng đồng ý đồng chí Lưu Minh Xuân.
Vừa nói y vừa giơ tay lên.

Nghe thấy Lý Gia Hòa nói vậy, Mã Kiến Sâm liền biết lần này thất bại rồi. Đây là Lý Gia Hòa và Thôi Minh Hà tiến hành trao đổi!

Quả nhiên, theo Lý Gia Hòa giơ tay, tất cả mọi người Lý hệ đều giơ tay lên.

Là bảy phiếu.

Thấy đám người Lý Gia Hòa đồng ý, Thôi Minh Hà mừng thầm, vừa rồi là nhìn mặt Vương Trạch Vinh nên mới ủng hộ Mạc Đại Bưu, không ngờ Lý Gia Hòa này cũng rất ý tứ, liền ủng hộ Lưu Minh Xuân.

Lý Gia Hòa cũng không nói gì nữa, nhìn mọi người nói:
– Hiện tại đã thông qua hai thường ủy huyện Khai Hà. Thị trưởng Kiến Sâm, tôi thấy như vậy là quyết định rồi.

Mã Kiến Sâm thấy đã như vậy, nói gì nữa cũng vô dụng, liền gật đầu nói:
– Cứ định như vậy đi.

Trong lòng Lục Trung Thắng cũng rất là trầm trọng. Cuộc họp hôm nay không biết sẽ mang tới bao nhiêu phiền toái cho Trịnh Chí Minh. Nhìn tình hình huyện Khai Hà trước mắt, số phiếu thường ủy mà Vương Trạch Vinh nắm đã vượt qua Trịnh Chí Minh. Làm một bí thư huyện ủy, nếu không thể nắm giữ được số phiếu trong thường ủy, vậy Trịnh Chí Minh triển khai công tác thế nào?

Lý Gia Hòa nói với Trưởng ban Tổ chức cán bộ Ngô Tân Quần và Bí thư Đảng ủy Công an Dương Siêu:
– Mời hai người đưa bọn họ nhậm chức.

Dương Siêu cười nói:
– Được.

Ngô Tân Quần chỉ gật đầu.

Vương Trạch Vinh ngồi trong phòng làm việc đọc tài liệu thì Dương Siêu gọi điện thoại tới:
– Trạch Vinh, hội nghị thường ủy thị ủy đã họp xong, Mạc Đại Bưu đã trở thành Bí thư Đảng ủy Công an, Trưởng phòng Công an huyện Khai Hà.

Nghe vậy, Vương Trạch Vinh rất cao hứng nói:
– Cảm ơn Bí thư Dương.

Dương Siêu cười nói:
– Tôi cũng thưởng thức đồng chí Mạc Đại Bưu, hy vọng anh ta có thể phối hợp tốt với cậu.

Vừa mới buông điện thoại, Lý Gia Hòa cũng gọi điện thoại tới:
– Trạch Vinh, Mạc Đại Bưu và Lưu Minh Xuân đã cùng được vào thường ủy. Cậu phải đoàn kết với bọn họ hơn để triển khai công tác.

Tâm tình Lý Gia Hòa rất tốt. Người của mình có quyền phát ngôn ở huyện Khai Hà, vậy trên cơ bản huyện Khai Hà đã trở thành thế lực của mình. Đây là một thắng lợi của mình trên thành phố.

Vương Trạch Vinh vội nói:
– Tôi nhất định đoàn kết các đồng chí tiến hành công tác, chặt chẽ đoàn kết xung quanh thị ủy.

Buông điện thoại, tâm tình Vương Trạch Vinh kích động khác thường. Có hai người gia nhập, Trịnh Chí Minh sẽ không thể tiếp tục lấy thúng úp voi ở huyện Khai Hà được nữa. Bắt đầu từ giờ, mình coi như có quyền phát ngôn rất lớn.

Vương Trạch Vinh liền bấm số điện thoại Mạc Đại Bưu.

Mấy ngày này Mạc Đại Bưu đều sốt ruột vô cùng, y biết tình hình tranh đoạt trong huyện. Nghĩ tới sự hậu trường hùng mạnh của Trịnh Chí Minh, y cũng không quá nặng lòng với việc mình có lên chức hay không.

Thấy số điện thoại của Vương Trạch Vinh, Mạc Đại Bưu vội bấm nghe.

– Phó Chủ tịch huyện Vương.
Mạc Đại Bưu cung kính nói.

– Đại Bưu, chúc mừng!
Vương Trạch Vinh cười nói.

Vừa nghe vậy, Mạc Đại Bưu suýt nữa đánh rơi di động. Y biết mình đã thăng tiến.

– Đại Bưu, thị ủy vừa tổ chức hội nghị thường ủy. Anh đã được bổ nhiệm làm Bí thư Đảng ủy kiêm Trưởng phòng Công an huyện Khai Hà.

Mạc Đại Bưu hít một hơi thật sâu, toàn thân rung động mạnh mẽ. Giấc mộng nhiều năm rốt cuộc thành hiện thực.

– Cảm ơn Phó Chủ tịch huyện Vương, Cảm ơn tổ chức.
Mạc Đại Bưu cũng không biết nên nói gì, trong lòng vô cùng cảm kích Vương Trạch Vinh.

– Đại Bưu, phải nhanh một chút phát huy tác dụng của cục Công an. Biểu hiện trong công tác rất quan trọng đối với anh đó.
Vương Trạch Vinh nhắc nhở.

– Xin Phó Chủ tịch huyện Vương yên tâm, cục công an sẽ là một cây súng của Phó Chủ tịch huyện Vương.
Mạc Đại Bưu biết nên tỏ rõ thái độ.

Treo điện thoại, Mạc Đại Bưu bước nhanh ra ngoài. Từ hôm nay trở đi, huyện Khai Hà này đã có một chỗ cho lão Mạc này.