Quyển 3: U châu loạn - Chương 91: Ngưng kết Kim đan

Bách Luyện Thành Tiên

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Trên mặt lộ vẻ hài lòng, Lâm Hiên tế ra Ngô Câu Kiếm. Mất thời gian khoảng một nén nhang đã tạo thành một cái động phủ đơn sơ. Hắn lại đem Cực Âm Ác Linh Trận bố trí xung quanh. Vạn nhất tu sĩ Ngưng Đan sơ kỳ có ý xấu tới đây, muốn phá trận này cũng phải mất một lúc.

Theo sau Lâm Hiên bố trí thêm vài huyễn thuật che mắt trong Cửu Thiên Huyền Công. cao thủ Ngưng Đan Kỳ nếu không lưu tâm thì khó mà phát hiện.

Cuối cùng, hắn dặn dò rồi giao cho Nguyệt Nhi một tấm phù lục. Khi hắn ngưng đan, thấy có hiện tượng thiên địa linh khí giao thoa hay tụ hội thì đem nó ra sử dụng.

Sau khi bố trí đầy đủ thì sắc mặt Lâm Hiên mới giãn ra. Với hắn, cẩn thận không bao giờ là thừa.

Nguyệt Nhi im lặng nhìn sang Lâm Hiên rồi gật đầu. Trong thời gian này, nàng sẽ toàn tâm làm hộ pháp cho thiếu gia. Mỉm cười với tiểu nha đầu một lần nữa, Lâm Hiên tiến vào động phủ.

Sau một ngày tĩnh tọa, bổ đầy thể pháp lực đến trạng thái đỉnh phong. Nhìn hạt linh đan cỡ mắt rồng trên tay, trong lòng Lâm Hiên trở nên vô cùng khẩn trương.

Thiên Trần Đan! Chính là kỳ đan của tổ sư Linh Dược Sơn lưu lại. Từng làm cả tu tiên giới U Châu trở nên điên cuồng. Đến cả Cực Ác Ma Tôn cũng tham gia vào vòng tranh đoạt.

Đáng tiếc Thiên Sát Ma Quân thà ngọc nát chứ không làm ngói lành. Mắt thấy đến bước đường cùng, hắn đã dung hợp Xích Nguyên Đan cùng Thiên Trần Đan, biến Thiên Trần Đan nghịch thiên trở thành phế đan không chút giá trị.

Cực Ác Ma Tôn đành nuối tiếc giương mắt nhìn, cuối cùng hậm hực rời đi. Ngược lại Lâm Hiên ẩn nấp trong bóng tối, cơ duyên xảo hợp thu được ba viên phế đan.

Sau một hồi rất lâu, Lâm Hiên hít vào một hơi, tâm thần như nhất bắt đầu điều động Lam Sắc Tinh Hải.

Mất nguyên một ngày, từ khi vầng thái ló ra cho đến khi lặn xuống sau những rặng núi. Cuối cùng Lâm Hiên ngẩng đầu lên, chỉ thấy nhãn quang hắn lấp lánh. Trong tay là hai hạt linh đan nhỏ đang tỏa ra linh lực nhàn nhạt. Một hạt trắng như tuyết óng ánh kỳ lạ. Hạt kia thì có màu đỏ thẫm, dường như phát ra hỏa khí.

Thiên Trần Đan cùng Xích Nguyên Đan!

Lâm Hiên hoan hỉ vô cùng, ngắm nghía một lát rồi mới đem chúng cất đi. Sau khi đả tọa khôi phục thể pháp lực, hắn mới lần nữa bắt đầu tinh chế tiếp.

Cứ như vậy mất ba ngày, Lâm Hiên tinh chế thành công ba viên phế đan Thiên Trần Đan tinh chế, may mắn không thất bại lần nào.

Suy nghĩ một hồi, hắn quyết định tiến hành tinh chế Thiên Trần Đan thêm một lần nữa.

Khác với các loại đan dược phổ thông như Tẩy Tủy Đan, Trúc Cơ Đan. Tu tiên giới U châu tới giờ chỉ xuất hiện có ba hạt Thiên Trần Đan, đương nhiên không có cách nào để phân chia phẩm cấp.

Tuy nhiên theo suy nghĩ của Lâm Hiên. Linh đan do tổ sư gia để lại, dù có nghịch thiên cỡ nào thì vẫn còn không ít tạp chất bên trong. Đẩy được thêm chút tạp chất nào ra khỏi Thiên Trần Đan thì dược lực và tác dụng của nó càng tăng thêm, khả năng đột phá cảnh giới sẽ cao hơn một chút.

Tốn thêm mấy ngày, hắn đã thành công cầm ba hạt Thiên Trần Đan tinh khiết ở trong tay.

Sau khi chuẩn bị thật tốt, Lâm Hiên dùng một viên Thiên Trần Đan rồi bắt đầu khoanh chân tĩnh tọa.

Rất nhanh dược hiệu của linh đan hóa mở ra trong đan điền, linh lực bắt đầu lan tỏa khắp các kỳ kinh bát mạch. Bộ dạng Lâm Hiên đầy ngưng trọng, chậm rãi điều động linh lực tuần hoàn khắp cơ thể.

Trải qua bảy bảy bốn mươi chín ngày, hắn lại dùng tới viên Thiên Trần Đan thứ hai.

Tiếp tục tu luyện!

Đảo mắt một cái, Lâm Hiên đột phá bình cảnh đã bước vào ngày thứ tám mốt.

Bên ngoài, Nguyệt Nhi lòng đầy lo lắng không thôi. Chủ tớ hai người tương thông tâm thần nhưng lúc này thiếu gia đang toàn lực tĩnh tọa, thần thức thu liễm. Lại thêm cả Cực Âm Ác Linh Trận gây cách trở, nàng đương nhiên không rõ tình cảnh bên trong.

Đã mấy lần muốn vào trong nhưng sợ quấy quả thiếu gia, Nguyệt Nhi đành phải cắn môi nhịn xuống.

– Cầu cho thiếu gia người tốt gặp sự lành!

Thời gian qua đi, sự cảm kích trong lòng Nguyệt Nhi đối với Lâm Hiên ngày càng tăng. Nếu không gặp hắn, giờ nàng chỉ là một âm linh nhỏ nhoi. Sao có tu vị được như ngày nay.

Nguyệt Nhi đang còn suy nghĩ, đột nhiên sắc trời trở nên ảm đạm. Trời quang mây tạnh lại có một tia lôi điện cắt ngang. Nhất thời thiên địa linh khí chung quanh trở nên hỗn loạn.

– Đây là…

Tâm tình Nguyệt Nhi trở nên vui mừng. Dị tượng này là thiếu gia đang ngưng đan ở thời khắc mấu chốt.

Nguyệt nhi vội vung tay ném ra trận phù của Lâm Hiên giao cho. Nó hóa thành một quầng sáng bao bọc lấy cả hoang sơn. Thiên địa linh khí bị cách trở, dị tượng thiên văn rất nhanh tan đi.

Có điều đột nhiên Nguyệt Nhi lại thất sắc hoa dung. Cảm ứng được một luồng linh áp mạnh mẽ đang nhanh chóng bay đến nơi này. Nàng nhíu đôi mi thanh tú. Do dự một chút thì hóa thành một đạo lục quang bay về phía linh áp nọ.

Tuy có trận pháp đầy uy lực nhưng đấu pháp ở chỗ này sẽ gây động tĩnh khiến cho thiếu gia khó tránh khỏi phân tâm. Nàng quyết định nghênh đón đối phương từ xa.

Cùng lúc đó, cách khoảng hơn hai mươi dặm, một đạo sáng xanh lam vừa dừng lại. Quang hoa tản đi, bên trong hiện ra một nam nhân khoảng trên dưới tam tuần.

Người này vận y phục thư sinh, thêm tướng mạo anh tuấn khí chất nho nhã, dễ gây được thiện cảm với người khác.

Có điều biết mặt khó biết lòng, Triệu Thủ Quang này được người đời đặt cho danh hiệu là Đoạt Mệnh Thư Sinh, đỉnh đỉnh đại danh trong hàng tu sĩ cấp thấp.

Dù tu luyện đạo pháp huyền môn chính tông nhưng tác phong của người này hung tàn xảo trá, tu ma giả ở trước mặt cũng phải cam bái hạ phong! Chẳng những tâm tư hỉ nộ thất thường mà sở thích của y chính là sát nhân đoạt bảo.

Từ khi phiêu bạt tu tiên giới U Châu đến nay, số tiểu tu sĩ chết ở trong tay người này khó mà đếm hết được. Ít nhất cũng có hơn trăm!

Tu vị của y cũng không thể xem thường. Đã là Trúc Cơ Kỳ đại viên mãn, lại có vài kiện bảo vật uy lực không tầm thường, căn bản không coi đồng đạo Trúc Cơ vào đâu.

Lại nói Triệu Thủ Quang vừa đi qua đây, ngẫu nhiên phát hiện dị tượng. Rõ ràng thiên địa linh khí chấn động đặc biệt, sao trong chớp mắt đã tan biến không còn.

Chẳng lẽ là ảo giác? Triệu Thủ Quang lắc đầu, khẳng định bản thân không hoa mắt.

Xảy ra dị tượng là có trọng bảo xuất hiện. Hoặc có tu sĩ đang ngưng tụ kim đan, linh lực trong cơ thể tuần hoàn tới đỉnh điểm, mới có thể dẫn động thiên địa linh khí sinh ra hiện tượng kì quái trên.

Trong mắt Triệu Thủ Quang lộ vẻ tham lam, đưa đầu lưỡi liếm liếm khóe miệng.

Nếu như xuất hiện trọng bảo, hắn sao lại ngu ngốc bỏ qua? Còn nếu có tu sĩ ngưng tụ kim đan ở nơi này, đối với hắn cũng là vận may khó cầu.

Ở thời khắc ngưng đan mấu chốt, các tu sĩ không thể phân tâm. Nếu không cẩn thận sẽ rơi vào cảnh tẩu hỏa nhập ma sống không bằng chết. Như vậy đành mặc cho người khác thao túng.

Triệu Thủ Quang suy đoán đối phương hơn phân nửa là một tán tu. Nếu không, sao không kết đan trong tông môn mà lại đến nơi hoang vắng này?

Tưởng tượng ra cảnh đem một tu sĩ sắp ngưng đan ra đùa giỡn, cảm giác thật là biến thái! Hơn nữa sát diệt đối phương thì sẽ thu được nhiều bảo vật giá trị. Triệu Thủ Quang lộ nụ cười đắc ý, đang muốn ngự khí bay tới thì đột nhiên nhíu mày, ngạc nhiên nhìn về phía trước.

Một đạo lục quang chói mắt bay đến. Ánh sáng rực rỡ tản đi, hiện ra một thiếu nữ dung mạo thanh tú chừng mười bảy.

Triệu Thủ Quang thấy nàng thì ngạc nhiên đến cực điểm.

Thiếu nữ này lại không có bóng! Âm linh!

U minh quỷ vật sao có thể quang minh chính đại xuất hiện giữa ban ngày. Trên thân thiếu nữ còn tản ra linh lực khác thường, có thể sánh với cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ.

Không lẽ đây chính là âm linh có tư chất đặc biệt, tu luyện quỷ đạo thần thông. Đoán được đến đây, cũng coi như kiến thức của Triệu Thủ Quang có phần uyên bác.

Nguyệt Nhi cũng đưa mắt dò xét tu sĩ trước mắt, ngọc dung không biểu lộ điều gì nhưng lòng nàng thầm kêu khổ. Không ngờ tu vị của đối phương cao thâm như thế. Xem ra muốn đuổi hắn đi không phải dễ.

Chưa rõ dụng ý của đối phương, Nguyệt Nhi do dự mở miệng nói:

– Đạo hữu, phía trước là cấm địa của chủ nhân ta. Đạo hữu muốn qua thì làm phiền ngươi đi vòng một chút.

– Đi vòng?

Triệu Thủ Quang hừ một tiếng. Do có ý đồ bất chính nên không cần nói nhiều, trên mặt hiện vẻ hung ác. Nguyệt Nhi liền có cảm giác không ổn, vội lui về phía sau. Chỉ thấy nơi nàng vừa đứng vụt qua một đạo thanh quang, thì ra là một thanh đoản kiếm ngắn cỡ hơn tấc. Bị tập kích bất ngờ nhưng phản ứng của thiếu nữ còn nhạy bén ngoài sự tưởng tượng.

Triệu Thủ Quang thấy vậy thì hoảng sợ. Nô tỳ đã mạnh thế này, không biết thực lực của chủ nhân của ả sẽ tới cỡ nào?

Nguyệt Nhi vừa lui thì liền phất tay ngọc, tế ra một cái vòng ngọc óng ánh tản ra linh quang nhàn nhạt.

Cực phẩm Linh Khí Bích Tuyết Hoàn!

Lúc này hai tay nàng bắt pháp ấn, đôi môi anh đào hé mở thì thầm đọc những câu pháp chú thâm ảo. Sắc trời chợt âm u rồi một tầng sương đen hiện ra bao lấy thân thể thiếu nữ. Tầng sương đen này như có linh tính, liên tục lưu chuyển vô cùng quỷ dị.

Triệu Thủ Quang lấy làm kinh hãi. Đã sát diệt hơn trăm tu sĩ nhưng đây là lần đầu hắn đụng độ quỷ tu. Tương truyền quỷ tu tu luyện những thần thông bất phàm, vượt trên tu sĩ cùng cảnh giới.

Triệu Thủ Quang không dám xem thường, dụng thần thức quan sát nhưng lại không thấy rõ trong màn sương đen kia.

Bên kia, theo pháp chú của Nguyệt Nhi, màn sương chợt phát sinh biến hóa, từ bên trong tách ra hắc khí, biến thành những con độc trùng hình dạng cổ quái chừng ngón cái. Đám này ở trước miệng có mọc ra một cây kim nhọn sắc nhọn phi thường. Cả đám ông ông bay quanh, tụ thành một đám vân trùng tới chừng mấy ngàn con.

– Đi!

Nguyệt Nhi khẽ quát một tiếng, đám trùng vân khí thế như phô thiên cái địa bay về đối phương.

Triệu Thủ Quang ngạc nhiên nhưng lại cười lạnh một tiếng, vỗ tay vào túi trữ vật tế ra một cái hồ lô màu xanh to cỡ nắm tay. Hắn đánh ra một đạo pháp quyết vào đó. Nhất thời trong hồ lô phun ra một luồng hỏa diễm xanh biếc cổ quái.

Nguyệt Nhi vẫn mặt không đổi sắc, giơ một ngón tay ngọc điểm về đám trùng vân đang kêu vù vù. Tự tin thần thông Hóa Vụ Vi Trùng học từ Huyền Ma Chân Kinh dư sức đối địch hỏa diễm của đối phương.

Oanh!

Chẳng ngờ trùng vân lao vào hỏa diễm lại như thiêu thân lao vào lửa, Nguyệt Nhi không khỏi biến sắc. Triệu Thủ Quang thì cười nhạt. Hồ lô này là hắn tham gia một giao dịch hội bí mật, tốn mất gần vạn tinh thạch mới mua được.

Số lượng tinh thạch này tương đương một kiện pháp bảo cấp thấp. Bởi vậy có thể thấy hồ lô này bất phàm cỡ nào. Nghe nói Thanh Lân Hồ Lô này là một trong ba kiện Linh Khí do một vị luyện khí đại sư luyện chế thành. Được dùng Bích U Linh Hỏa lấy từ lòng đất sâu mấy vạn trượng cùng thiên tài địa bảo khác ngưng luyện mà thành. Uy lực tuy không thể sánh bằng Thuần Dương Đan Hỏa của tu sĩ Ngưng Đan Kỳ nhưng cũng hết sức kinh người.

Khi trước, Triệu Thủ Quang đã dùng hỏa diễm này sát diệt không ít tu sĩ có tu vị cao thâm hơn hắn.Trên mặt lộ nụ cười tàn nhẫn, hắn đem linh lực truyền vào trong hồ lô. Nhất thời Bích U Linh Hỏa phun ra thổi tan trùng vân, đồng thời cuốn tới Nguyệt Nhi.

Ầm ầm!

Màn sương bao bọc thân hình Nguyệt Nhi đã bị linh hỏa thiêu đốt. Bầu trời tối đen bừng lên ánh lửa hồng.

Trên mặt Triệu Thủ Quang tràn đầy đắc ý, liếc mắt về phía dị tượng một cái, muốn độn quang bay đi. Đột nhiên như cảm ứng được điều gì, hắn vội đưa tay vỗ vào túi trữ vật, tế ra một tấm phù lục. Nó không gió mà tự cháy, hóa thành một tầng sáng màu vàng bao bọc lấy thân thể.

Cơ hồ cùng lúc là âm thanh bén nhọn gào thét mà đến. Một đạo sáng màu đen lăng lệ bắn thẳng tới tầng bảo hộ. Triệu Thủ Quang cảm thấy cổ họng ngòn ngọt rồi bị đánh bay ra mấy trượng.

– Khí Linh!

Vẻ mặt không thể tin, hắn hung tợn nhìn thiếu nữ đang lơ lửng giữa không trung:

– Không phải ngươi đã bị Bích U Linh Hỏa đốt thành tro rồi sao?

Nguyệt Nhi hừ một tiếng không trả lời. Sở học của nàng là Huyền Ma Chân Kinh bất phàm, không chỉ có uy lực tuyệt đại mà còn vô cùng xảo diệu. Vừa rồi nàng đã thi triển độn thuật là Quỷ Ảnh Vô Thanh, thần không biết quỷ không hay từ trong hỏa diễm thoát ra ngoài.

Nguyệt Nhi thu liễm khí tức, muốn thừa dịp đối phương sơ ý mà tập kích một đòn trí mệnh. Không ngờ lại bị cản được, trong mắt nàng hiện vẻ tiếc hận.

– Địa Giai pháp thuật phòng ngự!

Triệu Thủ Quang là một kẻ giang dương đại đạo (1), nhận ra lúc này phải tốc chiến tốc thắng. Nếu kéo dài, để cho tu sĩ kia xuất quan thì không ổn.

Tay trái lật một cái, một tấm phù lục hiện ra. Trên mặt Triệu Thủ Quang ẩn hiện vẻ đau xót. Do dự một thoáng, hắn ném tấm phù ra rồi hai tay múa may, liên tiếp đánh ra các đạo pháp quyết.

Tấm phù hấp thu thì tỏa ra linh quang rực rỡ nhưng vẫn chưa có dấu hiệu kích phát. Thấy thế, ngọc dung của Nguyệt Nhi như phủ một lớp hàn sương.

Tấm phù nọ khởi động phức tạp như thế, chắc chắn có điểm bất phàm. Lấy công làm thủ, nàng giương ngọc thủ nhẹ nhàng điểm một cái. Tức thời Bích Tuyết Hoàn phóng ra linh quang chói mắt rồi một phân thành hai, hai thành bốn…

Sau một thoáng, trên bầu trời đã có mười sáu chiếc vòng nhỏ, gào thét đánh về đối phương.

—–

Chú (1) Giang dương đại đạo. Nghĩa hẹp là giặc cướp trên sông trên biển. Thường được dùng với nghĩa rộng để chỉ những kẻ phóng hỏa cướp của giết người, không việc ác nào không làm.