Q.8 - Chương 87: Hắc Oa Cùng Tiền Của Phi Nghĩa

Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Đăng vào: 2 năm trước

.

Khoản thu này vào, ừ, cái này là một khoản tiền của phi nghĩa, hiển nhiên đã lớn hơn dự trù của Sở Dương rất nhiều.

Bỗng nhiên… Sở Dương nhớ tới một vấn đề rất nghiêm trọng nói: “Ngài… Ngài không phải là đem tàng bảo khố của Lý gia, thương khổ và vân vân tất cả đem đi đó chứ?”

Hổ ca ngẩng đầu lên nói: “Nói nhảm! Không đem đi chẳng lẽ ta để lại cho cái gì thành chủ kia sao? Yên tâm đi, ta ngay cả tờ giấy vụn cũng không để lại cho bọn hắn, bản Hổ gia lướt qua, chỉ còn lại hoang tàn..”.

Sở Dương một đầu mồ hôi, mồ hôi như thác nước…

Tưởng tượng một chút cảnh thành chủ đại nhân hăng hái bừng bừng phái người vây nhà nhưng chỉ thấy được từng cái bảo khố trống rỗng thì… Khi đó vẻ mặt…

Sở Dương liền không nhịn được có chút hỏng mất. Thành chủ đại nhân lần này bị Hổ ca hãm hại đủ thảm rồi.

Hắn coi như là một Thuỷ Vân Tệ xét nhà tịch thu không ra nhưng ở trong lòng mọi người đều cho rằng: Lần này thành chủ đại nhân phát tài rồi!

Sở Dương không phải là không muốn ăn cái đại bánh ngọt Lý gia này nhưng vấn đề là, với thực lực của hắn bây giờ nếu ăn thì tuyệt đối sẽ bị nghẹn chết.

Bất kể là ai cũng quyết sẽ không ngồi nhìn Sở Dương nhặt được một cái đại tiện nghi như vậy. Cho nên Sở Dương mặc dù không tình nguyện, không bỏ được nhưng cử động đưa cho thành chủ phủ cũng tuyệt đối là thật lòng! Nhưng là hiện tại…

Sở Dương cũng chỉ có chút hả hê…

Sở Dương chân trước tặng người ta một phần quà dường như thiên đại nhân tình nhưng chân sau, Hổ ca làm hậu thủ cướp đoạt…

“Hổ ca… Ngài thật là..”. Sở Dương trợn mắt hốc mồm một hồi lâu, rốt cuộc bế Hổ ca lên hung hãn lay động nói: “Ha ha ha… Ngài thật là, thật là đáng yêu ha ha ha..”.

Hổ ca bị nựng đến choáng váng đầu óc bất mãn nói: “Phi, người nói người nào khả ái đây? Bản gia có thể dùng từ khả ái để hình dung sao? Hẳn là uy vũ hùng tráng khí phách xung thiên chứ! Nhìn người kìa, xem ra tiền đồ không quá cao, mới có ít đồ như vậy mà nhìn đem ngươi cao hứng như thế… Ai, đáng tiếc là ta ở trong nhà hắn phát hiện ra Tử Tinh quá ít… Bằng không ta còn có thể ăn nhiều một chứ nữa, cũng là đủ đầy bụng”.

“Tử Tinh?” Sở Dương nháy mắt mấy cái.

“Đúng vậy, ta hiện tại thương thế muốn khôi phục như cũ thì nhất định phải mượn thiên địa năng lượng, mà trong Tử Tinh có tích chưa năng lượng ít nhiều có chút công hiệu, đáng tiếc là không phải rất lớn… Nhưng có chút ít còn hơn không”. Hổ ca có chút chán nản nói.

“Tử Tinh? Tử Tinh sao, chỗ này của ta có!” Sở Dương nói.

“Ngươi có hả? Ngươi liệu được mấy khối? Ta biết các ngươi… Mới phi thăng đi lên, chắc cũng có được mấy khối. Bất quá..”. Hổ ca không có chút hứng thú lật mắt trợn trắng nói.

“Mấy khối?” Sở Dương đảo cặp mắt trắng dã nói: “Ngươi nhìn xem đây là mấy khối..”.

Nhưng ngay sau đó rầm một tiếng, cả cái gian phòng đã bị Tử Tinh lấp đầy, thiếu chút nữa đem Hổ ca chôn sống! Hổ ca trợn mắt hốc mồm nhìn một hồi lâu rồi kêu lên một tiếng sợ hãi nói: “Ta kháo, sao nhiều như vậy chứ… Quá tốt rồi ha ha ha..”.

Vừa lên tiếng… Sưu!

Sở Dương trợn mắt hốc mồm nhìn, gian phòng mới vừa rồi còn tràn đầy Tử Tinh, sau khi Hổ ca há miệng trong nháy mắt đã biến thành phấn vụn trên mặt đất!

“Thật tốt quá, thật tốt quá..”. Hổ ca rõ ràng ý do vị tấn nói: “Có còn hay không? Đồ chơi này càng nhiều càng tốt. Nhiều hơn nữa càng tốt..”.

Sở Dương định liều; Thứ đồ chơi Tử Tinh này mình có cả thảy mấy chục ức lượng. Ngoài ra còn có Tử Tinh chi Tâm, Tử Tinh Ngọc Tuỷ, Tử Tinh hồn… Thậm chí còn có thứ cao cấp hơn… Những thứ Tử Tinh này nếu đưa hết cho Hổ ca thì như thế nào?

Kết quả là vừa vung tay lên…

�Wow!” Hổ ca vui mừng như điên. Vừa vung tay lên, rầm nữa…

Hiện tại đến phiên Sở Dương bắt đầu im lặng.

Một hồi lâu sau… “Không sai biệt lắm, rất không tệ… Ta phải trước tiên đi tiêu hoá đã..”. Hổ ca thoải mái vuốt cái bụng có chút tâm tình khoái trá nói: “Tử Tinh này lại có thể làm cho ta khôi phục lại một phần trăm thương thế… Không tệ, thu hoạch ngoài ý muốn”.

“Một phần trăm thương thế? Mới khôi phục được một phấn trăm thương thế thôi sao?!” Sở Dương có loại vọng động muốn chửi má nó.

Ngươi nha, rốt cuộc là cái thương thế gì. Mấy ngàn vạn Tử Tinh nháy mắt biến thành phấn vụn mà ngươi mới chỉ có thể khôi phục được một phần trăm thương thế?

“Kết quả này đã không tệ..”. Hổ ca có chút ý do vị tẫn, có chút nhỏ mọn nhìn Sở Dương nói: “Làm sao tất cả đều là Tử Tinh đây? Cũng chưa có cái gì cao cấp? Nếu là có thứ cao cấp hơn, tỷ như Tử Tinh chi Tâm, Tử Tinh Ngọc Tuỷ, Tử Tinh hồn… Những thứ kia, nếu cũng có thể có nhiều như vậy, ta liền có thể khôi phục được một phần ba.. Một phần ba đã là cực hạn, không thể nào nhiều hơn. Tử Tinh nhất hệ lực lượng dù tới đỉnh phong cũng chỉ có thể khôi phục một phần ba thực lực của ta..”.

“Bất quá đã rất tốt rồi..”. Hổ ca dáo dác nhìn Sở Dương nơi: “Chính là không biết ngươi có hay không thôi..”.

Sở Dương nhếch nhếch miệng. Thằng này thực sự là tặc, lại có thể đoán ra ta có những đồ tốt hắn muốn kia.

“Ta có, nhưng tối nay ngài còn có thể ăn sao?” Sở Dương tức giận nói: “Ngài trước tiên đem Tử Tinh ăn xong rồi hãy nói đến những thứ khác đi..”.

Hổ ca tinh thần chấn động nói: “Cũng được, vậy thì ngày mai buổi tối ăn nữa nhé! Ta tối nay đi tiêu hoá đã, lần này ăn rất no rồi, cần áp súc thành lực lượng đã.. Ngày mai buổi tối đừng quên đó, nhớ nhiều chuẩn bị hàng cao cấp vào”. Vừa nói vừa nhảy lên giường, bộ dạng hăng hái bừng bừng lại còn duỗi thẳng chân ra nữa.

Rất khả ái, rất lưu manh!

Sở Dương thở dài. Xem ra phân nửa gia sản của mình ở Cửu Trọng Thiên đại lục đã rơi vào bụng vị Hổ ca này rồi…

Đang mơ mơ màng màng thì lại nghe Hổ ca đột nhiên mở mắt, rất là trịnh trọng dặn dò: “Đừng quên buổi tối ngày mai cho ta Tử Tinh đó..”.

Sở Dương một đầu hắc tuyến.

Con hàng này, còn lo lắng ta quỵt nợ sao? Chiều nay Ngôn Như Sơn thật sự kinh ngạc. Chuyện gì xảy ra đây mà Sở Dương bên kia động tĩnh thế nào mình lại đột nhiên không cảm giác được chút nao…

Mỗ Hổ ca lúc ngủ bởi vì quá độ hưng phấn nên lại quên mất việc giải khai phong toả tinh thần… Cho nên, Ngôn Như Sơn cũng hoàn toàn bị cắt đứt cảm ứng với Sở Dương bên này.

Như thế có thể biết Hổ ca thực lực thật rất mạnh nhưng điểm này thì Sở Ngự Toạ đương nhiên là không biết…

Hắn mặc dù cũng biết Ngôn Như Sơn hẳn là rất mạnh những cũng không rõ ràng tu vi Ngôn Như Sơn rốt cuộc cao đến đâu nên dĩ nhiên là càng không có cách nào đánh giá xem Hổ ca cường hãn thế nào…

Một đêm tràn đầy khiếp sợ cứ như vậy trôi qua!

Ở trong thời gian ba ngày kế tiếp, Sở Dương không có làm gì khác mà ở trong Nam Nhân Đường vùi đầu cùng Kiếm Linh sửa sang lại đồ do Hổ ca trộm về vừa để cho Cửu Kiếp Kiếm căn nuốt các loại vật chất sau đó đem toàn bộ thuốc không dùng đến sửa sang lại mà luyện hoá thành tinh thuần dược lực. Đừng thấy Hổ ca xem thường Lý gia mà nhầm, nhiều thứ Sở Diêm Vương vẫn rất cần, cho dù chất lượng không tính là đặc biệt cao nhưng số lượng rất nhiều, tỷ như những thứ nhân sâm kia… Ở trong mắt người bình thường đều là thứ cao cấp chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.

Sở Dương lại đột nhiên nhận được nhiều thứ tốt như vậy nhất thời bộc phát giống như muốn luyện chế ra rất nhiều Cửu Trọng Đan, thậm chí là mấy viên siêu cấp Cửu Trọng Đan nữa.

Những thứ này tự nhiên cũng đưa về kho tư nhân của Sở Dương, những thứ này chuẩn bị dùng để cứu cấp. Dĩ nhiên không có thiếu đan dược được sử dụng để cường thân kiện thể và cải tạo tư chất, mấy cái này thì Sở Dương đại lượng luyện chế ra mấy ngàn viên.

Nếu muốn chuẩn bị đại triển quyền cước, như vậy người hầu tự nhiên là ắt không thể thiếu. Nhiều người chiến đấu tất nhiên kèm theo là thương tích; Sở Dương hiện tại đã học được Mạc Thiên Cơ sự phòng ngừa chu đáo tuy nhiên trong xương vẫn còn vẻ phóng túng của nhà giàu mới nổi.

Thoáng cái có nhiều thuốc như vậy, lúc này không mau lợi dụng thì đợi đến khi nào? Cho nên Sở Dương định hủ bại một lần.

Tất cả tồn kho của Lý gia trong mắt Hổ ca là bất nhập lưu nhưng đối với Sở Dương mà nói vẫn là một khoản tài phú tđối khổng lồ. Thậm chí có một phần kim khí đem từ Cửu Trọng Thiên đại lục lên, nay so với nhóm hàng tồn kho mới này cũng ảm nhiên thất sắc.

Cửu Trọng Thiên Khuyết dù sao so sánh với Cửu Trọng Thiên đại lục là một Vị diện cao cấp hơn rất nhiều, ngay cả nơi này chẳng qua là một khu vực xa xôi nhưng những thứ mà một cái ngàn năm gia tộc có thể thu thập đến cũng tuyệt đối không phải là đồ bỏ đi!

Sau khi phân loại, Sở Dương không chút do dự để cho Cửu Kiếp Kiếm căn nuốt sạch sẽ những thứ tương đối kém chất lượng. Ngoài ra một số thứ bình thường mà không dùng đến cũng để cho Cửu Kiếp Kiếm cắn nuốt. Toàn bộ số giữ lại đều là đồ tốt nhất, tuyệt không chiếm mấy diện tích. Nói cách khác, Sở Ngự Toạ đã hoàn toàn sắp xếp lại kho hàng rồi.

Chẳng qua là trải qua lần này, Cửu Kiếp Không Gian của Sở Dương không chỉ không ngừng tăng trưởng mà hơn nữa còn trống trải hơn rất nhiều.

Đại lượng Tử Tinh thì cũng để lại cho Hổ ca cắn nuốt; Mặc dù Hổ ca thèm chảy nước miếng yêu cầu cái gì Tử Tinh chi Tâm, Tử Tinh Ngọc Tuỷ cùng với đồ tốt hơn… Sở Diêm Vương không phải là không bỏ được, cũng không phải là cấp không nổi, cũng hiểu được nếu Tử Tinh đối với Hổ ca có tác dụng thì cần gì phải lãng phí những thứ quý giá hơn kia?

Tuy nhiên lãng phí dù là một giọt vẫn đáng xấu hổ! Căn cứ nguyên tắc cần kiệm tiết kiêm, Sở Ngự Toạ tuyệt không nhả ra: Ngài trước tiên cứ đem Tử Tinh ăn xong rồi hãy nói!

Mặc dù những thứ Tử Tinh này đối với Hổ ca mà nói tuyệt đối không đủ, vì hẳn có một ngày sẽ cắn nuốt chừng mấy ngàn vạn tinh hoa Tử Tinh sau đó luyện hoá nhưng trước khi xài hết Tử Tinh, Sở Dương tuyệt đối sẽ không suy nghĩ đến việc sử dụng Tử Tinh chi Tâm.

Còn có Tử Tinh Ngọc Tuỷ, Tử Tinh hồn vân vân nữa, tất cả đều là giống nhau…

Bản thân ta muốn nhìn xem thằng khốn này rốt cuộc có thể cắn nuốt được bao nhiêu đây, ta có vài ức Tử Tinh, cho dù ngươi mỗi ngày có thể cắn nuốt mấy ngàn vạn thì cũng có thể đối phó được hơn mười ngày…

Dĩ nhiên, vào ban đêm, Sở Dương vẫn như cũ hoá thân thành chân Hữu Tài đi Đấu Thú Tràng đi đánh cuộc đấu, chẳng qua là bởi vì Lý gia đột ngột bị tiêu diệt. Kim gia cùng Ngô gia cũng không khỏi có chút thỏ tử hồ bi, mấy ngày qua người của hai nhà này cũng rất yên lặng, chưa dám cùng chân Hữu Tài đánh cuộc.

Mà trừ hai nhà này ra, cũng có không ít người khác muốn cùng chân đại quan nhân đánh cuộc, chẳng qua là tiền đánh cuộc không lớn nên Sở Dương tự nhiên là không có bao nhiêu hứng thú.

Cho nên rất dứt khoát… Chân Hữu Tài lại thua hai buổi tối rồi.

Hổ ca hai buổi tối nay phải chống lại một số cấp thấp Linh Thú nhưng vô văng lần nữa lại tiếp tục viết lại Thần Thoại bất bại mà bại trận… Điều này làm cho Hổ ca vốn có thói quen giả trư ăn cọp rất không thoải mái.