Q.8 - Chương 133: Siêu Cấp Tông Môn Tính Toán

Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Đăng vào: 2 năm trước

.

Ba người Thiết Huyết mình này một đường đi tới nhìn như ngang ngược càn rỡ, hoành hành không cố kỵ, tựa hồ là hoàn toàn không có tâm cơ, tác oai tác quái, là ác đồ nhưng nếu thật sự nghĩ như vậy thì đó chính là mười phần sai rồi, sự nham hiểm của chúng tuyệt đối làm cho người ta khó có thể tưởng tượng được.

Nếu thật sự chỉ coi bọn họ cho rằng đó là một loại mãnh phu để đối đãi thì thật sự có thể chết như thế nào cũng không biết.

“Lần này lục đại bảo bối, toàn bộ sẽ thuộc về ta!”. Người chủ trì của Thiết Huyết mình ha ha cuồng tiếu nói: “Nói đến đây, quả nhiên là trời nguyện theo người phù hộ, đã tới đây lại còn có thêm bảo bối bực này nữa, đã nghiền quá đi!”.

Đang nói chuyện thì chỉ thấy phía trước có áo đen tung bay rồi một đội nhân mã từ phía đối diện chạy tới đây, một người trong đó cười lạnh nói: “Thiết Huyết mình nguyên lai đã đến sao, nhiều tiền lắm sao mà lại có ý đồ ở giữa các thế lực độc tài trân phẩm? Quả nhiên là có lòng tin a!”.

“Ha hả, nguyên lai là đại trưởng lão ngài đã tới… Lần này quý môn phái thế tới hung hung, thế Lôi Đình Vạn Quân, nghĩ đến cũng đúng là bắt buộc phải có!”, người nọ ở Thiết Huyết mình cười khan hai tiếng, trong khẩu khí có mấy phần cung kính cùng kiêng kỵ nói.

Hiển nhiên người tới tuyệt không phải hạng người hơi hợt, ít nhất là có thể làm cho người chủ trì Thiết Huyết mình phải kiêng kỵ mấy phần!

“Ừ, làm sao, ngươi có ý kiến gì sao?”, phía đối diện, vị đại trưởng lão râu bạc trắng phiêu dương kia đáp lại đồng thời không chút khách khí hỏi.

“Không dám, không dám”, ba người Thiết Huyết mình cười khan hai tiếng rồi bước nhanh đi vào.

Đám người vừa vặn hỏi người Thiết Huyết mình kia cũng là siêu cấp đại tông môn đứng hàng thứ hai ở Đông Hoàng Thiên, là Lăng Tiêu Môn!

Thiết Huyết mình ở Đông Hoàng Thiên xếp hạng xa xa không bằng Lăng Tiêu Môn, tông môn thực lực cũng là 1 trời 1 vực, đối mặt với thế lực lớn như vậy, cho dù là Thiết Huyết mình cũng không dám tùy tiện trêu chọc.

“Đám người Thiết Huyết mình kia trong khoảng thời gian này càng ngày càng ương ngạnh”. Hắc y nhân kia nhẹ nói.

Đại trưởng lão râu bạc trắng phiêu dương thản nhiên nói: “Không cần để ý đến bọn hắn! Nếu quả thật ở Trấn hồn Thạch xảy ra xung đột thì nói cũng không muộn, nếu quả thật thiếu đi đám du côn chuyên phá rối thì biến số ít đi hơn rất nhiều mà chưa chắc đã có lợi”.

“Dạ”.

Đang lúc nói chuyện thì lại thấy đối diện bạch y bông bềnh rồi ba thanh lệ nữ nhân phiêu nhiên như tiên bước chậm đến.

Là người Hồng Trần Như Mộng Hiên! Ba người bạch y bông bềnh, đang ở giữa dòng người ồn ào náo động bước chậm đến nhưng lại làm cho người ta có cảm giác như ba bạch y tiên tử bước chậm trên đám mây, bộ dáng cao quý, cao không thể chạm tới. Làm cho người ta một mắt nhìn tới mà không kìm lòng được có sự tự ti mặc cảm.

Đại trưởng lão trong mắt tinh quang chợt lóe, cũng là người đầu tiên tiến lên một bước nói: “Hẳn là Tuyết tiên tử tự mình đến đây? Lão hũ Hải Dương Ba hữu lễ”.

Đối diện, trung niên mỹ phụ lớn tuổi nhất trong ba người dịu dàng cười cười nói: “Hải lão khách khí rồi. Từ biệt mấy năm, Hải lão càng già càng dẻo dai, phong thái không giảm so với năm đó! Thật đáng mừng”.

Đại trưởng lão Hải Dương Ba thở dài một tiếng nói: “Tuyết tiên tử mới thật sự là phong thái không đổi, lão hũ cũng đã dần dần già đi, làm gì còn được như năm đó vẫn nhớ năm đó mà cũng không khỏi thổn thức”.

“Ha hả… Tuyết tiên tử căng thẳng cười cười, nói: “Hải lão này, ngài đến đây cũng là vì cái đó sao?”.

“Ừ, chính là vì thế”. Hải Dương Ba tự nhiên hiểu, cái ‘Vì cái đó” cũng không phải là ám chỉ đấu giá bảo vật sắp tới mà là Thương Mang sơn, Trấn hồn Thạch ngoài ngàn dặm.

“Ừ, đại lục khác tựa hồ cũng có người tới”. Tuyết tiên tử chau đôi mi thanh tú nói.

“Không phải là có người tới mà ít nhất đã có bảy tám nhà tới rồi”. Hải lão thanh âm hơi trầm thấp nói: “Bất quá Thiên Kiếm mình còn chưa tới, hoặc là người ta không thèm nhìn tới nơi này nên không tới cũng chưa biết chừng”.

Các thế lực ở Đại lục khác ngay cả đường xá xa xôi tuy nhiên vẫn có bảy tám cỗ thế lực đã tới mà bảy tám nhà này thế lực chính đủ để tạo thành đối trọng với thế lực của Lăng Tiêu môn và Hồng Trần Như Mộng Hiên, bực siêu cấp tông môn này rồi. Qua đó có thể thấy được thực lực của bảy tám nhà kia đã đủ để cho người ta hãi dị!

Bất quá môn phái có thực lực mạnh nhất là Thiên Kiếm mình lại chưa tới, cuối cùng là sự may mắn trong bất hạnh hay sao!

“Chỉ sợ chưa chắc!”. Tuyết tiên tử trầm giọng nói: “Theo ta được biết, Địa Tâm Các giờ phút này đã trên đường tới đây mà vấn Tâm Kiếm Các cũng đang đến. Nếu mấy nhà kia đã xác nhận là đến đây, như vậy thìên Kiếm mình tự nhiên cũng không thể không tới”.

Trong mắt phượng của nàng quang mang chợt lóe nói: “Hải lão nếu là muốn tiết kiệm 1 chút sức lực thì… Sợ rằng không tiết kiệm nổi đâu”.

Hải lão sắc mặt trong nháy mắt chìm xuống, một tia sầu lo hiện lên trên trán, lão trầm ngâm chốc lát nhưng ngay sau đó quả quyết nói: “Tuyết tiên tử có ý tứ là phải.

Hải đại trưởng lão hiển nhiên là người rất quyết đoán, lập tức có lập trường rõ ràng, thế cục rõ ràng, Tuyết tiên tử nếu chịu đem tin tức quan trọng như vậy nói ra, ý ở ngoài lời không cần nói cũng hiểu.

Tuyết tiên tử dịu dàng cười nói: “Hải lão là người biết chuyên, Trấn hồn Thạch này dù sao cũng xuất hiện ở Đông Hoàng Thiên chúng ta”. Nàng đem 5 chữ “Đông Hoàng Thiên chúng ta” nhấn rất mạnh nói!

Hải lão tử từ gật đầu, tỏ vẻ đồng ý, nếp nhăn trên mặt vào giờ khắc này tựa hồ càng sâu hơn mà chậm rãi nói: “Tuyết tiên tử nói không sai, ngay cả chúng ta không muốn đánh nhau sống chết nhưng cuối cùng người thu lợi đúng là vẫn nên là người Đông Hoàng Thiên”.

Tuyết tiên tử giống như cười một tiếng nói: “Hải lão nói có lý, bản thân ta cũng đồng ý”.

Thân ảnh khô gầy của Hải Dương Ba đứng ở chỗ này, gió đêm thôi tới tựa như là muốn đem lão hất bay lên, một hồi lâu sau lão rốt cục khô khốc nói: “Tuyết tiên tử, nếu như thế, cần chiến thì chiến đi”.

Khi nói đến 2 chữ “Cần chiến”, thanh âm của hắn dừng lại một chút, rõ ràng là sau khi châm chước hồi lâu đã hạ quyết tâm rồi tuy nhiên vẫn khó có thể dễ dàng nói ra được.

Mà Tuyết tiên tử khi thấy lão nói ra hai chữ này thì nhẹ nhàng mà ôn nhu mỉm cười gật đầu rồi cũng không nói gì nữa.

Hai người đưa mắt nhìn nhau, mắt Hải Dương Ba chính là giống như 1 cái cổ đầm sâu thẳm yên lặng mà trong mắt Tuyết tiên tử lại là một mảnh um tùm băng hàn xẹt qua.

Vào giờ khắc này, trong Tử Hà thành, trong lòng mọi người đột nhiên cùng lúc cảm thấy một trận ớn lạnh mà tim không khỏi đập nhanh hơn! Một khắc này giống như là có Hồng Hoang cự thú nào đó đột ngột phủ xuống Tử Hà thành!

Ngay cả Sở Dương trong Phách Mại Đường cũng không nhịn được mà trong lòng rùng mình. Trong ngực của hắn, Hổ ca toàn thân lông lá dựng lên một chút!

Sau đó Tuyết tiên tử cùng Hải Dương Ba đồng thời cất bước đi, Tuyết tiên tử đi phía trước, Hải Dương Ba ở phía sau, một trước một sau tiến vào Thiên Binh Phách Mại Đường.

Hai người đưa mắt nhìn nhau cũng đã làm ra quyết định đối với sự kiện lần này.

Lăng Tiêu Môn mặc dù là được xưng là đại tông môn thực lực thứ hai nhưng thực lực chân thật so với Hồng Trần Như Mộng Hiên hiển nhiên vẫn có chênh lệch. Bởi vì Hồng Trần Như Mộng Hiên ngay cả là ở cả Cửu Trọng Thiên Khuyết cũng được xếp hạng Top 3, là quái vật lớn.

Mà Lăng Tiêu Môn nếu là quả thật xét trong cả Cửu Trọng Thiên Khuyết thì xếp hạng sợ rằng đã sớm bị hất ra khỏi Top 10!

“Đại trưởng lão, ngài hạ quyết định như vậy không khỏi qua loa sao!”. Một Hắc y nhân vừa đi lên hướng về Hải Dương Ba truyền âm nói.

Hải Dương Ba râu bạc trắng một trận phiêu đãng rồi trầm giọng truyền âm nói: “Vô luận lúc nào cũng nên nhớ, nơi này là Đông Hoàng Thiên!”.

Sau đó nặng nề nói: “Đó là gia viên của chúng ta!”.

Sau đó hắn nhẹ giọng hỏi nói: “Cái gì là… Gia viên?”.

“Dạ!”. Hắc y nhân biến sắc kia, cả người nhất thời thẳng tắp.

Nhà! Từ này cho tới bây giờ vẫn là một từ rất thần thánh!

Vô luận bất luận kẻ nào cũng không thể từ trong nhà của ta đoạt đồ đi! Đó là nhà của chúng ta! Nhà của ta!

Cao giữa không trung Ngôn Như Sơn vẻ mặt túc mục vẫy tay, hai mảnh niệm lực một cách tự nhiên bay vào trong tay hắn. Đây là cao tầng võ giả ăn ý ước hẹn!

Tuyết tiên tử cùng Hải Dương Ba ở trong nháy mắt đã tạo thành sự ăn ý giữa cao tầng hai đại bang phái!

Ngôn Như Sơn nhẹ nhàng thở ra một hơi. Chuyện lần này chỉ sợ có chút hơi lớn đây.

Hắn đang cau mày thì lại thấy từ rất xa tử quang lóe lên. Là đại quân Đông Hoàng Thiên phía chính phủ tiếp cận đến.

Ngôn Như Sơn phi thân đến chào: “Ty chức tham kiến Lam Đại tướng quân! Tướng quân vạn an!”. Ngôn Như Sơn khom mình hành lễ mà trong lòng buông lỏng.

Nếu Lam Đại tướng quân đã đến đây trấn giữ, nơi đây rốt cục đã có người chủ sự chân chính. Mình cũng có thể yên tâm bỏ đi tảng đá lớn này.

“Tình huống trước mắt như thế nào?”. Lam Đại tướng quân uy nghiêm hỏi.

“Tình huống phức tạp cực kỳ, một lời khó nói hết!”. Ngôn Như Sơn nói: “Theo tình huống trước mắt, trong các môn phái xếp hạng Top 100 Cửu Trọng Thiên Khuyết đã có bảy nhà đến nơi này, trong đó bao gồm Hồng Trần Như Mộng Hiên, Lăng Tiêu Môn, Thiết Huyết mình các loại… Mà Trung Vực hai đại môn phái, cũng đang tới nơi này, chậm nhất là ngày mai có thể chạy tới. Nhiều môn phái ở các thiên địa khác cũng đang rối rít chạy tới”.

Ngôn Như Sơn hít một hơi thật sâu nói: “Theo ty chức suy đoán, cuối cùng số lượng môn phái tới đây chỉ sợ sẽ không thấp hơn… Bảy mươi nhà!”.

“Bảy mươi nhà!?”. Lam Đại tướng quân chân mày khẽ chau lên, chậm rãi nói: “Nói như vậy, cuối cùng số lượng môn phái lớn nhỏ tới đây ít nhất cũng phải vượt qua ba trăm nhà trở lên?”.

Ngôn Như Sơn tinh tế tính toán, nói: “Đúng”. Trong lòng có chút bội phục. Lam Đại tướng quân mới vừa vặn đi tới, bất quá là nghe mình báo cáo chút tin tình báo thế nhưng đã nhanh chóng suy tính ra mấy cái này, trí khôn như vậy tất nhiên là đáng kinh ngạc.

Có thể suy tính ra mấy cái này tuyệt không phải dễ dàng bởi vì trong đó có rất nhiều biến số phức tạp, cho nên số lượng môn phái tụ về đây, Ngôn Như Sơn sau mấy phen tự châm chước thì cuối cùng suy đoán ra là khoảng hai trăm bảy tám đến ba trăm nhà.

Cửu Trọng Thiên Khuyết dĩ nhiên cũng không phải chỉ có một chút ít tông môn như vậy. Đừng bảo là ba trăm nhà, coi như là ba vạn nhà cũng vẫn chưa đủ.

Đây là bởi vì Trấn hồn Thạch vừa ra, các môn phái ở gần tự nhiên đã điên cuồng chạy tới, những môn phái này đại để cũng đều là ở địa giới Đông Hoàng Thiên.

Mà chờ thêm một thời gian sau, đám quái vật lớn như Thiên Kiếm mình, Hồng Trần Như Mộng Hiên, Địa Tâm Các, Môn Tâm Kiếm các, Lăng Tiêu Môn cũng tụ tập ở chỗ này, dĩ nhiên là sẽ có đại đa số các trung và tiểu môn phái bỏ đi ý định đến đây.

Nhiều Cự Vô Bá đều ở đây, còn tới đây làm gì? Nhổ răng cọp sao? Bỗng dưng muốn chết sao?!

Cho dù thật sự tới thì đoán chừng kết quả cũng chỉ là đem mình mai táng ở chỗ này thôi. Cho nên cuối cùng đến đây chỉ có thể là những Đại tông phái này.

Trung và tiểu tông môn tuyệt sẽ không tới đây. Mà dám lúc trước đã tới nơi đây, nay đi thì không bỏ được, lưu lại thì cần mạo hiểm, sau khi suy nghĩ liên tục đoán chừng cũng có một số sẽ rời đi cuối cùng số lượng lưu lại đại để cũng chính là chừng ba trăm nhà.