Chương 84: Hiểu lầm

Tu Chân Lão Sư Sinh Hoạt Lục

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Tình huống bình thường, nêu lãnh đạo tới mời rượu sẽ mang ý nghĩa tượng trưng. Cho nên, trừ ly rượu trong tay thường thì không rót thêm lần rượu nào cả.

Lưu Thắng Nam thấy trong ly của Cục trưởng Sở không có rượu, vội vàng đứng dậy rót thêm cho y. Nếu đối là lúc trước, bất quả Lưu Thắng Nam chỉ là một Bí thư Đảng ủy thị trấn, Sở Triều Huy đương nhiên có thể tiếp nhận việc cô rót thêm rượu cho mình. Nhưng giờ đây tình huống đã khác. Sở Triều Huy vội vàng đưa tay đoạt lấy chai rượu trong tay Lưu Thắng Nam, cười nói:

– Để tôi, để tôi.

Nói xong liền rót đầy ly cho mình, sau đó đến trước mặt Lưu Thắng Nam, cười đầy thâm ý:

– Bí thư Thắng Nam, xem ra chúng ta không đánh không quen biết nhau.

Nói xong liền barng ly rượu trong tay lên.

Lưu Thắng Nam thấy trong lời nói Sở Triều Huy có ẩn ý, hơn nữa khi nói xong lời này còn vô tình cố ý liếc nhìn Trương Vệ Đông, gương mặt nhỏ nhắn không khỏi đỏ bừng lên, nhưng cũng không tiện giải thích. Huống hồ nếu để cho Cục trưởng hiểu lầm mối quan hệ giữa cô và Trương Vệ Đông không bình thường, không chỉ có lợi cho con đường làm quan của cô mà cũng giảm thiểu được một số người quấy nhiễu.

– Cục trưởng Sở, ngài tùy ý, tôi xin cạn hết.

Lưu Thắng Nam đỏ mặt cùng một cái với Sở Triều Huy, nói.

– Uống cái gì mà uống? Tối nay uống hơi nhiều đấy.

Lưu Thắng Nam vừa nói dứt lời, định ngửa đầu uống cạn một hơi, vẻ mặt Trương Vệ Đông trách cứ, giành lấy cái ly trong tay cô, sau đó không nói lời nào, giơ lên với Sở Triều Huy, nói:

– Thắng Nam, ly này anh thay em uống cạn.

Sau đó ngửa cổ lên uống cạn một hơi.

Lưu Thắng Nam thấy Cục trưởng Sở hiểu lầm quan hệ giữa cô và Trương Vệ Đông, vốn đã chột dạ. Hiện tại Trương Vệ Đông lại giành lấy ly của cô uống sạch, chưa kịp nói lời nào đã làm khiến khuôn mặt cô càng đỏ bừng hơn, nhưng trong lòng lại cảm thấy ngọt ngào.

Sở Triều Huy vốn hoài nghi Trương Vệ Đông và Lưu Thắng Nam có quan hệ không bình thường, thấy thế cũng vội uống cạn ly rượu, sau đó nhìn Lưu Thắng Nam cười ý vị:

– Bí thư Thắng Nam, sư thúc của tôi rất yêu cô đấy, ngay cả rượu cũng đòi uống thay.

Vốn mặt Lưu Thắng Nam đã đỏ, nay nghe Sở Triều Huy nói vậy lại càng ngượng ngùng cúi đầu. Ngược lại Trương Vệ Đông lại cảm thấy mình làm như vậy không có cái gì là không đúng. Hôm nay hắn đến đây với vai trò bạn trai của Lưu Thắng Nam, hắn không quan tâm bảo vệ Lưu Thắng Nam thì ai quan tâm bảo vệ cô ấy chứ? Ngoài ra, tối nay Lưu Thắng Nam xác thực uống quá nhiều. Hắn cũng không muốn như lần trước, đưa phụ nữ say rượu về nhà.

Sau khi Sở Triều Huy một mình kính Trương Vệ Đông và Lưu Thắng Nam xong, cũng không đi mờ. đám người Diệp Phong, mà chỉ người phía sau giới thiệu:

– Sư thúc, vị này chính là Bí thư chính pháp ủy huyện Văn Xương, đồng chí Thái Lập Minh. Còn vị này là Trưởng phòng Công an Ngụy Kiếm Hùng.

Thái Lập Minh và Ngụy Kiếm Hùng đều xuất thân từ cảnh sát hình sự, trước kia đều là cấp dưới của Sở Triệu Huy. Có thể lên được chức như ngày hôm nay, ngoại trừ công trạng của bản thân, thì Sở Triều Huy nổi lên là một tác dụng mấu chốt. Lần này đến ngoại trừ có chuyện phải làm, còn có một mục đích khác chính là đến thăm hỏi lão thủ trưởng, thuận tiện dò xét xem sang năm nhiệm kỳ mới Sở Triều Huy có thể tiến lên thêm một nấc thang nữa hay không. Nếu Sở Triều Huy có thể tiến lên, bọn họ tất nhiên cũng là nước lên thì thuyền lên. Cho nên, thấy Sở Triều Huy kính trọng Trương Vệ Đông như vậy, bọn họ nào dám lãnh đạm. Sau khi Sở Triều Huy giới thiệu xong, Thái Lập Minh sớm đã bưng ly rượu lên, rất khiêm tốn nói:

– Trước kia, tôi không chỉ là cấp dưới của sếp Sở mà còn học được mấy phần công phu từ sếp. Cho nên, nếu thật chiếu theo bối phận, tôi cũng nên gọi ngài một tiếng tiền bối. Tiền bối, Lập Minh mời ngài một ly. Ngài tùy ý còn tôi thì cạn.

Trương Vệ Đông cũng không phải là người thích tự cao tự đại, vội vàng nói câu không dám nhận, rồi cũng cạn rượu trong ly.

Thái Lập Minh mới xong, Ngụy Kiếm Hùng cũng theo bước mời Trương Vệ Đông.

Vốn Thái Lập Minh và Ngụy Kiếm Hùng đều là Ủy viên thường vụ Huyện ủy Văn Xương, là lãnh đạo của Lưu Thắng Nam. Trong trường hợp này không cần mời rượu cấp dưới. nhưng vừa rồi, Sở Triều Huy đã buông tư thái mời Lưu Thắng Nam một ly, hai người đương nhiên không thể bày ra cái giá lãnh đạo. Sau khi mới Trương Vệ Đông xong, cũng bưng ly rượu mời Lưu Thắng Nam. Thấy lãnh đạo của mình trước mặt nhiều người như vậy mới mình, lại còn khách khí như vậy, Lưu Thắng Nam thật đúng là tể cả da đầu. Cảm thấy mọi sự hôm nay giống như giấc mộng.

Thái Lập Minh và Ngụy Kiếm Hùng đều là người thông minh. Thấy Trương Vệ Đông che chở cho Lưu Thắng Nam, khi cụng ly đều nói mọi người tùy ý, còn lúc nói chuyện với Lưu Thắng Nam, lại nhìn cô ý bảo không cần theo chân bọn họ. Lưu Thắng Nam cũng biết mình trong lúc này nếu như làm như vậy, ngược lại sẽ khiến cho hai vị lãnh đạo khó xử. Cho nên cũng không khách khí, nhẹ nhàng nhấp môi.

Đám người Dương Nhã Thiến ban đầu còn chê cười Lưu Thắng Nam đã tìm một con mọt sách, thậm chí còn muốn nhìn thấy cô bị chê cười. Hiện tại thấy Cục trưởng Sở và lãnh đạo huyện đều mời rượu một mình cô, không khỏi vừa hâm mộ vừa đỏ mắt. Không cần quản cái loại quy cũ võ lâm trong xã hội hiện đại hoang đường đến cỡ nào, nhưng Cục trưởng coi trọng loại quan hệ này, Lưu Thắng Nam thân là bạn gái của Trương Vệ Đông, mặc dù không thể một bước lên mây, nhưng ở huyện Văn Xương nhất định có thể ngày tháng an lành trôi qua, không người nào có thể làm khó cố.

Thấy hai người Thái Lập Minh mời rượu Lưu Thắng Nam, lúc này Sở Triều Huy mới bưng ly rượu lần nữa. Hai người Thái Lập Minh cũng học theo Sở Triều Huy, ở đằng sau nâng ly.

Vốn lãnh đạo tới mời rượu, nhất định phải nói mấy lời động viên. Nhưng có trưởng bối như Trương Vệ Đông ở đó, Sở Triều Huy không thể bày ra cái giá lãnh đạo mà nói chuyện. Sau khi mọi người mời rượu xong, liền quay qua bắt chuyện với Trương Vệ Đông, rồi cùng với hai người Thái Lập Minh rời khỏi phòng.

Sau khi ba người Sở Triều Huy rời đi, căn phòng lập tức chìm vào yên lặng.

Thân phận Trương Vệ Đông đột nhiên chuyển biến làm cho tất cả mọi người trong lúc nhất thời không biết nên đối mặt với hắn như thế nào. Vừa rồi Diệp Phong còn làm nhục Trương Vệ Đông, nói hắn căn bản không xứng ngồi uống rượu cùng. Một người nếu thông minh thức thời, lúc này cần phải đứng dậy hướng đối phương xin lỗi. Nhưng cậu của Diệp Phong là Phó chủ tịch thành phố Ngô Châu, cấp bậc cao hơn Sở Triều Huy. Y xưa nay ở lại vào cậu là Phó chủ tịch thành phố, ngang ngược quen rồi. Huống hồ Trương Vệ Đông cũng không phải là chú ruột của Sở Triều Huy, chẳng qua là xếp hàng trưởng bối theo quy củ võ lâm mà thôi. Cho nên, Diệp Phong thoạt nhìn, cho rằng Sở Triều Huy không phải là xuất phát từ nội tâm, nguyện ý gọi Trương Vệ Đông là sư thúc. Đơn giản là vừa lúc gặp phải, Sở Triều Huy thân là người trong võ lâm, sợ phiền phức sau này mọi người nói ông ta không tôn sư trọng giáo, làm mất thanh danh võ lâm mà thôi.

Loại suy nghĩ này của Diệp Phong thật sự cũng không kỳ quái. Dù sao bây giờ là thời đại mới, còn có người nào ôm cái quy cũ lỗi thời ấy không buông. Chứ đừng nói cho là người trong quan trường. Trong mắt y, nếu không phải Sở Triều Huy xuất thân luyện võ, đoán chừng có mười tám kiếp cũng chẳng tìm ra được người sư thúc như vậy.

Đáng thương cho Diệp Phong không biết rằng, Trương Vệ Đông còn có thân phận đáng sợ hơn, chính là sự thúc của Trưởng ban thư ký Thành ủy, Trưởng ban thư ký Thành ủy kiêm Chánh văn phòng Thành ủy, các phòng thuộc quyền quản lý bên dưới đương nhiên cũng bao gồm luôn phòng Đốc tra. Y là Phó chủ nhiệm phòng Đốc trả, Đàm Vĩnh Khiêm muốn thay mới bỏ cũ tuyệt đối chỉ là một câu nói.

Trương Vệ Đông là người có tâm địa rất thuần khiết, Sở Triều Huy đi rồi, Diệp Phong cúi đầu nhận sai, Trương Vệ Đông nói không chừng sẽ nể mặt Lưu Thắng Nam mà không so đo với y. Nhưng Sở Triều Huy đi rồi, Diệp Phong vẫn không có nửa điểm động đậy. Trương Vệ Đông rốt cuộc nổi nóng, đứng lên nói với Sơ Du Lâm: – Các vị, tối nay tôi còn có chút việc. Xin phép đi trước.