Quyển 6: Đông Hải Thiên - Chương 570: Ngũ Long tái xuất, Tam giới xôn xao

Bách Luyện Thành Tiên

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Bầu trời đêm vốn đã âm u lại càng tối đen như mực, đưa tay không thấy được năm ngón. Bất quá nhờ vào thần thức Lâm Hiên vẫn thấy rõ ràng mọi thứ. Ma khí phun ra từ Ngũ Long Tỷ tinh thuần đến tột đỉnh khiến nó như biến thành một Ma vật. Cùng lúc đó một câu chú ngữ ngắn ngủi chợt hiện trong đầu Lâm Hiên khiến vẻ mặt hắn trở nên mờ mịt. Bất quá từ đáy lòng có một thanh âm thúc giục hắn niệm ra.

Phía bên kia, Độc Long Lão Tổ dù vô cùng kinh ngạc nhưng vẫn quyết định diệt sát Lâm Hiên rồi tính sau. Lão quái vật mở rộng cái mồm to như chậu máu phun ra một kiện bảo vật khiến Lâm Hiên không còn thời gian để trì hoãn.

Không còn lựa chọn. Đành đánh cược một lần!

Hai tay Lâm Hiên kết quyết, miệng niệm ra những cổ chú ngữ dị thường mà hắn cũng không hiểu ý tứ. Đường như Man Hoang Cổ Thần xét xử tội nhân. Khi âm ngữ cuối cùng vừa phát ra thì thiên địa chợt biến sắc.

Ông! Gió núi thổi qua nhưng như vạn quỷ tề khóc, theo sau Ngũ Long Tỷ bay lên đỉnh đầu Lâm Hiên. Ma khí ở mặt ngoài bảo vật cuồn cuộn dâng lên, rất nhanh xuất hiện một vũng xoáy lớn chừng trăm trượng, cuồng phong gào thét. Bên trong bắn ra từng đạo lôi điện sáng chói khiến người không thể mở được mắt.

Oanh!

Theo sau một tiếng vang thật lớn, cả không gian chấn động. Sóng biển ngừng rít gào, mặt nước trở nên phẳng lặng nhưng trong lốc xoáy bỗng thò ra một cự trảo dài hơn trăm trượng, hung ác vô cùng. Cự trảo này bất ngờ gây Lâm Hiên cảm giác khí tức quen thuộc, phảng phất đã thấy qua.

Trong đầu chợt lóe linh quang, rất nhanh Lâm Hiên liền nhớ ra lai lịch cự trảo này. Nó đã từng xuất hiện tại Bồng Lai Sơn, do phân thần của Ma Tổ triệu hoán. Khi đó hóa thân Ma Tổ mượn trận pháp lợi hại, còn dùng tu sĩ làm huyết tế, triệu hồi cự trảo của Nghiệt Long, vốn là sủng vật của Đại Thống lĩnh Ma giới.

Nhớ đến đây Lâm Hiên không rét mà run. Thực lực Ma Tổ Đại Thống lĩnh khi xưa chỉ kém Chân Tiên một chút. vậy có thể biết thực lực của Nghiệt Long lớn đến cỡ nào.

Đương nhiên, trước mắt không phải là bản thể Nghiệt Long, chỉ là một lợi trảo phân thần nhưng uy áp còn đáng sợ hơn cả cự trảo tại Bồng Lai Sơn. Rốt cuộc Ngũ Long Tỷ là có lai lịch thế nào mà có thể triệu hồi cả phân thần của Nghiệt Long.

Lâm Hiên cũng coi như có kiến thức quảng đại, trải qua vô số tinh phong huyết vũ mà giờ khắc này đầu óc cũng trống rỗng.

Độc Long Lão Tổ càng không cần phải nói, mặc dù không nhận thức được Nghiệt Long nhưng uy áp của lợi trảo lại làm cho tim hắn đập liên hồi, thân thể đều bắt đầu run lên.

“Này… Đây là quái vật gì vậy?” Hắn hoài nghi mình có phải đang nằm mơ hay không. Rõ ràng chỉ là một lợi trảo mà khiến bản thân hắn có cảm giác như một con kiến hôi đối mặt với tồn tại cấp. Vật này chắc chắn có lai lịch cực lớn!

Quá kinh sợ, Đọc Long Lão Tổ phun ra một ngụm máu tươi hòng phát động bảo vật công kích. Tuy nhiên lợi trảo nọ đã khẽ động, bắn ra một cột sáng diễm lệ.

Oanh!

Nơi nào cột sáng đi qua đều bị đốt cháy, không gian vặn vẹo sụp đổ. Thật không thể tưởng tượng nổi uy lực kinh thiên động địa của một kích này, mà tốc độ lại nhanh vô cùng liền đem Độc Long Lão Tổ bao trùm.

Theo sau, cột sáng bắn về phía phía chân trời, cường ngạnh xé mở một lỗ hổng không gian thật lớn rồi nháy mắt biến mất.

Lâm Hiên sợ ngây người, tuy hắn phát động công kích nhưng chỉ như một kẻ đứng ngoài chứng kiến, cột sáng có uy lực vượt xa tưởng tượng. Độc Long Lão Tổ bị diệt sát dễ dàng mà thân thể không còn một mảnh vụn.

Trong chốc lát Lâm Hiên chỉ biết trố mắt đứng nhìn, tựa hồ khó có thể đón nhận kết quả này.

Trận chiến lần này hung hiểm dị thường cùng với dị biến bất ngờ. Thiếu chút nữa hắn bỏ mạng dưới Ma kiếm nhưng cuối cùng lại giành chiến thằng theo một cách hết sức mơ hồ.

Vũng xoáy trên bầu trời đã biến mất, tung tích Nghiệt Long Trảo cũng không còn.

Vèo…

Ngũ Long Tỷ rơi xuống, Lâm Hiên phất tay xuất ra một đạo thanh hà cuốn nó lại trước người. Lâm Hiên vận đủ là lực thật ngó kỹ nhưng không thấy gì bất ổn. Ngũ Long Tỷ vẫn hệt như xưa, ma khí tinh thuần lúc trước cũng còn không thấy tăm hơi.

“Vật này, rốt cuộc ẩn tàng bí mật gì?”

Lâm Hiên thì thào tự nói rồi không nhịn được gập lưng xuống ho khan một trận, khóe miệng không ngừng có máu tươi chảy ra. Bị thương lần này không phải nhỏ, phải nhanh chóng dời nơi là phi này. Tiếp đó Lâm Hiên bay về tiểu đảo. Hai bên đấu pháp kịch liệt vô cùng nhưng đã cố ý tránh xa tiểu đảo, nếu không chỉ sợ nó đã bị thổi bay mất.

***

Cùng lúc đó ở cách xa ngoài ngàn vạn dặm. Trong phủ thành chủ trên Hồng Diệp đảo hai lão quái vật đang uống rượu mua vui. Tiếng đàn tiếng ca êm ái vang lên, lại thêm mười nữ tu xinh đẹp đang ca múa

“Bạch Cốt đạo hữu, tư chất cũng như nhan sắc của những nữ tử này đều thuộc dạng nhất đẳng”.

“Ha ha, như thế nào. Có phải đạo hữu đã động tâm. Chỉ là một số đỉnh lô không đáng nhắc, đạo hữu nếu thích ta sẽ tặng lại cho ngươi” Bạch Cốt Chân Quân vuốt bộ râu quai nón, lộ vẻ phóng khoáng vô cùng.

“Vệ huynh có ý tốt như thế, bổn tổ sư xin đa tạ ngươi” Độc Long lão ma nghe vậy không khỏi vui mừng. Diện mạo hắn xấu xí vô cùng, thân cao chưa đầy bốn tấc nhưng lại háo sắc như mạng. Hôm nay gặp những mỹ nữ như vậy, có thể nào không thèm nhỏ dãi.

Tuy nhiên, lời còn chưa dứt thì sắc mặt của Độc Long Lão Tổ bỗng trở nên trắng bệch. Thậm chí chén rượu trên tay cũng vỡ vụn. Một luồng lệ khí điên cuồng lan tràn, sát khí trùng thiên.

“A!”

Những nữ tu phía dưới chỉ là tu tiên giả Trúc Cơ Kỳ, sát khí của lão ma làm bọn họ sợ đến nằm phủ phục dưới đất, toàn thân phát run.

Ngay cả Bạch Cốt Lão Ma cũng bị dọa cho hoảng sợ, trên mặt lộ vẻ nghi hoặc: “Tề đạo hữu, ngươi sao vậy?”

” Thân Ngoại Hóa Thân của lão phu đã bị hủy.”

Độc Long lão ma nổi trận lôi đình, tuy nhiên, đáy mắt lại mang theo vẻ kinh hoàng. Thực lực Thân Ngoại Hóa Thân của hắn không kém bản thể cũng là bao, sao lại dễ dàng bị hủy như vậy? Đối phương có nhiều người vây công hay là tu tiên giả Động Huyền trung kỳ động thủ?

“Không được, ta phải về Độc Long đảo để xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Tề đạo hữu, bất quá chỉ là một khối Thân Ngoại Hóa Thân mà thôi, hà tất phải như vậy, cùng lắm thì lần nữa tái luyện một khối. Chuyện có nặng có nhẹ. Hiện tại thủ hộ mạch khoáng cực phẩm linh thạch khỏi đám Hải Tộc mới là đại sự quan trọng nhất” Bạch Cốt Chân Quân chậm rãi khuyên nhủ.

“Vệ đạo hữu, ngươi không hiểu, khối hóa thân này của lão phu rất đặc biệt, mặc kệ như thế nào, ta nhất định phải về một chuyến mới được” Độc Long Lão Tổ cười khổ.

“Tề đạo hữu, ngươi làm như vậy là muốn đem cục diện khó chơi trước mắt ném cho lão phu.” Bạch Cốt Chân Quân phất tay áo bào một cái, tức giận nói.

“Nếu vậy thì sao, Bạch Cốt, chẳng lẽ ngươi thực sự dám cường lưu lão phu ở chỗ này” Độc Long Lão Tổ lạnh lùng nói. Bổn đảo cùng nơi chứa bảo vật đang gặp đại biến, lại bị ngăn trở chỗ này. Tượng đất còn có ba phân hoả tính chứ đừng nói lão.

Lời còn chưa dứt thì quanh thân lão ma cuồn cuộn ma khí, chuẩn bị một lời không hợp liền động thủ.

Bạch Cốt Chân Quân giận dữ, có điều nhìn thấy một màn trước mắt thì không khỏi ngây người, có phải Độc Long lão ma ăn hỏa dược nên đầu óc có vấn đề chăng. Một cái hóa thân bị hủy, tổn thất dù thảm trọng nhưng chưa đến mức phải nổi điên lên như vậy, chẳng lẽ còn có bí ẩn bên trong?

Bất quá Bạch Cốt lão ma biết rõ là không nên chọc giận đối phương lúc này. “Ha ha, lão phu chỉ là đùa một chút, Tề đạo hữu hà tất phải nổi nóng. Nếu đạo hữu thật có việc thì cứ rời đi, lão phu sẽ không ngăn cản.”

“Đa tạ ý tốt của đạo hữu, lão phu hiểu được nặng nhẹ, nhất định sẽ mau chóng trở lại.” Độc Long Lão Tổ cũng tỉnh táo một chút, ôm quyền đi thi lễ rồi hóa thành một đạo kinh hồng bay đi, trong giây lát đã biến mất không chút tung tích.

Mà Bạch Cốt Chân Quân thì giơ tay xoa đầu, vẻ mặt trầm ngâm. Hắn cùng với Độc Long bất quá là lợi dụng lẫn nhau mà thôi. Rốt cuộc xảy ra chuyện gì mà đến cả Hóa thân của đối phương cũng bị hủy, đáng tiếc không biết chân tướng sự việc như thế nào. Biết đâu có khi lại có lợi thật lớn với lão.

***

Độc Long Lão Tổ lòng như lửa đốt chạy tới địa điểm tàng bảo, bất quá vấn đề của lão trong Tam Giới chỉ như là một hạt mưa bụi mà thôi.

Một con Hồ Điệp vẫy cánh, có thể gây phong bạo cách hàng trăm vạn dặm. Lâm Hiên tầm bảo lần này, không ngờ ảnh hưởng lan rộng vượt xa hắn tưởng tượng.

Quảng Hàn Giới!

Là một tiểu giới diện trong Linh Giới, tuy diện tích kém xa Đông Hải nhưng bất luận thực lực tu sĩ hoặc tài nguyên, linh mạch ưu dị vượt quá rất nhiều cấp bậc.

Tiểu giới này mệnh danh Quảng Hàn bởi vì Quảng Hàn Tử, một trong Tam đại Tán tiên thống ngự ở nơi này.

Tán tiên, dù không thể sánh cùng Chân Tiên nhưng đã tới cấp bậc Tiên nhân. Vấn đề thọ nguyên đối với bọn họ đã là cực kỳ bé nhỏ. Mỗi lần trải qua Thiên Kiếp thì tăng đến cả trăm vạn năm thọ nguyên, cách trường sinh bất lão chỉ một đường mà thôi.

Thậm chí Quảng Hàn Tử từng tham gia đại chiến thượng cổ cùng Âm Ti Giới, là một trong những tán tiên may mắn còn tồn tại.

Lúc này hắn đang giảng đạo, chính xác nói là chỉ dạy ái nữ tu tập.

Quảng Hàn Tử là khổ tu giả, chưa bao giờ gần nữ sắc. Sau khi trở thành Tán tiên mới nạp một đám thê thiếp. Tu sĩ thực lực càng cao lực sinh dục lại càng kém, cố gắng không biết bao nhiêu năm mới có một nữ oa nhi.

Quảng Hàn Tử đương nhiên là yêu thương vô cùng, nha đầu Tân Nguyệt kia tư chất không tồi, lại có lượng lớn đan dược hỗ trợ, dù vậy phải mất thời gian một vạn năm mới tiến giai đến Động Huyền Kỳ.

Trên tu đạo của nàng không có vấn đề, có hắn chiếu cố thì nữ nhi còn có thể xuất hiện sai lầm gì? Dù là Nguyên Khí Chi Kiếp cũng không đáng nhắc.

Tuy nhiên nha đầu kia lại bị hắn cưng chiều làm hư. Không ngờ to gan lớn mật chạy xuống hạ giới, nói là tìm kiếm bảo vật của Tiên nhân, kỳ thật là nghịch ngợm chơi đùa mà thôi.

Hiện tại thiên địa pháp tắc thay đổi, Phá Toái Hư Không khó tới cực điểm. Hắn hao phí không ít trắc trở mới phái xuống hai thủ hạ Ly Hợp Kỳ tìm nàng trở về.

Ngẫm lại Quảng Hàn Tử lo lắng cùng tức giận không phải một lần, lần này nếu không thể giáo huấn nha đầu kia thì lại để thói quen được sủng ái hại nàng.

Tấm lòng phụ mẫu bao la như trời đất. Bất quá Quảng Hàn Tử là nhất giới chi chủ, còn có bao nhiêu sự tình cần lo lắng.

Hơn nữa từ khi Tân Nguyệt Công chúa từ hạ giới trở về. Tiểu nha đầu căn bản vô tâm tu luyện. Nếu không phải phụ vương đột nhiên nghiêm khắc vậy, chỉ sợ nàng đã sớm chuồn ra cung điện.

Nhìn thấy ái nữ không chuyên tâm. Quảng Hàn Tử giận dữ, tượng đất cũng có ba phân hỏa khí. Bất quá khi hắn đang muốn phát hỏa thì tiếng đập cửa truyền vào.

Quảng Hàn Tử khẽ nhíu mày, tâm tình càng trở nên phiền toái, không phải hắn đã có nghiêm lệnh. Khi dang dạy dỗ Tân Nguyệt thì không ai được quấy rầy sao.

“Vào đi”

Tiếng bước chân truyền vào, chính là một lão giả râu tóc bạc trắng có khuôn mặt trắng hồng như hài nhi.

“Hoàng Long, xảy ra chuyện gì?”

Nhìn người mới đến, Quảng Hàn Tử không khỏi lộ vẻ giật mình. Thực lực của Hoàng Long chân nhân dù không bằng hắn nhưng cũng là một đại năng tu sĩ nổi danh tại tiểu giới này. Bình thường lão bế quan tu hành không tiếp khách, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà tới đây?

“Quảng Hàn huynh” Hoàng Long chân nhân ôm quyền đi thi lễ, trên mặt không dấu được vẻ hoảng loạn:” Trấn Phù Lệnh thiết lập tại Thiên Tuyệt Chi Đỉnh vừa mới có phản ứng.”

“Cái gì?” Quảng Hàn Tử không khỏi thất sắc: “Ngươi xác định không sai?”

“Lão phu mười phần nắm chắc chuyện này, như vậy mới khẩn cấp tới quấy rầy Quảng Hàn huynh.” Trên mặt Hoàng Long chân nhân lộ nụ cười khổ: “Là Thiên Tuyệt Tiên Tử dùng phi kiếm truyền thư. Hiện tại nàng đang đích thân trấn thủ trước Trấn Phù Lệnh, chờ mấy lão bất tử chúng ta, đạo hữu muốn đi xem một lần chứ?”

“Tiên phủ kỳ trân xuất thế là đại sự cỡ nào, sao có thể không đi! Bất quá Thiên Tuyệt Tiên Tử có nói rõ là kỳ trân nào xuất thế?”

“Mười thành thì không dám nói, bất quá…”

“Sao?”

“Bảy thành có thể là Ngũ Long Tỷ”

“Cái gì?” Vẻ mặt Quảng Hàn Tử lập tức tái nhợt.

Chuyện này không chỉ gây động tĩnh ở mỗi Cung Quảng Hàn. Những thế lực khác hoặc nhiều hoặc ít cảm ứng được, nhất thời Tam Giới gió nổi mây vần trong bóng tối.

Thanh Khâu Quốc, cũng là một tiểu giới diện Linh Giới tiếng tăm lừng lẫy, không chút kém cỏi so với Cung Quảng Hàn.

Cửu Vĩ Thiên Hồ cư trú ở nơi này. Là một trong Tam Đại Yêu Vương Linh Giới. Thực lực nàng đủ để so cùng Tán tiên.

Hơn nữa xinh đẹp mị hoặc chúng sinh, năm đó cùng Tu La Vương được xưng tuyệt đại song kiều tam giới.

Đáng tiếc trăm vạn năm qua, người thấy qua diện mạo Cửu Vĩ Thiên Hồ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Nàng am hiểu Huyễn Hóa Chi Thuật thần diệu đến cùng cực. Thậm chí có thể qua mặt được cả Chân Linh Phượng Hoàng.

Đến giờ rốt cuộc không biết có người thấy được tướng mạo chân chính của Cửu Vĩ Thiên Hồ chưa.

Thực cũng là giả mà giả cũng là thực, đây là miêu tả về Hồ Vương ngàn mặt này.

Sau bức rèm che mơ hồ một thon thả thân ảnh có ma lực nghiêng nước nghiêng thành. Cửu Vĩ Thiên Hồ!

Trước bức rèm che là một thị nữ xinh đẹp khiến người động lòng, ở trong Vạn Hồ Cung này đốt đèn lồng cũng tìm không được một xú nữ.

“Hồ Vương, xin hỏi có gì phân phó?”

“Ngũ Long Tỷ xuất thế, đem tin tức đưa cho Ngọc Miễn Tiên tử.”

“Vâng!” Thị tử ngẩn ngơ, sắc mặt biến đổi nhưng cũng không dám hỏi gì, cung kính thi lễ sau đó lui xuống.

“Ngũ Long ký xuất huyết lưu thành sông, Tam Giới lại có loạn sao?” Tiếng thở dài sâu kín truyền vào tai, Cửu Vĩ Thiên Hồ dường như lại thấy trường đại chiến cùng Âm Ti Giới mấy trăm vạn năm trước. Lần này không biết lại có bao nhiêu sinh linh trong Tam Giới đồ thán.

Tại một tiểu giới diện khác. Nơi này dù không thể so sánh cùng Quảng Hàn giới cùng Thanh Khâu Quốc nhưng vượt xa nơi Đông Hải, cũng là giới diện Linh Giới tài nguyên dồi dào.

Tại một Động Thiên Phúc Địa! Đình đài lầu các, quỳnh lâu điện ngọc mọc lên như nấm, tiếng tiên nhạc réo rắt không ngừng truyền vào trong tai, dường như Tiên giới cũng không hơn được nơi này.

Chủ nhân của tòa tiên sơn chính là đỉnh cấp tồn tại, Dực Long Chân Nhân mà Tu Tiên Giới Linh Giới không ai chưa từng nghe nói. Chính là một hoa tình công tử mỹ danh uy chấn.

Lúc này Dực Long Chân Nhân đang mở đại yến đãi khách. Số lượng chỉ có bảy tám khách. Bọn họ một bên thưởng rượu, một bên thưởng lãm những nữ tử xinh đẹp ca vũ.

Tu vị của đám này cũng không phải giỡn, ít nhất đều là tồn tại Phân Thần trung kỳ. Phóng mắt đều là bá chủ một phương, dư sức tung hoành ở một tiểu giới diện.

Bất quá ngồi gần Dực Long Chân Nhân lại một tu sĩ Động Huyền sơ kỳ.

Người này để râu dài, nhìn qua niên kỷ chừng tầm tứ tuần, tướng mạo đoan chính mà phiêu dật.

Nếu như Lâm Hiên ở nơi này khẳng định sẽ kinh hoảng. Chính là Nhân giới đệ nhất cao thủ Vọng Đình Lâu. Hắn mới phi thăng Linh giới chỉ bốn trăm năm mà đã tiến vào Động Huyền Kỳ.

Trong đó đương nhiên có sự quan tâm của Dực Long Chân Nhân, bất quá cố gắng cùng tư chất của Vọng Đình Lâu thật khó mà tưởng tượng.

Tuy nhiên trong mắt lão quái Phân Thần Kỳ thì hắn vẫn chỉ như con kiến mà thôi.

Đương nhiên, ai chẳng biết Vọng Đình Lâu là huynh đệ của Dực Long Chân Nhân. Hai người đã chân chính kết bái.

Dực Long Chân Nhân tuy là hoa tình công tử nhưng thực lực rất mạnh, hơn nữa phi thường bao che khuyết điểm. Đắc tội với Vọng Đình Lâu chính là gây khó dễ cùng hắn, có ai ăn no rửng mỡ mà đi làm việc ngu ngốc này.

“Đình Lâu, ngươi cao hứng một chút đi, yến hội này là mừng ngươi tiến giai Động Huyền Kỳ, bốn trăm năm, rất giỏi, còn nhăn mặt gì nữa?” Dực Long Chân Nhân cười khà khà nhìn sang. Vọng Đình Lâu tiến giai nhanh chóng như thế, hắn cũng phi thường cao hứng.

“Dực Long, chúng ta ở chỗ này ngắm hoa thưởng rượu, nếu như là Tiêm Tiêm tiên tử biết được…”

Vọng Đình Lâu có điểm lo lắng nói. Công phu không phụ lòng người, Dực Long trải qua bốn trăm năm cố gắng, dù chưa nắm được trái tim mỹ nhân nhưng Tiêm Tiêm Tiên tử rốt cục đã thay đổi thái độ với hắn, đây là một sự tình rất tốt.

Đi theo hắn, Vọng Đình Lâu từng gặp qua Tiêm Tiêm Tiên tử, nữ tử này rất ghét nam nhân trăng gió. Dực Long mở đại tiệc ở chỗ này. Nếu Tiêm Tiêm biết được thì những cố gắng khi trước chỉ như kiếm củi ba năm đốt một giờ.

“Ha ha, ta hiểu nỗi băn khoăn của huynh đệ, tuy nhiên bản chân nhân sao lại hành sự không nắm chắc.” Nói tới đây, trên mặt Dực Long lộ vẻ thần bí, dùng tay che miệng thi triển truyền âm thuật với Vọng Đình Lâu:

“Ngươi yên tâm, thị nữ của Tiêm Tiêm đã sớm trúng mỹ nam kế của bổn công tử, hiện tại ta nói gì nghe nấy, ta đều nắm giữ nhất cử nhất động của Tiêm Tiêm. Hiện tại nàng bế quan tu luyện, sao có thể biết được chúng ta ngắm hoa thưởng rượu ở đây, ha ha”

Nhìn vẻ mặt đầy đắc ý của Dực Long Chân Nhân, Vọng Đình Lâu thật hết chỗ nói. Nếu không phải thấy tận mắt, ai có thể ngờ hắn lại là tu tiên giả Độ Kiếp kỳ.

Bất quá với tính tình của Dực Long, hắn biết có khuyên cũng vô dụng. Đang dự yến đều là tu tiên giả Phân Thần Kỳ. Vọng Đình Lâu cũng không thể quá lãnh đạm, đành xốc lại tinh thần, cùng mọi người ẩm yến thưởng tửu.

Đột nhiên một đạo quang hà tiến vào trong tầm mắt.

Dực Long khẽ nhíu mày phất tay áo một cái. Quang hà biến mất quỷ dị, theo sau xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.

Phi kiếm truyền thư!

Dực Long đem thần thức truyền vào, rất nhanh vẻ mặt liền trở nên phức tạp. Kinh ngạc mờ mịt, hưng phấn, lại còn có vài phần lệ sắc.

“Dực Long tiền bối, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Đám người hai mặt nhìn nhau, sau một lúc mới có một nho sinh ngồi ở tay trái mở miệng: “Có thể nói cho chúng ta một chút chăng?”

“Là một vị lão hữu phát tới, nếu là thật thì chỉ sợ Tam Giới sẽ đại loạn” Dực Long Chân Nhân chép miệng, lại có điểm hưng phấn nói.

“Tam Giới đại loạn?” Nho sinh bị dọa cho hoảng sợ: “Tiền bối nói là, Linh Giới chúng ta sẽ lần nữa đại chiến cùng Âm Ti Giới hoặc Ma giới?”

Những người khác nghe xong cũng không khỏi lộ vẻ chú ý, chuyện này đối với mỗi người đều cùng ích lợi, cùng một nhịp thở.

“Đại chiến tam giới nổ ra.. Điều này thật khó mà đoán, nhưng khẳng định sẽ phát sinh xung đột cùng hai giới kia” Ánh mắt Dực Long Chân Nhân lóe ra tinh quang.

“Tiền bối, thứ cho ta nói thẳng, sao vẻ mặt người cao hứng như vậy? Tam Giới xung đột thì huyết lưu phiêu xử, cũng không biết có bao nhiêu tu sĩ ngã xuống.” Một gã vận trang phục thế gia công tử nói.

“Ha ha, thì tính sao, coi như Tam Giới đánh loạn tới rối tinh rối mù, lão phu cũng có bản lãnh tự bảo vệ mình, hơn nữa đây chính là cơ hội ngàn năm một thuở.”

” Cơ hội?”

“Không sai, lão phu tuy có bản lãnh Phá Toái Hư Không nhưng bình thường muốn lẻn vào Ma giới hoặc Âm Ti Giới rất khó khăn. Một khi bị phát hiện sẽ bị tồn tại cao cấp của hai giới này truy sát, mà nếu tin tức là thật, lẻn vào hai giới kia sẽ thập phần dễ dàng. Nữ tu xinh đẹp nơi Linh Giới lão phu thấy đã nhiều. Bất quá nghe nói không ít nữ tử Cổ Ma cao cấp hoặc Âm Ty Quỷ Nữ phi thường xinh đẹp, thậm chí nghiêng nước nghiêng thành. Hắc hắc, lão phu phải thu mấy nàng về làm cơ thiếp thị nữ.”

“Phốc…”

Đình Lâu phun ra một ngụm rượu. Đám tu sĩ Phân Thần Kỳ phía dưới cũng choáng váng, Tam Giới đại chiến nhà nhà đều loạn lạc, không ngờ Dực Long Chân Nhân lại còn tâm tư nhớ đến mỹ nữ trong Ma tộc cùng Âm hồn, không hổ là Linh Giới đệ nhất hoa tình công tử.

Ngũ Long Tỷ xuất thế, ảnh hưởng còn xa không chỉ như vậy.

Tại Ma giới.

Cùng với Linh Giới, giới diện này rộng lớn đến cùng cực. Căn bản là không có giới hạn.

Bất quá khác với Linh Giới do mấy trăm tiểu giới diện tạo thành. Ma giới chính là một đại giới diện thống nhất.

Nghe nói năm xưa Ma tộc Đại Thống lĩnh có thực lực Chân Tiên, dùng một trăm năm thời gian bay theo một hướng nhưng không có thấy giới hạn, cuối cùng đành buông bỏ ý định tìm hiểu.

Trong mắt thế nhân, Ma giới là chỗ phi thường đáng sợ. Hoàn cảnh âm trầm vô cùng, dường như mỗi bước đều có quái vật ăn thịt người.

Truyền kỳ như vậy không thể nói sai hoàn toàn, bất quá khẳng định đã rời khá xa chân tướng sự thật.

Ma giới diện tích vô hạn như thế. Có rất nhiều địa phương đáng sợ nhưng không thiếu chỗ non xanh nước biếc, thậm chí có địa phương như bồng lai tiên cảnh. Không hề kém Linh giới chút nào.

Tại một vùng Băng Nguyên thổi đầy những cơn bão tuyết không ngờ ma khí lại nồng đậm đến cực đại. cuối Băng Nguyên có một quỳnh lâu điện ngọc tinh oánh như một tòa Thủy Tinh Cung.

Cổ Ma ở đây số lượng đông đảo, có địa vị rất cao. Đây chính là nơi cư ngụ của Băng Phách Ma Tổ, một tồn tại cường đại trong chín vị Chân Ma thuỷ tổ.

Mà Băng Phách Ma Tổ được xếp vào hàng ba Chân Ma thuỷ tổ mạnh nhất, thực lực không phải bàn cãi.

Tuy nhiên một Cổ Ma đáng sợ như vậy, nhìn bề ngoài lại giống hệt một nữ tử thanh xuân của Nhân tộc, lúc này nàng đang ở trong một vườn hoa.

Khác với hoa cỏ ngoại giới, tất cả thực vật nơi này đều linh lung biệt thấu giống như được tạc từ hàn băng. Nhìn qua có điểm quái dị nhưng lại vô cùng mỹ lệ.

Chỉ thấy một nữ tử có mái tóc trắng như hòa cùng thiên nhiên, đang tỉ mỉ chăm sóc hoa cỏ, đôi bàn chân nhỏ nhắn để trần bước trên mặt đất, lại mảy may không thấy lạnh.

Trên dung mạo nghiêng nước nghiêng thành không chút pháp lực, nhìn qua tựa như một nữ tử phàm nhân nhưng những Cổ Ma hình dáng hung tợn bên cạnh đều không dám khinh xuất, dùng ánh mắt tràn ngập sùng kính cùng ngưỡng mộ ngắm về nàng.

Đúng lúc này, một thiếu nữ vận trang phục thị nữ tiến vào, vén áo thi lễ mặt mày cung kính: “Bẩm Ma Tổ, Thiên Nguyên đại nhân tới”

“A, hắn tới đúng lúc lắm, dẫn hắn tới nơi này gặp ta.” Nữ tử tóc bạch kim thản nhiên nói.

“Vang” Nàng kia thi lễ rồi cung kính lui xuống.

Ít lâu sau đó, một nho bào tu sĩ anh tuấn chừng hai bảy hai tám tiến vào trong vườn hoa. Nếu như Lâm Hiên ở chỗ này khẳng định sẽ vô cùng sợ hãi, hình thái mặc dù thay đổi nhưng khí tức của nam tử giống hệt phân hồn Cổ Ma đã bị tiêu diệt tại Bồng Lai Sơn.

Đương nhiên thực lực hai bên không thể so sánh nổi.

“Tham kiến Băng Phách đại nhân.” Nam tử gập người hành lễ.

“Thiên Nguyên, ngươi cũng là Ma Tổ, sao phải đa lễ như vậy.” Nữ tử tóc bạch kim thản nhiên mở miệng, thanh âm lại dễ nghe như tiếng oanh phượng.

Trong mắt Thiên Nguyên Cổ Ma hiện tia cuồng nhiệt nhưng rất nhanh tan đi.

“Đại nhân nói giỡn rồi. Người là Chân Ma thủy tổ, Ma Tổ tầm thường như ta đây sao thể so sánh, huống chi đại nhân có ân tái tạo đối với Thiên Nguyên. Nếu không phải người xuất thủ tương trợ, giúp ta luyện hóa thần hồn đang quấy rối bên trong thân thể, thì chỉ sợ thực lực hôm nay của Thiên Nguyên còn thua ngay cả một Ma tướng, danh xưng Ma Tổ chỉ là chê cười mà thôi. Hơn nữa có đại nhân tương trợ, thực lực tại hạ đã tăng thêm một bậc. Đại ân đại đức này dù Thiên Nguyên nguyện làm trâu làm ngựa cũng khó báo đáp, nguyện đầu nhập dưới trướng đại nhân ra sức khuyển mã”

Lời này như chém đinh chặt sắt. Băng Phách đang muốn lên tiếng thì đột nhiên thần sắc khẽ động, bàn tay mềm lật chuyển. Không ngờ một màn khó có thể tin nổi xảy ra. Nàng đã Phá Toái Hư Không, theo sau thân hình khẽ động liền tan biến.

Dị biến khiến Thiên Nguyên Cổ Ma kinh ngạc, chần chờ một chút nhưng rốt cuộc không đi vào. Ánh mắt chớp động dị quang đứng chờ tại chỗ.