Chương 276:

Tu Chân Lão Sư Sinh Hoạt Lục

Đăng vào: 12 tháng trước

.

– Đi theo ta làm gì? – Giáo sư Tần Hồng nghe vậy quay qua nhìn Trương Vệ Đông, khó hiểu hỏi.

– Tôi lo lắng giáo sư Tần mặc đồ này sẽ làm cho đàn sói Vũ Di Sơn bạo động, đương nhiên bây giờ tôi phải chuẩn bị làm công tác thiếp thân hộ vệ. – Trương Vệ Đông thấy giáo sư Tần Hồng vẻ mặt khó hiểu, không khỏi vui vẻ cười nói.

– Đàn sói bạo động? A! Vệ Đông! Cậu càng ngày càng dẻo miệng nữa rồi. – Giáo sư Tần Hồng đầu tiên do dự một chút, ngay sau đó lập tức hiểu ra, không nhịn được liếc nhìn Trương Vệ Đông, trách móc.

– Giáo sư Tần! Cô trách oan tôi rồi, tôi làm việc hay nói chuyện vẫn một mực ốm thái độ khoa học nghiêm ngặt. – Trương Vệ Đông vẻ mặt tức giận bất bình nói.

Nữ nhân ở dưới gầm trời này không ai không thích nghe nam nhân khen ngợi mình xinh đẹp, huống hồ giáo sư Tần Hồng đối với con người Trương Vệ Đông rất tán thưởng. Hơn nữa tuổi của Trương Vệ Đông vốn không lớn, giống như một đứa trẻ con nhà hàng xóm, nàng tự nhiên sẽ không cho hành vi của Trương Vệ Đông là quấy rối người khác giới, cân nhắc xem các loại hành vi nào của hắn là không tốt. Cho nên vẻ mặt Trương Vệ Đông bất bình phản bác, ngược lại khiến cho giáo sư Tần Hồng nghe mà có tâm tình rất thoải mái. Gương mặt trắng nõn đoan trang của cô hơi đỏ ửng lên, nhịn không được co ngón tay như ngọc nhẹ nhàng gõ chán Trương Vệ Đông., hàm giận cười nói:

– Cái tên này! Còn có thái độ khoa học nghiêm túc? Cậu có thử tỉ mỉ đánh giá bản thân hay không? Tay chân thì gầy còm thế kia làm sao có thể ngăn cản đàn sói bạo động?

Tivi trong xe buýt lúc này đang phát MTV, hơn nữa lời nói của giáo sư Tần Hồng và Trương Vệ Đông đều rất nhẹ nhàng, khiến cho những người xung quanh không nghe rõ bọn họ đang nói gì. Nhưng bộ dạng hờn giận của giáo sư Tần, còn có động tác thân mật dùng ngón tay ngọc ngà gõ trán Trương Vệ Đông, lại bị không ít người nhìn thấy. Trong lúc nhất thời cơ hồ đầu óc tất cả mọi người trong xe đều ngừng hoạt động, tròng mắt thiếu chút nữa rơi xuống đất, thậm chí có vị thầy giáo đúng lúc lên xe, thấy một màn như vậy, đầu đập “cốp” một cái vào cái cột ở gần cửa xe.

Thực tế cũng khó trách mọi người có phản ứng kịch liệt như thế, nếu đổi thành mỹ nữ băng tuyết Tô Lăng Phỉ làm động tác này, tuy cũng rất làm người ta sốc, nhưng còn miễn cưỡng chấp nhận. Dù sao cũng là nam chưa kết hôn, gái chưa gả chồng, mà tính cách Trương Vệ Đông lại có chút hướng nội, thân thể tuy có chút gầy yếu, nhưng lớn lên thanh tú nhã nhặn, cũng được xếp vào nhóm đẹp trai, Tô Lăng Phỉ thích hắn cũng không phải là không thể. Nhưng đối thành người luôn luôn nghiêm túc, trầm ổn như Tần phó viện trưởng mà làm động tác thân mật như vậy, thật sự khó có thể tin được, quả thực giống như heo biết leo cây.

Chẳng lẽ thế đạo hiện nay này thật sự là đạo bồ nhí thống trị! Mà ngay cả giáo sư Tần Hồng cũng không đỡ nổi ma lực của người phụ nữ đẹp chỉ số thông minh cao, văn bằng cao, vị trí cao như vậy sao?

Rất nhiều giáo viên nam trong lúc vô thức đưa tay lên sờ chiếc cằm của mình lởm chởm những sợi râu, cái khó giải quyết nhất chính là bộ râu này. Không biết bao nhiêu lần bọn họ đứng trước gương đắc chí không thôi, cảm giác mình rất đàn ông, nhưng bây giờ bọn họ lại có cảm giác có chút chua chua không nói rõ được.

Chỉ có Tô Lăng Phỉ thì nhíu chặt đầu mày, trong lòng thầm mắng Trương Vệ Đông sắc mật ngập trời, không ngờ ngay cả giáo sư Tần Hồng cũng dám đánh chủ ý. Nhưng dù sao giáo sư Tần Hồng cũng không phải là Lữ Nhã Phân, Tô Lăng Phỉ không có gan đi nhúng tay vào.

Trương Vệ Đông lại hồn nhiên không cảm thấy giáo sư Tần Hồng nhẹ nhàng gõ trán hắn có gì là khó tưởng tượng nổi, nhưng khi giáo sư Tần Hồng đưa tay gõ trán hán sự nữ tính -quyến rũ đó ngược lại làm trái tim hắn đập nhanh hơn, khó có thể kiểm soát. Thậm chí trong đầu toát ra một ý niệm không nên có, đương nhiên ý niệm này mới lóe lên lập tức tan biến.

– Giáo sư Tần! Làm khoa học không thể chỉ nhìn bề ngoài, mà phải dựa vào kết quả kiểm chứng. Cô đừng thấy tay chân tôi lèo khèo như vậy, chứ nó rắn chắc không thua gì sắt thép, không tin cô nắn thử xem? – Trương Vệ Đông nhẹ nhàng cong cánh tay của mình một chút, đưa tới trước mặt giáo sư Tần Hồng, nghiêm trang nói.

Giáo sư Tần Hồng nghe vậy theo bản năng đưa tay, nhưng lập tức đỏ mặt thu tay về, sau đó trừng mắt nhìn Trương Vệ Đông một cái nói:

– Mau thu tay lại.

Trương Vệ Đông thấy giáo sư Tần Hồng giống như có chút xấu hổ, nên cũng không dám nói đùa nữa, ngượng ngùng cười cười. Sau đó thu cánh tay về, đứng đắn ngồi vào vị trí của mình, khôi phục bản tính trầm mặc ít nói.

Giáo sư Tần Hồng thấy Trương Vệ Đông đột nhiên yên tĩnh trở lại, mắt nhìn thẳng về phía trước, trong lòng không biết vì cái gì bỗng nhiên có chút cảm giác mất mát, thậm chí có chút gì đó tựa như lo lắng. Cô trộm liếc nhìn xung quanh, sau đó dùng khuỷu tay huých Trương Vệ Đông một cái, nói nhỏ:

– Thật là, bao nhiêu người đang nhìn như thế, phải quy củ một chút đi.

Cái huých nhẹ đó, còn có giọng nói nhu hòa giận dỗi, làm cho Trương Vệ Đông chút nữa muốn buột miệng nói: “Có phải khi không có người có thể không quy củ?” Cũng may đúng lúc ấy ý thức được bên cạnh mình là phó viện trưởng học viện, mà tuổi tác cùng lớn hơn mình rất nhiều, nếu nói ra những lời này thì quả thực không đúng mực rồi.

– Vâng. Lần sau tôi sẽ chú ý. – Trương Vệ Đông kịp thời sửa lời nói.

– Biết là tốt rồi. – Giáo sư Tần Hồng lườm mắt với Trương Vệ Đông như một cô gái bình thường, nói.

Trương Vệ Đông cười, không dám tiếp tục nhìn giáo sư Tần Hồng, hắn phát hiện giáo sư Tần Hồng khi liếc mắt thì đặc biệt có sức hấp dẫn, hay là nhắm mắt làm ngơ thì tốt hơn.

Thấy Trương Vệ Đông quay đầu sang chỗ khác, giáo sư Tần Hồng cũng không nghĩ nhiều, sau khi trầm mặc một lúc, chủ động hỏi:

– Trước kia cậu đã từng đến Vũ Di Sơn chưa?

– Chưa. Đây là lần đầu. – Trương Vệ Đông trả lời.

– Tôi cũng thế, nhưng từng nghe bạn học nói, Vũ Di Sơn không tồi, non xanh nước biếc, hầu như không có ô nhiễm công nghiệp, không khí rất tươi mát. Ở lâu trong thành phố lớn tới kỳ nghỉ thì đến đó leo núi, hít thở không khí trong lành cũng không tồi. – Giáo sư Tần Hồng nói.

– Cô có bạn học ở Vũ Di Sơn à? – Trương Vệ Đông có chút kinh ngạc quay đầu nhìn giáo sư Tần Hồng một cái. . – Đúng vậy, có một bạn học cùng đại học ở Vũ Di Sơn, phải mấy năm không gặp rồi. Nghe nói bây giờ làm quan rồi, lên tới chức phó trấn trưởng. – Giáo sư Tân Hồng trả lời, trong mắt toát ra một tia thần sắc hồi tưởng.

– Vậy với cô chênh lệch rất nhiều, bạn có chỉ là cán bộ cấp phó khoa, nhưng cô là cấp phó sở. – Trương Vệ Đông cười nói.

Trương Vệ Đông gần đây tiếp xúc với bọn Đàm Vĩnh Khiêm rất nhiều rồi, đối với một số vấn đề về quan trường cũng biết nhiều hơn trước.

– Nhìn không ra, đối với cấp bậc quan trường cậu lại biết rõ ràng như vậy. Nhưng tôi và nàng là hai chuyện khác nhau, nàng là quan viên chính phủ chân chính, quản người và việc lớn hơn nhiều, chức phó viện trưởng của tôi tuy là cả bộ cấp phó sở, nhưng quản người và việc không cách nào so sánh với nàng. – Giáo sư Tần Hồng có chút kinh ngạc liếc nhìn Trương Vệ Đông nói.

Giáo sư Tần Hồng nói cũng không sai, cấp bậc của nàng tuy cao, nhưng thực quyền chân chính -sợ là không so được vói phó trấn trưởng.

– Ha ha… Đó là bởi vì cô không muốn trao quyền cho cấp dưới, nếu như trao lại quyền cho cấp dưới, rồi đổi ngành thì sẽ trực tiếp làm lãnh đạo cấp huyện rồi. – Trương Vệ Đông cười nói.

Giáo sư Tần Hồng nghe vậy có chút kinh ngạc liếc nhìn Trương Vệ Đông một cái, nhưng rõ ràng đối với làm quan nàng không có hứng thú gì, không tiếp tục nói đến vấn đề làm quan, mà hỏi:

– Đúng rồi. Cậu có quen biết ai ở Vũ Di Sơn không?

– Có một người bạn võ lâm. – Trương Vệ Đông trả lời.

– Tôi thiếu chút nữa quên mất, cậu còn là một vị cao thủ võ lâm, ngũ hồ tứ hải đều có bạn bè. – Giáo sư Tần Hồng nghe vậy cười như không cười nhìn Trương Vệ Đông nói. Rõ ràng nàng không thật sự coi Trương Vệ Đông là cao thủ võ lâm, còn cái gì mà võ lâm bằng hữu lại càng là chuyện kể trong lúc vui đùa thôi.

Cũng đúng, một chàng trai hơn hai mươi tuổi, lại chân tay dài lèo khèo, còn người đọc sách, cho dù học chút võ công, lại có thể cao đến đâu? Về phần cái gì mà bằng hữu võ lâm, đoán chừng cũng tuổi gần bằng hắn, có cùng sở thích về võ thuật, giáo sư Tần Hồng đương nhiên sẽ không để trong lòng.