Chương 1530: Dựng cờ tiếp đất.

Bí Thư Trùng Sinh

Đăng vào: 2 năm trước

.

Vương Tử Quân vừa ngồi vào ghế của trong phòng làm việc của mình thì nhận được điện thoại của bí thư Sầm Vật Cương. Lúc này Sầm Vật Cương tiến hành khen ngợi hành trình đến thủ đô của Vương Tử Quân, càng tỏ vẻ khẳng định công tác của Vương Tử Quân.

– Bí thư Tử Quân, lần này ngoài tỉnh Chiết Giang đẩy mạnh công tác tiếp thu tài chính cho hạng mục giao thông còn có nhiều tỉnh khác trong đó có Mật Đông chúng ta, nếu như chỉ tính toán phương diện thành phẩm thì công trình giao thông của tỉnh Mật Đông chúng ta là tốn kém nhất. Sầm Vật Cương dùng giọng hưng phấn nói.

Vương Tử Quân hiểu tâm tình của Sầm Vật Cương vào lúc này, hắn cười nói: – Bí thư Sầm, sở dĩ có được hiệu quả như vậy thì nguyên nhân lớn nhất là tỉnh Mật Đông chúng ta có cơ sở vững chắc, hơn nữa bên phía sở giao thông công chánh của tỉnh chúng ta cũng có nhiều công thần, tôi mong sao ngài có thể khen thưởng bọn họ, để điều động tính tích cực công tác của bọn họ.

Sau khi nghe Vương Tử Quân ném công lao ra ngoài thì Sầm Vật Cương càng cảm thấy có thêm vài phần hảo cảm, lão chợt cười nói: – Tôi sẽ xem xét ý kiến của bí thư Tử Quân. Tôi thấy không bằng thế này, anh cho ra danh sách các nhân viên công tác cần được ban thưởng, tôi sẽ yêu cầu phòng tổ chức tỉnh ủy cấp bằng khen.

Sầm Vật Cương căn bản là lão quan trường, cho ra một sắp xếp như vậy với Vương Tử Quân căn bản là một phương án lấy lòng rất biến tướng. Vương Tử Quân biết rõ ý nghĩa của phương thức xử lý hiện tại của Sầm Vật Cương, hắn có chút trầm ngâm rồi cười nói: – Tốt quá, bí thư Sầm, chút nữa tôi sẽ đưa danh sách đến cho ngài.

Vương Tử Quân đặt điện thoại xuống rồi nghĩ đến chuyện tối qua. Sau một đêm suy xét kỹ càng, hắn đã xem như hiểu rõ vài vấn đề. Thế nhưng nếu hắn muốn làm rõ ràng những tranh chấp không hay trong chuyện này, như vậy sẽ không quá tốt.

Vương Tử Quân thả lỏng suy nghĩ của mình, hắn nhanh chóng gọi điện thoại cho Tề Quốc Giáp, ném chuyện lập danh sách nhân viên cần khen thưởng cho người này. Tề Quốc Giáp có vẻ rất kích động với câu nói của Vương Tử Quân, hắn liên tục cảm ơn bí thư Vương coi trọng sở giao thông công chánh nói chung và chính mình nói riêng. Hơn nữa hắn còn mở miệng nói sẽ nhanh chóng làm ra danh sách kia, sau đó sẽ báo cáo cho bí thư Vương.

Vương Tử Quân xử lý xong chuyện này rồi thông báo Triệu Hiểu Bạch gọi Trương Tề Bảo và Lý Bạch Vũ đến phòng làm việc của mình. Trương Tề Bảo trước sau vẫn có hình tượng cán bộ lão thành, còn Lý Bạch Vũ lúc này nhìn qua lại giống như có thêm vài phần khí phách.

Vương Tử Quân cho hài người Trương Tề Bảo và Lý Bạch Vũ ngồi xuống, sau đó bắt đầu nghe Lý Bạch Vũ báo cáo về công tác xây dựng diễn đàn đầu tư. Lý Bạch Vũ xem diễn đàn đầu tư lần này là cơ hội xoay người cho mình, thế nên công tác cực kỳ tận tâm tận lực. Vương Tử Quân rời khỏi thành phố Rừng Mật được vài ngày, hắn không những cho ra được một bản quy hoạch sơ bộ, thậm chí còn cho ra cả danh sách nhân viên và các tư liệu cần thiết.

Vương Tử Quân rất tán thưởng khả năng công tác nhanh nhạy của Lý Bạch Vũ, sau khi khen ngợi Lý Bạch Vũ hai câu thì quay sang hỏi Trương Tề Bảo: – Thư ký trưởng, chuyện này mong anh phối hợp với đồng chí Bạch Vũ, lấy anh làm việc chính, anh nhất định phải giải quyết thật nhanh cho đồng chí Lý Bạch Vũ về phương diện nhân vật lực.

Trương Tề Bảo biết rõ tầm quan trọng của chuyện này với Vương Tử Quân, thế nên mở miệng đảm bảo rất tốt, tuyệt đối không cho ra vấn đề gì.

– Bí thư Vương, tôi cảm thấy chúng ta xây dựng diễn đàn đầu tư thì cũng cần phải mở rộng lực ảnh hưởng, chỉ như vậy mới có thể thu hút được nhiều tài chính để xây dựng hạng mục. Lý Bạch Vũ có được sự khẳng định đến từ Vương Tử Quân, thế cho nên dũng khí tăng lên gấp đôi.

Vương Tử Quân cảm thấy lời đề nghị của Lý Bạch Vũ có thể được thực hiện, hắn trầm ngâm giây lát rồi nói: – Anh cảm thấy chúng ta nên mở rộng lực ảnh hưởng như thế nào?

– Bí thư Vương, ngoài phương diện tuyên truyền quảng cáo, chúng ta thành lập diễn đàn đầu tư đầu tư lần này căn bản là một cơ hội rất tốt, tôi cảm thấy chúng ta có thể tiến hành một lễ khai trương cho diễn đàn đầu tư, như vậy vừa có thể tuyên truyền về diễn đàn đầu tư, lại vừa có thể nhân cơ hội để tiến hành liên hệ với nhà đầu tư. Ý nghi của Lý Bạch Vũ làm cho hai mắt Vương Tử Quân chợt tỏa sáng. Tuy hắn có nhiều kinh nghiệm hơn so với Lý Bạch Vũ, thế nhưng liên quan đến vấn đề chuyên nghiệp thì vẫn tồn tại nhiều chênh lệch.

– Lời đề nghị của anh là rất tốt, cứ quyết định như vậy, ngay sau đó phải lập tức hành động. Lúc này thời gian không chờ người, đã có vài hạng mục tiến độ chậm làm cho bí thư Sầm rất sốt ruột. Vương Tử Quân cũng không phải nói khoa trương, lúc này nhiều hạng mục đại hội thể dục thể thao ở thành phố Rừng Mật vì phương diện tài chính mà đình công, điều này không khỏi làm cho Sầm Vật Cương sinh ra xúc động muốn chửi chó má.

Nhưng Sầm Vật Cương dù sốt ruột thì cũng không dám ép lên đầu Vương Tử Quân. Dù sao Vương Tử Quân cũng là người giải vây cho lão, hơn nữa vị trí của Vương Tử Quân không khỏi làm cho bí thư Sầm càng thêm thận trọng.

Nhưng những điều này lại rơi vào trong tai Vương Tử Quân, điều này không khỏi làm cho Vương Tử Quân thầm nghĩ, có lẽ đối phương cố ý phát ra tin tức như vậy.

Lý Bạch Vũ báo cáo thêm vài hạng mục công tác thì rời khỏi phòng, Trương Tề Bảo thì được Vương Tử Quân giữ lại. Vương Tử Quân nói ra vài công tác cần xử lý, sau đó tiếp tục: – Những ngày hôm nay không có công tác gì bận rộn, tôi chuẩn bị đến kiểm tra giám sát vài thành phố ở phía bắc, anh sắp xếp sẵn lộ trình cho tôi.

Trương Tề Bảo làm việc thì Vương Tử Quân không cần quá quan tâm. Buổi sáng Vương Tử Quân cho ra yêu cầu thì buổi chiều Trương Tề Bảo đã chuẩn bị xong kế hoạch. Trạm dừng chân đầu tiên của Vương Tử Quân khi đi kiểm tra công tác ở các thành phố miền bắc chính là Linh Long.

Nếu như nói Vương Tử Quân tiếp nhận nhiệm vụ đẩy mạnh các hạng mục đại hội thể dục thể thao chính là một hành vi giương cờ, như vậy lúc này hắn đi đến các thành phố phương bắc để khảo sát, có thể nói là một hành vi tiếp đất khá đẹp.

Vương Tử Quân căn bản không quá xa lạ gì tình huống của thành phố Linh Long, dù sao năm xưa khi mà La Nam phát triển như vũ bão thì Linh Long cũng luôn đi phía sau. Bây giờ thành phố Linh Long càng đưa ra khẩu hiệu phải học tập theo sự phát triển của thành phố La Nam.

Hơn nữa Linh Long chính là thành phố được bí thư Sầm Vật Cương coi trọng nhất trong tỉnh Mật Đông, dưới tình huống bình thường thì một năm Sầm Vật Cương đi đến Linh Long không dưới mười lần. Lúc này địa vị của thành phố Linh Long căn bản đã là trung tâm kinh tế chính trị của khu vực phía bắc tỉnh Mật Đông.

– Cứ thực hiện theo sắp xếp này. Vương Tử Quân xem qua sắp xếp của Trương Tề Bảo rồi khẽ nói.

Thành phố Linh Long ở phía bắc tỉnh Mật Đông, khoảng cách đến thành phố Rừng Mật là hơn ba trăm kilomet. Trước kia trong bố cục kinh tế của tỉnh Mật Đông thì Linh Long chỉ là một thành phố bình thường, tuy vị trí không cao thế nhưng cũng không phải quá tụt hậu. Nói đến sự phát triển của thành phố Linh Long thì phải nhắc đến khoảng thời gian vài năm trước, khi bố cục kinh tế trong nước thay đổi, hơn nữa thành phố Linh Long lại có một sản lượng tài nguyên khoáng sản phong phú, thế cho nên nó là cơ sở tốt đẹp để góp phần vào sự phát triển nhanh mạnh của Linh Long vào lúc này.

Lúc này thành phố Linh Long đã là một địa phương đãi vàng nóng hổi đối với đa số mọi người, giá cả bất động sản tăng lên từng ngày, thậm chí có xu thế bỏ qua cả tỉnh lị là Rừng Mật, tích cực dựa vào thành phố Ma Đô.

Trong cảm giác của Vương Tử Quân thì Kim Chính Thiện coi trọng xây dựng và phát triển thành phố Rừng Mật, thậm chí có vài phương diện đối nghịch với ý chỉ của Sầm Vật Cương cũng là vì có ý nghĩ muốn tốt cho thành phố Rừng Mật. Hơn nữa còn có một nguyên nhân rất lớn, đó là áp lực đến từ thành phố Linh Long.

Dù sao nếu như một thành phố là tỉnh thành cấp phó bộ lại bị một thành phố cấp hai trong tỉnh áp chế, như vậy sẽ là một sự kiện khó thể tiếp nhận với người đứng đầu thành phố Rừng Mật như là Kim Chính Thiện.

Khi xe của Vương Tử Quân xuấ thiện ở cổng đường cao tốc đi vào thành phố Linh Long, phía bên kia đã dừng lại khá nhiều xe, một đám người đang đứng chờ sẵn.

– Bí thư Vương, đó là hai đồng chí Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ của thành phố Linh Long. Trương Tề Bảo lần này ngồi cùng xe với Vương Tử Quân, hắn nhìn thoáng qua đám người phía trước rồi trầm giọng báo cáo.

Vương Tử Quân căn bản cũng không thích đội ngũ nghênh đón quá rềnh rang bên kia, thế nhưng bây giờ hắn chỉ là lãnh đạo đứng hàng thứ ba trong tỉnh. Đồng thời sau khi Đường Chấn Huy về hưu thì hắn còn phải tổ chức tuyển cử vị trí chủ tịch tỉnh, thế cho nên bây giờ dù không thích hành vi rềnh rang của cấp dưới cũng phải cố gắng tiếp nhận mà thôi, cố gắng không phê bình.

– Đến phía đó rồi dừng lại. Lái xe Tiểu Lý căn bản có nhiều kinh nghiệm ở phương diện này, thế nên sau đó nhanh chóng dừng xe ổn định trước mặt hai người Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ. Khi Vương Tử Quân bước xuống xe thì Đồ Phấn Đấu đã nhanh chóng tiến lên rồi nhiệt tình vươn hai tay nói: – Bí thư Vương, chào mừng anh đến thành phố Linh Long kiểm tra chỉ đạo công tác.

Vương Tử Quân bắt chặt tay Đồ Phấn Đấu, sau đó hắn bắt tay với Miêu Dược Hổ đi sau Đồ Phấn Đấu nửa bước: – Tôi đến nơi này chủ yếu là nghiên cứu học tập, cũng không phải là kiểm tra giám sát gì cả.

– Bí thư Vương, ngài quá khiêm tốn rồi, ngài căn bản là chuyên gia xây dựng phát triển thành phố. Năm xưa khi ngài còn là bí thư thị ủy La Nam, tôi căn bản là cực kỳ ngưỡng mộ đại danh của ngài. Sau khi nghe nói ngài đến nhận chức ở tỉnh Mật Đông, tôi còn nghĩ là nếu như một ngày nào đó bí thư Vương đến kiểm tra công tác của thành phố Linh Long, như vậy sẽ là ngày vui mừng hạnh phúc của toàn thể cán bộ nhân dân trong thành phố. Đồ Phấn Đấu cao khoảng mét tám, nhìn qua có vẻ còn cao hơn cả Vương Tử Quân, lúc này gương mặt giống như đã trải qua nhiều phong sương đã chất đầy nụ cười.

Vương Tử Quân khẽ cười với lời nói nịnh nọt của Đồ Phấn Đấu: – Bí thư Đồ, thành phố Linh Long lấy được nhiều thành quả làm cho người ta phải lau mắt nhìn, tôi thấy chúng ta nên trao đổi nhiều hơn.

Sau khi Vương Tử Quân nói xong, hắn khẽ cười cười với đám người đi theo sau lưng Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ: – Đây cũng không phải chỗ nói chuyện, tôi cũng không bắt tay các đồng chí vào lúc này, đợi đến khi vào phòng họp thì chúng ta trao đổi sau.

Sau khi lên xe thì Vương Tử Quân cũng không quên mời Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ cùng lên. Hai người kia có phản ứng không giống nhau khi được Vương Tử Quân mời lên xe, vẻ mặt Đồ Phấn Đấu có chút căng cứng, còn gương mặt Miêu Dược Hổ thì rất vui vẻ.

Vương Tử Quân lần này đi kiểm tra công tác các thành phố trong tỉnh, Trương Tề Bảo đề xuất cho một chiếc xe của cục công an tỉnh đi theo, thế nhưng Vương Tử Quân từ chối. Nhưng bây giờ hắn đến Linh Long thì căn bản không can thiệp vào công tác của địa phương. Lúc này thành phố Linh Long đã chuẩn bị sẵn một chiếc xe việt dã của cảnh sát để đi mở đường, sau khi chiếc xe kia chạy được một phút thì đoàn xe phía sau mới lăn bánh.

Đi trên đường cao tốc vào thành phố Linh Long cảm thấy con đường này được xây dựng rất tốt, hai bên là hai hàng cây Bạch Dương. Đồ Phấn Đấu thấy Vương Tử Quân nhìn những hàng cây bạch dương ven đường, hắn không khỏi trầm giọng nói: – Bí thư Vương, chúng tôi có được nhiều ý kiến đồng nhất ở phương diện xanh hóa con đường này, thậm chí có thể nói là lao tâm tổn trí. Đúng lúc đó bí thư Sầm đến kiểm tra chỉ đạo công tác, anh ấy nói nếu như chưa có kết luận trồng cây gì thì nên trồng bạch dương là hay hơn. Vì loại cây này thân thẳng, bộ dạng hùng vĩ, sinh trưởng nhanh chóng, có thể khoán canh tác, hơn nữa còn có một ý nghĩa tốt đẹp chính là khích lệ cán bộ thành phố Linh Long công tác như cây bạch dương, nhận nhiệm vụ không nói điều kiện, không trả giá, dũng cảm tiến lên, phát triển không ngừng.

Vương Tử Quân cười cừoi, hắn cũng không tùy tiện đánh giá sự kiện này, dù sao sự việc cũng liên quan đến bí thư Sầm Vật Cương, hắn cũng không thể lên tiếng được.

Khi Vương Tử Quân đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, đúng lúc này có một chiếc xe việt dã màu đen chạy qua nhanh như chớp. Vương Tử Quân biết phía trước có xe cảnh sát mở đường, đoạn đường này là cực kỳ thông suốt, đoàn xe ít nhất cũng phải chạy được với tốc độ tám mươi kilomet một giờ, thế nhưng chiếc xe kia còn vượt qua cả đoàn xe bọn họ, là ai vậy?

Miêu Dược Hổ ngồi ở vị trí kế bên tài xế, khi Vương Tử Quân nhìn ra cửa sổ thì hắn cũng nhìn theo, tất nhiên cũng thấy chiếc xe việt dã màu đen kia, thế là hai hàng chân mày khẽ nhíu lại, thế nhưng không lên tiếng.

Phương diện quy hoạch xây dựng ở thành phố Linh Long căn bản là rất tốt, đường xá rộng rãi, một đường có tám làn, ở chính giữa con đường là một hàng cây xanh, bên dưới là bồn hoa, màu sắc tươi mát, ong bướm dập dìu, căn bản là một cảnh quan rất đẹp mắt. Khi đưa mắt nhìn hai bên đường thì thấy những căn nhà cao tầng với độ cao tương đồng, thỉnh thoảng lại có vài công trình đang thi công.

– Bí thư Vương, thành phố Linh Long chúng tôi có hai điểm tăng trưởng kinh tế, thứ nhất là tài nguyên, thứ hai chính là phương diện xây dựng thành phố. Vì vị trí địa lý của thành phố chúng tôi khá ưu việt thế cho nên hoàn cảnh tự nhiên và hoàn cảnh nhân văn vượt qua các thành phố khác, chúng tôi luôn cố gắng quan điểm “thành phố xanh, nhà cửa tiện nghi”, thế nên lúc này nhân số thành phố đột nhiên tăng vọt. Lúc này có hơn hai trăm chung cư đang được xây dựng, chỉ sợ sau năm năm nữa thì dân số thành phố sẽ tăng lên gấp đôi. Đồ Phấn Đấu chỉ vào những công trường lớn phía trước rồi cười nói: – Bí thư Vương, bên kia là khu kinh tế mới của thành phố chúng tôi, diện tích của nó còn lớn hơn cả các quận nội thành bây giờ.

Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi nói: – Lúc này giá thuê nhà ở thành phố Linh Long các anh là bao nhiêu?

Đồ Phấn Đấu có chút sững sốt, sau đó hắn nhanh chóng trả lời: – Bí thư Vương, bây giờ còn chưa đến mười ngàn.

– Giá thuê nhà quá cao, chỉ sợ sẽ là trạng thái không tốt. Vương Tử Quân nhìn Đồ Phấn Đấu, giọng nói có thêm vài phần nghiêm túc.

Đồ Phấn Đấu rất cung kính với những lời này của Vương Tử Quân: – Bí thư Vương, chúng tôi nhất định sẽ chăm chú nghiên cứu chỉ đạo của ngài, sẽ cho ra những phương án mới giảm giá thuê nhà.

Tuy Đồ Phấn Đấu nói rất chăm chú thế nhưng ánh mắt lại khác thường, Vương Tử Quân thấy rõ đối phương căn bản không thèm quan tâm đến lời nhắc nhở của mình. Đối phương nói như vậy chẳng qua muốn biểu hiện sự tôn trọng với mình mà thôi.