Chương 256: Họ Hàng Của A Tước

Tu Chân Lão Sư Sinh Hoạt Lục

Đăng vào: 12 tháng trước

.

– Um! Đâu cấp ba bắt đầu học võ rồi. – A Tước rụt tay lại có vẻ tự ti, rồi thấp giọng nói.

Trương Vệ Đông ôn nhu nói:

– Hai ngày nữa ta sẽ cho cô một loại thuốc, mỗi lần luyện quyền thi ngâm tay khoảng vài phút, đảm bảo sau đó tay của cô sẽ trở nên mềm mại như cũ.

– Thật không? – A Tước ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn hắn. Hắn cười mà nói:

– Không tin ta a?

– Đương nhiên là tin rồi. – A Tước nói

– Vậy được rồi, nhưng luyện công là luyện công, còn đánh nhau thì vẫn nên ít đi thì hơn. – Trương Vệ Đông nói.

A Tước ngượng ngùng cúi đầu nói:

– Ừm! Đông ca! Em nghe lời anh

Thấy bộ dạng của A Trớc như vậy hắn có chút ngạc nhiên. Hắn thực sự không thể nào đem một cô gái thuần khiết ngay trước mắt so sánh với hình ảnh một cô gái thô bạo trước kia là một được, đến khi A Tước ngẩng đầu lên hắn mới định thần lại và bối rối nói:

– Cô uống gì không để tôi đi mua, cô ngồi tạm chỗ nào đó đi.

– Cafe Capuchino nhé. – A Thước cười nói với Trương Vệ Đông, rồi kéo ghế ngồi xuống.

LÀ Tước xoay người định đến bên cửa sổ thì bỗng thấy một cô gái trẻ vẫy mình, ngồi đối diện với cô gái đó là đôi vợ chồng trung niên đang nhìn mình với ánh mặt uy nghiêm và khinh bỉ, thế nhưng cô gái ấy lại nhíu mày tỏ ra rất chán ghét và khinh thường họ

Thần sắc của a Tước có chút thay đổi, cô cắn môi và quyết định bước lại chỗ họ LÀ Tước không được tự nhiên bước đến trước mặt họ chào hỏi:

– Cháu chào cậu, chào mợ.

Sau đó miễn cưỡng cười với cô gái trẻ đi cùng họ.

– Ừm, ngồi đi.

Mợ Chu Thu Trân cố ý quay đầu đi nơi khác, không để ý đến cô. Cậu Lô Tư Hồng nhìn vợ bất lực, sau đó chỉ vào chỗ trống trước mặt bảo.
Mợ Chu quay đầu đi chỗ khác nói với giọng không hài lòng:

– Chút nữa Triệu Minh Huy sẽ đến.

– Chẳng phải là Tiểu Triệu sẽ không đến sao, còn bảo chờ cậu ta chứ, kéo cái bàn phía trên qua đây không được sao, bà thường hay xem những cuốn sách khác. – Lô Tư Hồng nhẹ nhàng nói.

Chu Thu Trân trọng mắt nhìn Lô Tư Hồng nói:

– Vậy đợi lát nữa Triệu Minh Huy tới xem ông giới thiệu A Tước như thế nào,

Lô Tư Hồng rốt cuộc không nhịn được, đứng dậy lớn tiếng nói:

– Cháu gái tôi có gì mà không giới thiệu được?

Chu Thu Trân liếc nhìn Chu Hiểu Tước và khinh bỉ nói:

– Cháu gái của ông đương nhiên là tốt rồi, thế nhưng khi người ta hỏi cô ta đang làm gì thì ông sẽ nói sao?

Trong lúc nhất thời Lô Tư Hồng bối rối không biết nói gì.

– Được rồi. Được rồi. Các người cũng thật là, Minh Huy tới đây để nói chuyện tình cảm giữa con và anh ấy chứ không phải là giữa anh ấy và Hiểu Tước. Sao cứ phải chú trọng thế nhỉ? – Lô Thanh Thanh có chút không vừa lòng với sự ồn ào của ba mẹ, liếc nhìn họ và nói. Thế nhưng trong lòng có chút ân hận khi chào hỏi Chu Hiếu Tước Mặc dù trong lòng Chu Hiếu Tước có chút tức giận với sự nhu nhược của cậu mình, nhưng cũng biết từ trước đến nay ở trong nhà mợ luôn là người có tru thế.

– Không cần đầu cậu ạ, con ngồi bên này được rồi, con còn có bạn. – A Tước gượng cười nói với cậu, cô cũng không nhìn mẹ của cô lấy nửa cái.

– Chẳng trách hôm nay em họ ăn mặc đẹp như vậy, đi gặp bạn trai à? Ở đâu vậy? – Hai mắt của Tô Thanh Thanh sáng lên nở nụ cười tò mò hỏi.

– Hừ, bạn trai gì chứ, cũng như cô ta thôi, cả ngày long bồng đến những nơi không n đẹp như thế này. – Bà Chu tỏ vẻ khinh thường, lạnh lùng lên tiếng

Khi bà Chu giễu cợt mình thì cô vẫn còn chịu đựng được, dù sao bà ta cũng là trưởng bối. Hơn nữa cũng đúng với sự thật, mặc dù cô ấy không ăn trộm ăn cướp của ai, nhưng trong mắt mọi người cô là một người xấu. Nhưng Chu Thu Trân cũng mắng cả Trương Vệ Đông khiển a Tước tức giận, lông mày dựng ngược, muốn nói gì đó nhưng đột nhiên phía sau có giọng nói nhẹ nhàng, sau đó bàn tay cô bị một bàn tay khác khỏe hơn giữ lại.

– A Tước, sao thế? Mọi người quen nhau à?

– Tôi là cậu của A Tước, cậu là bạn trai của A tước à? – Ông Lô cũng như bà Chu lúc đầu cho rằng bạn trai của A Tước là một tên côn đồ. Nhưng khi thấy hắn trông có vẻ khá thư -sinh, ông thấy an tâm hơn và thở phào nhẹ nhõm.

Thì ra là cậu của A Tước, con tên là Trương Vệ Đông, là bạn thân của A Tước. – Hắn chào ông Lô và vui vẻ nói

Xem ra hai người không chỉ là bạn thân đầu nha? – Lô Thanh Thanh với ánh mắt nghi ngờ nhìn ha người và nói

Hắn cười và không phủ nhận lời của Thanh Thanh, với thính giác của anh ta chẳng lẽ anh ta lại không nghe được cuộc nói chuyện vừa rồi sao? A Tước dường như muốn giải thích điều gì đó nhưng bị hắn nhéo cho một cái mà không nói ra được

Xem ra hai người đều không muốn phủ nhận. Ông Lô cũng có chút nghi ngờ như con gái vậy, chỉ chỉ lên bàn và nói:

– Cũng như nhau thôi, phải không cậu Trương? Kéo bàn qua đây ngồi cùng đi.

Từ sau khi em gái ông qua đời, mặc dù bị vợ ông quản thúc rất chặt, không thể quan tâm giúp đỡ nhiều cho đứa cháu gái này, nhưng ông vẫn biết rằng cần phải tìm hiểu về người bạn trai của cô.

Trương Vệ Đông cũng không khách sảo kéo bàn lại ngồi cùng với ông Lô, cũng đích thân kéo ghế cho A Tước ngồi.

– Bạn trai của chị thật không tồi a. Vừa đẹp trai, lại rất có phong độ. – Lô Thanh Thanh thì thầm vào tai 4 Tước

Trong lòng A Tước nhói lên, nghĩ thầm: “Anh ta mà là bạn trai của mình thật thì tốt quả rồi.” Nhưng đến nước này cô ấy cũng không muốn phủ nhận hết mọi thứ.

Trong lòng A Tước đang rối bời thì ông Lô lên tiếng:

– Vệ Đông! Xem ra cháu còn ít tuổi, đã đi làm chưa vậy?

– Dạ! Cháu đi làm rồi. – Trương Vệ Đông vui vẻ trả lời

Ông Lô hỏi luôn:

– Làm gì vậy?

Hắn định trả lời thì bà Chu bỗng cười và đưa tay vẫy một cậu thanh niên đang đi tới và gọi:

– Minh Huy bên này.

Bất kể là tướng mạo hay bề ngoài của Minh Huy đều rất bình thường, hơn nữa anh ta còn có một đôi mắt cá vàng, nhưng không hiểu sao lúc nào anh ta cũng tỏ ra kiêu ngạo, đương nhiên khi bà Chu giơ tay vẫy anh ta, anh ta cũng tỏ ra không phải mình đang đi gặp một trưởng bối mà chỉ gật đầu, sau đó bước nhanh lại chỗ bà. Nhưng khi ánh mắt của anh ta nhìn 4 Tước thì đôi mắt cá vàng đó bỗng sáng lên
Lúc đó ba người phụ nữ ở bàn đó đều nhíu mày, nhưng bà Chu lại nhíu mày nhìn A Tước một lượt.

Triệu Minh Huy lập tức nhận ra mình là nguyên nhân của tình trạng này, lập tức anh ta trở lại thái độ bình thường, sau đó anh ta cười hướng về Trương Vệ Đông và Chu Hiếu Tước hoi:

– Các người là?

Lô Thanh Thanh đứng dậy giới thiệu:

– Đó là em họ của em và bạn trai của cô ấy, còn đây là bạn trai của chị, anh Triệu Minh Huy.

– Minh Huy là học sinh xuất sắc của khoa tài chính kinh tế trường đại học Đông Phương, hiện tại cậu ấy đang làm việc tại sở tài chính thành phố. – Bà Chu với vẻ đắc ý nói. thêm, còn dùng ánh mắt sắc sảo của một người từng trải để liếc nhìn Vệ Đông và Hiểu Tước

– Cái gì mà học sinh xuất sắc chứ, cũng mới chỉ tốt nghiệp thạc sĩ thôi mà. Thực ra tôi cũng muốn xây dựng sự nghiệp riêng cho bản thân, nhưng ba mẹ cho rằng làm công chức nhà nước ổn định nên tôi mới theo ý kiến của họ đến làm việc ở sở tài chính thối. – Triệu Minh Huy vội vàng khiêm tốn nói, chẳng qua mặc cho hắn khiêm tốn thì vẫn không giấu được vẻ kiêu ngạo trên mặt.

Nhưng mà tên Triệu Minh Huy này cũng là kẻ có bốn sự để kiêu ngạo, thạc sĩ tốt nghiệp trường đại học Đông Phương. Lại là nhân viên cục tài chính thành phố, một bộ môn có thực quyền trong bộ máy chính phủ. Đặc biệt là những người muốn vào đó nếu không có quan hệ tốt, thì dù là thạc sĩ tốt nghiệp đại học Đông Phương đi chăng nữa cũng không thể vào được.

Đương nhiên khi so sánh với Trương Vệ Đông thì Triệu Minh Huy cái gì cũng không bằng được. ít nhất là lúc này trong lòng A Trước đang nghĩ tốt nghiệp thạc sĩ thì có gì mà kiêu ngạo, anh Đông còn là thấy của thạc sĩ tốt nghiệp như anh ta, Nhưng mà cuối cùng Triệu Minh Huy cũng đã là bạn trai của Lô Thanh Thanh, A tước cũng không muốn làm mất thể diện của chị họ mình, liền nói:

– Đúng rồi, chị họ mới tốt nghiệp đúng không ạ? Bây giờ chị làm ở đâu rồi ạ?

– Hài tử này! Con không hay liên lạc với chúng ta nên không biết, Thanh Thanh tốt nghiệp hơn một năm rồi, hiện tại đang làm ở trung tâm bảo lãnh các đơn vị xã hội thuộc đơn vị cấp dưới của sở tài chính, lại nói đến việc này, đều nhờ sự giúp đỡ của Tiểu Minh đó. – Nói đến đây giọng ông Lô nghe có chút bất đắc dĩ

– Chú khách sáo rồi, đó là điều cháu nên làm mà, huống hồ chuyện này đâu có gì to tát ạ. – Triệu Minh Huy vội vàng khiêm tốn nói. Nhưng trên mặt hắn cũng tỏ rõ sự cao ngạo, tườn ngực cao trước mọi người. Rõ ràng với thái độ đó ai cũng biết nếu không có sự giúp đỡ của anh ta thi Thanh Thanh đã thành người thất nghiệp rồi

– Cậu ấy khiêm tốn như vậy để làm gì chứ? Xã hội bây giờ tìm việc làm rất khó khăn, chứ đừng nói vào làm việc ở đơn vị hành chính nhà nước như sở tài chính. – Bà Chu với nụ cười mãn nguyện nói.

– Có gì đặc biệt đâu chứ, chỉ là nhân viên hợp đồng thôi. – Giọng nói của Lô Thanh Thanh tỏ vẻ không hài long với công việc hiện tại, đương nhiên cũng không vừa long với việc ba mẹ mình quá đề cao Triệu Minh Huy, như kiểu cô ấy muốn lấy hắn lắm không bằng

– Sao con lại nói như vậy? Con nghĩ công việc hiện tại của con dễ tìm được lắm sao? Con có biết có rất nhiều sinh viên tốt nghiệp hiện đang không có việc làm không? – Bà Chu thấy con gái không cho Triệu Minh Huy thể diện thì lớn tiếng mắng con gái. Thấy mẹ tức giận Lô Thanh Thanh không dám nói gì nữa và đương nhiên cô ấy biết công việc hiện tại của cô rất khó tìm, và cũng biết rằng tướng mạo của tên Triệu Minh Huy này mặc dù có chút khiêm tốn, cũng có chút kiêu ngạo, nhưng xã hội này, những người có gia cảnh như anh ta, học vấn cao, là công chức nhà nước, đương nhiên đó cũng là người chồng lý tưởng của rất nhiều phụ nữ

Bà Chu thấy con gái cúi đầu không nói gì, cũng không có thêm bất kỳ thái độ trách cứ nào, bà có chút hối hận quay sang nói với Triệu Minh Huy:

– Minh Huy à, con bé này thường cứng đầu như vậy đấy, con đừng giận nhé.

Minh Huy xua tay cười và nói:

– Không đâu ạ, sao lại như vậy được ạ.

Thấy Triệu Minh Huy nói vậy, dường như nếu không phải do bà lên tiếng, thì hắn ta cũng đang trách cứ Thanh Thanh. Trong mắt Lô Thanh Thanh đã thoáng hiện lên chút bất lực với việc đang diễn ra.

– Nhưng mà Minh Huy à, năm nay trung tâm bảo hiểm xã hội chỉ còn mấy xuất biên chế, còn thi tuyển công khai. Thanh Thanh cũng tham gia đợt thi và đứng thứ hai. Tham gia công tác ở trung t. hai năm rồi, cũng có chút kinh nghiệm, con thử xem trong đợt thi này có cách nào giúp Thanh Tha không? – Chu Thu Trân nói