Q.7 - Chương 2206 +2207 : Tử Hỏa Châu cùng Vân Ẩn Lệnh

Bách Luyện Thành Tiên

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Nhóm dịch: Thanh Vân Môn

Hai ngày sau. Lâm Hiên chậm rãi mở mắt, trước người hắn, hỏa hồng sắc lưu quang bay múa, rực rỡ tươi đẹp đến cực điểm. Hắn đột nhiên vươn tay, một đám lưu quang rơi vào trong lòng bàn tay, vầng sáng tản ra, hiện ra nguyên hình là một thanh tiên kiếm tạo hình phong cách cổ xưa. Thân kiếm sắc bén đến cực điểm, hơn nữa rất mỏng, phảng phất hơi mờ, đến bóng người đều có thể làm nổi bật

“Cửu Cung Tu Du Kiếm, danh bất hư truyền!” Lâm Hiên cười lên vui vẻ, chín chín tám mươi một chuôi tiên kiếm không ngừng bay lượn xung quanh. Tình huống này không khác gì Mặc Nguyệt Thiên Vu bí thuật đã ghi lại

Nhiều phi kiếm như vậy, khi tranh đấu không những có thể tạo thành nhiều kiểu công kích, mà còn có thể bày ra kiếm trận

Cảm Thụ uy lực đáng sợ của tiểu kiếm trong tay, Lâm Hiên thập phần thỏa mãn, tuy chưa thử nhưng chắc chắn bảo vật này không hề thua kém so với hậu thiên linh bảo. Mà đây cũng mới chỉ là một loại trong cửu kiếm mà thôi

Nội tâm nghĩ vậy, Lâm Hiên vỗ áo đứng dậy, tất cả tiên kiếm như trường kình hấp thủy, đồng loạt chui vào ống tay áo. Luyện chế bảo vật đến đây đã đại công cáo thành. Bất quá hắn không vội rời đi, còn dư một ngày, muốn tìm hiểu vì sao đại điện này lại mang cho hắn cảm giác kỳ dị đó. Đại điện rõ ràng không phải Vân Ẩn Tông xây dựng, cùng Kỳ Lân đến tột cùng có quan hệ gì?

Hắn đem thần thức thả ra, tại phụ cận tinh tế tìm tòi, một tấc thổ địa cũng không buông tha, nhưng cũng không có thu hoạch. Chẳng lẽ thực sự là mình đa tâm? Lâm Hiên lắc đầu, cảm giác nọ không phải là ảo giác, hắn lại tiếp tục kiên trì tìm kiếm

Rất nhanh, thời gian một ngày đi qua, trên mặt Lâm Hiên thoáng hiện vẻ mệt mỏi. Tìm kiếm lâu như vậy mà không hề phát hiện được điều gì.

Một tháng đã qua, mặc kệ ở đây có bí mật gì, cùng mình cũng không có quan hệ gì, nên rời đi thì hơn. Nội tâm nghĩ thế, Lâm Hiên đang muốn quay lưng rời đi thì âm thanh ầm ầm vang lên, cả đại điện bắt đầu run rẩy. Đây là báo hiệu tử tâm địa hỏa sắp tắt

“Đúng rồi, tử tâm địa hỏa.” Linh quang lóe lên trong đầu Lâm Hiên, chỉ có tử tâm địa hỏa là hắn chưa tìm kiếm

Đúng lúc này, trong thân thể hắn dâng lên một cỗ rung động khó hiểu,

“Đây là…” Lâm Hiên nhắm hai mắt lại, cẩn thận cảm nhận, rất nhanh đã tìm được nguồn gốc phát ra rung động

Kỳ Lân quả!

Bởi vì ăn đại lượng linh dịch chiết xuất từ Kỳ Lân quả, Lâm Hiên đã lấy được thần lực, khí lực to lớn thậm chí vượt xa cùng giai Yêu Tộc.

Chẳng lẽ mình ăn đại lượng Kỳ Lân quả, cho nên mới có cảm giác này sao? Lâm Hiên nghi hoặc suy đoán

Xem ra trước đây tu tiên giả Vân Ẩn Tông tới nơi này cũng không phát hiện được điều gì dị thường. Lâm Hiên trong mắt hiện lên một tia hưng phấn, lần nữa ánh mắt rơi xuống thú đầu, tay phải nâng lên, một đạo pháp quyết đánh ra.

Oanh, ngọn lửa màu tím theo trong miệng thú đầu dâng lên, so với lúc trước còn mãnh liệt hơn nhiều. khoảng nửa canh giờ nữa địa hỏa sẽ tắt, nhưng lúc này mới chính là lúc địa hỏa phun ra cường độ lớn nhất. Hỏa Diễm phun ra, cảm giác rung động trong cơ thể Lâm Hiên càng phát ra mãnh liệt

Chẳng lẽ có bảo vật giấu trong địa hỏa? Nếu như vậy thì quá mức nguy hiểm, tử tâm địa hỏa còn trên cả anh hỏa phân thần kỳ, muốn tìm kiếm bảo vật trong ngọn lửa, chỉ cần sơ sẩy một chút sẽ lập tức vẫn lạc

Nhưng cơ duyên đã tới mà cứ thế bỏ qua, thiên lôi sẽ đánh chết mất!

Lâm Hiên âm tình bất định chốc lát, lập tức đã có quyết định. Tục ngữ nói, không vào hang cọp sao bắt được cọp con, bí mật cỡ này mạo hiểm vẫn phải thử một lần

Lâm Hiên khoanh chân ngồi xuống, trên đỉnh đầu hiện ra một anh nhi cao cỡ một tấc, mặt mũi cùng Lâm Hiên giống nhau như đúc. Nguyên anh ngước mắt nhìn thú đầu, đè nén một tia sợ hãi dâng lên, hai tay bắt quyết, toàn thân lập tức bùng cháy huyễn linh thiên hỏa

Dùng hỏa khắc hỏa, có ma viêm này bảo hộ,hẳn có thể bình yên vô sự trong tử tâm hỏa một đoạn thời gian. Lâm Hiên đã quyết định thì không có chút mảy may trì hoãn, Nguyên anh thân hình lóe lên, bay thẳng vào trong thú đầu

Ô Ô Ô!

Bốn phía đều là một màu tím, Lâm Hiên vừa xuất hiện lập tức bị tử diễm bao vây, áp lực gia tăng gấp bội cảm giác như con mồi lạc giữa bầy sói vậy. Cũng may Huyễn Linh Thiên Hỏa thực sự thần kỳ, vầng sáng lưu chuyển không thôi, đem tử diễm ngăn trở, nhưng dù vậy pháp lực cũng tiêu hao với tốc độ kinh người

Chỉ có thể tranh thủ một chút thời gian, Lâm Hiên đương nhiên không giám trì hoãn, lập tức càng lúc càng tiến sâu vào lòng hỏa diễm. Tiến sâu vào chừng mấy ngàn trượng vẫn không phát hiện được gì, Lâm Hiên cũng không thể kiên trì thêm nữa, đang định quay về thì đúng lúc này một vật sáng loáng xuất hiện trong tầm mắt

“Ồ, đó là cái gì?” Lâm Hiên đại hỉ, còn tưởng rằng phí nhiều cố gắng như vậy cuối cùng tay không mà về, không nghĩ tới công phu không phụ lòng người. Lâm Hiên lập tức hóa thành một đạo kinh hồng bay tới đồ vật

Là một hạt châu.

Lâm Hiên lộ ra một tia nghi hoặc, nhưng lúc này không còn thời gian chậm rãi nghiên cứu, Nguyên anh lập tức phất tay, Huyễn Linh Thiên Hỏa bỗng nhiên tăng vọt, ngưng tụ thành một bàn tay chụp tới hạt châu, sau đó lập tức theo đường cũ bay về

Thú đầu há miệng, linh quang lóe lên, Nguyên Anh từ bên trong bay ra.

“Hô.” Nguyên Anh một lần nữa chui vào trong thân thể, sau đó tay phải Lâm Hiên mở ra, bên trong là một hạt châu, mà rung động kỳ lạ càng phát ra mãnh liệt. Xem ra bí mật đúng là nằm trên hạt châu này. Lâm Hiên cất kỹ hạt châu rồi theo đường cũ phản hồi

Bên ngoài Thiên Hỏa Điện, một thân ảnh thướt tha đã đứng sẵn đợi hắn. Nàng này dùng khăn lụa che mặt, tuy không thấy rõ dung nhan, nhưng dáng người tuyệt đối là cực phẩm, tu vi cũng đã là động huyền sơ kỳ

“Lâm sư huynh.” Thấy hắn đi ra, thiếu nữ dịu dàng khẽ chào, lộ ra rất có cấp bậc lễ nghĩa.

“Sư muội sao lại xuất hiện ở đây, chẳng lẽ cùng là dùng tử tâm địa hỏa luyện bảo sao.”

“Đương nhiên không phải rồi.” Lâm Ngọc Kiều lắc đầu: “Tiểu muội tới đây đợi sư huynh.”

“Đợi ta?” Lâm Hiên trên mặt lộ ra một tia mê hoặc, sau đó con mắt có chút híp lại: “Vì cái gì?”

Nàng này cùng hắn chỉ mới gặp qua ở đại hội trao đổi, cũng không thân thích gì cả a!

“Sư huynh không nên để ý, tiểu muội tới đây là để truyền pháp dụ của nhị vị trưởng lão” Lâm Ngọc Kiều hé môi anh đào giải thích

“A?” Lâm Hiên sắc mặt bình tĩnh trở lại, hắn diệt sát Thiên Kiếm Phong Chủ, thái thượng trưởng lão triệu kiến cũng là việc sẽ xảy ra, chẳng có gì lạ, bất quá người truyền gọi lại là nàng này, không biết cùng hai vị trưởng lão có quan hệ gì đây?

Lâm Hiên nội tâm hiếu kỳ, nhưng biểu hiện không mảy may dị sắc, cả hai toàn thân nổi lênh thanh mang, phá không bay về phía chân trời

Là một trong năm đại tông môn trong Thiên Sương Quận, Vân ẩn Tông chiếm cứ diện tích cực lớn, hai vị trưởng lão ở cách nơi này chừng trăm dặm, bất quá khoảng cách đó đối với tu tiên giả, tự nhiên không đáng nhắc tới

Rất nhanh, phía trước liền xuất hiện mảng lớn biển mây, ngọn núi ở bên trong như ẩn như hiện. Lâm Hiên hít sâu, tại đây linh khí rõ ràng hơn xa so Linh Thanh Vụ Hải

Hai người đem độn quang ngừng lại, Lâm Ngọc Kiều lật bàn tay trắng như ngọc, nắm trong tay một lệnh bài khẽ vung nhẹ, một đạo hồng quang từ đó bắn sâu vào sương trắng, sương mù liền hướng hai bên tản ra, lộ ra một thông đạo vừa một người bay qua

“Sư huynh, mời ” Lâm Ngọc Kiều khoát tay làm tư thế cung nghênh.

“Sư muội đi trước là được.”

Lâm Ngọc Kiều cũng là không hề chối từ, đi đầu dẫn đường, Lâm Hiên theo sau. Hai người cứ như vậy một trước một sau tiến vào, một ngọn núi rơi vào tầm mắt, núi này cao vút trong mây, dốc đứng hiểm trở, hai người phi hành ngược lên đỉnh núi, càng lên cao linh khí càng trở nên nồng đậm.

Mây mù dưới chân phiêu đãng, phóng nhãn nhìn lại, mây trắng đóa đóa, thấp thoáng kiến trúc như quỳnh lâu ngọc vũ. Linh khí nồng đậm, làm cho người ta vui vẻ thoải mái. Không hổ là chỗ ở của Phân Thần kỳ tu sĩ, quả nhiên làm cho người ta hâm mộ.

Lâm Ngọc Kiều phảng phất đối với nơi này rất quen thuộc, dẫn Lâm Hiên tới một tiểu hồ, gió nhẹ lướt qua, mặt hồ gợn sóng xanh biếc, bên cạnh là một rừng trúc vi vu đón gió, tỏ ra vô cùng thanh tĩnh

Bên hồ có hai bóng người đang đứng, một nam một nữ, trên người không có mảy may linh lực ba động, nhưng mà đồng tử Lâm Hiên hơi co lại

Hai vị thái thượng trưởng lão đều ở đây sao?

Long sư thúc Lâm Hiên đã gặp, còn nữ tử bên cạnh thì thần bí hơn nhiều, dù đệ tử bổn môn cũng không người nào biết danh hào người này

Nhìn qua nàng này chỉ độ 20 tuổi, khuôn mặt thanh tú thoát tục, có điểm giống Long thiếu niên là lỗ tai của nàng cũng dầy, đồng tử càng phát ra màu bạc sáng chói, tu vi phân thần trung kỳ!

Trong mắt Lâm Hiên hiện lên một tia kinh ngạc, hai vị thái thượng trưởng lão của Vân Ẩn Tông theo dung mạo mà nói thì không phải là huyết thống nhân loại thuần túy, đến tột cùng là có bí ẩn gì?

Nội tâm nghi hoặc nhưng ngoài mặt hắn không có chút dị sắc bước tới

“Bái kiến hai vị sư thúc.” Lâm Hiên khom người thi lễ, khí độ không kiêu ngạo cũng không hèn mọn.

Thiếu nữ mắt bạc đảo mắt nhìn Lâm Hiên, giọng nói không hề mang theo chút tình cảm, không nghe ra hỉ nộ:”Ngươi là Lâm Hiên sao, ngươi thực sự rất can đảm”

“Sư thúc quá khen.”

“Ngươi nghĩ rằng ta đang tán thưởng sao, tiểu gia hỏa, ngươi giết hại đồng môn, chẳng lẽ không sợ bổn cung trị tội?”

“Sư thúc nếu muốn trị tội thì đã không cho gọi ta tới chỗ này, huống chi ân oán giữa ta và Thạch sư huynh hẳn hai vị đều rõ ràng, ta không làm gì sai hết” Lâm Hiên không chút khẩn trương mỉm cười trả lời

Phản ứng của Lâm Hiên khiến nữ tử mắt bạc có chút ngoài ý muốn, sau đó trầm ngâm nói:” Tuy nói như thế, nhưng hủy diệt pháp thân Thiên Toàn là đủ rồi, hắn cũng đã nhận thua, tại sao ngươi lại còn đuổi tận giết tuyệt, hắn chính là nhân vật hàng đầu của bổn môn, tổn thất này vô cùng lớn”

“Sư thúc nói không sai, nhưng Lâm mỗ muốn hỏi người một câu, nếu đổi lại là người, liệu người có tính buông tha Thiên Toàn?”

Lời Lâm Hiên vừa nói ra khiến Long thiếu niên biến sắc… Tiểu tử này gan cũng quá lớn rồi, đến hắn cũng còn chưa giám nói với sư tỷ như thế

Nhưng thiếu nữ mắt bạc sau khi im lặng một chút lại nở nụ cười:”Đúng vậy, đổi lại là ta thì cũng sẽ nhổ cỏ tận gốc”

Ngoài mặt Lâm Hiên không biến đổi nhưng nội tâm cũng thở phào một hơi, sự việc này nếu cứ êm đẹp chấm dứt như thế này thì càng hợp ý hắn

“Tốt rồi, Lâm sư điệt, ngươi cũng không cần quá mức để ý, vừa rồi chỉ là bổn cung thử ngươi một chút mà thôi, ngươi thực sự không tồi” Thiếu nữ đột nhiên nhoẻn miệng cười

“Đa tạ sư thúc!” Lâm Hiên xoay người hành lễ, thần thái ngược lại so với lúc trước cung kính hơn một ít.

Thiếu nữ mắt bạc gật đầu, đột nhiên hỏi:”Lâm sư điệt, tiện đây ta cũng muốn hỏi một chút, Cổ lão ma Thiên Thi Môn, thật sự chết trong tay sư điệt sao?”

“Đúng vậy” Lâm Hiên nhẹ nhàng gật đầu, sự tình này cũng không có gì phải dấu diếm

“Ân, ta cũng nghĩ là sư điệt sẽ không nói dối, đến bổn mạng pháp bảo của hắn cũng đã rơi vào tay ngươi. Lâm sư điệt tuy thực lực hơn xa cùng cấp, nhưng nếu đơn thương độc mã khẳng định không thể là đối thủ của Cổ lão ma, rốt cuộc xảy ra chuyện gì ngươi có thể thuật lại được chứ?”

“Sư thúc quả nhiên sáng suốt” Lâm Hiên cũng không hề dấu diếm, bắt đầu thuật lại:”Sự tình là như vầy…”

Một canh giờ sau, hai vị thái thượng trưởng lão đều gật đầu, Lâm Hiên kể phi thường kỹ càng, đương nhiên hắn sẽ khuếch đại thực lực của thất trưởng lão thanh phong thành lên, hơn nữa còn nói dối rằng Cổ lão ma trước đó đã bị trọng thương. Kể từ đó, thực lực của hắn cũng sẽ không bị lộ quá nhiều, chẳng khiến người khác quá mức chú ý. Hắn cũng không muốn hai vị thái thượng trưởng lão vì hắn cường đại mà có tâm lý đề phòng.

Sau khi nghe Lâm Hiên kể xong, thiếu nữ mắt bạc lộ ra vài phần khen ngợi, đột nhiên bàn tay như ngọc khẽ lật, một lệnh bài bay tới Lâm Hiên

Lâm Hiên theo bản năng chụp lấy, chỉ thấy lệnh bài không rõ do tài liệu gì luyện chế thành, hoa văn phi thường kỳ lạ, mặt sau khắc ba chữ “Vân Ẩn Tông”

“Sư thúc, đây là bảo vật gì?”

“Ngươi gia nhập bản tông không lâu, bất quá Vân Ẩn Lệnh chắc hẳn đã nghe qua.”

“Cái gì, Vân Ẩn Lệnh?” Lâm Hiên vốn ngẩn ngơ, sau đó trên mặt liền lộ vẻ cuồng hỉ

Vân Ẩn Tông truyền thừa từ thượng cổ, nhưng mà phóng nhãn trăm vạn năm lịch sử, đạt được Vân Ẩn Lệnh vẻn vẹn chỉ có mấy người, lệnh phù này dùng để cấp cho tu sĩ động huyền kỳ lập được đại công. Một khi có lệnh phù trong tay, địa vị sẽ vô cùng siêu nhiên, rất gần với thái thượng trưởng lão, nắm quyền sinh sát trong tay.

Nói một cách khác, hôm nay Lâm Hiên chính là dưới một người mà trên vạn người

“Sư thúc ngài vì sao lại…?” Lâm Hiên hưng phấn chợt lóe, rất nhanh bình tĩnh lại. Biểu lộ này rơi vào trong mắt thiếu nữ mắt bạc, khiến nàng âm thần gật đầu, dưỡng khí công phu không tệ, người khác tuyệt đối không làm được như vậy

“Ngươi tại hối đoái hội từng hỏi giệt sát Cổ lão ma đổi được bao nhiêu cống hiến, Mã sư điệt trả lời không được, nhưng bổn cung thì có thể làm chủ, vì vậy ban cho ngươi Vân Ẩn Lệnh”

“Đa tạ sư thúc, bất quá diệt sát Cổ Lão Ma, Lâm mỗ chỉ là vận khí không tệ, may mắn gặp dịp mà thôi, ban thưởng như vậy có chút quá mức…”

“Ha ha.” Nghe Lâm Hiên nói như vậy, thiếu nữ mắt bạc nở nụ cười: “Bổn tọa đương nhiên thưởng phạt phân minh, nếu chỉ là may mắn diệt sát được lão ma thì đúng là chưa thể đạt được Vân Ẩn Lệnh, nhưng theo ta biết thì không phải tự dưng mà Cổ lão ma chạy tới Thiên Phong Thành gây chuyện mà hẳn phải có quan hệ với Lâm sư điệt ngươi, dù sao tại vạn bảo đại hội ngươi cũng đã cướp mất của lão một lô đỉnh, sư điệt quá khiêm nhường rồi….”

“Ha ha, bất quá chỉ là cơ duyên xảo hợp mà thôi…” Lâm Hiên hai mắt khẽ giật một cái, không ngờ được thái thượng trưởng lão lại tinh tường sự việc như vậy, cũng chỉ có thể cười trừ một tiếng. Đúng là những lão gia hỏa sống vài vạn năm này, không dễ gì gạt được họ

Thanh âm của nữ tử mắt bạc lại tiếp tục vang lên:” Giệt sát một lão quái phân thần kỳ còn chưa phải là đại công, nhưng sư điệt lại khéo léo làm cho Thiên Thi Môn trở mặt với yêu hóa giả. Thiên Thi Môn đã mất đi một trưởng lão, đối mặt với thế công của yêu hóa giả, cộng thêm chúng ta ở bên cạnh bỏ đá xuống giếng, tin tưởng rằng rất nhanh Thiên Thi Môn sẽ bị xóa tên trong ngũ đại tông môn, đó mới là đại công”

“Thì ra là thế.” Lâm Hiên nhẹ gật đầu, kỳ thật Thiên Thi môn có kết quả như vậy, hắn đã sớm dự liệu được vài phần.