Quyển 2: Đoạt Tiên Thảo - Chương 79: Tử Mẫu Thất Kiếm

Bách Luyện Thành Tiên

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Mắt thấy khí thế phát ra trên người đối phương. Trung niên hoảng sợ kêu to:

– Ngươi cũng là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ?.

Không thể, chính hắn đã dùng Linh nhãn thuật xem xét qua, chẳng lẽ đối phương có bí pháp ẩn giấu tu vị?

Hừ!

Trong mắt Lâm Hiên hiện vẻ khinh thường, vầng sáng màu xanh trở nên chói lòa hơn, Quỷ Xà Kiếm như bị sét đánh, ngừng vùng vẫy rồi ngoan ngoãn nằm trong tay hắn.

Lúc này trung niên cảm thấy miệng lưỡi đắng ngắt, muốn giết người đoạt bảo đâu biết đá trúng tấm thiết bản. Tiểu tử này không chỉ cùng cảnh giới với hắn mà tu luyện công pháp đỉnh cấp kì lạ mạnh mẽ.

Không có cơ hội giành thắng lợi, phải mau chóng chạy đi, ở lại chính là đem mạng nhỏ giao cho đối phương!

Lòng đầy oán độc, trung niên hung hăng trợn mắt nhìn Lâm Hiên rồi phất tay áo một cái, tế ra một tấm lục phù.

Bùng một tiếng! Tấm phù hóa thành một khối hỏa cầu cỡ hai ba trượng, mang thanh thế khác thường đánh tới Lâm Hiên.

Còn trung niên thì không chút chậm trễ, hóa thành một đạo sáng màu đỏ thẫm bay về phương xa.

– Chút tài mọn!

Lâm Hiên hờ hững quát rồi há miệng phun ra đôi Ngô Câu Kiếm. Trong nháy mắt chúng biến thành một con Cự long dài hơn mười trượng. Nó há to cái mồm đỏ lòm như chậu máu đem hỏa cầu nuốt vào trong bụng.

Trong đạo quang ảnh, trung niên quay đầu. Thấy thế thì sợ tới tim như ngừng đập, phát huy pháp lực toàn thân đến tột độ. Tốc độ độn quang càng nhanh thêm vài phần.

Đáng tiếc vô dụng!

Lâm Hiên giơ ngón trỏ điểm ra một đạo pháp quyết. Hỏa long lượn một vòng rồi bắn theo trung niên. Tốc độ của con rồng này nhanh tới chóng mặt. Gần như trong chớp mắt đã rút ngắn tới cả trăm trượng.

Trung niên quá sợ hãi nhưng chạy đã không kịp, lưu chuyển linh lực toàn thân tới cực hạn. Một vòng sáng màu đỏ như máu hiện ra quanh hắn.

Có điều vẫn chỉ là vùng vẫy trước khi chết. Linh khí hộ thuẫn sao có thể chịu được một đòn toàn lực của Ngô Câu Kiếm.

Bụp một tiếng. Vòng bảo hộ tan biến giống như bóng nước. Chỉ thấy một vùng hoa máu diễm lệ bạo nở trong không trung.

Nhìn thi thể địch nhân, vẻ mặt Lâm Hiên trở nên ngưng trọng. Toàn thân đột ngột lóe lên hắc quang cùng quỷ khí âm trầm.

Hắn giơ tay hư không một trảo, bắn ra mấy sợi tơ màu đen. Không chỉ đem túi trữ vật của đối phương thu về mà còn giam cầm một khối quang cầu cỡ ngón cái.

Chính là hồn phách của trung niên!

Đối với địch nhân, Lâm Hiên không có ý niệm hạ thủ lưu tình, trực tiếp đem tinh hồn người này thu vào trong Bách Hồn Phiên.

Sau khi tiến cảnh Trúc Cơ hậu kỳ thành công. Đây là lần đầu hắn động thủ với tu sĩ cùng cấp nhưng sát diệt đối phương không mấy khó khăn.

Xem ra lúc trước, hắn lựa chọn kiêm tu hai đại thần công chính ma là chính xác. Tu luyện đầy đau khổ nhưng thực lực trở nên mạnh mẽ hơn nhiều.

Cầm túi trữ vật của trung niên nọ, Lâm Hiên dụng thần thức đảo qua. Bên trong có mấy chục khối trung phẩm tinh thạch. Còn thêm Quỷ Xà Kiếm chính là một kiện Khí Linh!

Sau khi kiểm kê chiến lợi phẩm, Lâm Hiên liền độn quang bay về phương xa. Sau một hồi, rốt cuộc hắn tìm được một cây Mộc Linh. Gọi là cây nhưng chỉ là một cái thân nhỏ màu nâu cao không đến hai tấc, lơ thơ có vài chiếc lá có điều lại kết được tới mười mấy Mộc Linh Quả.

Linh khí trên cây dao động rất nhỏ. Nếu thần thức của hắn không ngang với tu sĩ Ngưng Đan sơ kỳ, muốn tìm ra thật không dễ.

Trong lòng vui vẻ, Lâm Hiên đang muốn hái Mộc Linh Quả thì như cảm ứng được điều gì, vẻ mặt trở nên nghiêm trọng.

Hai luồng khí tức đang bay mau lẹ đến nơi này. Không cần phải nói, là hai tu sĩ cùng tổ tìm đến.

Đối phương phát hiện ra Mộc Linh Quả chỉ chậm hơn hắn một chút. Chứng tỏ thần thức không phải chuyện đùa, chắc chắn là kình địch.

Vừa rồi sát diệt trung niên cùng cấp không hao phí bao nhiêu pháp lực, tuy tin tưởng vào thực lực của mình nhưng Lâm Hiên không dám khinh địch.

Chỉ một thắng lợi nhỏ đã tự mãn, có ngày chính hắn sẽ ngã xuống.

Tu tiên bách nghệ vô cùng uyên thâm, Cửu Thiên Huyền Công cùng Huyền Ma Chân Kinh thần kỳ nhưng công pháp đỉnh cấp còn rất nhiều, đâu biết được những người khác sẽ tu luyện loại thần thông nghịch thiên gì.

Tóm lại cẩn thận sẽ không mắc phải nhiều sai lầm!

Với thần thức đối phương, trong vòng trăm trượng thì ẩn thân thuật không tác dụng. Lâm Hiên do dự một chút nhưng không rời đi. Để cho đối phương hái từng này Mộc Linh Quả, chẳng phải hắn sẽ hối tiếc lắm sao. Cẩn thận không có nghĩa là khiếp nhược, hắn quyết định ở lại kháng địch.

Lúc này có hai đạo quang ảnh một đen một trắng bay tới, màu sắc hoàn toàn khác biệt nhưng linh lực dao động lại có thuộc tính tương tự.

Cảm ứng được điểm này Lâm Hiên như nghĩ tới điều gì, vẻ mặt trở nên khó coi.

– Ồ, đã có một tiểu tử ở nơi này.

Hai đóa quang hoa màu sắc tương phản xoay một vòng giữa không trung sau đó hạ xuống đất, từ bên trong hiện ra hai người.

– Là bọn họ?

Mặc dù đã đoán được nhưng lúc này Lâm Hiên thầm kêu khổ không thôi.

Vận khí của hắn hôm nay vô cùng xui xẻo, cùng tổ với hắn có ba tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, không ngờ lại gặp toàn bộ.

Trước mắt là một đôi song sinh huynh đệ có bộ dạng vô cùng tương phản.

Một người mập mạp như heo, thắt lưng muốn lớn hơn cái thùng nước. Người kia gầy đến mức chỉ có da bọc xương. Có điều tướng mạo cả hai tương tự, đều là mắt say như gà chọi, mũi đỏ như bã trầu xấu xí vô cùng.

Chính là huynh đệ họ La, hai sát tinh ở trong hàng ngũ Trúc Cơ Kỳ. Tên mập là huynh trưởng, tên là Thùng. Người cũng như tên hình tượng được ngay. Đệ đệ gọi là Bưu, tuy ốm o nhưng nghe nói cực kỳ dũng mãnh khi chiến đấu.

Hai người này tu luyện một bộ công pháp song hợp, hỗ trợ lẫn nhau trong tấn công phòng ngự. Hơn nữa lại là huynh đệ song sinh, từ nhỏ ở cùng một chỗ, tâm ý gần như tương thông. Thực là hai đối thủ đang sợ.

Trong hàng tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, hai người có danh tiếng cực đại. Thậm chí có đồn vào mấy năm trước, hai huynh đệ này vì tranh chấp một dị bảo mà đã động thủ cùng một đôi song tu đạo lữ cảnh giới Giả Đan.

Hai người kia tu vị còn trên huynh đệ họ La một bậc nhưng kết quả đại bại ngã xuống, cho thấy hai huynh đệ này thật không tầm thường.

Nửa năm qua khắp các phường thị, Lâm Hiên từng nghe tới đại sát danh hai họ La này. Trong thạch thất đã cảm thấy quen mắt, chỉ là nhất thời không nghĩ ra.

Lúc này huynh đệ họ La cũng nhìn Lâm Hiên với vẻ ngạc nhiên. Tu sĩ Trúc Cơ Kỳ khó mà phát hiện ra Mộc Linh Thụ này. Hai người bọn họ tu luyện thần thông đặc biệt, có thể đem thần thức của cả hai hợp lại nên mới tìm được. Không ngờ lại có người nhanh chân đến trước.

Dùng Linh Nhãn Thuật quan sát thì thiếu niên này chỉ có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ!

Tuy nhiên tính tình huynh đệ họ La rất cẩn thận. Có uy danh hiển hách ở Tu tiên giới hỗn tạp này, ngoài thực lực thì không thể thiếu tâm cơ.

Không nói một lời, hai người sờ vào túi trữ vật bên hông. Chỉ còn đường chiến, Lâm Hiên liền ra tay trước chiếm lợi thế.

Chỉ thấy một quầng sáng màu xanh nhạt hiện quanh thân, hắn đã mở ra Linh khí hộ thuẫn. Đồng thời ném ra mấy tấm phù lục. Kỳ quang các màu chợt hiện, quanh thân lại xuất hiện tới bốn tầng năm vòng bảo hộ.

Đây đều Nhân Giai pháp thuật phòng ngự cao cấp. Mỗi một tầng có thể đỡ được một đòn của thượng phẩm Linh Khí.

Tay áo còn lại phất lên, Lâm Hiên lẩm nhẩm niệm pháp quyết. Vô vàn cây băng châm như mưa bắn nhanh ra. Nhớ rõ lúc ở Linh Động Kỳ, đây là pháp thuật đầu tiên hắn luyện tập, giờ tu vị cuồng tăng tới Trúc Cơ hậu kỳ. Uy lực pháp thuật đã cách xưa một trời một vực.

Không chỉ số lượng băng châm bạo tăng hơn ngàn cây mà lực sát thương tăng mấy lần.

Còn chưa hết, Lâm Hiên lại há to miệng phun ra một ngụm hỏa diễm.

Tiên Thiên Chân Hỏa!

Hỏa diễm xoay một vòng rồi biến thành hai con linh điểu cỡ bàn tay rất sống động. Lúc này chúng cất hai cánh, xé gió bay tới hai huynh đệ.

Hỏa Điểu Thuật! Đây là Nhân Giai pháp thuật công kích cao cấp. Yêu cầu khả năng điều khiển linh lực phải đạt tới trạng thái vô cùng tinh tế tỉ mỉ. Dù là cao thủ cảnh giới Giả Đan, thi triển ra thần thông này cũng phải mất một thời gian. Có điều Lâm Hiên nhờ vào thần thức mạnh mẽ. Thi triển chưa tới mức xuất thần nhập hóa nhưng cũng vô cùng thuận tay.

Uy lực pháp thuật này còn trên cực phẩm Linh Khí một bậc. Mắt thấy Lâm Hiên thi triển ra Hỏa Điểu Thuật cùng ném ra lục phù. Huynh đệ họ La cho là bản thân hoa mắt, xông xáo nhiều năm bên ngoài nhưng là lần đầu mới gặp.

Vẫn còn chưa hết!

Sau khi thả ra Hỏa điểu, Lâm Hiên hư không một trảo xuống phía dưới. Pháp lực bắn nhanh ra khiến đất đá rào rào bị hút lên cao tới vài trượng. Ngón trỏ bàn tay còn lại của hắn liền điểm ra một đạo bạch quang vào đám đất thô kia.

Oành một tiếng! Đám đất thô tụ hợp thành hai người đất cao tới hơn trượng, Đây chính là Thổ Nhân Thuật, cũng là Nhân Giai pháp thuật cao cấp.

Đi!

Lâm Hiên khẽ quát, Hai gã thổ nhân lập tức lăng không bay về phía huynh đệ họ La.

Lần này hắn không muốn vừa chiến đấu đã tế ra Linh Khí. Chỉ thi triển ra các loại pháp thuật, vừa là thăm dò thực lực đối phương vừa kiểm nghiệm pháp lực bản thân.

Các loại bảo vật tuy rất trọng yếu nhưng tu vị bản thân mới là cơ sở. Nếu quá mê luyến dựa vào Linh Khí pháp bảo, sẽ có lúc lầm lạc vào hiểm cảnh. Lâm Hiên luôn tự nhắc nhở bản thân.

Huynh đệ họ La tuy kinh ngạc nhưng kinh nghiệm đối địch rất phong phú.

Đối mặt với các công kích liên hoàn, trên mặt lão đại La Thùng hiện vẻ ngưng trọng. Hai tay hợp lại, miệng niệm pháp quyết. Nhất thời quanh thân hắn phát ra một tầng sáng, hóa thành khối cầu màu vàng nhạt tới hơn trượng, đem hai huynh đệ bao bọc lại.

La Thùng tiếp tục ném ra một tấm lục phù lên không. Nó hóa thành một tầng bảo hộ màu trắng lấp lánh có vẻ bất phàm. Đây cũng là Nhân Giai pháp thuật phòng ngự cao cấp, cùng với linh khí hộ thuẫn tạo thành hai tầng bảo vệ.

Trong chớp mắt, băng châm đã bắn tới tầng sáng trắng. Liên tục có tiếng bộp bộp vang lên, tầng băng châm dày đặc như mưa ào ào bắn tới nhưng lồng sáng màu trắng chỉ lung lay một chút.

Lâm Hiên nhíu mày. Dù đoán Băng Châm Thuật khó mà gây nguy hiểm cho đối phương nhưng thấy pháp thuật phòng ngự lợi hại như vậy, lúc này cũng phải giật mình. Sát danh của huynh đệ họ La được tạo thành không phải vô căn cứ.

Lúc này sắc mặt La Thùng trở nên lạnh lẽo. Nhìn hai con hhỏa điểu đang bay tới, hắn há miệng phun ra một ngụm tinh khí. Tinh khí rời lồng sáng, biến thành hai con băng hùng nhỏ nghênh đón hai con hỏa hiểu.

Những tiếng xoang xoảng như gương vỡ vang lên, hai con tiểu Băng Hùng vỡ tan nhưng thân thể hỏa điểu nhỏ đi không ít. Chỉ là khi bay tới đích, hai con hỏa điểu bỗng nhập thành một, tự nổ thành những tia sáng đỏ dữ dội, bắn thẳng vào lồng sáng trắng.

Roạt!

Lồng sáng trắng lung lay muốn vỡ nhưng cuối cùng vẫn ổn định trở lại, có điều đã ảm đạm đi không ít.

Ngay lúc này, hai thổ nhân cũng gào thét mà đến. Bốn cánh tay cường bạo như của Cự Linh Thần giáng thẳng vào lồng sáng trắng.

Ầm ầm hai tiếng! Cuối cùng lồng sáng trắng cũng vỡ ra thành muôn mảnh bạch quang. Có điều trên mặt La Thùng không chút kinh hoảng.

Quai hàm bạnh ra, La Thùng hít vào một hơi thật sâu, cắn nhẹ đầu lưỡi tiếp tục phun ra một ngụm tinh khí, mơ hồ biến hình dạng một con Biển bức.

Âm thanh chói tai rít lên như muốn xé rách không trung, Biển bức đã hóa thành sóng âm bao trùm lấy hai thổ nhân.

Sau một lát, không gian trở lại yên ắng mà hai thổ nhân cũng hóa thành bụi bặm lả tả rơi xuống.

– Hả…

Chứng kiến một màn này, Lâm Hiên kinh ngạc không ít. Họ La kia cũng thi triển ra được những Nhân Giai pháp thuật cao cấp đầy huyền diệu.

Tuy nhiên vừa rồi chỉ là thăm dò. Trên mặt Lâm Hiên hiện vẻ ngưng trọng, đang muốn tế ra Linh Khí thì La Bưu núp ở phía sau đã động thủ.

Chỉ thấy hắn ném ra một xếp lục phù xanh xanh đỏ đỏ.

Đây là….

Lâm Hiên sửng sốt rồi thầm kêu khổ. Đây không phải là lối đấu pháp giống hắn sao. Không ngờ hôm nay cũng gặp địch nhân không biết tiếc tinh thạch!

Oanh!

Chỉ thấy hỏa cầu, băng cầu, lôi điện liên tiếp bạo liệt trong không gian.

La Bưu ném ra đồng thời mấy chục tấm phù lục, cũng may là bên trong phong ấn Nhân Giai pháp thuật trung cấp. Sắc mặt Lâm Hiên giãn ra, vỗ vào túi trữ vật. Một đạo bạch quang từ bên trong bay ra, là một tiểu thuẫn cỡ bàn tay.

Hắn đem pháp lực truyền vào, tiểu thuẫn cuồng tăng tới hơn trượng chắn trước người. Sau một khắc, những tiếng ầm ầm vang lên không ngớt.

Chịu đựng mấy chục pháp thuật oanh kích mặt thuẫn chỉ rung lên một hồi mà không hề hấn gì. Không hổ là cực phẩm Linh Khí phòng ngự.

Nhân lúc này, Lâm Hiên tế ra Ngô Câu Kiếm lên đỉnh đầu. Chúng xoay tròn một vòng rồi hóa thành một con Cự long dài mấy trượng.

La Bưu thấy thế thì hừ một tiếng liếc sang huynh trưởng. Đối thủ không chỉ có pháp lực mạnh mẽ mà còn rất nhiều bảo vật.

Xem ra hôm nay đã gặp kình địch!

Có điều hai người bước vào tu tiên giới hơn trăm năm, từng trải qua không biết bao trận đại chiến. Thanh niên này sao có thể làm bọn hắn lật thuyền trong mương cạn?

La Bưu giơ tay lên, toàn thân tỏa ra một tầng hắc khí. Trên hư không trung xuất hiện sáu thanh phi kiếm dài chừng hơn tấc, chậm rãi xoay tròn trên đỉnh đầu. Còn trong tay hắn là một thanh kiếm dài ba tấc màu xám xanh.

– Tử Mẫu Thất Kiếm?

Tròng mắt Lâm Hiên co lại, trước mặt hắn là một bộ linh thông tử mẫu Linh Khí rất ít xuất hiện tại tu tiên giới. Một bộ tử mẫu Linh Khí gồm có một kiện Linh Khí mẹ và các Linh Khí con. Còn mẫu tử linh thông nghĩa là, chỉ cần dùng thần niệm khống chế Linh Khí mẹ, sẽ thông qua nó thao túng các Linh Khí con còn lại.

Hơn nữa, gọi là tử mẫu nhưng uy lực của các Linh Khí con thường không kém Linh Khí mẹ. Đối phương sử ra bộ Tử Mẫu Thất Kiếm này, tương đương với đồng thời sử dụng sáu kiện Linh khí, uy lực vô cùng cường đại.

Thông linh tử mẫu Linh Khí thần kỳ như thế, Đương nhiên luyện chế vô vàn khó khăn, phẩm bậc càng cao càng tiêu tốn tài liệu tinh thạch, đồng thời khả năng thất bại càng cao.

Xuất hiện thường là các bộ hạ phẩm và trung phẩm, nếu có bộ thượng phẩm thì sẽ khiến các tu sĩ đổ xô vào tranh đoạt.

Nhìn cây phi kiếm ba tấc sắc bén lấp lánh trong tay La Bưu, từ linh khí tỏa ra nồng đậm có thể thấy nó là một kiện cực phẩm Linh Khí.

Lâm Hiên không khỏi bàng hoàng thất sắc. Hậu bối của lão quái Nguyên Anh kỳ có bảo vật này thì còn tin được. Huynh đệ họ La sát danh cực đại nhưng chỉ là một đôi tán tu. Rốt cuộc bọn chúng lấy được bảo vật bất phàm này ở đâu?