Chương 292:

Tu Chân Lão Sư Sinh Hoạt Lục

Đăng vào: 12 tháng trước

.

– Nếu không, cô cứ chờ trong siêu thị một chút, tôi trở về cầm quần áo tới giúp cô, sẽ nhanh thôi. – Trương Vệ Đông do dự một chút rồi nói.

Đây không phải lần đầu tiên Trương Vệ Đông bị phụ nữ ôm chặt lấy tay như vậy, nhưng thân thể đẫy đà thành thục giống như quả đào chín của Giáo sư Tần Hồng, lại thêm thân phận đặc biệt của cô tạo thanh một sức hấp dẫn khiến cho hắn rất khó kháng cự, khiến cho hắn tình nguyện lựa chọn trốn tránh. Cho nên hắn nói một câu không khác gì nói rõ với Tần Hồng hắn không cách nào không suy nghĩ lung tung.

Tần Hồng hiển nhiên không nghĩ tới Trương Vệ Đông sẽ cho cô một câu trả lời như vậy, trong lúc nhất thời cũng hơi luống cuống tay chân. Trước giờ, bởi vì thân phận và tuổi tác, Tân Hồng và Trương Vệ Đông ở chung rất hòa hợp, nhưng chưa bao giờ lo lắng chuyện giữa nam và nữ. Nhưng hôm nay cô mới đột nhiên phát hiện, chuyện giữa nam và nữ là rất vị diệu, dù cho ai cũng không cách nào dự đoán được lúc nào nó sẽ như một đống bột mì được thêm men, trong lúc lơ đãng nó sẽ lên men và nở ra.

Mặc dù hơi đột nhiên, Tần Hồng vẫn nhanh chóng rút tay về, vuốt mái tóc, cố làm ra vẻ chưa xảy ra chuyện gì, nói:

– Về lấy thì thôi đi, chúng ta đi nhanh một chút.

Trương Vệ Đông lặng yên gật nhẹ đầu, trong lòng lại không biết lúc này rốt cuộc là thất lạc hay là thở dài một hơi.

Cũng không biết là buổi tối Vũ Di Sơn đột nhiên trở nên lạnh hơn, hay bởi vì thời điểm đặc thù của phụ nữ, hoặc là di chứng lưu lại bởi xung đột kịch liệt tạo thành tâm tình phập phồng, dù sao sau khi buông tay ra, chưa đi được mấy bước, Tần Hồng lại cảm thấy rét lạnh.

Nhìn bộ dạng lạnh đến phát run của Tần Hồng, Trương Vệ Đông do dự một chút, vươn tay lên ý bảo:

– Có muốn khoác tay tôi hay không?
– Vậy cậu cam đoan không thể nghĩ ngợi lung tung. – Tần Hồng nói.

– Sẽ cố gắng! – Trương Vệ Đông cười khổ đáp.

– Cậu không thể cứ ăn ngay nói thật như vậy chứ? – Mặt Tần Hồng hơi đỏ lên, cuối cùng vẫn vươn tay khoác lấy cánh tay Trương Vệ Đông, chẳng qua cũng rất nữ tính mà hung hăng véo hắn.

Một người đàn ông rõ ràng chỉ nói cố gắng khống chế mà không suy nghĩ, nhưng Tần Hồng vẫn tới gần, đối với cô mà nói đây quả thực là lần đầu tiên từ khi sinh ra cô hoang đường như vậy.

– Tôi làm việc trước giờ vẫn rất nghiêm túc, cũng không phải cô không biết. – Trương Vệ Đông nghiêm trang nói.

– Cậu! – Tần Hồng bị một câu của Trương Vệ Đông khiến cho thiếu chút nữa chán nản, chẳng qua cô nhanh chóng cười phốc một tiếng, lúc cười còn lườm Trương Vệ Đông.

Đối với những người đàn ông biểu hiện chính nhân quân tử, trong lòng lại đều là tư tưởng xấu xa trộm nam phách nữ, Tân Hồng lại càng thích, càng yên tâm chàng trai hơi chân thành thẳng thắn Trương Vệ Đông này.

Ít nhất cô không cần lo lắng hắn sẽ làm bậy, ít nhất hắn đã giao quyền lựa chọn cho cô, mà không phải dùng biểu hiện giả dối lừa gạt cô, sau đó trong đầu suy nghĩ lung tung đối với thân thể của cô. Đúng như Trương Vệ Đông nói sẽ cố gắng, đoạn đường trở về này mất bảy tám phút, Trương Vệ Đông thực sự cố gắng khống chế tư tưởng của mình, mãi đến lúc tới cửa khách sạn, lúc Tần Hồng buông cánh tay hắn ra, Trương Vệ Đông mới lại ý thức được thân thể mềm mại, bộ ngực đầy đặn của cô, mới hơi hối hận vừa rồi đi cùng nhau tại sao hắn lại thành thật như vậy, dĩ nhiên thực sự khống chế được tư tưởng của mình.

Chẳng qua lúc hai người chia tay ở cửa thang máy, lúc thấy Tần Hồng nhiệt tình chân thành nói cảm ơn hắn, Trương Vệ Đông lại đột nhiên không hối hận.

Đây là người phụ nữ đáng để hắn làm như vậy, đáng để hắn tôn trọng!

Về tới phòng, trong phòng trống không, Tào Vĩnh An còn chưa trở về. Hiện giờ những giảng viên đại học này, trong trường học ai cũng hào hoa phong nhã, bộ dáng mình là thầy của người khác, nhưng thực sự ra tới bên ngoài, thoát khỏi gông cùm xiềng xích của trường học, cách xa tầm mắt của sinh viên và người biết rõ thân phận họ, tới một nơi không có ai biết họ, không khác gì con chim được thả khỏi lồng. Tư tưởng uống rượu, đánh bài, hát karaoke thậm chí chuồn đi làm chút chuyện hương tình cũng có, đương nhiên cái phía sau thuộc về số ít.

Tào Vĩnh An không có mặt, Trương Vệ Đông cũng được thanh tĩnh. Hắn vào phòng tắm trước, sau đó mới cầm một miếng ngọc hòa điền trong tay nằm lên giường.

Chế ngọc phù khác với chế lá bùa, lá bùa cấn Trương Vệ Đông thông qua bút lông và chu sa viết ký hiệu đặc thù ẩn chứa năng lực cầu thông trời đất lên trên giấy vàng, nhưng ngọc phí không cần như vậy. Trương Vệ Đông một tay cầm ngọc hòa điện, một tay không ngừng ve lên trên ngọc, từng đạo năng lượng chân nguyên tinh khiết thông qua ngón tay Trương Vệ Đông không ngừng thẩm thấu vào trong viên ngọc, hình thành rất nhiều ký hiệu đặc thù khắc bên trong ngọc hòa điền. Rất nhiều ký hiệu đặc thù hợp lại thành một ký hiệu ẩn chứa năng lượng càng phức tạp thần bí hơn, mãi đến khi ngọc hòa điền không cách nào dung nạp thêm năng lượng hơn nữa, Trương Vệ Đông mới đình chỉ.

Khi Trương Vệ Đông dừng lại, trên mặt có vẻ hơi mệt mỏi. Đây là lần đầu tiên hắn hoàn toàn dùng ý niệm thần thức khu động chân nguyên trực tiếp tiến vào trong viên ngọc khắc hoa văn phù lục, việc này khó khăn hơn rất nhiều chế tác phù lục bằng giấy, chân nguyên tiêu hao cũng không thể so sánh. Đương nhiên cùng một cấp bậc phụ lục, phù lục dùng ngọc thạch chế tác và chất giấy chế tác, chênh lệch cũng rất lớn. Dùng một cách thông tục để nói, ngọc phụ thuộc về vật phẩm dùng bền, mà phù lục luyện chế bằng giấy thuộc về vật phẩm tiêu hao.

m sát khí lưu lại trên người Phương Tịnh, ngay cả hỗn độn nguyên khí cũng rất khó phân tạch thôn phệ, nếu muốn hoàn toàn tiêu trừ lại cực kỳ khó khăn. Ngoại trừ bản thân Phương Tịnh thông qua cố gắng tu luyện, luyện hóa hấp thu âm sát khí ra, ắt không thể thiếu ngọc phù Trương Vệ Đông chế luyện. Khối ngọc phù này có thể ức chế một chút sự tăng trưởng của âm sát khí đã hòa làm một thể với Phương Tịnh. Nếu không sợi âm sát khí trên người cô tăng trưởng theo sự trưởng thanh của cô, cô dốc sức liều mạng tu luyện cũng uổng công.

Hơn mười phút sau khi Trương Vệ Đông chế tác ngọc phù xong, Tào Vĩnh An mới loạng choạng mở cửa đi vào, đoán chứng sau khi ăn xong đi ktv ca hát, lúc này đã sắp tới giờ Tý, thời gian tu luyện mỗi ngày của Trương Vệ Đông.

Bởi vì có Tào Vĩnh An, Trương Vệ Đông không tiện ngồi xếp bằng trên giường tu luyện, cũng may công pháp Đại Hỗn Độn Ngũ Hành này cũng không câu nệ tư thế tu luyện bên ngoài, chỉ là ngồi xếp bằng khiến người ta dễ dàng tĩnh tâm nhập định mà thôi.

Vì vậy Trương Vệ Đông dứt khoát nhắm mắt nằm trên giường, Tào Vĩnh An vốn là hát khẽ khi đẩy cửa vào, thấy Trương Vệ Đông đã ngủ, nhịn không được lắc đầu tự nhủ:

– Còn tưởng rằng tên này một mình phong lưu khoái hoạt, không nghĩ tới đã ngoan ngoãn về phòng ngủ. – Nói xong gã lắc đầu, sau đó nhẹ nhàng đi tắm.

Trương Vệ Đông mở hai mắt ra, không có lời gì để nói liếc về phòng tắm, sau đó lại nhắm mắt bắt đầu tu luyện giờ Tý mỗi ngày.

Trắng, xanh, đen, đỏ, vàng năm giọt chân nguyên ở trong đan điền chầm chậm xoay tròn, lóe ra ánh sáng tinh khiết không mang theo một chút tạp chất, giống như ngôi sao sáng chói trong đêm tối. Ở giữa năm giọt chân nguyên là một khoảng không mông lung, hỗn độn, tản ra một tia hỗn độn nguyên khí có lực lượng đáng sợ khiến người ta run rẩy.

Từ khi hao tốn rất nhiều chân nguyên tẩy kinh phạt tuy cho cha mẹ và lưu lại một bộ phận rất nhiều hỗn độn nguyên khí trong cơ thể họ, trải qua hơn một tháng tu luyện, năm giọt chân nguyên kia không chỉ khôi phục như ban đầu, thậm chí còn cao hơn lúc trước. Chỉ là khoảng hỗn độn nguyên khí vẫn mỏng manh như trước, trong thời gian ngắn không cách nào khối phục nguyên khí.

Chẳng qua hiện giờ trong hỗn độn nguyên khí này, lại có thể ám sát khí thôn phệ từ cơ thể Phương Tịnh. Bởi vì có âm sát khí tồn tại, dường như toàn bộ đan điền có thêm phân hàn ý lạnh lẽo.

– Ồ! – Trương Vệ Đông không khỏi cảm thấy kinh ngạc một hồi.

Hỗn độn nguyên khí chính là nguyên khí nguyên thủy nhất của trời đất. Đừng nhìn trong đan điền của Trương Vệ Đông chỉ có một chút hỗn độn nguyên khí mỏng manh giống sương mù như vậy, nhưng năng lượng ẩn chứa trong đó lại cực kỳ đáng sợ. Đừng nói chỉ một chút Lâm sát khí tí tẹo như vậy, cho dù nhiều hơn gấp mười lần, gấp trăm lần thi ở trong hỗn độn nguyên khí lâu như vậy đã sớm bị phân giải không còn lại gì. Vậy mà không nghĩ tới cỗ âm sát khí này vẫn còn tồn tại, hơn nữa dường như cỗ hỗn độn nguyên khí này cũng lớn mạnh hơn hôm qua không ít.

– Chẳng lẽ? – Trương Vệ Đông đột nhiên nghĩ tới một loại khả năng, không khỏi vui mừng nhướng mày.

Hóa ra thai nhi ở trong bụng mẹ có thiên địa linh khí, máu huyết cha mẹ mà sinh ra, chứa đựng tiến thiên chân khí bẩm sinh, chẳng qua con người vừa rời khỏi bụng mẹ, một ít tiên thiên chân khí cũng sẽ hóa thành hư vô.

Lúc âm sát khí xâm lấn Phương Tịnh, Phương Tịnh vẫn còn trong bụng mẹ cô, vốn loại tình huống như vậy, Phương Tịnh chắc chắn phải chết, lại không nghĩ tới tiên thiên chân khí của cô dường như mạnh mẽ hơn người bình thường, hơn nữa âm sat khi con không thể dung hợp vào bên trong. Cũng bởi vì vậy, hiện giờ Phương Tịnh đại nạn không chết, trái lại thiếu chút nữa đã trở thành thân thể thuần ấm. Trước đây Trương Vệ Đông quả thực không suy nghĩ nhiều, hiện giờ thấy âm sát khí trải qua thời gian dài như vậy mà vẫn tồn tại bên trong hỗn độn nguyên khí, mà hỗn độn nguyên khí trong lúc mơ hồ dường như cũng lớn mạnh hơn một chút, lúc này mới nghĩ tới tiến thiên chân khí.

Trương Vệ Đông đang lo lắng hỗn độn nguyên khí lần trước tiêu hao quá lớn, trong lúc nhất thời không cách nào tu luyện trở về, ảnh hưởng tới tiến độ tu luyện, không nghĩ tới lần này tốt bụng có báo đáp, vô duyên vô cớ được một cỗ âm sát khí mang theo một chút thuộc tính tiền thiện.

Không biết sau khi luyện hóa hấp thu cỗ âm sát khí này, phải chăng hỗn độn nguyên khí của mình có thể khôi phục tương xứng với trình độ cảnh giới trước mắt của mình? Trương Vệ Đông âm thầm vui vẻ một hồi, sau đó hoàn toàn bình tĩnh lại, bắt đầu tu luyện.

Đại Hỗn Độn Ngũ Hành tâm pháp lặng yên chuyển động, năm giọt chân nguyên kim mộc thủy hỏa thổ chậm rãi gia tốc chuyển động, kim sinh thủy, thủy sinh mộc, mộc sinh hỏa, hỏa sinh thổ, thổ sinh kim. Ngũ hành tương sinh lại có thiên địa ngũ hành nguyên lực trong trời đất không ngừng được hấp thu vào trong cơ thể, quang mang cua năm qua câu anh sang dần trở nên chói lọi, thể tích cũng dần lớn lên. Khi năm giọt chân nguyên trở nên mạnh mẽ, một tia linh khí tư trên năm qua cầu anh sang khac nhau kia phat tan ra ngoai, no theo tâm pháp vận chuyển dụng hợp lại với nhau trong đan điền. Dần dần dung nhập vào hỗn độn nguyên khí nguyên thủy nhất trời đất, trong hỗn độn nguyên khí tản ra một tia lực lượng khiến người ta run SỢ. Mà trong thời gian này, cỗ âm sát khí lạnh lẽo cũng từ từ tan rã nhỏ đi. Hỗn độn nguyên khí trong đan điền trở nên nồng đậm với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được.

Ngay khi Trương Vệ Đông tĩnh tâm tu huyện, trong một căn phòng khác, Giáo sư Tần Hồng lại lăn lộn khó ngủ. Một là giảng viên văn nhược trắng nõn, một là cao thủ võ lâm thần võ anh dùng, cả hai dường như không có khả năng liên hệ với nhau, không ngừng luân chuyển qua trước mắt cô, khiến cô cảm thấy hết thảy xảy ra lúc trước tựa như đang nằm mơ.