Quyển 8 - Chương 2731: Lĩnh vực chi uy​

Bách Luyện Thành Tiên

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chẳng lẽ thực lực của hai vị trước mắt đã đến cao đến mức độ mà ngay cả mình cũng không nhìn ra được diễn biến sao?

Lâm Hiên ngoại trừ vô cùng ngạc nhiên thì vẫn là ngạc nhiên mà thôi.

Trong đầu Lâm Hiên vẫn còn đang vấn vương ý nghĩ này thì giọng nói của Kim Nguyệt Chân Thiềm liền truyền vào tai, mang theo sự hoảng sợ và kinh ngạc.

– Lĩnh vực!

– Ngươi… Ngươi lại có thể tham ngộ Lĩnh Vực!

– Không sai, chính là Lĩnh Vực!

Giọng nói của Bách Hoa Tiên Tử vô cùng ngạo nghễ.

Mà Lâm Hiên nghe đến đó thì tất cả nghi vấn cuối cùng cũng có lời giải.

– Lĩnh Vực, thảo nào!

Nếu như là tu tiên giả Phân Thần Kỳ thì đối với những thứ như Lĩnh Vực thì phỏng chừng nghe cũng chưa từng nghe qua, nhưng Lâm Hiên không giống vậy, hắn chẳng những nuôi dưỡng Linh thú Tiểu Mao Cầu; có thể thi triển ra Lĩnh Vực Thần thông không hoàn chỉnh. Bản thân Lâm Hiên đối với Lĩnh Vực cũng nghe ngóng vô cùng cặn kẽ, đây là nhờ vào công pháp mà hắn tu luyện – Mặc Nguyệt Thiên Vu Quyết, trong đó có miêu tả vô cùng đầy đủ mà cặn kẽ về Lĩnh Vực.

Lĩnh Vực là cái gì, chỉ trong chốc lát cũng rất khó để giải thích rõ được.

Tóm lại, sự phân chia cảnh giới tu tiên là vô cùng có ý nghĩa.

Ly Hợp – có thể điều động nguyên khí trong trời đất.

Tu tiên giả Phân Thần Kỳ lại có thể chạm tới sơ bộ Thiên Địa Pháp Tắc.

(Chỉ là tiếp xúc, bọn họ có thể làm được, nhưng chỉ là thoáng thuận theo Pháp Tắc, do đó lấy được một số lợi ích.)

Về phần vận dụng như thế nào thì đến Độ Kiếp Kỳ mới có thể.

Nhưng nếu như chỉ là một tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ thông thường có thể vận dụng năng tố, nhưng thật ra cũng vô cùng có hạn.

Phải là người xuất sắc trong cảnh giới này mới có thể thật sự khống chế trong tay.

Thiên Địa Pháp Tắc là để cho ta sử dụng, giở tay nhấc chân đều mang theo uy lực to lớn như có thể khai thiên lập địa, mà trận chiến của Bách Hoa Tiên Tử và Kim Nguyệt Chân Thiềm cũng như vậy.

Thế nhưng tình thế ở nơi này càng mạnh hơn một bước, có thể nghịch chuyển pháp tắc.

Đem tất cả mọi thứ hóa thành hư vô, Thiên Địa Pháp Tắc cũng do bản thân mình lập ra, Lĩnh Vực do ta làm chủ, chính là cái đạo lý này.

Song Lĩnh Vực quá khó khăn, Sơ Kỳ Trung Kỳ dù có muốn nghĩ cũng đừng nghĩ tới, coi như tu tiên giả Độ Kiếp hậu kỳ có muốn cũng khó có thể thành.

Dõi mắt sang Linh Giới, người có Lĩnh Vực cũng chỉ có Tam Đại Yêu Vương và Tam Đại Tán Tiên mà thôi. Không ngờ Bách Hoa Tiên Tử trước mắt này lại có thể tu luyện thành Lĩnh Vực của mình.

Kim Nguyệt Chân Thiềm vô cùng hoảng sợ, đáng tiếc là lúc hắn phát hiện ra điểm này, dù có hối hận thì đã muộn màng.

Dưới Lĩnh Vực của đối phương, Pháp Tắc lực của hắn đã mất đi hiệu lực, hiển nhiên bất kể thế nào đi chăng nữa, cũng không thể nào ngăn được một kích kinh thiên.

Ba ba…

Cự Kiếm trong suốt óng ánh đã hung hăng chém xuống, dù Kim Nguyệt Chân Thiềm muốn tránh cũng tránh không được. Huyết hoa Xích Kim Sắc xuất hiện, nó cư nhiên lại bị một kiếm này xuyên từ đầu tới chân, đem Thiềm thừ đang sống sờ sờ chém thành hai khúc.

Không thể xem thường uy áp của một kiếm này, sau đó một phiến tiếp nối một phiến không gian biến thành hư không.

May là phạm vi bị ảnh hưởng cũng không rộng, bằng không nếu Lâm Hiên bị vạ lây thì e rằng cái mạng nhỏ này nhất định sẽ biến mất khỏi thế gian.

Tuy rằng đây chỉ là một hóa thân mà thôi, nhưng Lâm Hiên cũng không đến nổi thật sự ngã xuống, nhưng cái hóa thân này cũng hao tốn rất nhiều tâm huyết của hắn, một khi bị diệt ở đây thì Lâm Hiên nhất định sẽ vô cùng đau lòng.

Vận khí của mình không tệ, chỉ có điều không biết là Kim Nguyệt Chân Thiềm có phải là đã chết rồi hay không?

Đường đường là một Chân Linh mà cứ ngã xuống như vậy, không có chút bản lĩnh bảo vệ tính mạng?

Trong lòng Lâm Hiên trước sau có chút phân vân, cho dù là tu tiên giả bình thường hay là cường giả thì ít nhiều cũng có một số bí thuật bảo vệ tính mạng cất ở đáy rương chớ đừng nói chi là Chân Linh.

Theo lý nó không nên ngã xuống một cách đơn giản như thế mới phải, cho dù vừa rồi thân nó ở Lĩnh Vực của đối phương.

Dù sao thì việc đánh không lại với không cách nào chạy trốn căn bản là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Đương nhiên đây chỉ là phỏng đoán của mình mà thôi, từ cấp độ của trận đấu pháp này đã vượt ra khỏi nhận thức của mình, cho dù xuất hiện một số thứ mà hắn nhìn không hiểu cũng chẳng có gì lạ.

Ý nghĩ trong đầu Lâm Hiên vừa chuyển thì Bách Hoa Tiên Tử đã híp mắt lại mang theo uy quyền chuyển qua đầu.

Một bên, cách nàng ước chừng nghìn trượng, kim quang chợt lóe lên, một đóa yêu vân nồng đậm nổi lên.

Kim Nguyệt Chân Thiềm!

Song so sánh với cái vừa rồi thì Yêu này không chỉ có thể tích nhỏ hơn một vòng mà khí tức cũng giảm xuống hơn phân nữa.

Thân ở trong Lĩnh Vực của đối phương, chẳng những không cách nào khống chế Thiên địa pháp tắc, hơn nữa các phương diện khác đều phải chịu áp lực rất lớn, dù là loại Thần thông giống như Thế Thân Độ Kiếp Đại Pháp cũng sẽ mất đi tác dụng. Nếu như là Độ Kiếp Kỳ thông thường thì chắc hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Đương nhiên lấy bản lĩnh của Bách Hoa Tiên Tử, nếu chỉ là đối phó với một tu sĩ Độ Kiếp sơ kỳ bình thường thì nàng cũng không cần phải sử dụng Lĩnh Vực.

Dù sao thì mọi vật trong trời đất này đều tự có quy luật bổn nguyên, tuy Lĩnh Vực vô cùng uy lực, nhưng một khi sử dụng cũng phải trả một cái giá cực kỳ cao.

Cũng không phải là thứ có thể sử dụng tùy ý, mặc dù là Tam Đại Tán Tiên cùng Tam Đại Yêu Vương cũng chỉ có thể thỉnh thoảng sử dụng một lần trong thời khắc mấu chốt mà thôi.

Thời gian rất ngắn, nhưng lại vô cùng huyền diệu, có tác dụng nghịch chuyển âm dương – càn khôn, thậm chí dựa vào một kích này có thể giết chết cường địch có thực lực ngang bằng với mình.

Song dù sao Kim Nguyệt Chân Thiềm cũng là Chân Linh Chi Thể. Mặc dù bài danh mạc hạng nhưng thực lực cũng hơn xa Độ Kiếp Kỳ, Thế Thân Độ Kiếp Đại Pháp tất nhiên không có hiệu quả, nhưng cũng không thể bị diệt trừ một cách đơn giản như vậy.

Ở thời khắc nguy cấp nghìn cân treo sợi tóc thì nó đã thi triển một loại thần thông khó có thể tin được khác, sau đó chạy thoát khỏi, tìm một đường sống mới.

Nhưng chạy trốn cũng không tệ, bởi vì trả giá cao cũng không phải chuyện đùa.

Vì cái thời khắc chạy thoát khỏi sự ràng buộc của Linh Vực đối phương mà nó đã tiêu hao gần phân nửa bổn nguyên lực mà mình tích góp từ thời thượng cổ. Khó trách khí tức của nó đột nhiên giảm xuống hơn phân nữa, ngay cả thân hình cũng thu nhỏ lại.

Nhưng nguy cơ vẫn chưa được giải trừ, nó chẳng qua chỉ trốn thoát khỏi nguy hiểm của một kiếm này thôi. Bách Hoa Tiên Tử vẫn đứng một bên trừng mắt nhìn nó, tuyệt đối sẽ không có chuyện dễ dàng dừng tay.

Mắt thấy đối phương chưa bị chiêu thức của mình diệt trừ thì sắc mặt của nữ tử chợt trở nên lạnh hơn, trong mắt phượng hiện lên một luồng sát khí, ngọc thủ giơ lên, một pháp ấn vô cùng phức tạp từ ngón tay nàng bắn ra.

Đùng…

Một tiếng nổ tung rất lớn truyền vào tai mọi người, đúng là cự kiếm óng ánh dài hơn trăm trượng tan thành trăm trượng chỉ trong tích tắc, trở về hình dạng gần trăm phi kiếm như cũ, hiện lên rậm rạp chằng chịt che khuất nửa bầu trời.

Sau đó, vô số phù văn trong suốt như hoa sen nở rộ xuất hiện trong hư không, cũng phảng phất như một con trường kình (Cá voi to lớn) đang hút hơn trăm cây phi kiếm vào trong cơ thể vậy.

Theo sau là một tiếng “Vù vù” rất lớn, những phi kiếm này lại xoay chuyển, sau đó biến mất vào trong hư không, thay vào đó là một cây Kiếm Ti vô cùng óng ánh hiện ra.

Hóa Kiếm Vi Ti!

Bản thể Lâm Hiên cũng rất quen thuộc với Thần Thông bực này, thậm chí có thể nói là có chút am hiểu. Nhưng thật sự so sánh với Kiếm Ti do Bách Hoa Tiên Tử thi triển trước mắt lại hoàn toàn không đáng nhắc tới, thậm chí có thể nói là không cùng một cấp độ.

– Nhanh!

Bách Hoa Tiên Tử thấy Kiếm Ti đã thành hình thì khẽ nâng tay lên, một ngón tay ngưng trọng hướng phía trước điểm một cái.

Theo động tác của nàng, Kiếm Ti chợt lóe lên ánh sáng sắc bén, sau đó cư nhiên lại biến mất ngay tại chỗ.

– Không Gian Pháp Tắc!

Lâm Hiên hoảng sợ đến biến sắc, lần này mặc dù nữ tử kia không có thi triển Lĩnh Vực, nhưng Không Gian chi lực vẫn là một thứ vô cùng huyền diệu.