Quyển 2: Đoạt Tiên Thảo - Chương 50: Quỉ sự trên đường

Bách Luyện Thành Tiên

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Vài ngày sau, Lâm Hiên đã bay tới một sơn mạch hùng vĩ. Diện tích U Châu vốn rất rộng lớn. Ngoài những thành thị dân cư đông đúc, còn không thiếu những nơi sơn cùng thủy tận.

Những nơi hiếm dấu chân phàm nhân, thường xuyên có độc xà mãnh thú xuất hiện, thậm chí thấy cả những yêu thú biết hấp nạp thiên địa linh khí hiện thân.

Dãy Khuê Âm Sơn Mạch trước mắt là một trong số này, chỉ là ở đây thường xuyên có tu tiên giả tới tới săn giết yêu thú. Thân thể yêu thú có thể dùng để chế tạo Linh Khí pháp bảo, nội đan có thể luyện chế đan dược gia tăng pháp lực. Có đi thì có lại, số tu tiên giả nằm xuống ở đây cũng không ít.

Lúc này Lâm Hiên lơ lửng giữa không trung, lấy ra một cái ngọc giản đem thần thức truyền vào. hắn mua vật này từ một phường thị, bên trong có ghi lại địa đồ phân bố yêu thú tại Khuê Âm Sơn Mạch này.

Lát sau, hắn thu hồi ngọc giản rồi tiến vào vùng ven phía nam sơn mạch. Theo giới thiệu thì theo hướng này có một loại yêu thú tên là Quỷ Nguyệt Tri Thù. Với tu vị Trúc Cơ trung kỳ của hắn bây giờ, đối phó với cực phẩm yêu thú cấp một như nó thì không tốn bao nhiêu khí lực.

Trong lúc bay, Lâm Hiên phóng xuất toàn bộ thần thức. Khuê Âm Sơn Mạch hết sức nguy hiểm với tu tiên giả. Hắn không muốn vì thiếu tập trung mà trở thành mồi ngon trong miệng yêu thú.

Nửa canh giờ sau, Lâm Hiên đã bay vào trong sơn mạch, dọc đường đi thật là đại khai nhãn giới.

Chỉ thấy đầy rẫy những con mãng xà dài tới hơn mười trượng, quái điểu sải cánh dài hơn mấy thước. Có điều đây không phải yêu thú, chỉ là một số dã thú còn tồn tại từ thời hồng hoang.

Bay tiếp hơn mười dặm, tới một sơn cốc nhỏ thì hắn hạ xuống. Quan sát chung quanh một chút, quang cảnh khá giống miêu tả trong ngọc giản, phía trước không xa là động của Quỷ Nguyệt Tri Thù.

Đột nhiên Lâm Hiên biến sắc, phóng xuất thần thức. Sau một lát thì thở ra. Thì ra đã có tu sĩ tới nơi này trước một bước.

Lâm Hiên ăn một viên Ẩn Linh Đan rồi thi triển Thiên Ma Kiến Dung Thuật. Sau một thoáng đã biến thành một trung niên cao gầy dung mạo tầm thường.

Lúc này hắn mới cất bước đi về phía trước. Ở cửa hang, quả nhiên có ba gã tu sĩ đang đứng thầm thì.

Thấy Lâm Hiên tới, ba người này sửng sốt rồi vừa mừng vừa sợ. Một tu sĩ vận hoàng y chắp tay nói:

– Hân hạnh được gặp đạo hữu.

Lâm Hiên cũng hoàn lễ sau đó liếc nhìn đối phương. Xem trang phục là tán tu, tu vị là Trúc Cơ sơ kỳ.

– Đạo hữu tới chỗ này cũng để săn Quỷ Nguyệt Tri Thù sao?

– Ừm.

Lâm Hiên thản nhiên thừa nhận.

– Như thế thật đúng lúc.

Hoàng y tu sĩ mừng rỡ nói:

– Mục đích của ba người chúng ta cũng như đạo hữu, vừa lúc có thể lập một thành liên minh đối phó với yêu thú.

Liên minh?

Lâm Hiên ngẩn người. Theo hắn biết loài Tri Thù sống riêng lẻ. Đối phó với một cực thẩm yêu thú cấp một, các cao thủ Trúc Cơ kỳ cần lập liên minh làm gì?

– Xem ra đạo hữu có điều chưa biết…

Nhìn vẻ mặt của Lâm Hiên, hoàng y tu sĩ mỉm cười giải thích.

Thì ra ba người bọn họ cũng căn cứ vào ngọc giản mua được ở phường thị mà tới nơi này. Trong Khuê Âm Sơn Mạch tuy có nhiều yêu thú nhưng do diện tích khá lớn nên không hề dễ gặp.

Chuyện đi săn đúng là chỉ có thể dựa vào vận khí. Có khi mới vào đã gặp nhưng cũng có khi ở tới mấy tuần trăng cũng không gặp là bình thường.

Hơn nữa dù gặp yêu thú chưa chắc đã là tốt!

Tỷ như tu sĩ Linh Động Kỳ vào đây để săn yêu thú cấp một, chẳng may vận khí không tốt đụng độ với yêu thú ngoài cấp hai thì chính là đưa dê vào miệng hổ.

Hàng trăm năm nay, chuyện như vậy vốn không hiếm. Lâu dần một số tu sĩ đi săn thành công rời Khuê Âm Sơn Mạch, liền đem những kinh nghiệm nguy hiểm ghi lại. Lúc ban đầu chỉ truyền cho đám tôn tử bằng hữu, về sau dần lan truyền ra ngoài.

Những kinh nghiệm này của thực rất hữu ích với các tu sĩ mới đi săn. Đáng tiếc là tư liệu về yêu thú đa phần đã hư hỏng và không đầy đủ. Trải qua nhiều năm, rốt cục một thương minh khổng lồ đã ra giá cao thu thập toàn bộ tư liệu, lại mời cao nhân chế thành địa đồ Khuê Âm Sơn Mạch như hiện nay.

Dù được bán với giá không nhỏ nhưng tu sĩ tới nơi này đều hiểu được nặng nhẹ, đành cắn răng xuất ra tinh thạch, thương minh nọ kiếm được ích lợi rất lớn.

Nhờ địa đồ, tu sĩ tới săn yêu thú tiện lợi hơn rất nhiều. Có điều nó chỉ bao quát được khoảng một phần ba diện tích Khuê Âm Sơn Mạch.

Nghe nói vài ngàn năm qua, chưa từng có tu sĩ nào xâm nhập vào tận trong cùng, vì càng vào sâu yêu thú càng lợi hại. Theo lời đồn, cũng từng có một cao thủ Ngưng đan kỳ đại viên mãn, chỉ cách cảnh giới Nguyên Anh trong truyền thuyết một bước dám to gan lớn mật đi vào trong.

Nhưng không lâu đã thấy người này vật chạy ra, toàn thân bị trọng thương không thể hồi phục. Một thân tu vị kinh thiên động địa hoàn toàn bị phế.

Người này buồn chán không thôi, khi kể lại những trải nghiệm vẫn còn sợ hãi. Nguyên là hắn vừa mới tiến vào thì gặp ngay một yêu thú cấp ba hạ phẩm, với tu vị của hắn thì không để vào mắt. Vị cao nhân này đang muốn đại triển thần uy nhưng kinh ngạc phát hiện, loại yêu thú chưa bao giờ gặp này lại kéo đến cả đàn!

Theo lẽ thường, chỉ có yêu thú cấp thấp mới quần cư, từ thượng phẩm cấp một trở lên đã sống riêng lẻ.

Yêu thú cấp ba đi thành đàn? Mới nghĩ mà chúng tu sĩ đã đổ mồ hôi lạnh. Theo người nọ nói thì một đàn có đến hàng trăm con, nếu vậy e rằng lão quái Nguyên Anh kỳ gặp phải cũng chỉ còn đường chạy trối chết.

Về sau không còn có ai dám xâm nhập vào khu vực không có trong địa đồ nữa. Chúng tu sĩ phỏng đoán, bên trong có yêu thú cấp ba sống thành đàn như vậy, không chừng còn có yêu thú cấp bốn đã khai mở linh trí, có thể hóa ra hình dáng nhân tộc.

Điều cuối cùng là tin tức trong địa đồ không hẳn chuẩn xác hoàn toàn, phỏng như có yêu thú mới tiến cấp hoặc rời bỏ huyệt động, hoặc đã bị tu sĩ liệp sát …Nói chung là những tin tức biến động mà thương minh kia chưa kịp cập nhật. Khả năng này rất thấp, chỉ vào khoảng một thành.

Nghe hoàng y tu sĩ nói lại, Lâm Hiên mới biết mới rơi vào tình trạng tin tức thất thiệt đó.

Không ngờ Quỷ Nguyệt Tri Thù nơi đây đã tiến cấp lên thành Nguyệt Ma Tri Thù. Ba người này tới đây, phát hiện điều này thì ảo não không thôi. Nguyệt Ma Tri Thù chính là cực phẩm yêu thú cấp hai hàng thật giá thật. Thực lực có thể sánh với tu sĩ Trúc Cơ kỳ đại viên mãn.

Ba người bọn họ liên thủ, đối phó với yêu thú này thì chỉ kém một chút. Cứ như vậy rời đi thì không cam tâm.

Hơn nữa những chỉ dẫn về địa điểm yêu thú cấp hai xuất hiện rất ít. Mà những nơi đó nguy hiểm vô cùng, chỉ cao thủ Ngưng Đan Kỳ mới dám xâm nhập.

Lúc này gặp được cực phẩm yêu thú cấp hai ở đây. Bọn họ đương nhiên không muốn bỏ qua, săn giết được nó thì thu hoạch thật không nhỏ!

Ba người đang tiến thối lưỡng nan thì gặp được Lâm Hiên. Hoàng y tu sĩ nhân cơ hội thuận lý thành chương, đề nghị hắn liên minh cùng tiêu diệt yêu thú này. Sau khi đổi được tinh thạch thì chia đều.

Lâm Hiên không thiếu tinh thạch nhưng trầm ngâm một chút thì gật đầu.

Hoàng y tu sĩ mừng rỡ, hào sảng giới thiệu:

– Tại hạ là Chu Lương, vị này chính là Hoàng Chung huynh, còn đây là Mã Tiến đạo hữu, đều là ta kết giao trên đường.

Lâm Hiên ôm quyền ra mắt. Hoàng Chung là một lão giả râu tóc bạc trắng, niên kỷ đã thất tuần nhưng thân hình khôi vĩ, thanh âm sang sảng như chuông đồng, tu vị cũng là Trúc Cơ trung kỳ.

Còn Mã Tiến vận bộ y phục ngắn màu đen, niên kỷ chừng tam tuần, có tu vị Trúc Cơ sơ kỳ.

– Gặp được Lâm đạo hữu ở chỗ này là hữu duyên. Chỉ cần bốn người chúng ta liên thủ, nhất định sẽ tiêu diệt được yêu thú này.

Hoàng Chung vuốt râu mỉm cười.

– Đúng vậy, cực phẩm yêu thú nhị cấp, có thể đổi được tới mấy ngàn tinh thạch.

Mã Tiến xoa xoa tay, vẻ mặt hưng phấn nói:

– Đối với tán tu chúng ta, đây đúng là một gia tài rất lớn.

Hoàng Chung quan sát chung quanh một lát, thần sắc tỏ vẻ ngưng trọng:

– Yêu thú này không dễ chơi, đề phòng nó có thể chạy thoát, chúng ta nên bố trí trước cửa động một trận pháp.

Lão vừa nói vừa lấy trong túi trữ vật ra mấy cây trận kỳ cùng một cái trận bàn.

Lâm Hiên từng sử dụng qua khá nhiều trận phù nhưng đây là lần đầu thấy qua kỳ nghệ bày trận chính thức dùng trận bàn cùng trận kỳ.

Trong tu tiên bách nghệ, trận pháp là một kỳ nghệ thâm ảo đặc biệt. Chỉ có người thiên tư tuyệt đỉnh mới có thể lĩnh ngộ được tạo nghệ này.

Tu tiên Giới U châu có Linh Dược Sơn nổi danh về luyện đan nhưng không có môn phái nào nổi tiếng về trận pháp. Có mấy trận pháp sư thì đều là nhân vật ưu thích nhàn vân dã hạc, ẩn cư không muốn người biết đến.

Lâm Hiên từng qua nhiều phường thị, có lưu tâm tìm hiểu nhưng không chút tin tức. Khi trước xảo hợp, hắn mới mua được một tấm trận phù với giá trên trời.

Cùng một trận pháp, nếu dùng trận bàn cùng trận kỳ bày trận thì uy lực gấp mấy lần dùng trận phù, hơn nữa có thể tái sử dụng nhiều lần.

Lâm Hiên từng dùng trận phù hết sức thuận tay, đã thấy được chỗ tốt của trận pháp chân chính. Không ngờ Hoàng Chung lại có thứ quý giá như vậy.

– Đạo hữu là trận pháp sư?

Chu Lương cũng kinh ngạc mở miệng.

– Đương nhiên không phải.

Hoàng Chung lại sờ sờ chòm râu:

– Lão phu vô tình mà có được. Khiến mấy vị đạo hữu chê cười rồi.

– Ồ!

Lâm Hiên cũng lộ vẻ hâm mộ.

Sau đó ba người được chia một số khí cụ bày trận, bắt đầu bố trí chung quanh theo sự chỉ dẫn của Hoàng Chung.

Trận này có tên là Ngũ Hổ Quần Dương Trận, uy lực đủ để sát diệt tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, có thêm nó hỗ trợ thì săn giết càng yêu thú thêm phần nắm chắc.

Bốn người cẩn thận thu liễm khí tức, bí mật ẩn nấp chung quanh. Theo lời Chu Lương, Nguyệt Ma Tri Thù này đã ra ngoài đi kiếm ăn, bọn họ phải đợi ở chỗ này.

Lâm Hiên lo lắng vì đợi lâu thì Thiên ma Kiến Dung Thuật sẽ mất đi hiệu lực. Cũng may đám người cách nhau khá xa, lại dùng huyễn thuật ẩn nặc thân hình nên không người nạo phát hiện ra dị trạng của hắn. Thời gian hết hiệu lực trôi qua, Lâm Hiên lại nuốt vào một viên Ẩn Linh Đan.

Đợi khá lâu, chưa thấy Nguyệt ma Tri Thù xuất hiện nhưng thân là tu tiên giả thì sự kiên nhẫn có thừa. Lâm Hiên thường xuyên đem thần thức thả ra, do thường xuyên dùng Lam Sắc Tinh Hải nên thần thức của hắn cường đại vượt xa cảnh giới.

Kết quả phát hiện có mấy lần Hoàng Chung cùng Mã Tiến khẽ nhúc nhích môi truyền âm với nhau.

Điều này Lâm Hiên đề cao cảnh giác, nhìn qua nơi có bày Ngũ Hổ Quần Dương Trận. Thứ này dùng để vây khốn Nguyệt Ma Tri Thù hay đối phó với minh hữu?

Nghĩ tới đây, Lâm Hiên lặng lẽ lấy ra một tấm phù lục. Đây chính là Cửu Cung Bát Quái trận có thể vây khốn tu sĩ Ngưng đan kỳ. Bên trong chỉ phong ấn khoảng năm thành uy lực của trận nhưng Lâm Hiên phải mất hơn bảy trăm tinh thạch mới mua được.

Khi trước hắn tính dùng bảo vật này để làm đòn sát thủ, khi đối mặt với Âm Quỷ thượng nhân vẫn không dùng tới, không hiểu sao lần này trong lòng lại nổi lên một dự cảm bất hảo. Tu tiên giả có thể cảm ứng được một chút nguy hiểm sắp tới. Lâm Hiên quyết định đem trận phù, lặng lẽ bày bố ra mới an tâm hơn.

Đang nghỉ ngơi, đột nhiên hắn nhíu mày, mở mắt ngoảnh đầu nhìn về phía đông nam. Lúc này một giọng nói hưng phấn truyền vào tai:

– Các vị đạo hữu cẩn thận, Nguyệt Ma Tri Thù đã trở về.

Khóe miệng Lâm Hiên khẽ nhếch, dùng thần thức đảo qua. Hoàng Chung và Mã Tiến đã ngừng truyền âm, thần sắc ngưng trọng chăm chú nhìn nơi cửa cốc. Chu Lương cũng lộ vẻ khẩn trương, tay cầm trận kỳ khẽ run lên.

Vẻ mặt Lâm Hiên cũng ngưng trọng. Cực phẩm yêu thú cấp hai, thực lực hẳn là rất mạnh.

Lát sau một con Tri Thù dữ tợn hiện ra trước mắt đám người. Thân thể nó to như cái thớt, tám cái chân lớn sắc bén như đao. Quỷ Nguyệt Tri Thù có màu đen tuyền, tiến cảnh thành Nguyệt Ma Tri Thù thì toàn thân có thêm những sọc màu vàng

Nguyệt Ma Tri Thù dần đến gần, trống ngực đám người đập mạnh dần. Có điều khi cách động khẩu hơn trăm trượng thì nó dừng lại, tựa hồ như cảm ứng được điều gì đó.

Đột nhiên Nguyệt Ma Tri Thù kêu lên hai tiếng chi chi rồi, mồm phun ra một sợi hắc tuyến. Phụt một tiếng, hắc tuyến bắn vào trước động, không ngờ hòa tan đất đá bên trong, thì ra đây là thủy độc của nó.

– Yêu thú đã phát hiện, động thủ!

Hoàng Chung hét lớn một tiếng rồi tế ra một kiện Linh Khí, là một thanh Quỷ Đầu Đao:

– Cùng dồn nó vào trong trận.

– Được!

Chu Lương cùng Mã Tiến đồng thời tế ra bảo vật. Lâm Hiên liền tế thanh phi kiếm của Chu Uyển lên không trung.

Với một tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, có được thượng phẩm Linh Khí không tính là tệ.

Bốn đạo hào quang chói mắt, một trước ba sau bay vọt về phía Nguyệt Ma Tri Thù. Có điều thân thủ của nó hết sức mau lẹ. Tám chân khẽ nhún một cái, thân hình đã biến mất, toàn bộ Linh Khí đều đánh vào khoảng không.

– Ồ, nó ở đâu?

Chu Lương quay đầu nhìn bốn phía, có vẻ kinh ngạc mở miệng.

– Cẩn thận!

Có tiếng nhắc truyền đến khiến sắc mặt Chu Lương đại biến, như cảm ứng được điều gì thì ngẩng đầu lên. Nào ngờ Nguyệt Ma Tri Thù đã xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, lợi trảo lóe ra hàn quang hung tợn bổ xuống.

Ầm!

Một đạo sáng bắn trúng Nguyệt Ma Tri Thù, tuy không gây thương tích nhưng khiến đòn công kích của nó bị chậm lại. Chu Lương vội chuyển thân vọt sang một bên.

Hắn chỉ nghe kình phong rít lên, cảm giác lợi trảo của yêu thú xẹt qua bên tai. Nếu không bị đạo sáng nọ ngăn cản, hắn đã gặp độc thủ của yêu thú.

– Đa tạ đạo hữu!

Chu Lương lộ vẻ cảm kích nhìn Lâm Hiên, hắn chỉ lắc đầu khẽ cười, Chu Lương này chắc chắn là tán tu vào đây săn bắn. Nếu cứu được đối phương, Lâm Hiên cũng không ngại ra sức một lần.

– Cẩn thận, đây là một trong những tuyệt kỹ của Nguyệt Ma Tri Thù, Di Ảnh Phong!

Không chờ Hoàng Chung nhắc nhở, đám người đều phát ra các loại vòng hộ thể. Quanh thân Lâm Hiên cũng được bao phủ một sáng màu xanh nhạt. Nếu không cẩn thận để yêu tới thú gần, linh khí hộ thuẫn cũng có thể đỡ được một đòn, còn cơ hội thoát thân.

Bốn người phối hợp khá ăn ý, thao túng Linh Khí bao vây tứ phía. Nguyệt Ma Tri Thù tuy hung hãn nhưng linh trí rất thấp. Dưới sự liên thủ của đám tu sĩ, nó chỉ né tránh theo bản năng, từng bước bị dồn vào trận pháp.

Ô…

Một âm thanh trầm thấp truyền vào tai, chỉ thấy nơi cửa động đại phóng hào quang. Trên mặt Hoàng Chung lộ vẻ vui mừng, vội mở miệng nhắc nhở:

– Các vị đạo hữu, Nguyệt Ma Tri Thù đã tiến vào Ngũ Hổ Quần Dương Trận, chúng ta nhanh truyền pháp lực vào trong trận kỳ, vây nó lại.

– Được!

Oành!

Lúc này trong trận phát ra sương mù cuồn cuộn, đồng thời truyền ra âm thanh như sấm động. Lâm Hiên dùng thần thức quan sát, thấy Nguyệt Ma Tri Thù ở giữa trận, hai mắt đỏ lòm như máu đang tả xung hữu đột.

Trong trận thỉnh thoảng bay ra một số quang cầu nhưng Nguyệt Ma Tri Thù nổi danh là khó chơi. Công kích cỡ này chỉ khiến nó đại phát hung tính, phẫn nộ kêu to vài tiếng rồi các sọc vàng trên lưng bụng cùng lợi trảo đồng thời phát sáng, khí thế bắt đầu bạo tăng.

– Mấy vị đạo hữu, sợ rằng trận pháp không vây khốn được yêu thú này, chúng ta mau động thủ.

– Được!

Hoàng Chung cầm trận kỳ màu đỏ ném lên trời, đồng thời đánh ra một đạo pháp quyết:

– Các vị đạo hữu tiếp tục truyền linh lực vào trong trận.

Ba người không dám chậm trễ, đem toàn thân pháp lực truyền vào trong trận. Nhất thời Ngũ Hổ Duần Dương Trận đại phóng hào quang. Từ bên trong bắn ra vô số sợi tơ màu đen quấn lấy Nguyệt Ma Tri Thù.

Hoàng Chung dương hai tay quát lớn:

– Khai!

Trận pháp tách ra một đường. Lão điểm chỉ về phía trước. Thanh Quỷ Đầu Đao hóa thành một đạo hắc quang, bay vào trận hung hăng chém về yêu thú.

Choang một tiếng như kim thiết va chạm. Không ngờ quanh thân Nguyệt Ma Tri Thù xuất hiện một lồng sáng màu đen.

Vòng bảo hộ!

Sắc mặt đám người trầm xuống, cực phẩm yêu thú cấp hai quả nhiên danh bất hư truyền. Không ngờ vòng bảo hộ của nó rất khó công phá, xem ra muốn tiêu diệt phải tốn không ít khí lực.

Yêu thú liều mạng giãy dụa khỏi các sợi tơ nhưng lại bị ba Trúc Cơ kỳ tu sĩ dùng toàn lực trấn áp, nhất thời không thoát ra được.

Hoàng Chung thì tiếp tục điều khiển Quỷ Đầu Đao chém sa sả vào vòng hộ thân của yêu thú. Màu sắc của vòng bảo hộ cũng nhạt dần đi.

– Hoàng huynh nhanh lên một chút, cứ thế này thì pháp lực tiêu hao quá nhanh.

Sau một lát, sắc mặt ba người chủ trận đã tái nhợt. Chu Lương lên tiếng thúc giục.

– Lão phu đã rõ, xin mọi người gắng thêm một chút!

Lại thấy sương mù trong trận cuồn cuộn liên hồi, tựa hồ đang có đại chiến vô cùng kịch liệt. Qua một khắc, một tiếng kêu thê lương phát ra rồi bên trong rất nhanh trở lại yên tĩnh. Sau khi sương mù tản ra, Hoàng Chung có vẻ đắc ý bay vào trận, bên cạnh lão là thi thể của Nguyệt Ma Tri Thù.

Chu Lương thở phào nhẹ nhõm, đã mất sức chín trâu hai hổ. Rốt cục liệp sát được yêu thú này. Tài liệu bán đi có thể thu được một lượng tinh thạch rất lớn, mặc dù chia lầm bốn nhưng vẫn là con số khá lớn.

Đã có phí tổn cho mấy năm tu luyện trong tương lai. Chu Lương đang vui mừng thì thấy linh lực bản thân vẫn không ngừng tiết ra ngoài. Hắn vội dừng việc vận chuyển nhưng vô ích. Chu Lương vừa sợ vừa giận, muốn ném trận kỳ xuống nhưng chuyện kinh ngạc xảy ra, không ngờ nó như dính vào tay, tiếp tục hấp thu pháp lực của hắn.

– Hoàng đạo hữu, đang xảy ra chuyện gì?

Trên mặt Chu Lương hiện vẻ lo lắng, hỏi:

– Chẳng lẽ trận pháp có vấn đề?

– Ha ha, đương nhiên trận pháp của lão phu không có vấn đề, chỉ là ta muốn tính mạng của các ngươi mà thôi.

Vẻ mặt Hoàng Chung đang ôn hòa đột nhiên biến thành vẻ dữ tợn.

– Đúng vậy, số lượng tinh thạch tăng lên gấp đôi mà dường như trên người hai ngươi cũng không thiếu bảo vật.

Mã Tiến cũng cười lạnh nói.

– Hai người các ngươi… là đồng bọn?

– Ha ha, chúng ta vốn là đạo tặc chuyên đi cướp lũ tán tu không có mắt như các ngươi.

Hoàng Chung vô cùng đắc ý cười to, lần này đúng là nhất tiễn hạ xong điêu. Một khi rót linh lực vào Ngũ Hổ Quần Dương Trận thì phải đến lúc pháp lực cạn kiệt mới dừng.

Giờ hai người muốn thoát thân chỉ là người si nói mộng. Hoàng Chung đắc ý nhìn Chu Lương đang kinh sợ, có điều lão quay sang Lâm Hiên thì phát hiện sắc mặt hắn đầy âm trầm, trầm mặc không nói. Trong lòng lão chợt có cảm giác không ổn, lạnh lùng quát:

– Mau lấy tánh mạng của chúng.

Lời còn chưa dứt thì Quỷ Đầu Đao đã rời tay bay đi. Mã Tiến ngẩn ra, cũng đem Linh Khí trong tay gào thét bắn tới Chu Lương.

Trong hoa máu diễm lệ, thân hình Lâm Hiên bị chém thành hai nửa còn Chu Lương cũng đầu một nơi thân một nẻo, hai người không hề chống cự chết ngay đương trường.

Sự tình diễn ra thuận lợi, có điều nỗi bất an của Hoàng Chung vẫn chưa tan.

– Sư huynh sao vậy?

– Ta không sao.

Hoàng Chung lắc đầu, có lẽ là lão quá đa tâm. Đang tính thu thập túi trữ vật của hai người thì chợt một câm thanh quỉ dị vang lên sau lưng.

Hoàng Chung quay đầu lại, trên mặt lộ vẻ không thể tin. Không ngờ thi thể Nguyệt Ma Tri Thù bỗng quỷ dị đứng dậy.

Cộp cộp!

Nó từng bước đi tới bên này.

– Hắc hắc, ta rất khoái khẩu huyết nhục của tu sĩ.

Nguyệt Ma Tri Thù mở miệng phát ra tiếng người khiến Hoàng Chung cùng Mã Tiến hoảng sợ, vội tế ra Linh Khí.

Chỉ thấy hắc quang chợt lóe, thân hình yêu thú đã biến mất, sau một khắc lại hiện bên cạnh thi thể Chu Lương:

– Hắc hắc, không ngờ tiểu tử này có thủy linh căn, rất hợp với lão tổ ta.

Nói rồi yêu thú nhào tới, một tầng hắc quang chói mắt phát ra, bao phủ nó và thi thể Chu Lương. Trong hắc quang, không ngờ hai thi thể bắt đầu dung hợp lại.