Quyển 2: Đoạt Tiên Thảo - Chương 30: Gặp lại thiên kiều chi nữ

Bách Luyện Thành Tiên

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Ánh mắt Lâm Hiên dừng lại trên người Cương thi. Lệ quỉ đã bị sát diệt nhưng cương thi này vẫn còn sống, có điều khí thế đã giảm hẳn. Bách Hồn Phiên vừa hấp thu một lượng âm hồn lớn nên oán khí tăng lên rất nhiều, kéo theo khí thế của Khô lâu cũng bạo tăng. Trong chốc lát, Cương thi không địch nổi xoay người muốn chạy.

Lâm Hiên hừ một tiếng, đưa tay điểm ra một chỉ. Tiên Thiên Chi Hỏa ngùn ngụt bay tới bao trùm lấy Cương thi. Tiếng kêu thảm thiết truyền ra. Thoáng chốc, Cương thi có cả trăm năm đạo hạnh nổ tung thành một làn khói đen, chỉ còn lại một hạt châu đen như mực lơ lửng trong không trung.

Lâm Hiên nhíu mày, lấy ra một bình ngọc, mở nắp bắn ra một đạo hào quang đem hạt châu thu vào.

Nếu như yêu thú có Yêu đan, cương thi đạo hạnh cao thâm cũng ngưng kết thành Thi châu trong cơ thể. Thi châu chính là vật kịch độc nhưng tu tiên giả quỷ đạo rất thèm muốn, dùng nó để luyện chế thành bảo vật.

Cuối cùng đã thấy được linh thảo cần tìm. Lâm Hiên nhanh chóng hái Ngân Nguyệt Hoa cùng Lưu Huỳnh Thảo rồi độn quang rời khỏi. Hắn cũng không quên lấy ra Tinh sâm nuốt vào khôi phục thể lực. Trong hiểm cảnh trùng trùng, lúc nào cũng phải duy trì pháp lực ở trạng thái tối đa.

Cùng lúc tại một vách núi tỏa ra linh khí kinh người, có một đám tu sĩ Hỏa Linh Môn chăm chú đứng quan sát.

– Sao chưởng môn sư huynh vẫn chưa về?

– Yên tâm, với tu vị của sư huynh, trừ phi là cao thủ Ngưng Đan Kỳ, không thì còn ai có thể thoát khỏi bàn tay của người.

– Đệ lo bảo vật sắp xuất thế mà không có sư huynh chủ trì…

Lão giả cầm đầu đám người trầm ngâm một chút, nói:

– Vậy đi, trước tiên chúng ta bày pháp trận ngăn cản không cho thiên địa linh khí truyền ra ngoài. Lại lệnh cho tất cả đệ tử Linh Động Kỳ cảnh giới bốn phía, không để kẻ nào tới gần.

Mệnh lệnh vừa truyền xuống, đệ tử tinh anh của Hỏa Linh Môn nhất thời hóa thành những đạo độn quang rời đi. Cao thủ Trúc Cơ Kỳ nhìn nhau rồi cũng chia ra hành sự.

Trở lại bên kia, Lâm Hiên lòng đầy vui mừng, nhanh chóng bay tới lối ra của Khê Dược Giản. Cấm chế thiết lập nơi khẩu cốc chỉ là đơn hướng. Lúc vào cần truyền tống nhưng lúc ra có thể phi hành mà không bị ngăn trở. Ngoài ra đệ tử Hỏa Linh Môn cảnh giới chủ yếu đề phòng người bên ngoài vào. Nếu có người ngự kiếm từ trong toàn lực bay ra, đối phương tám chín phần không để ý truy theo làm gì.

Bay được nửa canh giờ, Lâm Hiên chợt cảm ứng thiên địa linh khí chung quanh chấn động dị thường. Hắn kinh hãi dừng độn quang, thấy một đạo lam quang từ xa bay tới. Tu vị đối phương không hề kém hắn.

Là tu sĩ Hỏa Linh Môn?

Lâm Hiên không chút nghĩ ngợi đem pháp lực truyền vào phi kiếm cầm trên tay. Khoảng cách giữa song phương ngày càng gần. Phút chốc hắn đã nhận ra đối phương.

Chỉ thấy một thiếu nữ vận bạch y trong tầng lam quang đang bay vút qua phía này. Làn da của nàng trắng như tuyết, môi đỏ như son, là một mỹ nhân tuyệt sắc tầm mười bảy mười tám. Hơn nữa trên người tỏa ra khí chất băng lãnh rất đặc thù.

Vân Trung Tiên Tử! Tần Nghiên, nàng sao lại ở chỗ này?

Gặp được tuyệt đại mỹ nhân, Lâm Hiên nào thấy diễm phúc mà càng thêm lo lắng. Hiện giờ chưa thể thi triển lại Thiên Ma Kiến Dung Thuật, như vậy sẽ bị đối phương nhận ra chân diện. Hơn nữa nhìn dáng vẻ bối rối của Tần Nghiên, nhất định là đang gặp chuyện nguy hiểm.

Thanh niên huyết khí phương cương, có ý làm anh hùng hộ vệ mỹ nữ là bình thường. Riêng Lâm Hiên thì khác. Bảo vệ mỹ nữ tuy không sai nhưng nếu vì thế mà lâm vào hiểm cảnh thì không đáng.

Vân Trung Tiên Tử là đệ tử truyền thừa y bát của chưởng môn Vân Hạc chân nhân. Lâm Hiên tin rằng thực lực của hắn không thể hơn nàng. Kẻ có thể khiến tài nữ này chật vật như thế, chắc chắn phải là cao thủ Trúc Cơ Kỳ.

Từ việc sưu hồn tên đệ tử Hỏa Linh Môn kia, Lâm Hiên đã biết được âm mưu khủng khiếp trong Khê Dược Giản này. Thậm chí còn biết Hỏa Linh Môn đồ sát đồng đạo là do một bảo vật vô cùng trân quý sắp xuất thế.

Người khác biết điều này, có động tham niệm hay không thì Lâm Hiên không rõ. Riêng hắn tự biết thực lực của bản thân. Muốn giành bảo vật từ hơn mười cao thủ Trúc Cơ Kỳ cả trăm đệ tử tinh anh, chẳng phải là đi tìm chết sao.

Bên này Lâm Hiên thầm lo lắng, bên kia Vân Trung Tiên Tử cũng đầy buồn bực. Vất vả dùng Chưởng Tâm Lôi của sư tôn mới tiêu diệt một tên Trúc Cơ Kỳ vô sỉ. Ai ngờ nàng vừa chạy đi thì có một tu sĩ vận đạo bào đuổi kịp.

Không ngờ đạo sĩ kia lại là chưởng môn Thanh Linh chân nhân, có tu vị Trúc Cơ hậu kỳ. Một đệ tử Linh Động kỳ nhỏ bé như nàng sao có thể chống lại.

Lão đạo sĩ vừa ra tay, Tần Nghiên đã bị chấn văng bay rất xa. May là nàng đã sớm bày ra mấy tầng phòng ngự nên mới không bị thương.

Miễn cưỡng tránh được một kiếp. Tần Nghiên tuy là phận nữ nhưng rất quyết đoán, lập tức đem toàn bộ phù lục công kích mà nàng đang có ném ra. Nhất thời trong hào quang chói lòa cùng tiếng nổ ầm ầm, thừa lúc Thanh Linh chân nhân sơ ý, nàng đã sử dụng nốt tấm Truyền Tống Phù bảo mệnh cuối cùng.

Truyền tống ra một đoạn, Tần Nghiên không dám chậm trễ độn quang chạy đi. Không ngờ trước mắt lại là một thiếu niên vận y phục Hỏa Linh Môn. Vân Trung Tiên Tử vừa thấy đã ra sát chiêu.

Hai người cùng thi triển sở học, lần đầu giao thủ kẻ tám lạng người nửa cân. Có điều khi nhìn qua đối phương, vẻ mặt Tần Nghiên trở nên kinh ngạc.

– Lâm Hiên!

Thấy đối phương nhận ra mình, Lâm Hiên động sát cơ nhưng rất nhanh tan biến. Hiện tại còn mối uy hiếp khác hơn việc bị lộ chân diện. Có điều hắn cũng hết sức kinh ngạc. Thiếu nữ này nhập cốc cùng thời gian với hắn, nhưng chính là thiên kiều chi nữ trong môn phái. Mấy năm qua đâu có tới gần nàng lần nào trừ lần giả làm Diệp Thiên. Sao nàng lại nhận ra hắn?

Lúc này Tần Nghiên cũng mở to đôi mắt đẹp. Có một lần nàng tới Luyện Tâm Lộ, đã gặp Lâm Hiên tại đó. Chỉ là tu vị của sư đệ này quá thấp, không phát hiện ra nàng.

Lần ấy Tần Nghiên từng thấy ngạc nhiên. Không ngờ ngoài nàng, còn có đệ tử Linh Động Kỳ khác dám vào Luyện Tâm Lộ.

Tuy được thiên lão ban cho thiên tư cao tuyệt cùng khí chất băng lãnh nhưng Tần Nghiên không hề xem thường những sư đệ có tu vị thấp hơn. Lòng kiên trì dũng cảm của Lâm Hiên cũng khiến nàng có điểm khâm phục.

Chỉ là trong ký ức của nàng, Lâm Hiên là một tiểu sư đệ Linh Động Kỳ tầng thứ nhất. Tại sao hắn lại có thể ngự khí phi hành xuất hiện ở nơi nguy hiểm này?

Tần Nghiên còn đang nghĩ ngợi, trong mắt Lâm Hiên lóe dị sắc rồi rất nhanh liền khôi phục như thường. Hắn nhìn thoáng qua nữ tử phía trước, lúc này đã bị lộ thân phận nên không phải làm bộ quá kính trọng gì nữa cho mệt.

– Tần sư tỷ, sao ngươi cũng ở đây?

Nghe Lâm Hiên trực tiếp mở miệng hỏi. Tần Nghiên còn chưa hết kinh ngạc, đang muốn đáp lời thì cách đó không xa, có một tầng sương mù màu vàng đột ngột hiện lên, nơi đó tỏa ra linh lực mãnh liệt.

Cảm ứng được uy áp vô cùng đáng sợ. Trên mặt Lâm Hiên hiện vẻ ngưng trọng, tay phải lặng lẽ lấy ra mấy tấm lục phù.

Chỉ thấy tầng sương mù màu vàng dần tản đi, lộ ra một bóng người. Người nọ chừng tứ tuần để râu dài, tướng mạo tiên phong đạo cốt nhìn qua như một đạo sỹ. Có điều thấy rõ dung mạo đối phương thì Lâm Hiên thầm kêu không ổn.

Khi trước hắn đoán có cao thủ Trúc Cơ Kỳ truy theo Tần Nghiên, nhưng nằm mơ cũng không ngờ vị sư tỷ này lại chọc tới chưởng môn Hỏa Linh Môn.

Thanh Linh chân nhân, kẻ có tu vị Trúc Cơ hậu kỳ!

Ý nghĩ đầu tiên của Lâm Hiên chính là chạy trốn. Dù có liên thủ với Tần Nghiên thì cũng không phải đối thủ của lão đạo này. Sở dĩ hắn còn chưa vọng động, là e đối phương để ý khiến tình thế bản thân càng thêm nguy hiểm. Lúc này hắn lẳng lặng bày ra các thủ đoạn phòng ngự. Nào là Linh Khí hộ thuẫn rồi phù lục trung cấp…

Liên tiếp bày ra năm sáu tầng cấm chế phòng ngự Lâm Hiên mới dừng tay. Tần Nghiên tuy đem thần thức tập trung lên Thanh Linh chân nhân nhưng cũng không nhịn được quay đầu, đưa làn thu thủy liếc hắn một cái.

– Ồ, Ở đâu chui ra một tên tiểu tử giả mạo đệ tử Hỏa Linh Môn chúng ta vậy? Cũng có chút tâm cơ đấy! Hắc hắc, thời gian không còn sớm. Để ta tiễn hai ngươi cùng tới âm tào địa phủ.

Thanh Linh chân nhân vuốt râu cười lớn, trên mặt hiện vẻ âm lệ. Sát diệt hai đệ tử Linh Động Kỳ khác nào dẫm hai con kiến hôi. Thủ đoạn của Tần nha đầu này cũng khá. Song muốn chạy trốn lần nữa trong tay lão thì chỉ là nằm mơ.

Thanh Linh chân nhân còn đang kinh thường, chợt hồng quang lóe lên rồi sóng nhiệt đập vào mặt, mấy con Hỏa điểu Hỏa xà vù vù ập tới trước mắt.

Người động thủ chính là Lâm Hiên. Đã đến nước này thì tiên hạ thủ vi cường, chỉ khi đối phương lộ sơ hở thì hắn mới có cơ hội bôi mỡ vào giày mà chạy.

Nhân lúc này, Lâm Hiên tế ra Hồn Kim Tác, biến thành một con độc xà lè lưỡi phun phì phì. Hắn lật tay một cái, trong bàn tay có thêm một tấm phù lục. Đối phương là cao thủ Trúc Cơ hậu kỳ, hắn nào dám có nửa điểm khinh thị.

Chỉ thấy ngoài thân Thanh Linh chân nhân hiện ra một một tầng hào quang màu vàng. Mấy tấm phù lục trung cấp đánh tới chỉ gây được mấy tiếng nổ nhỏ, ngoài ra không chút tác dụng.

Linh Khí Hộ Thuẫn!

Lâm Hiên nheo mắt, phòng ngự của cao thủ Trúc Cơ Kỳ quả nhiên bất phàm. Bên kia, Thanh Linh chân nhân cũng thầm ngạc nhiên.

Giá trị của phù lục trung cấp nào phải thấp. Ngay cả tu sĩ Trúc Cơ Kỳ cũng không dám dùng xa xỉ như vậy. Mà hai kiện Linh Khí trong tay tiểu tử kia đang cầm, không phải là loại thượng phẩm cùng trung phẩm sao?

Tu vị Linh Động kỳ đại viên mãn cùng bảo vật phong phú. Đệ tử cấp thấp trong Duyện Châu có ai được như vậy! Rốt cục tiểu tử này là đệ tử của cao nhân phương nào?

Chớp mắt hai kiện Linh Khí đánh tới. Thanh Linh chân nhân phất tay áo một cái, hai đạo kim quang bắn ra, cùng Phi kiếm và Hồn Kim Tác quấn lấy nhau.

Song phương vừa giao thủ, Lâm Hiên đã cảm giác huyết khí nơi ngực cuồn cuộn, pháp lực thất thoát khá nhanh khiến hắn vô cùng sợ hãi. Đột nhiên một đạo lam quang mỹ lệ gia nhập chiến cuộc, chính là Tần Nghiên đã tay tay.

Tính ra nha đầu sư tỷ xinh đẹp này cũng không tệ! Ít ra không nhân lúc này mà bỏ trốn. Áp lực giảm đi khiến Lâm Hiên thở phào nhẹ nhõm, vội lấy ra một khối tinh thạch cầm trong tay bổ sung pháp lực, tay còn lại tế ra Bách Hồn Phiên.

Chỉ nghe từng cơn quỷ khóc thê lương nổi lên, âm phong vù vù thổi qua khiến người rét lạnh.

– Ma Khí!

Nhận ra Bách Hồn Phiên. Chẳng lẽ tiểu tử này là tu ma giả? Thanh Linh chân nhân chợt biến sắc.

Tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ mà lại biến sắc trước hai đệ tử Linh Động Kỳ nhỏ nhoi sao? Thực ra trước khi tới đây, Thanh Linh chân nhân đã bị trọng thương, là sai lầm khi tu luyện một loại bí thuật bá đạo, khiến cho pháp lực chạy ngược. Giờ thực lực của lão chỉ còn khoảng ba thành, hơn nữa không thể sử dụng Linh Khí.

Khi mới đến, lão vẫn tự tin dễ dàng dùng pháp thuật thu thập hai tên nam nữ không biết sống chết này. Giờ mắt thấy Lâm Hiên xuất ra Ma Khí, vị chưởng môn Hỏa Linh Môn đã nhận ra được sự nguy hiểm. Các tu ma giả có các bí thuật đầy quỉ dị, thực lực lại cao hơn tu tiên giả cùng cảnh giới một chút.

Đại sự sắp thành, vạn lần không thể lật thuyền trong mương. Hai tay Thanh Linh chân nhân hợp lại, kết một pháp quyết kỳ lạ.