Quyển 3: U châu loạn - Chương 90: Tam phái hợp nhất

Bách Luyện Thành Tiên

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Lâm Hiên lãnh đạm nhìn thi thể Nhận Phong tan theo gió. Hắn phất tay đem túi trữ vật của đối phương, Huyền Hỏa Thần Châu cùng các kiện Linh Khí khác thu về.

Lúc này hắn đem toàn bộ thần thức thả ra, cẩn thận quan sát màn sương vụ trước mắt rồi chậm rãi đi vào trận. Mất khoảng một nén nhang Lâm Hiên đã thoát khỏi trận pháp. Chỉ còn một vài cấm chế nho nhỏ, không gây khó khăn gì lớn.

Nơi này là dưới chân Thiên Mục Sơn, nhìn phía xa là trấn nhỏ bình an của phàm nhân, Lâm Hiên liên tiếp đổi qua mấy loại cảm giác.

Lần này tới Thiên Mục Sơn, quanh co mạo hiểm vượt ngoài dự đoán. Ban đầu chỉ là muốn thu mua vài cây Vạn Tượng Thảo, đâu biết lại bị cuốn vào trận phong ba bão táp nơi đây.

Tuy vậy cuối cùng thu hoạch được tài liệu vô cùng phong phú. Lâm Hiên khẽ ngẩng nhìn trời, điểm một nụ cười nhẹ. Không dám chậm trễ chút nào, gần như là bay cả ngày lẫn đêm, khi pháp lực tiêu hao quá lớn mới dừng nghỉ ngơi một chút.

Hai ngày sau đã ra khỏi phạm vi Bắc cương, lúc này mới hắn mới thở phào, tốc độ giảm xuống bay về phía trước.

Lúc này dược liệu luyện chế Ngưng Thần Đan đã tìm đủ. Lâm Hiên đương nhiên quay về Linh Dược Sơn. Trở về sẽ luyện linh đan, đem tu vị tăng lên tới Trúc Cơ Kỳ đại viên mãn, cuối cùng là chuẩn bị ngưng thành kim đan.

Nếu may mắn thành công thì thọ nguyên cuồng tăng gấp đôi. Với lại đã bước một chân vào hàng ngũ tu sĩ cấp cao.

Đến lúc đó cũng không cần phải nơm nớp lo sợ. Tu sĩ Ngưng Đan Kỳ có thể tự bảo vệ mình dù ở nơi nào trên Nhân giới, trừ phi bất hạnh đụng phải lão quái Nguyên Anh Kỳ.

Phóng tầm mắt tu tiên giới U châu, số lượng lão quái chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Phỏng đoán ở địa phương khác cũng không chênh lệch bao nhiêu.

Qua nửa tuần trăng, hắn chỉ còn cách Linh Dược Sơn trên dưới hai nghìn dặm.

Lúc này qua một phường thị, hắn do dự một hồi rồi dừng lại. Hóa thân thành một trung niên tướng mạo bình thường, Lâm Hiên cất bước vào trong.

Phường thị này quy mô không lớn, do vài môn phái nhỏ liên hợp mở ra. Lâm Hiên không mua tài liệu, ngược lại muốn bán những thứ không dùng đi. Đem mấy kiện Linh Khí của những tu sĩ đã ngã xuống ra trao đổi, kết quả là đổi lấy cả vạn tinh thạch.

Nửa ngày sau Lâm Hiên rời phường thị, ở nơi này ngẫu nhiên nghe được một số tin tức.

Tu tiên giới đạo pháp thần kỳ, tốc độ lan tin nhanh chóng đến không tưởng, nơi thế tục nào có thể sánh bằng.

Những tin tức này đều có liên quan đến Thiên Mục Phái.

Ngày đó kinh biến xảy ra trong Kỳ Dược Cốc, không chỉ nhãn mạch bị hủy mà các loại linh thảo trân quý cũng bị hái sạch không còn. Khô Mộc chân nhân cực kỳ giận dữ, huy động toàn bộ mấy ngàn tu sĩ đi điều tra.

Sau một thời gian không có kết quả, hơn nữa Thiên Mục Phái lại xung đột với các tu sĩ bên ngoài tới tham gia hội giao dịch.

Càng khiến Khô Mộc chân nhân kinh sợ là, tu sĩ Trúc Cơ Kỳ bài danh thứ nhất Thiên Mục Phái, Nhận Phong, đệ tử đắc ý nhất của lão, không hiểu sao ngã xuống. Hung thủ là ai cũng không rõ.

Lúc này Thiên Mục Phái trùng trùng nguy cơ. Khô Mộc chân nhân tuy đa mưu túc trí, đã có đề phòng nhưng dị biến liên tiếp nổ ra.

Tuyết Ảnh Môn đóng tại Bắc cương, vốn là tông môn chỉ xếp sau Thiên Mục Phái. Phái này có ba cao thủ Ngưng Đan Kỳ, thực lực không thể xem thường. Mấy trăm năm nay hai phái luôn quan hệ thân thiết. Dù có đệ tử ngẫu nhiên có xung đột những các trưởng lão hai bên luôn kiềm chế, chưa bao giờ dùng vũ lực, dùng phương pháp thương lượng để giải quyết chia rẽ. Thậm chí có vài đời chưởng môn còn kết thành huynh đệ chi giao.

Quan hệ tốt như vậy nhưng khi Thiên Mục Phái xuất hiện nguy cơ, chính là lúc Tuyết Ảnh Môn ném đá xuống giếng. Môn phái này phát lời kêu gọi, lôi kéo mười mấy tông môn gia tộc chung quanh hợp thành một liên minh, giương đao múa kiếm trực chỉ thẳng tới Thiên Mục Sơn.

Khô Mộc chân nhân dĩ nhiên vô cùng tức giận, nhưng không hổ là nhất phái chưởng môn khí phách kiêu hùng. Với tâm cơ thâm trầm, rất nhanh lão đã phân tích làm rõ.

Liên minh này hình thành chủ yếu do dòm ngó linh mạch Thiên Mục Sơn. Cơ nghiệp của tổ sư, lẽ nào hai tay đem dâng cho kẻ khác. Có điều sau khi Khô Mộc chân nhân xem xét thời thế, đã đưa ra đề nghị cùng Tuyết ảnh Môn và những tông phái kia, mời bọn họ đem tổng đà dời đến chung quanh Thiên Mục Sơn.

Đại trượng phu co được thì giãn được, bổn môn đang gặp phải đại nguy cơ. Có thể nói Khô Mộc chân nhân đưa ra đề nghị này là cực kỳ sáng suốt.

Chưởng môn Tuyết Ảnh Môn vô cùng vui mừng, chuẩn bị tiếp nhận đề nghị. Có điều một trưởng lão khác trong môn lại toàn lực phản đối. Hắn cho rằng cung đã căng tên không bắn không được. Liên minh trở mặt cùng Thiên Mục Phái, hiện tại đối phương tạm thời hoãn binh nhưng nhất định là thù hận tới cực điểm.

Vậy nếu không nhân cơ hội này triệt để diệt sạch Thiên Mục Phái. Đến một ngày nào đó môn phái này khôi phục nguyên khí, ngày đó Tuyết Ảnh Môn gặp đại họa diệt môn là chắc chắn. Các tông môn khác cũng không tránh khỏi liên quang.

Phó Bưu nọ đưa ra những lời ấy quả thật có ý nhìn xa, không chỉ thuyết phục được chưởng môn sư huynh mà ngay cả những tông môn gia tộc khác muốn rời liên minh cũng bị hắn lần nữa lôi kéo.

Sau một phen nhốn nháo thương lượng, mười mấy tông môn gia tộc do Tuyết Ảnh Môn cầm đầu phái ra các hảo thủ cùng tụ binh về một chỗ, quyết định tấn công Thiên Mục Sơn.

Thiên Mục Phái đương nhiên không chịu kém thế, mặc dù uy lực Vân Hải Liệt Quang trận đại giảm nhưng môn phái đang ở thời kì hưng thịnh nhất. Cao thủ nhiều như mây, sao lại bó tay chịu trói.

Thế là tại chân núi Thiên Mục Sơn bạo phát ra một trận đại chiến.

Luận thực lực thì liên minh do Tuyết Ảnh Môn cầm đầu có phần nhỉnh hơn một chút, nhưng Thiên Mục Phái chiếm cứ được địa lợi, thiết lập một số cấm chế trận pháp nên đã thành công ngăn cản sự tấn công vào Thiên Mục Sơn của liên quân.

Khô Mộc chân nhân là lão hồ ly, lão thầm tính đối phương thanh thế ào ạt nhưng là do mười mấy môn phái gia tộc hợp thành nên nội bộ lộn xộn, chỉ có thể đánh nhanh thắng nhanh.

Vì vậy Thiên Mục Phái chủ trương lấy tĩnh chế động. Chỉ phòng thủ môn hộ thật tốt. Chờ các môn phái trong liên quân bộc lộ mâu thuẫn với nhau, thực lực yếu đi mới tổ chức phản công.

Về sau này, quả nhiên qua hơn nửa năm, liên quân không đánh chiếm được Thiên Mục Phái. Hai bên hao tổn mấy chục tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, đành tạm thời bãi binh.

Sở dĩ Khô Mộc chân nhân chịu nhẫn nhịn cầu hòa, chưa có tính toán với liên minh vì điều lão thật sự lo lắng là chính ma lưỡng đạo đang rình rập ở bên.

Mặc dù chỉ là nội chiến trong Bắc cương nhưng rất có thể chính ma lưỡng đạo sẽ gây tiếp ra một trận đại chiến khác. Điều này khiến thêm không ít tu sĩ cùng môn phái bị cuốn vào.

Tình thế hiện tại căng thẳng tới cực điểm. Chiến sự có thể nổ ra bất cứ khi nào, các tu sĩ ai cũng muốn tăng cường thực lực. Lâm Hiên dễ dàng đem bán Linh Khí với giá khá cao so hơn.

Ngoài ra theo tin tức mà Lâm Hiên thu được, quả nhiên Điền Tiểu Kiếm đã thành công trốn ra khỏi Thiên Mục Sơn.

Tin tức nhãn mạch bị hủy đã truyền ra. Tiếp theo chính ma lưỡng đạo hành động như thế nào? Rồi các vị sư trưởng trong Linh Dược Sơn đang thầm tính toán những gì?

Hừm! Lâm Hiên tự lắc đầu sao quá đa sự. Cho dù bầu trời có sụp xuống cũng có trưởng lão bổn môn chống đỡ. Đến ngay cả Chính Ma lưỡng đạo đều phải e dè Linh Dược Sơn. Cho dù tình thế đại loạn nhưng thời gian ngắn chiến hỏa còn chưa lan tới Linh Dược Sơn. Hắn thầm tính phải nhanh chóng bế quan.

Hai ngày sau, Lâm Hiên đã về tới Linh Dược Sơn. Chung quanh động phủ vẫn còn cấm chế. Cực Âm Ác Linh trận chưa thấy có người động qua.

Có điều trong tĩnh thất có một đạo Truyền Âm Phù. Lâm Hiên xem qua thì lộ vẻ suy nghĩ.

Là Truyền Âm Phù của Thông Vũ chân nhân phát đến. Nội dung là một vài câu khích lệ hắn tu luyện cho tốt, sớm kết thành kim đan. Xem ra vị sư tôn này còn chưa có dụng ý xấu.

Lâm Hiên đi tới một gian thạch thất. Trên mặt đất là quả cầu tròn màu trắng. Quan sát nó một hồi thì hắn không khỏi thất vọng, trứng yêu thú vẫn chưa có dấu hiệu nở ra nhưng giờ không có thời gian nghiên cứu.

Tiếp theo hắn tới phòng luyện đan. Đem từng cây dược thảo thu thập trong gần một năm nay lấy ra. Tài liệu điều chế Ngưng Thần Đan đã đầy đủ.

Ngoài ra còn chừng mấy chục loại linh thảo thu được từ Kỳ Dược Cốc, trong này có quá nửa hắn không nhận ra. Hắn cẩn thận bảo tồn để linh khí không bị mất đi.

Nghỉ ngơi chừng một hai ngày. Lâm Hiên bắt đầu luyện chế Ngưng Thần Đan. Sau đó lại tinh chế phế đan thành trung phẩm đan.

Kế tiếp hắn tắm rửa chay gội, đem trạng thái thân thể tới mức sung mãn nhất. Sau đó bắt đầu phục dùng Ngưng Thần Đan.

Cổ đan dược của thượng cổ tu sĩ quả nhiên rất bá đạo. Dược hiệu của Ngưng Thần Đan lớn gấp bội Trúc Cơ Đan. Lâm Hiên như hoán thai đổi cốt, cảnh giới tiến triển thần tốc mà đến chính hắn cũng không thể tin nổi.

Ngắn ngủi trôi qua năm năm, hắn đã từ hậu kỳ tiến vào cảnh giới đại viên mãn. Với tốc độ này, cho dù là có tư chất nghịch thiên cũng theo không kịp.

– Chúc mừng thiếu gia!

Là âm thanh trong trẻo của Nguyệt Nhi truyền tới. Sau khi tu luyện Huyền Ma Chân Kinh, thần thông của tiểu nha đầu ngày càng tăng cường. Tu vị tiến triển thần tốc, đã tiến cảnh Trúc Cơ hậu kỳ.

Có được điều này là do tư chất của nàng tuyệt đỉnh, hơn nữa thuần âm chi thể khi tu luyện quỷ đạo thần thông pháp thì rất mau chóng.

Lâm Hiên nhìn thiếu nữ xinh đẹp đang lơ lửng trên không, mỉm cười nói:

– Nguyệt Nhi chưa nên mừng vội, ta chỉ vừa mới tới đại viên mãn. Muốn ngưng thành kim đan, nhất định phải tiếp tục trùng kích bình cảnh, pháp lực thật sự đạt tới Trúc Cơ Kỳ đỉnh phong.

Mặc dù tới cảnh giới đại viên mãn là có thể ngưng kết kim đan. Nhưng pháp lực càng thuần hậu thì khả năng kết đan thành công càng tăng.

– Thiếu gia tu luyện từ hậu kỳ đến đại viên mãn chỉ tốn năm năm, chắc hẳn tới đỉnh phong cũng không mất bao lâu. Chỉ cần tuần tự mà tiến, chắc chắn sẽ kết thành Kim đan.

Nguyệt Nhi mỉm cười nói. Sau khi chuyện trò cùng nàng. Lâm Hiên nghỉ tạm vài ngày rồi tiếp tục tiềm tu.

Mùa đông, tuyết bay lả tả trên Linh Dược Sơn. Thu tới xác lá vàng rơi xào xạc. Chỉ là một cái chớp mắt, đã qua thêm hai mùa hoa đào điểm nụ.

Hôm nay, cửa đá kia đã đóng chặt bảy năm ầm ầm mở ra. Vẫn là thanh niên nọ nhưng có chút khác lạ.

Cửu Thiên Huyền Công không chỉ uy lực phi thường mà còn có thần thông trú nhan. Cho dù đã qua bảy năm, dung mạo Lâm Hiên gần như không thay đổi. Chỉ là khí chất của hắn trở nên bất phàm. Pháp lực đã đạt tới Trúc Cơ Kỳ đỉnh phong, chính là cảnh giới Giả Đan!

Thực ra nửa năm trước hắn đã đạt đến cảnh giới này. Chỉ là để ngưng đan thêm thuận lợi, hắn mất thêm sáu tuần trăng tu luyện thêm tinh thuần.

Bây giờ mục tiêu đương nhiên là ngưng thành Kim đan. Lâm Hiên rời khỏi động phủ, còn một ít tài liệu cần chuẩn bị thêm.

Đầu tiên hắn tới các phường thị gần đó mua một vài cấm chế đặc biệt. Loại này khác với trận pháp, không phải là đối phó địch nhân mà là đem thiên địa linh khí trong phạm vi trăm trượng che phủ lại.

Sau khi cân nhắc, Lâm Hiên quyết định không ngưng đan ở Linh Dược Sơn, tuy Thông Vũ chân nhân không có dụng ý xấu nhưng hắn không muốn mạo hiểm.

Lần này ngoài tu thập tài liệu cần thiết. Lâm Hiên còn muốn tìm hiểu thêm tin tức tu tiên giới U Châu hiện nay.

Bế quan đã bảy năm, không biết đại chiến chính ma đã nổ ra hay chưa?

Mấy canh giờ sau. Lâm Hiên thong thả đi ra từ phường thị.

Cấm chế để che đậy thiên địa linh khí không hiếm lạ gì. Do có công pháp mang thần thông này, đương nhiên có tu sĩ phong ấn thành phù lục bán ra. Lâm Hiên bỏ ra gần trăm khối hạ phẩm tinh thạch, đã dễ dàng mua được.

Còn về tin tức, là hắn nghe được các tu sĩ bàn tán ở một trà lâu nhỏ.

Thế cuộc U Châu vài năm gần đây biến động không ngừng.

Lại nói Thiên Mục Phái sau một thời gian hồi phục nguyên khí thì tập trung lực lượng, đang muốn công kích cho Tuyết Ảnh Môn một trận lôi đình, cũng như là giết gà răn khỉ áp chế những thế lực xung quanh.

Nhưng đúng lúc này, ma đạo lại tiến đánh tới Thiên Mục Sơn, do đích thân Cực Ác Ma Tôn chỉ huy. Đối phó với lực lượng ma đạo hùng hậu, Thiên Mục Phái đành dựa vào nơi hiểm địa chống lại. Nhưng suy cho cùng thực lực hai bên quá chênh lệch. Để tránh họa diệt môn, Thiên Mục Phái đã chấp nhận đàm phán rồi biến thành một phân đàn của Cực Ma Động.

Mà tình thế ma đạo giờ có khác biệt rất lớn.

Ban đầu Thiên Ma Thành là do ba môn phái Cực Ma Động, Lệ Quỷ Bang, Thiên Sát giáo cùng quản chưởng. Thế lực của Cực Ma Động lớn nhất nhưng Lệ Quỷ Bang và Thiên Sát giáo liên hợp lại cũng có thể đối trọng với động này.

Chỉ là khoảng hơn nửa năm trước, ba môn phái này bí mật đạt được hiệp nghị. Tam phái ma đạo đột nhiên sát nhập thành một.

Đương nhiên đây chỉ là lời nói lọt tai mà thôi, thực tế là Cực Ma Động đã thôn tính cả Lệ Quỷ Bang cùng Thiên Sát Giáo. Không đánh mà thắng!

Sau khi ba phái hợp nhất dưới sự chỉ huy của Cực Ác Ma Tôn, thực lực Ma đạo cuồng tăng làm kinh sợ toàn cõi U châu. Tu tiên giới lại một phen xôn xao

Các đại thế lực chính đạo đương nhiên sẽ không ngồi chơi. Khi Cực Ma Động tiến đánh Thiên Mục Sơn. Một trong những đại tông môn của U châu là Thiên Sơn Phái chính thức tuyên bố gia nhập mặt trận chính đạo.

Đồng thời mấy vị thái thượng trưởng lão của tam đại thế lực, sau mấy lần hiệp thương đã hợp thành đại liên minh chính đạo, thống nhất chỉ đạo các tông môn gia tộc trực thuộc.

Điều này cho thấy là hai bên chính ma đã chuẩn bị sẵn sàng! Bây giờ chính là gió thổi mưa giông trước cơn bão!

Sau một hồi phân tích tin tức mới thì Lâm Hiên chỉ nhếch miệng. Chính đạo thắng cũng tốt mà ma đạo thắng cũng được, đều là cá mè một lứa.

Chẳng qua đại chiến đã đến gần, quan trọng nhất là kết thành kim đan. Lâm Hiên rất nhanh về tới động phủ. Thu thập những thứ hữu ích, hắn tùy tiện thiết lập vài cái cấm chế nhỏ trước động rồi nhằm hướng chân trời bay đi.

Rời Linh Dược Sơn, Lâm Hiên tính tìm tới một hoang mạc sinh địa cằn cỗi không có thiên địa linh khí mà tu sĩ hầu như không đặt chân tới. Không có thiên địa linh khí cũng không quan trọng, dù sao hắn trùng kích bình cảnh chủ yếu dựa vào là đan dược.

Bay một mạch không ngừng suốt hai ngày, vượt qua rất nhiều núi rừng hoang vu. Xuất hiện ở trước mắt là một hoang sơn cao khoảng ba trăm trượng.

Núi này lởm chởm quái thạch, hầu như không có động thực vật gì. Lâm Hiên dùng thần thức tìm tòi một lần không thấy có gì bất thường, chính là địa điểm lý tưởng để ngưng đan.