Q.7 - Chương 2129 Âm Hồn Bất Tán

Bách Luyện Thành Tiên

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Trên mặt Lâm Hiên hiện lên một chút lo lắng,lông mày nhăn lại thành hình chữ “xuyên”, sau đó hít một hơi, lấy từ bên hông ra một chiếc bình nhỏ.

Hơi ngửa đầu trút vào miệng một giọt vạn niên linh nhũ, pháp lực trong thể nội lập tức được bổ sung ba bốn thành. Sau đó Lâm Hiên không chút do dự, hai tay nâng lên,đánh ra những đạo pháp quyết huyền ảo trong hư không, bờ môi cũng lẩm nhẩm những chú ngữ thần bí,cổ xưa.

Âm tiết vô cùng kỳ quái,không giống bất kỳ ngôn ngữ tộc nào bây giờ.Những chú ngữ ấy có lẽ chỉ tồn tại ở thời kỳ thượng cổ.

Trên người Lâm Hiên chớp động thanh mang rồi lại chuyển thành màu đỏ.Vầng sáng ngũ sắc lưu ly không ngừng xoay tròn, nhìn vô cùng cổ xưa mà thần bí.

Sau đó,linh quang đột nhiên tăng vọt, như có sinh mạng, mở rộng ra bốn phía tràn ngập không gian gần một mẫu, đem thân hình Lâm Hiên ẩn dấu.

Tiếng bạo liệt nặng nề truyền vào tai, một màn không thể tưởng tượng nổi xuất hiện.Những linh quang tản ra biến thành gần trăm tên Lâm Hiên tướng mạo cùng dáng người giống nhau như đúc nhưng động tác mỗi tên một khác.

Lại qua mấy lần hít thở, không gian phụ cận bắt đầu vặn vẹo sụp đổ, gần trăm tên Lâm Hiên lập tức hướng về bốn phương tám hướng biến mất.

“Ồ?” Cách nơi Lâm Hiên vừa đứng vạn dặm,một đạo ma vụ màu xám trắng cuồn cuộn dừng lại. Hào quang thu liễm hiện ra một chiếc thú xa tinh mỹ.Ngồi bên trên là một tu tiên giả diện mục dữ tợn, đúng là Thiên Thi môn Cổ Lão Ma.

Giờ khắc này, trên mặt hắn lộ ra vài phần kinh ngạc, thanh âm lầm bầm vang lên: “Đây là có chuyện gì, đối phương có thể trốn ra gần vạn dặm trong nháy mắt,chẳng lẽ trong tay hắn còn có tùy cơ Truyền Tống Phù? Không đúng, cho dù là loại hạ phẩm cũng truyền tống vượt xa khoảng cách ấy, nhưng nếu như là độn thuật, khoảng cách này lại quả thực có chút dọa người rồi.”

Trong mắt Cổ Lão Ma lóe lên quang mang kỳ lạ, trên mặt ẩn ẩn lộ ra vài phần trầm ngâm. Nhưng mà sự tình còn chưa chấm dứt,một màn khiến hắn kinh ngạc vẫn còn ở phía sau.Lâm Hiên biết rõ đại địch đuổi sát sau lưng, đương nhiên không tin chỉ cần sử dụng ảo ảnh độn là thoát khỏi đối phương. Dù sao chút khoảng cách ấy,đối với tu sĩ Phân Thần kỳ vẫn chưa tính là gì.

Truyền tống vừa mới chấm dứt, Lâm Hiên lập tức lại tiếp tục thi pháp.

Cứ như vậy, hắn liên tiếp truyền tống mấy mươi lần.

Vầng sáng lóe lên, Lâm Hiên xuất hiện phía trên một mảnh rừng rậm, linh khí mơi đây cũng coi như là nồng đậm, nhưng sắc mặt Lâm Hiên tái nhợt vô cùng.

Đây là hắn đã tiến cấp tới Động Huyền trung kỳ, thân thể cường hoành vô cùng, nếu không đổi lại là một gã Tu tiên giả cùng giai, cho dù có biết bí thuật này cũng tuyệt đối không thể liên tục thi triển mấy mươi lần.

Pháp lực trong thể nội đã không còn nhiều, bất quá những gì bỏ ra tuyệt đối đáng giá.Theo cảnh giới tăng lên,khoảng cách mỗi lần thi triển ảo ảnh Độn,truyền tống đã bạo tăng từ ngàn dặm lên tới cả gần vạn dặm.

Nói một cách khác, giờ phút này,khoảng cách chính mình cùng lão quái vật lại kéo ra mấy chục vạn dặm.Biết là vẫn chưa thoát hiểm, bất quá tạm thời cũng coi như an toàn.

Tay áo Lâm Hiên phất một cái, lần nữa lấy ra vạn niên linh nhũ, hơi ngửa đầu uống vào vài giọt. Pháp lực vốn đã khô kiệt,lần nữa sinh sôi trở lại.

Lâm Hiên hít vào một hơi, tay trái cuốn lên, liên tiếp lấy ra mấy bình ngọc khác nhau,mở nắp rồi đem tất cả đan dược bên trong đổ vào mồm.

Liên tiếp thi triển mấy chục lần bí thuật ảo ảnh độn, ngoại trừ tiêu hao đại lượng pháp lực, thể nội nguyên khí cũng tổn thất không ít, còn có gánh nặng mà thân thể phải chịu tương đối lớn. Hôm nay không có thời gian ngồi xuống nghỉ ngơi, chỉ có thể dựa vào đan dược để khôi phục.

Lâm Hiên một bên phục dụng các loại đan dược, một bên hướng về phương xa bay đi.

Thời gian qua nhanh, vạn bảo đại hội đã chấm dứt được hơn ba tháng.

Trời xanh xanh, đồng mênh mông, gió thổi cỏ rạp xuống thấy bò dê. Mấy gã mục nhân đang rong ruổi trên tuấn mã chăn thả gia súc, tiếng ca nghêu ngao truyền khắp đại thảo nguyên mênh mông. Đột nhiên, xa xa phía chân trời xuất hiện một quang điểm, bắt đầu từ rất xa, chỉ thoáng cái đã nhìn thấy rõ ràng…

Một đạo thanh quang ánh vào tầm mắt.

Mấy người chăn cừu quá sợ hãi, nhưng sau một khắc lại trở nên cuồng hỉ cùng kính sợ. Bọn họ liền xoay người xuống ngựa,hướng về phía độn quang tham bái.

Từ xưa đã truyền rằng trên đời có Tu tiên giả, mà tiên sư có đại thần thông di sơn đảo hải.Chỉ cần nhìn thấy những thần tiên sống này coi như là phúc duyên thâm hầu rồi.

Mãi đến khi độn quang đi xa, vài tên chăn cừu mới chậm rãi đứng lên, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trên mặt đều tràn đầy nét vui mừng.Nhưng mà bọn hắn lại không biết được, giờ khắc này, cái vị tiên sư được cho rằng sẽ mang đến vận may lại đang bị đuổi chạy trối chết.

Đã ba tháng rồi,chính mình vẫn không thể thoát khỏi lão quái vật kia,lần này trình độ mạo hiểm tuyệt không kém hơn hồi ở Đông Hải, bị phân hồn Độc Long lão tổ đuổi giết.

Đồng dạng là lên trời không lối, xuống đất không đường.

Nhiều lần đều thiếu chút nữa là rơi vào tay lão quái vật,khiến Lâm Hiên không thể không thi triển ảo ảnh độn,nhưng vẫn không thoát khỏi lão Ma truy tung.

Chỉ cần dừng lại một đoạn thời gian ngắn là lão Ma sẽ đuổi tới nơi. Lâm Hiên đành phải cắn răng, tiếp tục thi triển bí thuật chạy tiếp…

Cứ như vậy nhiều lần, Lâm Hiên bị truy đuổi đến mức cả thể xác và tinh thần đều mệt mỏi.Nếu như không phải cường độ thân thể của hắn viễn siêu Yêu Tộc cùng giai, lại có vạn niên linh nhũ, chỉ sợ sớm đã chống đỡ không nổi.

Nhưng mà tức giận thì như thế nào, nếu vẫn tiếp tục như vậy thì mình cũng kiên trì không được bao lâu.

Lâm Hiên nhìn bình ngọc trong tay, vạn niên linh nhũ không còn nhiều lắm,rất nhanh sẽ sử dụng hết.

“Đáng giận.” Lâm Hiên sắc mặt âm trầm,cố tìm kế sách.

Hắn muốn trốn về tổng đà Vân Ẩn Tông cũng không được, nhưng mà Cổ Lão Ma thật quá giảo hoạt, đều tới trước một bước chặn đường, kết quả hắn cách tông môn ngày càng xa! Đến tột cùng nên làm cái gì bây giờ?

Lâm Hiên oán hận suy nghĩ, muốn nói hắn đã bị dồn vào chân tường thì vẫn chưa chắc, cho dù cảnh giới chênh lệch, Lâm Hiên tin tưởng mình vẫn có sức hoàn thủ.Bảo vật của hắn rất nhiều,nếu Phệ Linh Kiếm không làm gì được lão Ma,thì hắn vẫn còn một quân bài tẩy.

Ngũ Long Tỳ!

Bảo vật này đến Băng Phách Ma Tổ cũng thèm muốn, uy lực chắc chắn vô cùng khủng khiếpcho dù có là Phân Thần kỳ lão quái vật, cũng có khả năng diệt sát.

Nhưng mà… Lâm Hiên không dám!Thất phu vô tội,hoài bích kỳ tội a!

Bởi vì bảo vật này, chính mình đã bị Băng Phách Ma Tổ chú ý,may là nơi đây là Linh giới, đối phương cũng không có khả năng tới nơi này tìm mình tính sổ.

Nếu sử dụng Ngũ Long Tỳ ở chỗ này sẽ gây kinh động đến mấy lão quái vật ở giới này,đến lúc đó thì quả thật là khóc không ra nước mắt!