Q.8 - Chương 176: Vì Khánh Cứu Trị

Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Đăng vào: 2 năm trước

.

Vân Trung Thiên sắc mặt lạnh lẽo nói: “Huống chi trong những ngày này, vị thần bí cao nhân kia đang hút lấy linh khí tinh túy nên chúng ta đều không thể luyện công được. Đương nhiên Nguyên Thù Đồ càng không có cách nào luyện công, hơn nữa vì sự kiện Trấn hồn Thạch quá đột ngột, hắn vội vàng đến đây cũng không mang theo bạn gái, song tu thần công cũng không thể luyện được, hắn bây giờ đang cầu nữ nhân như khát nước mà không cần nữ nhân có thuần âm thân thể…

“Đúng là sốt ruột như ngạ lang bị nhốt ở trong lông, nếu như là một khi phát hiện ra nữ nhân như vậy… Hắc hắc” Vân Trung Thiên phá lên tiếng cười, tiếng cười cực kỳ âm lãnh.

“Chỉ sợ Nguyên Thù Đồ sẽ kéo Thiếu chủ xuống nước… Thanh âm kia nói.

“Ân, với tính Nguyên Thù Đồ hắn sẽ hoài nghi ta nhưng chuyện này đến lúc đó sẽ tùy cơ ứng biến

“Tối nay ta mở tiệc chiêu đãi Nguyên Thù Đồ uống rượu!”.

“Dạ!”.

“Đừng quên chuyện ngày hôm nay mau bố trí an bài xong xuôi đi!”.

“Dạ”.

Trong Cửu Kiếp Không Gian, Sở Dương đã đem tử khí hấp thu xong, từng chút một không bỏ sót tý nào. Lúc này đang cùng Kiếm Linh ngồi xuống vận công, trước mặt hai người là một cây Cửu Tử Hoàn hồn Thảo. Đúng là một cây niên phân dài nhất và có dược hiệu tốt nhất.

Nếu Ô Thiến Thiến đã hy sinh nhiều như vậy hôm nay liên lụy đến việc nàng tỉnh lại, sự tình trọng đại nên Sở Dương tuyệt đối không tiếc cái gì. Chỉ cần là tốt vậy thì tuyệt đối sẽ không dùng ít đi.

Hắn muốn bản thân phải chuẩn bị vạn toàn nhất với tư thái ôn nhu nhất, thái độ tối trịnh trọng đón tiếp Ô Thiến Thiến trở về.

“Chuẩn bị xong chưa?”. Sở Dương hỏi.

“Xong rồi Kiếm Linh chậm rãi thở ra một hơi nói.

“Như vậy thì bắt đầu đi, nàng đã ngủ say quá lâu rồi! Sở Dương mang theo Kiếm Linh và cầm linh dược cần thiết đi vào trong một cái phòng nhỏ.

Ở trong phòng có 1 cái giường buông màn gấm trên đó Ô Thiến Thiến tựa như một mỹ nhân đang ngủ, lẳng lặng nằm đó với vẻ mặt điềm tĩnh.

“Cụ thể cần làm như thế nào? Nói rõ chi tiết cho ta biết, ta không hy vọng xuất hiện sai lầm gì!”. Sở Dương lẳng lặng hỏi.

“Quá trình cứu trị thật ra cũng không quá phiền toái, đầu tiên là chế ra một khỏa siêu cấp Cửu Trọng Đan cho nàng ăn vào, sau đó lợi dụng dược lực kích hoạt sinh cơ của nàng, rồi thì ngươi vận năng lượng trong Sinh chi đan điền, từng bước một đưa vào thân thể của nàng, tràn đầy mỗi bộ phận trên thân thể, không bỏ sót chỗ nào”.

Kiếm Linh ngưng trọng nói: “Hơn nữa, ngươi nên đặc biệt chú ý đến một điểm, trong quá trình này trên người của nàng tốt nhất là không nên mặc quần áo, trong cơ thể nàng trước mắt có tồn đọng đại lưu lượng tử khí, khi tử khí bị sinh khí xua ra nó dần dần sẽ tán phát ra ngoài, chỉ cần có bất luận một điểm ngăn trở nào đều có thể làm cho tử khí chảy trở về, chỉ cần một khi phát tán không hết thì liền tạo thành hậu quả vô cùng nghiêm trọng!”.

“Lại nghiêm trọng như vậy sao, sẽ có tác dụng phụ rất lớn sao?”. Sở Dương truy vấn. Hắn nhăn lông mày chuyện này trước đó thật không ngờ hơn nữa trước đó Kiếm Linh cũng không đề cập đến.

“Há chỉ là tác dụng phụ rất nghiêm trọng, ta mới vừa nói là đã dựa trên thuyết pháp thận trọng nhưng lạc quan nhất rồi, Ô cô nương thân thể đã cực độ suy yếu, hoặc là nói vốn đã hoàn toàn đánh mất đi sinh cơ rồi. Trạng huống như thế sẽ rất dễ dàng hấp dẫn tử khí chảy trở về một khi để tử khí quay trở về, thậm chí là ngăn trở không kịp. Như vậy thì thật sự là hết cách xoay chuyển, cho dù có siêu cấp Cửu Trọng Đan hay Cửu Tử Hoàn hồn Thảo cũng vô dụng, điểm ấy nhất định phải nhớ kỹ, nửa điểm cũng không được qua loa!”. Kiếm Linh ngữ khí trịnh trọng vạn phần nói.

Sở Dương hiểu rõ gật đầu tâm niệm thay đổi thật nhanh. Điểm này đối với hắn mà nói thì hoàn toàn không là vấn đề, cứu trị Ô Thiến Thiến hắn làm sao có thể dám qua loa chứ.

Ngoài ra Sở Dương hôm nay sớm đã không còn là 1 mao đầu tiểu tử không hiểu thế sự nữa, hơn nữa Ô Thiến Thiến sau khi hôn mê, cơ bản cứ mỗi hai ngày Sở Dương sẽ mát xa cho Ô Thiến Thiến một lần để giữ sức sống cho cơ thể nàng. Hơn nữa sau mỗi lần mát xa đều tắm rửa cho Ô Thiến Thiến.

Có thể nói, trên người Ô Thiến Thiến, bất luận một bộ vị riêng tư nào nên nhìn hay không nên nhìn qua, Sở Dương đều đã tiếp xúc không chỉ một lần. Cái này đối với hắn mà nói đã sớm không có bất luận chướng ngại tâm lý nào.

Nếu làm như vậy, hắn chính là đã nhận định Ô Thiến Thiến là nữ nhân của mình, huống hồ Ô Thiến Thiến đối với chính mình có một mảnh thâm tình, cái đó nào có thể nào cô phụ, chớ nói chỉ là Sở Dương với Ô Thiến Thiến cũng không phải là không có cảm giác.

Hắn hiểu rõ gật đầu nói: “Kế tiếp thì thế nào?”.

“Sau đó ngươi cùng nàng da thịt kể nhau, dùng sinh mệnh chi khí của bản thân mình toàn bộ ương vị tiếp xúc, sử dụng sinh khí đưa vào cơ thể nàng để xua tan tử khí, tử khí đó tốt nhất là ngươi thu nạp lấy, như vậy thì càng an toàn”. Kiếm Linh hít sâu một hơi nói: “Quá trình này gần như là song tu, thậm chí là còn hơn một chút, ta nói như vậy ngươi hiểu không?”.

Sở Dương khẽ gật đầu.

“Trong quá trình trị liệu, thân thể của nàng thủy chung phải giữ ở trang thái lơ lửng, không được nằm hoặc ngồi vì cho dù là nằm hay ngồi thì thân thể tất nhiên sẽ có bộ phận tiếp xúc với sự vật khác, như vậy so với quần áo thì sự trở ngại còn lớn hơn Kiếm Linh trịnh trọng nói.

“Ân, ta nhớ rồi”. Sở Dương gật đầu nói.

“Còn có nữa chính là sau khi tử khí được bài xuất ra, Ô cô nương lúc đó thân thể chẳng khác nào là một cái xác không, toàn bộ đều nhờ vào dược lực khổng lồ của Cửu Trọng Đan chèo chống, nhưng trạng thái này cũng chỉ duy trì trong khoảng thời gian rất ngắn mà thôi mà trong đoạn thời gian này, triệu chứng kiểm tra tánh mạng của nàng sẽ hiện ra tuy nhiên đây thật ra chỉ là một loại phản xạ đối với dược lực khổng lồ mà thôi. Quá trình này tuy trước sau cũng chỉ diễn ra trong thời gian mấy cái nháy mắt nhưng là thời điểm vô cùng mấu chốt nên trong thời gian này, ngươi nhất định phải đem một nửa lá Cửu Tử Hoàn hồn Thảo chuẩn bị cho tốt cho nàng ăn vào, cái trình tự này không thể sớm hơn mà cũng không thể trễ hơn, nhất định phải nhằm cho chuẩn, về phần 1 nửa lá cây kia thì ngươi thúc hóa thành 1 cỗ dược lực khác quán thâu nhập vào thân thể của nàng, cao thấp giao kích như vậy có thể ở trong nháy mắt khiến tánh mạng của nàng cùng với thần trí sống lại!”.

“Quá trình này một một chút lầm lỗi cũng không thể có được, bất luận một chút lầm lỗi nào đều là vạn kiếp bất phục!”. Kiếm Linh thanh âm trầm trọng nói.

Sở Dương trên trán đổ mồ hôi nói: “Nếu như là chậm thì đến tột cùng sẽ như thế nào?”.

“Chính thức tử vong, hồn phi phách tán!”. Kiếm Linh trầm trọng nói ra tám chữ này.

Sở Dương nuốt nước miếng một cái.

“Lần cứu trị này chính là lợi dụng tư nguyên cường đại nhất, khó có nhất để đem sinh cơ của nàng cưỡng chế đoạt lại nên cơ hội cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi! Nếu như là trong nháy mắt này không thể nắm được thì hồn phách lập tức sẽ tiêu tán, ngay cả việc muốn duy trì trạng thái như bây giờ cũng là chuyện không thể nào, cho nên nhất định phải chú ý Kiếm Linh trầm giọng nói.

Sở Dương mặt âm trầm mà trong lòng ba động.

Nhìn khuôn mặt Ô Thiến Thiến đang mê man mà hắn cảm giác thật đau lòng, hắn hít một hơi thật sâu nói: Nếu như là đã vô năng lui về phía sau, như vậy thì chỉ có thể cố gắng tiến lên thôi, buông tay đánh cược một lần!”.

Kiếm Linh yên lặng gật đầu.

Hắn rất rõ ràng tâm tình của Sở Dương, biết chắc sự mâu thuẫn trong lòng Sở Dương.

Nếu như là giữ nguyên hiện trạng thì tối thiểu trong lòng sẽ vĩnh viễn tồn tại một cái hy vọng tối thiểu mỗi lần đến đây còn có thể thấy được 1 tấm kiều nhan này nhưng như vậy đối với Ô Thiến Thiến mà nói lại là quá tàn nhẫn.

Nhưng mà nếu như là vạn nhất thất bại vậy thì vĩnh viễn không còn có cơ hội gặp mặt, nhất quyết tức thì vĩnh biệt.

Mọi việc đều có vạn nhất, cho dù là ai, cho dù là làm một việc lớn lao hay việc nhỏ cũng không ai dám nói chắc là có thể hoàn toàn sẽ thành công, huống chi là loại chuyên chưa bao giờ thấy qua này.

Mặc dù đã chuẩn bị đầy đủ nhưng trong việc này vẫn tồn tại phong hiểm, thậm chí là phong hiểm lớn lao!

Ô Thiến Thiến giờ phút này toàn bộ vô tri giác, tất cả áp lực đều đang do một mình Sở Dương gánh vác, Kiếm Linh chính là vì hiểu rõ hết thảy nên mới đem tất cả chi tiết của quá trình này giảng giải kỹ càng nhưng hắn vẫn nguyện có thể trợ giúp được Sở Dương, giúp hắn chia sẽ một điểm áp lực!

“Ngươi đi ra ngoài đi, ở bên ngoài nói cho ta biết từng bước làm là được rồi Sở Dương đưa mắt dừng lại ở Ô Thiến Thiến mà cũng không quay đầu lại hạ lệnh trục khách.

“Ngươi bảo ta ra ngoài hả? Không cho ta lưu lại giúp ngươi sao?”. Kiếm Linh ngạc nhiên hỏi lại.

“Ngươi không ra đi? Ngươi muốn lưu lại giúp ta sao?”. Sở Dương ngạc nhiên nói: “Chẳng lẽ ngươi muốn ở chỗ này nhìn nữ nhân của ta cởi quần áo sao? Ngươi đó là giúp ta hay là bức ta đánh ngươi?

Kiếm Linh trố mắt sau nửa ngày mới rốt cuộc cảm thấy không được bình thường bản thân mặc dù chỉ là một linh hồn nhưng cứ nhìn nữ nhân cởi quần áo như vậy cũng quả thật là không được tốt, nếu là vì lý do này mà bị Kiếm chủ đại nhân đánh cho thì quá oan uổng đi! Thiên cổ kỳ oan đó!

“Là ngươi suy nghĩ chu đáo, ta ở trong này cũng thật sự giúp không được cái gì Kiếm Linh toét miệng nói.

“Nếu biết giúp không được gì thì ngươi còn không mau ra ngoài đi!”. Sở Dương trừng mắt quát.

“Sưu” một tiếng, Kiếm Linh biến mất.

Sở Dương hít thật sâu 1 hơi sau đó khoanh chân mà ngồi, hắn tĩnh tâm vận chuyển Cửu Trọng Thiên thần công, vận chuyển chín chu thiên, ngoại trừ đem bản thân điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất ra thì tâm tư cũng trở nên tỉnh táo giống như như băng tuyết vậy.

Sau đó hắn liền chậm rãi đi đến trước giường, dừng ở trước mặt Ô Thiến Thiến, rất lâu sau đó mới mở miệng nói khẽ: “Thiến Thiến, ngươi sắp tỉnh lại rồi nếu như khi tỉnh lại liền thấy mình đã đến Cửu Trọng Thiên Khuyết thì sẽ là như thế nào? Sẽ rất vui vẻ sao? Ha ha…”.

Nhẹ giọng cười hắn cúi xuống bắt đầu cởi y phục cho Ô Thiến Thiến và đồng thời khẽ nói: “Ta biết ngươi là một người thích sạch sẽ cho nên trong khoảng thời gian này, mỗi hai ngày ta lại tắm rửa cho ngươi gội đầu cho ngươi, vì ngươi mà ta đã làm qua những chuyện trước kia chưa từng làm”.

Cởi quần áo cho Ô Thiến Thiến, chuyện này Sở Dương đã làm không biết bao nhiêu lần rồi, ngay cả bây giờ Ô Thiến Thiến mặc quần áo cũng đều là do Sở Dương mặc vào cho, cả quá trình có thể nói là cực kỳ thuần thục.

Trong chớp mắt một thân thể trắng ngần mỹ diệu xuất hiện ở trước mặt Sở Dương, trước sau lôi lõm, đường cong uyển chuyển, ngưng hoạt như chi.

Nói thật Mỗ Kiếm chủ mỗi lần nhìn thấy bộ dạng này vẫn luôn khó tránh khỏi trong lòng rung động, cho dù đã lặp lại bao nhiêu lần thì vẫn khó tránh khỏi.

Song lần này trong lòng Sở Dương lại không hề có bất cứ ba động gì.

Nguyên nhân rất đơn giản vì bây giờ là thời khắc sống chết, Sở Dương khẩn trương đến mức trái tim đều đang run rẩy, nơi nào còn có tâm tình đi ngắm cảnh tượng kiều diễm nữa.