Q.8 - Chương 294: Mặc Vân Thiên Động!

Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nhìn lại, người trên Địa giới Yêu Hoàng Thiên cũng thật quái dị; Sở Dương rõ ràng thấy nơi xa, trong một cái tửu lâu có một người to cao lảo đảo đi ra, người này tai to mặt lớn, béo phệ, cả khuôn đỏ bừng, ánh mắt mê ly, rất hiển nhiên là uống nhiều quá.

Ở trong tửu lâu ăn uống no say, uống nhiều quá, thậm chí có ói ra cũng rất bình thường, không đáng giá có cái gì có thể ngạc nhiên, tỷ như thằng này bị năm sáu người khiêng ra, bị gió thổi rồi “Wow” một tiếng, tìm góc tường mà bắt đầu ói ra sau đó thân thể mềm nhũn ngã xuống.

Đến đây vẫn hết thảy là chuyên rất tầm thường, chẳng qua là sau một khắc, ngoài dự đoán của mọi người là tên ngã xuống kia trong nháy mắt, rất đột ngột biển thành một chỗn to con sau đó sưu một tiếng không biết chui đi đâu…

“Cái này thật Vâng, mẹ nó…” Sở Dương trợn mắt hốc mồm, mắt mũi trợn tròn nói.

Cái này cũng được sao!

Người giật mình cũng chỉ có Sở đại quan nhân mà thôi!

Mới vừa lên bờ đã sớm cảm thấy nơi này yêu khí tràn ngập, che khuất bầu trời.

Nhưng nếu là những “Người” kia không chủ động biển thân, hắn còn tưởng là Nhân tộc và Yêu Tộc không có gì khác nhau.

“Yêu Hoàng Thiên… Thật sự chính là Yêu Hoàng Thiên a…” Xa Húc Sơ trừng tròng mắt nhìn con chôn kia rời đi sách sách xưng kỳ nói: “Người này nếu là rơi vào Mặc Vân Thiên, sợ rằng này sớm đã bị bắt lột da; Ở chỗ này lại đối xử như không thấy.”

Bạch Vũ Thần khóe miệng khẽ cong, buồn cười, rồi lại cảnh cáo nói: “Tiểu Xa, lời như thế tiểu tử ngươi cũng không nên tùy tiện nói lung tung ở Yêu Hoàng Thiên… Người nơi này, tùy tiện một ai vừa hiện ra nguyên hình đã bị lột da, ở Mặc Vân Thiên cũng là rất đáng tiền.”

Xa Húc Sơ ách ách luôn miệng.

Mọi người lúc này cũng lộ ra vẻ rất nhẹ nhàng. Lúc mới xuống thuyền cũng đã đổi y phục sạch sẽ chỉnh tề, hiện tại người người ai nấy quần áo ngăn nắp, áo mũ chỉnh tề, hòa vào trong đám người. Thoáng nhìn qua thì so với người Yêu Hoàng Thiên bổn thổ cũng không có gì khác nhau.

Một nhóm hơn ba mươi người, cười cười nói nói, lấy tư thái thoải mái trước nay chưa từng có đi vào Yêu Hoàng Thiên.

Sở Dương vừa đi mà trong lòng vẫn không ngừng nổi lên nghi vấn lúc trước kia: Giang Nam này có phải là Giang Nam kia không?

Ở tiến vào trước mặt này tòa thành trì sau, Đám người Sở Dương lập tức tách ra, phân tán hành động, từ cửa thành bắc đi vào. Ở trong thời gian cực ngắn nhanh chóng qua thành, đợi đến khi mọi người một lần nữa hội hợp thì mọi người đã nhất tề ở ngoài cửa thành phía nam, nhưng ngay sau đó lại bỏ đi, cũng không có dừng lại.

Hội hợp xong, sau khi sơ bộ thương nghị, toàn bộ đội ngũ lại một lần nữa tách ra. Lần tách ra này cũng là tách ra trong phạm vi lớn, tung tích khuếch tán trải rộng hơn phân nửa Yêu Hoàng Thiên. Trong phạm vi rộng như vậy hoàn toàn tách ra, tùy ý mà đi với lộ trình không xác định. Cả lộ trình đi qua không dưới một vạn dặm đường, cuối cùng tại một cái tiểu trấn nhỏ, mọi người lại một lần nữa hội hợp lại.

Cái tiểu trấn nhỏ này diện tích không lớn nhưng không phải là đất tầm thường. Ngược lại đây chính là trọng yếu địa vực của Yêu Hoàng Thiên, bởi vì cách đó hơn ba nghìn dặm chính là nơi đặt cơ quan quyền lực cao nhất của Yêu Hoàng Thiên: Thiên Hậu cung!

Thiên Hậu, cái này danh hiệu chính là cách tôn xưng của tất cả thần dân Yêu Hoàng Thiên đối với người đứng đầu Yêu Hoàng Thiên là Yêu Hậu.

Như dân Đông Hoàng Thiên quen gọi Tuyết Lệ Hàn là “Đông Hoàng” vậy!

Vì cầu làm hết sức ẩn nặc tự thân dấu vết, đám người Sở Dương tất cả mọi người cũng thay đổi tự thân hình dáng và tướng mạo.

Không thay đổi lại tự thân hình thái là không được, có lẽ là bởi vì lúc ban đầu khi tiếp xúc với cải thành phố kia, cơ hồ tất cả đều là “Người” nên đám người Sở Dương cũng không có quá chú ý đến hình tượng, song theo một đường đi tới, càng ngày càng đến gần trọng yếu địa vực của Yêu Hoàng Thiên. “Người” dường như càng ngày càng ít, yêu càng ngày càng nhiều, giống như là cái trấn nhỏ trước mặt này không ít người, cố nhiên vẫn là có người có yêu nhưng cũng là yêu nhiều hơn người, thậm chí trong đó có thật nhiều “Người” mà tất cả đều là do yêu Hóa Hình mà thành. Đám người Sở Dương nếu không chú ý tự thay đổi hình tượng, thật sự là rất dễ dàng bại lộ mục tiêu.

Trước hết đã tới nơi này Sở Dương mua một tòa hoang phế đã lâu căn phòng lớn, sau đó trong sân đào một cái giếng nước bình thường, dưới giếng nước lại đào một cái giếng khác nổi thẳng tới một khu vực dân nghèo khác.

Nếu nói thỏ khôn có ba hang, lối đi ra ngoại giới tự nhiên không chỉ có mấy cái này, phía dưới bốn phương thông suốt, nối liền các căn nhà của Sở Dương. Đây cũng là khu vực có nhân khẩu nhiều nhất khu vực.

Mơ hồ là 1 thành phố.

Đám người Sở Dương ở chỗ này tạm thời an trí xuống. Bên ngoài nhìn vào, người người đều là đến đây an cư lạc nghiệp, nhưng kì thực mỗi người đều đang nắm chặt thời gian luyện công tu hành, mong trước khi một lớp địch nhân mới đến có thể có được đột phá mới.

Nhất là Bạch Vũ Thần bị đứt đi một cánh tay, bởi vì mục tiêu của hắn nhất rõ ràng nhất, từ đó chân không bước ra khỏi nhà, sống ở trong mê cung địa đạo mà dốc lòng tu luyện.

Trong khoảng thời gian này, Sở Dương vẫn đều mơ tưởng nếm thử mở ra Cửu Kiếp Không Gian, nhưng vẫn không thể như nguyện, thật không biết là lá bài chủ chốt này rốt cuộc tới khi nào mới có thể lần nữa bắt đầu dùng được đây.

Duy nhất một điểm khả quan chính là linh khí tiết ra đã dần dần giảm bớt, cũng không còn vô cùng vô tận như lúc trước nữa; Điều này làm cho Sở Dương trong lòng có chút an ủi: Có cái dấu hiệu này là tốt rồi, hẳn Vâng.. Nhanh lên đi?!

Không phải là Sở Dương không có kiên nhẫn đợi chờ, thật sự là hiện tại rất thiếu dược liệu!

Luyện công, tăng lên tu vi, trị liệu, bổ dưỡng, thiếu hụt dược liệu đều không được!

Sở Dương muốn mở ra Cửu Kiếp Không Gian cũng chính bởi vì cái này.

Hiện nay, Cửu Trọng Đan hoàn toàn dùng hết cạn sạch, về phần siêu cấp Cửu Trọng Đan, mặc dù còn có hai khỏa nhưng phải lưu lại cho tình huống khẩn cấp, ngoại trừ cái đó ra, triệt đầu triệt đuôi hắn đã nghèo rớt mùng tơi rồi.

Đúng là triệt đầu triệt đuôi nghèo rớt mùng tơi, tuy nhiên đó là chưa nói tới bảy mươi vạn Tử Hà Tệ. Trên một loại ý nghĩa mà nói, đây cũng là một khoản tiền lớn.

Kiếp Nạn Thần hồn trong khoảng thời gian này từ trong chiến đấu gần như không gián đoạn mà hút lấy tử khí và hơi khôi phục được một chút, dù sao người hai bên chết ít nhất cũng là Thánh vị cấp cao thủ, đối với Kiếp Nạn Thần hồn mà nói không thể nghi ngờ là rất có ích lợi; Nhưng nói đến hoàn toàn khôi phục, không có đại lượng tử khí thì vẫn là vô vọng.

Muốn có được đại lượng tử khí này không thể nghi ngờ là vô cùng khó khăn. Kiếp Nạn Thần hồn yêu cầu tử khí. Chẳng những phải có số lượng lớn mà chất lượng cũng không thể hàm hồ, một loại sinh linh tử khí của võ giả bình thường đối với Kiếp Nạn Thần hồn mà nói, hiệu quả gần như bằng không, cao thủ ít nhất phải đến Thiên cấp thì tử linh chi khí mới có một chút hiệu quả.

Từ lúc lúc trước hoàn toàn thoát khỏi Mặc Vân Thiên truy binh sau, Kiếp Nạn Thần hồn không còn tài nguyên chữa thương nữa, chỉ có thể dựa vào Sở Dương tự thân cung cấp ra 1 lượng tử linh chi khí nhất định mà điều trị trạng huống. Bất quá loại tình huống này sau khi đi tới trấn nhỏ này thì lần nữa có thay đổi.

Ở nơi này, về phía nam không tới một nghìn dặm có 1 địa phương chính là mộ địa của Yêu Tộc Tổ mộ! Nó có diện tích cực kỳ khổng lồ, từ bao nhiêu năm tới nay, tất cả phụ cận Yêu Tộc chỉ muốn tử vong. Thi thể cũng sẽ bị chôn cất vào Trong Tổ mộ hoặc là dứt khoát trực tiếp ném vào.

Cái chỗ này đối với Kiếp Nạn Thần hồn mà nói, không nghi ngờ chút nào chính là chỗ bổ siêu cấp lớn.

Trên thực tế, đây cũng là lý do Sở Dương lựa chọn đặt chân nơi này; Dĩ nhiên, lúc trước đi qua mười mấy thành thị Yêu Tộc quanh đây, tất cả cũng có địa phương tương tự, trong đó còn có mấy chỗ thậm chí so sánh với nơi này kích thước còn muốn lớn hơn. Nhưng Sở Dương tuyệt đối không dám ở lại địa phương này.

Bởi vì, mục tiêu thật sự quá lớn!

Bất kể thể nào nói, hiện tại rốt cục tạm thời an tĩnh xuống. Mặc dù thời gian này có thể rất ngắn nhưng cũng vẫn có thể đủ thở gấp mấy cái. Ít nhất có thể đem sự lo âu cùng cấp bách trong đoạn thời gian bị đuổi giết trước đây làm dịu đi.

Trong đó không ít người sau khi an tĩnh được ngày thứ nhất thì buổi tối hôm sau đã lấy từ trong lòng Sở Dương ra 1 túi Tử Hà Tệ mà đi ra ngoài. Lý do là đi quan sát phong tình nước khác.

Thật ra thì tất cả mọi người hiểu. Mấy tên này chính là đi dạo kỹ

Sở Dương hoặc là không biết, hoặc là trong lòng sớm có dự đoán.

Ngay khi hắn đặt chân đến Cô Trúc thành. Mặc Vân Thiên phương diện đã tăng viện đại quân, đã chia ra năm đường tiến vào Yêu Hoàng Thiên. Còn có ba đại môn phái dốc toàn bộ chiến lực, dốc toàn bộ lực lượng đi tới Yêu Hoàng Thiên.

Bọn họ không thể không đến, không dám không đến!

“Giết chết những người đó, bắt được Sở Dương, liền coi như các ngươi lấy công chuộc tội. Nếu là không hoàn thành được nhiệm vụ này, ba đại môn phái từ đó vĩnh viễn biến mất ở Mặc Vân Thiên!”

Đây là tối hậu thư mà Mặc Vân Thiên phía chính phủ gửi cho ba đại môn phái.

Hay hoặc là nói là Tử vong thông điệp!

Cho nên lần này ba đại môn phái ai nấy đều toàn bộ phải liều mạng. Không có ai thật sự coi việc Thiên Đế uy hiếp cho rằng nói giỡn.

Lần này các môn phái xuất động cao thủ, ngoại trừ chưởng môn nhân trấn giữ trong nhà ra, những người khác, hoàn toàn dốc toàn bộ lực lượng.

Tính ra cao thủ của ba đại môn phái này sẽ có hơn hai vạn người xông vào Yêu Hoàng Thiên.

Tuy nhiên đến đây phải nói đến một câu chuyện khác. Sau khi tin Mộng Vô Nhai cầu viện trở về Mặc Vân Thiên, cả triều đình Mặc Vân Thiên hơi bị chấn động.

Lúc trước cho dù ai cũng không nghĩ tới, đường đường Phong Lôi Đại tướng Mộng Vô Nhai lại bị thất thủ! Lại có người hắn không địch lại!

Còn muốn bị địch nhân dồn đến trình độ bực này. Phải hướng về lão gia cầu viện?!

Đây là Mộng Vô Nhai trong tin tức hoàn toàn không có đề cập tới đủ loại ủy khuất ở Đông Hoàng Thiên, hắn sẽ không nói lại càng không dám nói. Tại thời khắc nhạy cảm bực này, Mộng Vô Nhai biết tin tức như thế có thể khiển cho xảy ra một cuộc động đất!

Động đất đủ để chấn động cả Cửu Trọng Thiên Khuyết. Nhưng cho dù hắn không đề cập tới, cam tâm nuốt vào những biệt khuất này, chỉ riêng tin chiến bại truyền về cũng đã làm cho Nguyên Thiên Hạn giận tím mặt.

“Sở Dương này xem ra không đơn giản.” Nguyên Thiên Hạn nói.

“Người này khống chế, hậu hoạn vô cùng!”

“Mối thù giết con, bất cộng đái thiên!”

Mặc Vân Thiên Đế Nguyên Thiên Hạn cơ hồ trước tiên đã có quyết định.

“Mặc Vân Thiên phó soái Vũ Trì Trì, suất lĩnh mười Đại tướng dưới trướng cùng ba nghìn Mặc Vân Hoàng vệ quân, bản bộ tinh nhuệ binh mã ba vạn, ngoài ra còn có hai vạn nhân mã Huyết sát quân đội chia ra làm năm đường tiến vào Yêu Hoàng Thiên, hội hợp Mộng Vô Nhai, toàn lực tập nã Sở Dương!”

“Mộng Vô Nhai xuất chiến bất lợi, làm mất uy thế của Mặc Vân Thiên, cắt quan chức 1 cấp, phạt bổng ba năm, nếu lập công chuộc tội sẽ xem xét sau!”

Mặc Vân Thiên Đế ra lệnh một tiếng, Mặc Vân Thiên phong vân chấn động!