Chương 787: Cứng dễ gãy

Bí Thư Trùng Sinh

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Đúng vậy, anh đang ở đâu thế?

Hào Nhất Phong cũng không có thời gian nói nhảm với Quan Vĩnh Hạ, lão lập tức trầm giọng hỏi Quan Vĩnh Hạ.

– Tôi đang ở phòng nghiên cứu chính sách, tôi sẽ đi qua ngay.

Quan Vĩnh Hạ thấy giọng điệu của Hào Nhất Phong rất mất hứng, thế là tranh thủ thời gian dùng giọng cẩn thận nói.

Hào Nhất Phong lúc này cũng đã áp chế tâm tình của mình, lão trầm giọng nói:

– Không có chuyện gì lớn cả, là thế này, nếu chưa truyền thông báo khen ngợi thành phố Đông Bộ, như vậy thì hủy đi.

Quan Vĩnh Hạ thầm nghĩ rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra làm cho lãnh đạo phải thay đổi xoành xoạch như vậy? Trong lòng tuy thầm oán không thôi nhưng ngoài miệng lại không chút dị nghị, hắn chỉ có thể dùng giọng cực kỳ cầu thị nói:

– Bí thư Hào, đã phát thông báo đến tay các vị thường ủy và phó chủ tịch rồi.

“ Nhanh như vậy sao? “

Hào Nhất Phong chợt nổi giận, nhiều khi lão tán thưởng khả năng chấp hành của Quan Vĩnh Hạ, thế nhng lúc này lão lại căm thù năng lực chấp hành nóng sốt của thư ký trưởng Quan, không thể chậm lại một chút được à? Cứ phải nóng vội như vậy sao?

Hào Nhất Phong nghĩ đến tình huống Quan Vĩnh Hạ xuất lực vì mình, thế là nuốt cơn tức xuống bụng, cố gắng làm cho giọng điệu của mình có vẻ ôn hòa hơn:

– Vậy thì anh đi thu hồi lại cho tôi.

Hào Nhất Phong nói xong thì cúp điện thoại, Quan Vĩnh Hạ ở đầu dây bên kia nghe thấy bí thư Nhất Phong nói như vậy thì chợt luống cuống, chẳng lẽ có vấn đề gì đó xảy ra?

– Đảng Hằng, tôi kéo anh đến thành phố La Nam chính là để kéo xe, nếu anh làm không tốt, tôi cũng không khách khí đâu đấy!

Vương Tử Quân ngồi trong phòng làm việc, hắn mỉm cười tủm tỉm nói với Đảng Hằng.

Đảng Hằng mặc một bộ tây trang, nhìn qua có vẻ rất sục sôi tinh thần. Hắn nhìn bí thư Vương Tử Quân ngồi trước mặt, gương mặt trẻ tuổi giống như không in dấu thời gian. Lúc này Vương Tử Quân nhìn giống như còn trưởng thành trầm ổn hơn, hắn thấy vậy mà trong lòng nóng lên, hắn dùng giọng đầy khí phách đảm bảo:

– Bí thư Vương cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ chăm chú làm tốt công tác, tuyệt đối không làm cho ngài mất mặt.

– Được rồi, làm tôi mất mặt cũng không có vấn đề, chủ yếu là làm tốt công tác.

Vương Tử Quân vỗ vỗ vai của Đảng Hằng, sau đó lại cười nói:

– Cán bộ thành phố La Nam thật sự có tuổi tác khá cao, không muốn phát triển, hiện tượng này làm cho cả thành phố La Nam rơi vào trạng thái bị động. Trọng điểm công tác vào thời gian tới của anh chính là chú trọng đẩy những cán bộ có năng lực lên vị trí lãnh đạo.

Đảng Hằng tiếp tục được Vương Tử Quân ủy thác trách nhiệm, điều này làm hắn cảm thấy có chút kích động. Lúc này hắn là trưởng phòng tổ chức thành phố La Nam, tất nhiên vị trí này rõ ràng có không gian rộng hơn thư ký trưởng văn phòng thị ủy trước kia. Hơn nữa thành phố La Nam cũng không giống như thành phố Đông Bộ, ở đây hắn có bí thư là cây đại thụ của mình, hắn cực kỳ tin tưởng vào công tác của mình.

– Cốc cốc cốc.

Tiếng gõ cửa vang lên, cửa phòng bị đẩy ra, sau đó có người cười nói:

– Bí thư Vương, tôi nghe nói trưởng phòng Đảng đến nhận chức phải không?

Đảng Hằng đến đã làm tốt công tác tìm hiểu các vị thành viên ban ngành của thành phố La Nam, lúc này thấy người vừa đến, hắn biết đó là chủ tịch thành phố La Nam Lý Quý Niên. Tuy hắn cũng không đánh giá Lý Quý Niên quá cao, thế nhưng đã trải qua nhiều chuyện, hắn đã sớm mài hết góc cạnh trên người mình, hắn mỉm cười đứng lên nói:

– Chủ tịch Lý, chào anh, tôi đang định đến báo cáo với anh.

– Chủ tịch Lý, đây là Đảng Hằng, sau này sẽ là một thành viên trong ban ngành của chúng ta. Đảng Hằng là cán bộ công tác nhiệt tình, có năng lực, nhưng dù sao anh ấy cũng còn trẻ, mong sao các vị lãnh đạo có thể hỗ trợ giúp đỡ nhiều hơn.

Vương Tử Quân vừa mời Lý Quý Niên ngồi xuống vừa cười tủm tỉm nói.

Lý Quý Niên cười ha hả nói:

– Bí thư Vương, có câu dưới tay tướng mạnh không có binh hèn, trưởng phòng Đảng nhất định sẽ là nhân tài, điều này sẽ không sai được.

Lý Quý Niên vừa nói vừa nhiệt liệt vươn tay với Đảng Hằng:

– Trưởng phòng Đảng, hoan nghênh anh đến thành phố La Nam.

– Cám ơn chủ tịch Lý.

Đảng Hằng duỗi hai tay bắt chặt tay của Lý Quý Niên, sau đó nhiệt tình đáp.

Vương Tử Quân nhìn tình cảnh trước mắt, vẻ mặt hắn dù không có biến hóa quá lớn, thế nhưng vẫn thích xem xét chuyển biến của Đảng Hằng. Trong quan trường không cần có cá tính, vì kẻ có cá tính thường căn bản khó kiếm được hợp lực. Mặc dù hắn rất thưởng thức tính cách cứng rắn không chịu gãy của Đảng Hằng, nhưng sự thật thì cứng thường dễ gãy, hắn cũng không hy vọng Đảng Hằng là người mình tán thưởng lại vì quá cưỡng cầu cứng nhắc mà lãng phí thời gian thăng tiến trong quan trường.

– Bí thư Vương, đây là văn kiện đến từ tỉnh ủy, thành phố La Nam chúng ta năm nay đi đầu trong tỉnh Sơn Nam ở phương diện phát triển kinh tế, đây là văn kiện liên hợp của tỉnh, yêu cầu tất cả thành phố chú ý học tập kinh nghiệm của thành phố La Nam.

Lý Quý Niên đặt văn kiện trong tay xuống măt bàn của Vương Tử Quân, sau đó dùng giọng cực kỳ hưng phấn nói.

Lý Quý Niên thật sự rất hưng phấn khi thấy thành tích này, dù sao thì nó cũng không thiếu một phần của hắn. Hơn nữa những năm này hắn sợ nhất chính là thời gian vào dịp tết, khi đó thường có những hội nghị kiểm tra đánh giá và tổng kết, mà thành phố La Nam trên cơ bản đều xếp hạng cuối cùng.

Lúc này phương diện tăng trưởng kinh tế không phải chỉ là hạng trung bình ở tỉnh Sơn Nam, thậm chí là đứng đầu toàn tỉnh, điều này không làm cho Lý Quý Niên hưng phấn sao được?

Vương Tử Quân nhìn gương mặt tươi cười của Lý Quý Niên, hắn cười cười nói:

– Chủ tịch Lý, điều này thật sự đáng để ăn mừng. Thành tích tuy có hiển hách nhưng chúng ta càng cần phải bảo trì sự tỉnh táo, nếu so sánh với các thành phố khác thì chúng ta có chênh lệch rất lớn. Bước tiếp theo chúng ta phải tìm cho ra những vấn đề của bản thân mình, sau đó cố gắng tu bổ, tạo dựng cơ sở tốt đẹp nhất để sang năm phát triển kinh tế.

Trong lúc nói chuyện thì Vương Tử Quân nhìn qua văn kiện học tập kinh nghiệm phát triển kinh tế của thành phố La Nam vài lượt, thế nhưng trong lòng lại nhớ đến cuộc điện thoại với phó chủ tịch thường vụ tỉnh Sơn Nam là Trương Đông Viễn, khi đó Trương Đông Viễn đã nói với hắn một câu chuyện lý thú.

Quan Vĩnh Hạ thật sự đã phải khốn khổ vì trò tuyên dương và đẩy mạnh học tập phát triển kinh tế lần này, thật sự là cá mất lưới nát, coi như khổ sở không thôi.

– Chủ tịch Lý, ý của tôi là lát nữa chúng ta tổ chức hội nghị thường ủy, để giới thiệu đồng chí Đảng Hằng cho các vị thường ủy thành phố La Nam.

Vương Tử Quân đặt tài liệu tuyên dương sang một bên, sau đó khẽ nói với Lý Quý Niên.

Lý Quý Niên hiểu Vương Tử Quân cho ra hành động như vậy là ném chỗ dựa cho thuộc hạ của mình, nhưng lúc này hắn đã mất đi tâm tư tranh đấu với Vương Tử Quân. Hiện tại Vương Tử Quân cũng tôn trọng hắn, hắn thấy tranh đấu không bằng hai bên cùng sống vui vẻ. Vì vậy mà chỉ cần Vương Tử Quân có sắp xếp gì đó, hắn cơ bản đều đồng ý.

Không chống cự, không phản đối.

– À, nên tổ chức hội nghị thường ủy, nhưng tôi thấy đó nên là hội nghị thường ủy mở rộng, cũng phải cho các vị phó chủ tịch thành phố chúng ta được chiêm ngưỡng phóng thái của trưởng phòng Đảng nữa chứ?

Lý Quý Niên nói ra những lời thế này rõ ràng cũng là có ý nghĩa dệt hoa trên gấm.

Vương Tử Quân tất nhiên sẽ không phản đối lời đề nghị của Lý Quý Niên, nhưng Đảng Hằng lại bị thái đội của Lý Quý Niên làm cho sợ hãi. Hắn là người công tác lâu năm trong quan trường, tất nhiên biết rõ một số quy củ. Với cấp bậc của hắn, tổ chức hội nghị thường ủy hoan nghênh là nên làm, nhưng nếu mở hội nghị thường ủy mở rộng để các vị phó chủ tịch phải tham gia, rõ ràng là gióng trống khua chiêng tô son thiếp vàng trên mặt hắn.

Nếu như là Vương Tử Quân nói ra thì cũng không đáng trách, nhưng điều làm hắn mở rộng tầm mắt chính là do người đứng đầu khối chính quyền là Lý Quý Niên nói ra, càng làm cho hắn cảm thấy khác thường.

Đảng Hằng cười tủm tỉm nhìn Lý Quý Niên, sau đó trong đầu xuất hiện tám chữ:

– Đoàn kết ban ngành, hài hòa ban ngành.

Đảng Hằng biết rõ muốn đoàn kết và hài hòa ban ngành thì cần phải ma xát để có kết quả, thế nhưng trong lúc ma xát đó thì bí thư Vương căn bản là không có hại.

Đảng Hằng càng thêm bội phục Vương Tử Quân, hắn thấy Vương Tử Quân và Lý Quý Niên còn có chuyện cần nói với nhau, thế nên nói lời cáo từ với Vương Tử Quân. Lúc này Vương Tử Quân khoát tay với Đảng Hằng:

– Hội nghị thường ủy sắp tổ chức rồi, anh cũng không nên đi xa.

Đảng Hằng đồng ý một tiếng, sau đó rời khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân. Sau khi rời khỏi phòng, Khương Long Cương ở bên cạnh phòng làm việc của Vương Tử Quân chợt thấy Đảng Hằng, hắn tiến lên tươi cười nói:

– Chào trưởng phòng Đảng.

– Chào Long Cương.

Đảng Hằng dù mới tiếp xúc với viên thư ký mới của bí thư Vương, thế nhưng cũng phát hiện đối phương bất phàm, không kém hơn chút nào so với Triệu Quốc Lương. Lúc này Triệu Quốc Lương là tài năng mới xuất hiện, sau này Khương Long Cương chắc chắn cũng không bị trì hoãn quá lâu.

– Trưởng phòng Đảng, ngài có gì cần cứ phân phó, bây giờ tôi rất quen thuộc khu vực văn phòng thị ủy này.

Khương Long Cương xoa xoa bàn tay cười tủm tỉm nói với Đảng Hằng.

Đảng Hằng khẽ gật đầu, sau đó tỏ vẻ cảm tạ Khương Long Cương. Vì Khương Long Cương còn phải trực ban nên không đi được, thế là Đảng Hằng nói hai câu thì đi về phía cầu thang.

– Ha ha, nếu tôi đoán không lầm thì anh là trưởng phòng Đảng phải không?

Đảng Hằng còn chưa đi hết bậc cầu thang thì chợt nghe thấy có người cười hì hì nói, hắn có chút sững sốt, thấy người kia duỗi hai tay ra, thế là cũng duỗi hai tay chào đón.

– Tôi là Hà Khởi Duệ, sau này chúng ta cần phải đẩy mạnh tiếp xúc thân cận nhiều hơn.

Hà Khởi Duệ vừa bắt tay Đảng Hằng vừa cười lớn nói.

– Chào chủ tịch Hà.

Đảng Hằng thầm liên hệ người đàn ông trước mặt với vị phó chủ tịch thường vụ thành phố La Nam, thế là hai tay càng dùng sức mạnh hơn vài phần.

Hà Đông Kỳ cũng bắt tay rất có lực, hắn bắt tay xong thì cười nói:

– Trưởng phòng Đảng, tôi đã sớm nghe nói ngài là một thủ hạ cực kỳ có năng lực của bí thư Vương, hôm nay vừa gặp quả nhiên danh bất hư truyền. Sau này chúng ta ở dưới sự chỉ đạo của bí thư Vương, mong cậu quan tâm hỗ trợ tôi nhiều hơn một chút.

– Chủ tịch Hà quá khách khí rồi, tôi mới đến, kính mong anh giúp đỡ hỗ trợ nhiều hơn mới phải.

Đảng Hằng cũng nhanh chóng mở miệng dùng giọng khiêm tốn nói.

– Được rồi, chúng ta là người một nhà không nói hai lời, như vậy rõ ràng là không hay.

Hà Khởi Duệ vung tay lên dùng giọng đầy hào khí nói.

Đảng Hằng nhìn vị phó chủ tịch thường vụ với giọng điệu khá lớn, trong lòng tất nhiên không tin vị phó chủ tịch thường vụ này trùng hợp đụng mặt mình ở đây. Người này xuất hiện đúng giờ, rõ ràng là đang đứng ở đâu đó chờ mình xuất hiện.

Đảng Hằng là trưởng phòng tổ chức thị ủy, sắp xếp ở sau phó chủ tịch thường vụ, bây giờ Hà Khởi Duệ khách khí với hắn, tuyệt đối không phải là vì nguyên nhân hắn là trưởng phòng tổ chức thị ủy.

– Trưởng phòng Đảng, hoan nghênh, hoan nghênh anh, chúng ta bây giờ là chiến hữu cùng chung ban ngành, hôm nay nhất định phải uống thêm hai ly mới được.

Khi Đảng Hằng đang nói chuyện với Hà Khởi Duệ, lúc này thư ký trưởng văn phòng thị ủy Kim Điền Lạc cất bước đi đến cười nói.

Vì trước kia Đảng Hằng cũng là thư ký trưởng, thế nên hai bên có tiếp xúc qua với nhau, khi tham gia họp cũng có lúc ngồi chung, vì vậy cũng không có cảm giác xa lạ. Sau khi Kim Điền Lạc đi đến, Đảng Hằng nhanh chóng tiến lên bắt tay cười tươi với Kim Điền Lạc.

– Thư ký trưởng Kim, sau này kính mong anh quan tâm giúp đỡ nhiều hơn.

Đảng Hằng nói vài lời khách khí, trong lòng thầm phỏng đoán quan hệ và địa vị của Kim Điền Lạc trong lòng Vương Tử Quân. Dù sao thì thư ký trưởng cũng là tâm phúc của bí thư, Kim Điền Lạc bây giờ lại rất ổn và thoải mái, xem ra đã đạt thành ăn ý với bí thư Vương.

Đảng Hằng còn chưa kịp nói được vài lời với thư ký trưởng Kim Điền Lạc, chợt nghe thấy có người cười nói:

– Thư ký trưởng Kim, vị này chính là trưởng phòng Đảng của chúng ta sao?

Khi âm thanh vang lên thì Đảng Hằng chợt thấy hai người sóng vai đi đến, người đàn ông đi bên trái vừa mở miệng, người này vừa đi vừa cười nói:

– Trưởng phòng Đảng, sau khi ngài nhận chức thì nhất định phải quan tâm nhiều hơn đến công tác xây dựng cán bộ hệ thống tư pháp chúng tôi, chưa nói đến vấn đề gì khác, anh quan tâm một lần thì tôi mời anh một bữa rượu, căn bản là tự trả tiền.

Người này mở miệng nói lời thân mật làm cho Đảng Hằng cảm thấy đàn ông thật sự có tâm tư muốn kết giao với mình, khi hắn đang suy đoán người này là ai, kim điền lạc đã mở miệng giới thiệu:

– Đó là bí thư ủy ban tư pháp Tống Ích Dân, kia là trưởng phòng tuyên truyền Lữ Hâm Sâm.

Chỉ sau một lát thì Đảng Hằng bị năm sáu vị thường ủy thị ủy nhiệt tình vây quanh. Hắn nhìn gương mặt tràn đầy nhiệt tình của bọn họ, trong lòng hắn bùng lên một ý nghĩ, đó chính là mình đứng dưới bóng cây của bí thư Vương, thật sự có điều kiện quá tiện lợi để phát triển.

Xem chạy trên đường, tốc độ cũng không nhanh, tuy tuyết trên đường đã được thu dọn, thế nhưng lớp băng mỏng dính trên mặt đường lại làm cho người ta không dám chạy nhanh.

Đảng Hằng ngồi trên xe, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, tuyết trắng xóa vẫn bao quanh cửa sổ. Dù hắn ngồi trong xe, thế nhưng vẫn cảm nhận được bầu không khí lạnh lẽo ở bên ngoài.

Đảng Hằng đến thành phố La Nam đã được một tháng, mới đó đã đến tết. Hắn thầm nghĩ đến công tác của mình những ngày qua ở thành phố La Nam, hắn càng cảm thấy hăng hái.

Mỗi lần Đảng Hằng đến một hoàn cảnh mới, hắn thường thông qua một loạt thủ đoạn để nắm quyền khống chế trong tay mình. Nhưng sau khi đến thành phố La Nam, hắn không phải đi qua những cửa ải khó khăn như vậy, sau khi hắn đến nhận chức trưởng phòng tổ chức, phòng tổ chức căn bản vận chuyển theo đúng ý của hắn.

Tất nhiên đây cũng không phải vì Đảng Hằng là người có năng lực hay sức quyến rũ quá lớn gì gì đó, mà là cả thành phố La Nam biết đằng sau hắn có một ý chí khác, cũng vì sự tồn tại của người kia mà hắn mới có thể hài lòng đắc ý ở La Nam.

Đảng Hằng nghĩ đến điều này, hắn không khỏi đưa mắt nhìn Vương Tử Quân ngồi ở bên cạnh, lúc này lãnh đạo đang đọc một quyển sách kinh tế với bộ dạng cực kỳ say sưa.

Đảng Hằng thật sự rất bộ phục sự hiếu học của bí thư Vương, hắn đã từng có thời gian học tập theo lãnh đạo. Lúc đầu là không có vấn đề, nhưng càng về sau hắn thấy mình thích đọc tiểu thuyết hơn, những thứ kia căn bản khó vào đầu được.

– Đọc sách trên xe thật sự mỏi mắt.

Khi Đảng Hằng đang suy tư về những chồng sách đầy tro bụi của mình, Vương Tử Quân chợt đặt sách xuống và khẽ cười nói.