Chương 106: Bùa chú

Tu Chân Lão Sư Sinh Hoạt Lục

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Trương Vệ Đông nhìn nữ sinh trường nghệ thuật diễn viên quyến rũ ở trước mặt, trong lòng thầm thở dài:

– Chăm chỉ học hành, đừng phụ lòng của người nhà.

Khuôn viên trường là thiên đường trong tâm trí của hắn, cũng là cuộc sống điền viên trong suy nghĩ của hắn.

Đang vui mừng sung sướng đứng ngoài lan can nhìn ra sân trường, bỗng Trương Vệ Đông cảm thấy một mùi hương quen thuộc từ phòng bên truyền sang. Trương Vệ Đông vô thức quay đầu sang nhìn. Ngoài lan can, Tô Lăng Phỉ dáng xem mặt trời mọc, trông rất yêu kiều duyên dáng.

Thân hình cao gầy, đường cong đều lộ rõ, một mái tóc tơ hơi dài, Tô Lăng Phỉ dưới ánh nắng ban mai tạo nên cảnh đẹp tuyệt vời trong buổi sáng sớm, khiến cho mắt Trương Vệ Đông đột nhiên sáng lên.

Tô Lăng Phỉ cảm thấy có ai đó đang nhìn mình thì liền quay đầu về hướng Trương Vệ Đông. Trận mưa hôm qua đã làm cho quan hệ của hai người thân thiện hòa hợp hơn nhiều. Thấy Tô Lăng Phỉ quay lại nhìn, Trương Vệ Đông chủ động nở một nụ cười sáng lạn, còn vẫy tay ra hiệu với cô.

– Hừ! Lưu manh! Đồ sắc lang.

Tô Lăng Phỉ thấy Trương Vệ Đông vừa cười vừa vẫy tay với mình thì liền nhớ tới chuyện nửa đêm canh ba hôm qua hắn đi lang thang cùng hai người con gái khác, thấp giọng mắng một câu, sau đó hất mái tóc ra sau rồi quay vào phòng.

Tay Trương Vệ Đông cứng đờ giữa không trung. Hắn không hiểu, không phải hôm qua vẫn còn rất tốt sao? Thậm chí khi ở văn phòng ngày hôm qua họ đã nói chuyện với nhau lần đầu tiên. Tuy không nói nhiều chỉ có hai câu thôi, nhưng cũng có thể thấy hai mắt Lý Lệ đờ ra, còn tưởng hôm nay mặt trời mọc hướng tây. Vậy tại sao chỉ sau một đêm mà mình đã trở thành lưu manh, sắc lang rồi.

Con gái dễ thay đổi, câu này quả là không sai. Trương Vệ Đông lắc đầu, rồi cũng quay lại phòng.

Về phòng, Trương Vệ Đông không ngồi tĩnh tọa như bình thường mà ngồi dựa vào ghế nhắm mắt nghĩ về chuyện thay đổi Trường Thanh Công. Chuyện này Trương Vệ Đông đã nghĩ nhiều ngày rồi, trong lòng cũng đã có vài phương án rồi, chỉ là cân nhắc lại thật cẩn trọng. Hắn vẫn nên suy nghĩ thêm vài ngày nữa, sau đó mới đích thân đến Đàm gia để truyền lại.

Nhắm mắt suy nghĩ một lúc, tính toán một lúc cũng khá ổn rồi, giờ đi ăn cơm xong đi làm. Trương Vệ Đông liền mở mắt, đứng dậy thu xếp lại một chút, sau đó đeo ba lô rồi rời khỏi phòng.

Lúc đang đóng cửa, Trương Vệ Đông nhìn sang căn phòng bên kia vừa đúng lúc Tô Lăng Phỉ cũng đang định ra ngoài, hai người cùng nhìn nhau, sau đó dường như ngầm hiểu ý nhau cùng rời đi, mọi thứ dường như lại trở về như trước đây.

Ăn cơm xong, hai người một trước một sau đi đến văn phòng. Những người khác còn chưa đến, cả căn phòng lớn như vậy chỉ có Trương Vệ Đông và Tô Lăng Phỉ.

Nhìn tấm lưng lạnh lùng thẳng đứng quen thuộc ở trước mặt, trong lòng Tô Lăng Phỉ cảm thấy rất ngột ngạt, có một cảm giác tủi thân rất kỳ lạ, rất muốn mở miệng hỏi rõ xem hai người con gái ăn mặc gợi cảm đó là ai? Tại sao nửa đêm rồi hắn còn đi ra ngoài cùng hai người họ để làm gì? Nhưng cuối cùng Tô Lăng Phỉ vẫn lựa chọn im lặng.

Trương Vệ Đông cũng chọn im lặng. Theo như hắn thấy, Tô Lăng Phỉ là một người con gái có phẩm hạnh, những kiểu người này hiện nay cũng rất bình thường. Vốn không cần phải nghĩ nhiều mà tự chuốc phiền hà về sự thay đổi thái độ của cô.

Với sự chuyển động của từng kim giờ kim phút của chiếc đồng hồ trên tường, trong văn phòng người đến càng ngày càng đông, không khí rất nhộn nhịp. Vương Á Câm với Tiến Xuyên vẫn cứ bám lấy Lý Trọng Mông. Lý Lệ thì không thừa hơi sức như hai người kia, nhưng cô nàng là một người cởi mở thích nói chuyện, vì thế cứ một lúc lại chêm vào vài câu, tất cả vần giống như thường ngày.

Trương Vệ Đông lật giở xem chút tài liệu, sau đó đứng dậy rời khỏi văn phòng.

Nhìn bóng lưng Trương Vệ Đông rời đi, không hiểu sao ánh mắt Tô Lăng Phỉ lại hiện lên một nỗi oán hận, ấm ức kỳ lạ.

Ra khỏi văn phòng, Trương Vệ Đông đến phòng thí nghiệm như mọi khi. Rồi đến giờ thì đi ăn. Một ngày cứ ảm đạm và vô vị như thế trôi qua, thoắt một cái đã đến tối rồi.

Ăn tối xong, Trương Vệ Đông đi chiếc xe đạp mới mua không lâu ra cổng trường, cứ thẳng con đường bộ Ngô Giang mang phong cách cổ xưa mà đi.

Cuối tuần trước Trương Vệ Đông đã cùng Lưu Thắng Nam đi dạo quanh con phố Ngô Giang này. Ở đó bởi vì có chợ đêm nên hàng hóa rất đa dạng phong phú, dường như cái gì cũng có. Vì vậy đây là con phố cổ nên đậm sắc văn hóa hơn những con phố thương mại khác và những cửa hàng đồ cổ, đá quý, văn phòng tứ bảo cũng không ít. Tối nay Trương Vệ Đông đến đây để mua vài vật liệu để làm bùa.

Văn phòng tứ bảo: cửa hàng bán bút, mực , giấy nghiện.

Điểm khác biệt giữa người học võ luyện nội công với người tu hành, ngoài điểm khác biệt về cách tu luyện thì khác biệt lớn nhất là đối với người tu hành thì họ còn có pháp thuật còn người học võ luyện công thì không. Ví dụ như Đàm Chính Minh, theo chia mức độ của người tu hành, ông ta bây giờ đã đạt tới thời kỳ giữa là luyện khí, nhưng ông ta không biết pháp thuật. Vì thế trong mắt người thường ông ta cũng chỉ là một kẻ võ biền.

Trong Ngũ đế chân kinh ngoài ghi chép lại công pháp ngũ hành hỗn độn do năm vị đại đế cùng sáng lập ra, còn ghi chép rất nhiều điều khác. Những điều đó rất phong phú uyên tham, bao trùm vạn vật, trong đó bao gồm các loại pháp thuật mà Ngũ đế đã từng dùng. Trong phần mở đầu công pháp ngũ hành hỗn mang có nói thiên địa vạn pháp đều không ngoài ngũ hành, như vậy chỉ cần luyện thành công pháp này thì cái gì mà Kỳ Môn Độn giáp, pháp thuật tiên gia sau này đều có thể thông hiểu, vốn không cần cố sức để học, nếu như dồn hết tinh lực vào những điều đó dường như giống với hành động bỏ gốc lấy ngọn. Hơn nữa những điều này đối với người vừa tiếp xúc với tu hành như Trương Vệ Đông thật khó hiểu, chỉ e dù sống đến hết tuổi thọ của người bình thường thì khó có thể hiểu được một phần trong đó, nhưng những người ham học vẫn muốn đâm đầu vào. Vì vậy trong thời gian học đại học và nghiên cứu sinh, với thời gian hạn hẹp Trương Vệ Đông một lòng tu luyện ngũ hành hỗn độn mà rất ít khi xem đến những nội dung khác của Ngũ đế chân kinh. Những ngày gần đây liên tiếp nhận đả kích, Trương Vệ Đông bắt đầu cho rằng bản thân nhất định phải học những pháp thuật đó để hành sự thuận lợi, chứ không phải chỉ là một nhà tu hành với võ công cao cường. Vì vậy mới ra phố mua vật liệu và muốn làm những lá bùa, chuẩn bị cho lúc cần đến.

Trong Ngũ đế chân kinh cũng có ghi chép cách làm các loại bùa và cũng dễ hiểu hơn những thứ khác. Không những vậy các vật liệu để làm những loại bùa sơ cấp cũng khá đơn giản, chỉ cần giấy màu vàng, chu sa và bút lông là có thể làm được, chứ không giống với cách chế tạo các dụng cụ tập luyện. Cho dù thứ thông thường nhất là phi kiếm thì cũng cần tới trăm tấn sắt tinh luyện rồi, hơn nữa tinh luyện sắt còn tốn rất nhiều thời gian và tinh lực, việc tốn tiền như vậy đã làm cho Trương Vệ Đông sợ quá rồi. Những pháp khí tốt hơn một chút đương nhiên cũng khó mà có được, có rất nhiều vật liệu đến tiến sĩ khoa học kỹ thuật như Trương Vệ Đông còn chưa từng nghe qua chứ đừng nói đến là nhìn thấy.

Đi xe đạp, Trương Vệ Đông rất nhanh đã đến con đường bộ Ngô Giang.

Đường Ngô Giang vẫn phồn hoa nhộn nhịp như thế. Đi được vài bước Trương Vệ Đông đã nhìn thấy cửa hàng Văn phòng tứ bảo rồi. Mặc dù trên đường người qua lại nhiều, nhưng số người trong văn phòng tứ bảo rất ít, nhưng dù ít nhưng đến đây đều là những người mua hàng thật sự, chứ không giống với những cửa hàng khác, người xem thì nhiều mà người mua lại chẳng được bao nhiêu.

Khi Trương Vệ Đông vào cửa hàng thì chỉ có 2 thanh niên có mái tóc dài, có chút khí chất của nhà nghệ thuật. Trương Vệ Đông đương nhiên cũng không chú ý đến họ lắm. Nhìn qua một lượt cả cửa hàng thì thấy ở đây vật liệu làm bùa đều có cả, liền bỏ ra 310 tệ để mua từng thứ.

Mua xong,Trương Vệ Đông xách túi ra khỏi cửa hàng , lúc này thì trời đã tối hẳn rồi, nhưng người trên đường thì lại càng nhiều.

Xách túi đứng trên đường, xung quanh người qua người lại hai bên, đèn hai bên đường cũng đã bật, Trương Vệ Đông không kìm được lòng được nghĩ đến Lưu Thắng Nam, nghĩ đến tối hôm đó hai người tay trong tay giống như một đôi tình nhân yêu nhau thắm thiết đang đi dạo ở đây vậy.

Nhưng rất nhanh Trương Vệ Đông liền lắc đầu rồi quay người đi đến chỗ để xe, nhưng mới đi được vài bước thì nhìn thấy một thân hình quen thuộc cách đó không xa đang đi về phía mình.